Trở về truyện

Trọng Sinh Tu Tiên - Chương 3: Lại Chia Ly

Trọng Sinh Tu Tiên

3 Chương 3: Lại chia ly

Hôm sau khi trời chưa sáng hắn đã rời khỏi nhà để đến hầm mỏ gặp lại lão già kia cậu liền hành lễ nhận lão làm sư không quên gặn hỏi danh tính- Ta là ai ngươi không cần biết song ta cũng sẽ có một một điều kiện khi tới lúc ta sẽ tiết lộ

- Rõ vi sư

- Như ngươi đã biết tu tiên có các cảnh giới như: Luyện khí, Trúc cơ, Kết đan, Nguyên anh, Hoá thần, Nhập thể, Đại thừa, Phi Tiên mỗi đại cảnh có ba tiểu cảnh sơ,trung,hậu ngoài ra sau Phi Tiên thì sẽ có thêm các cảnh giới như Tán tiên, Tiên nhân,.v.v trước đây chỉ có một người từng đạt tới cấp bậc tiên nhân song lại đột nhiên biến mất không rõ sống chết

- Vậy có cách nào khác để mạnh lên mà không cần tu luyện không

- Có thì có đấy những rất khó đó là Luyện hồn

- Luyện hồn kiểu tu luyện linh hồn rồi gọi ra chiến đấu sao

- Không nhóc ạ Luyện hồn ở đây là dùng linh hồn của hung thú dung hợp với linh hồn bản thân từ đó có thể sử dụng được hồn kĩ của hung thú song với một người không có tu vi rất khó săn giết hung thú chưa kể chỉ có kẻ kết liễu mới có quyền lấy đi hồn của con thú đó

- Vậy có cách nào để tôi có thể khôi phục kinh mạch không


- Tất nhiên là có nhưng trước hết phải rèn luyện sức khỏe cho người đã đeo mấy cái kia vào

Lão chỉ tay vào bốn cái vòng sắt Hứa Thiên cầm một cái lên liền bị trọng lượng kinh khủng của nó làm suýt chẹo tay

- "Một cái vòng này rốt cuộc nặng bao nhiêu vậy"

Hứa Thiên thầm nghĩ trong khi chật vật đeo bốn cái vào tay và chân sau đó lết tới chỗ lão sư

- Mới có mấy trăm cân đã như thế thì liệu có làm nên trò trống gì không biết

Lão sư cảm thán những rồi vẫn bắt đầu bài học đầu tiên đó là khai thác hắc thiếc trong khi đeo mấy cái vòng

Bước đầu vô cùng khó tăng sức nặng tại tứ chi làm Hứa Thiên hao tổng thể lực rất nhanh chỉ vài lần bổ cuốc đã khiến cậu mồ hôi tuôn ra như tắm kết quả ngày hôm đó cậu trở về với hai túi lương thảo to hơn hôm qua nhưng cơ thể hoàn toàn kiệt sức ngủ một mạch tới sáng rồi ăn vội chút cơm tắm rửa rồi lại tới hầm mỏ tập luyện một tuần sau cậu đã làm quen với sức nặng của bốn chiếc vòng sẵn sàng cho bước tiếp theo dù đôi khi ngất trước cửa nhà

Hôm đó cậu khi cậu đến hầm mỏ tìm sư phụ thì được lão dẫn tới một con thác lớn thấp thoáng còn có những mảng đá sắc lẹm đang theo dòng nước siết chảy xuống


- Bước tiếp theo là luyện sức bền từ giờ ngươi không cần đến hầm mỏ kia nữa cứ ra đây đứng tấn dưới thác

- Nhưng không khai thác hắc thiếc thì con lấy lương thảo đâu cho phụ mẫu cùng muội muội

- Ngươi cứ việc nói khẩu quyết như những lần trước đám đó tự khắc sẽ đưa đồ

Sau khi được giải đáp thắc mắc Hứa Thiên liền tiến hành luyện tập lần đầu đứng dưới thác cậu liền bị sức ép của nước đẩy ngã không bỏ cuộc cậu tiếp tục leo lên rồi lại ngã

- Vi sư nước chảy quá siết ta không thể nào chụ được

- Hãy coi dòng nước như sóng gió sau này và nếu như con thể đứng vững trên đôi chân của mình thì sao có thể làm điểm tự cho người khác

Lời này nói ra khiến hắn suy nghĩ không nguôi hắn tự dặn là sẽ bước lên đỉnh cao để có thể bảo vệ người mình yêu thương vậy mà chỉ với chút khó khăn đã nản lòng tự cảm thấy bản thân vô dụng dù cho có nhẫn trữ vật toàn bảo vật nhưng với cái bản tính hiện tại thì sao có thể làm gì


Nghĩ rồi hắn lại đứng lên dù cho ngã bao nhiêu lần thì hắn quyết hắn quyết không bỏ cuộc,xoá khỏi đầu mọi ý nghĩ dù là nhỏ nhất về việc bỏ cuộc từ nay cho tới sau này
Tiếp tục đứng lên rồi lại ngã không dừng lại tiếp tục đứng lên cuối cùng hắn đã trụ được 1canh giờ trước khi lần nữa ngã xuống và được lão sư vớt vào bờ

- Cuối cùng cũng hiểu chuyện

Tối đó Hứa Thiên được Lâm Hi tìm thấy trước cửa nhà trong tình trạng thương tích đầy mình miệng không ngừng lẩm bẩm "không bỏ cuộc"

- Trời ơi Hứa nhi kẻ nào đã làm thế này với con

Khi này Hứa Thiên trong cơn mê man đã thều thào "Vì phụ mẫu và muội muội dù có cũng phải bảo vệ" lời này nói ra Lâm Hi liền không kìm được cảm xúc gục xuống khóc nhưng vẫn cố cắn chặt môi để không đánh thức Tuyết Nhi

Thấy người con trai nuôi ra nông nỗi này là vì lo cho mình và con gái Lâm Hi lòng như thắt lại dù chỉ là một đứa trẻ được cô cứu vớt song những năm tháng qua cô đã coi Hứa Thiên như con ruột đứa thằng bé vào trong nhà Lâm Hi lấy một cái lệnh bài mà cô đã dấu nhiều năm nay cuối cùng cũng phải dùng tới Lâm Hi lần nữa cắn răng truyền linh lực vào lệnh bài một tia sáng chiếu lên trời
Trở vào nhà Lâm Hi lau đi nước mắt để lại một mẫu giấy rồi vuốt ve gương mặt của Hứa Thiên lần cuối liền bồng Tuyết Nhi ngự kiếm bay đi trong nước mắt

Chương kế tiếp

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.