Trở về truyện

Trọng Sinh Chi Mộc Niệm - Chương 3: Cố Gia

Trọng Sinh Chi Mộc Niệm

3 Chương 3: Cố Gia

Biên tập & Soạn thảo: Đài Thiển Hoa.

Từ sau khi Lục Tranh bỏ cô một mình tại văn phòng của hắn, thì đã qua hai ngày rồi cô vẫn thấy bóng dáng của hắn ở đâu!

Cố Niệm cảm thấy, hình như Lục Tranh đang trốn tránh cô thì phải? Điều này khiến cô gái nhỏ ảo não không thôi.

Mà bên này Lục Tranh sắc mặt cũng không được tốt lắm, sau khi phát hiện bản thân chính mình đối với tiểu cô nương nhà họ Cố có dục vọng, hắn cảm thấy mình chắc chắn điên rồi.

Lục Tranh cũng đã thử tìm vài con "gà" (1) để phát tiết, nhưng mỗi lần lên giương, trong đầu hắn lại xuất hiện ra khuôn mặt, dáng người, đều là của Cố Niệm!

(1) Gà: Là gái gọi, Vịt: Trai bao.

Lục Tranh ngồi trong phòng đi qua đi lại nửa ngày, hắn sống 25 trên đời lần đầu tiên gặp phải một trường hợp khó xử như này.

Cố Niệm không phải người muốn theo đuổi là theo đuổi, mẹ kiếp, tiểu cô nương đó chính là cháu gái của bạn thân hắn!


Nghĩ tới gương mặt của Cố Thần Sinh khi biết hắn có tâm tư không tốt với Cố Niệm, Lục Tranh không nhịn được rùng mình một cái.

(Trong 4 đại gia Cố, Diệp, Tần, Lục. Lục Tranh là người trẻ tuổi nhất, nên anh Lục nhà ta cũng là người đáng yêu nhất trong 4 người này.)

Tại phòng bệnh Cố Niệm, xuất hiện thêm một bóng hình cao lớn đĩnh bạt.

Bầu không khí như thể đang ngưng trệ lại, Cố Niệm ngồi trên giường nửa ngày sau mới dám mở miệng, "Chú...."

Thật ra nói ra từ "Chú" này Cố Niệm có điểm ngượng miệng, bởi vì Cố Thần Sinh không phải "Chú" của cô nên khi đối mặt với hắn cô có chút không quen a.

Cố Thần Sinh đứng bên cạnh giường, con ngươi đen nhánh xẹt qua một tia tìm tòi rồi lại biến mất, hắn đã đứng ở đây nửa ngày, nhìn gương mặt thân quen nhưng ngữ khí lại có chút xa cách.

Điều này làm Cố Thần Sinh có chút khó chịu, chẳng lẽ nằm viện xong, con gái nhỏ này đã quên mất người làm chú như hắn sao?

"A Huân, mau thu dọn hành lý cho tiểu thư." Cố Thần Sinh nói với trợ lý Tiểu Huân, sau đó liếc mắt nhìn Cố Niệm một cái, "Niệm Niệm, chúng ta xuất viện."


Cố Niệm gật gật đầu nhỏ.

Cố Thần Sinh tựa hồ đã hài lòng, tiến lên ôm lấy thân thể của cô, Cố Niệm kinh hãi kém tí nữa là hét lên.

Sau đó lại ngượng ngùng, ngậm chặt miệng mặc kệ cho hắn ôm.

Lần đầu tiên Cố Niệm tiếp xúc thân cận với đàn ông như vậy, cho dù là kiếp trước Cố Niệm cũng chưa từng thân cận với Trình Viễn như vậy, hôm qua là Lục Tranh, hôm nay lại là Cố Thần Sinh.

Thời điểm ra tới xe, Cố Thần Sinh cũng không buông cô xuống, trực tiếp mở cửa xe phụ ra, nhẹ nhàng đặt cô xuống ghế, động tác của hắn thập phần ôn nhu.

Cố Niệm cũng không nghĩ ngợi gì nhiều, chỉ cho rằng hắn đối với người thân mình chính là như vậy.

Nhưng trong mắt người khác lại không phải là như vậy, ai lại không biết Cố Thần Sinh là con người như thế nào, trên thương trường hắn là một kẻ máu lạnh, không có tình người, bây giờ đối xử với một cô gái ôn nhu, thương tiếc như vậy, nếu so ra thì cô gái này hẳn là người quan trọng đối với hắn.


Tiểu Huân cũng đã sắp xếp xong hành lý, cậu ta ngồi trên ghế lái, quay đầu lại hỏi Cố Thần Sinh: "Cố tổng, đã sắp xếp xong hành lý cho Cố tiểu thư, bây giờ chúng ta trở về Cố gia?"

Chỉ nghe thấy Cố Thần Sinh "Ừm" một tiếng, xe khởi động chạy ra khỏi khu vực bệnh viện.

...

Xe chạy một đường thẳng, thực mau đã đến biệt thự Cố gia.

Cố gia là danh môn đã tồn tại lâu trong giới thượng lưu thành phố S, về cơ bản Cố gia chính là gia tộc nắm giữ về thương trường, mà Cố Thần Sinh chính là người nắm giữ đời thứ 3, khác với các vị trưởng bối trước, hắn là kẻ quyết đoán, không có nửa điểm thương tiếc đối với các đối thủ cạnh tranh.

Ở thành phố S, cho dù có lai lịch lớn như thế nào, cũng phải nhượng bộ, nhìn sắc mặt hắn mà nói chuyện.

Cố Niệm bước xuống xe, cô không khỏi kinh ngạc về độ giàu có của Cố gia, lúc ngồi trên xe cô cũng đã tự tưởng tượng ra Cố gia ra như thế nào, nhưng so với trên hiện thực biệt thự Cố gia to hơn gấp 3 lần trong với tưởng tượng của cô!

Biệt thư Cố gia được thiết kế theo kiểu cổ kính Trung Quốc, xung quanh khuôn viên biệt thự được trang bằng những thác nước, cỏ xanh nhìn thập phần bình yên.

Không thể không nói, cô rất thích kiểu như thế này, hít sâu một ngụm không khí, Cố Niệm lại nhớ đến chuyện lúc trước, khuôn mặt thoáng lộ ra vẻ buồn rầu, trong lòng thầm cười khổ.

Từ sau khi Mộc thị phá sản, cô bị Trình Viễn nhốt trong một căn biệt thự ngoại ô nằm cách xa thành phố, đã lâu như thế đến cả thế giới xung quanh như thế nào chỉ sợ cô sớm đã quên......

Cố Thần Sinh đứng ở một bên, những biểu cảm của cô hắn hầu như đã thu hết vào mắt, mặt vô biểu tình, nắm lấy cô.

"Thế nào, không vui sao?"


Cố Niệm còn đang suy tư thì bị hắn kéo về thực tại, giọng nói run run: "Không có, cháu rất vui....."

Đúng vậy, "Mộc Tiểu Niệm" sớm đã chết, cô bây giờ là "Cố Niệm", cô sẽ thay cô ấy sống một cuộc đời thật tốt.

Còn về chuyện trả thù Trình Viễn kia, Cố Niệm không muốn nghĩ tới, dù gì cũng là gia đình cô bức ép hắn và Đường Lộ Khiết đến đường cùng, đây là kết cục cô đáng được nhận.

Cố Thần Sinh cảm thấy cô gái nhỏ này sau khi ra viện hình như có chút yếu đuối hơn so với lúc trước?

Mặc kệ là mạnh mẽ hay yếu đuối, Cố Thần Sinh hắn vẫn có thể bảo vệ tốt cho cô, hắn nói với chính mình.

"Chúng ta mau vào nhà...." Thấy tay bị hắn nắm, cô có chút khó chịu muốn rụt về nhưng không ngờ hắn lại nhanh hơn một bước, kéo tay cô hướng tới phía cửa mà đi.

"Ông chủ." Người ra mở cửa là một một người đàn ông trung niên, gương mặt hiền hòa, gọi Cố Thần Sinh một tiếng "Ông chủ".

Ông ta liếc mắt nhìn thấy cô gái đứng phía sau Cố Thần Sinh, cười nói: "Tiểu thư đã trở về."

Cố Niệm cũng đối với ông ta cười một cái.

"Sắp xếp đồ lên phòng cho tiểu thư." Cố Thần Sinh căn dặn xong, buông tay cô ra, đi lên lầu.

Thấy bóng dáng Cố Thần Sinh đã khuất khỏi tầm mắt, quản gia quay đầu hỏi: "Tiểu thư, cô có muốn dùng trà chiều không?"

Cố Niệm lắc lắc đầu cũng đi theo hắn lên lầu.

...

Cô dựa theo ký ức ở trong đầu, rốt cuộc cũng tìm thấy phòng của "Cố Niệm", mở cửa đi vào.

Phòng của "Cố Niệm" cách phòng Cố Thần Sinh một phòng, hiển nhiên phòng của hắn là phòng ngủ chính.

Trong phòng, Cố Niệm cảm thấy cách bài trí của cô ấy cũng không khác gì cô mấy, tone màu chủ đạo của phòng là 2 màu vàng và trắng, ưu nhã và trang trọng.

Đồng hồ trên tường chỉ số 6, cũng đã không còn sớm, Cố Niệm chuẩn bị lấy đồ muốn đi tắm một chút, lúc mở tủ đồ ra cô có chút kinh ngạc.

Toàn bộ đồ bên trong đều là màu trắng, tìm nửa ngày cũng không tìm ra một bộ đồ màu khác, Cố Niệm thở dài, lấy đại ra một chiếc váy ngủ hai dây dài qua đầu gối đi vào phòng tắm.

Cố Niệm nhìn gương mặt trong gương không khỏi sửng sốt một chút, không ngờ tới cô ấy lại đẹp đến như vậy. "Cố Niệm" có một đôi mắt hạnh trong trẻo, sáng lạn như vì sao, khi cười khóe mắt cong lên hình trắng khuyết nho nhỏ, nốt ruồi như ẩn như hiện, từng chút một vương vấn lòng người, làn da có chút tái nhợt đi vì bị bệnh, nhưng vẫn trắng nõn như thường, môi mỏng như cánh hoa hồng, kiều nộn ướt át, ngũ quan mỗi mỗi chỗ một đều như là bảo vật được chạm khắc ra.

Không chỉ như thế thân mình mảnh mai lại cân đối, có lòi có lõm, eo nhỏ chỉ bằng một nắm tay.

Cô nhìn đến ngẩn người, như thế này bảo sao cô chưa từng thấy "Cố Niệm" xuất hiện trên báo chí, những bữa tiệc.....

Truyện cùng thể loại(Truyện 18+)

Danh sách Truyện 18+ mới nhất

Truyện 18+

Cưỡng Hiếp Và Đào Tạo Học Sinh Ưu Tú

Đọc truyện
Truyện 18+

Dâm Dục Chàng Trai 17 Tuổi

Đọc truyện
Truyện 18+

Tiêu Viêm: Ta Bị Nữ Nhân Của Mình Dạy Dỗ Thành Chó Đực

Đọc truyện
Truyện 18+

Nữ Thần Tượng Thèm Chịch

Đọc truyện
Truyện 18+

Con Bướm Nhỏ Thèm Đụ

Đọc truyện
Truyện 18+

Nhật Ký Tính Phúc Của Nữ Họa Sĩ Truyện Tranh BL

Đọc truyện
Xem thêm

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.