Trở về truyện

Tổng Hợp Truyện Sắc Của Áo May-ô A - Chương 1.1: Ái Luyến Nơi Lĩnh Vực Trường Tải

Tổng Hợp Truyện Sắc Của Áo May-ô A

1 Chương 1.1: Ái Luyến Nơi Lĩnh Vực Trường Tải

Ái Luyến Nơi Lĩnh Vực Trường Tải

...

(Vào ngày 18 tháng 9 năm 2022)

Ngay khi màn đêm buông xuống, Sinh Nhật Của Hoa Thần sắp bước vào chủ đề chân chính.

Thiếu niên Người Lữ Hành tóc vàng cùng người bạn kỳ diệu đang bồng bềnh bên cạnh rời khỏi khu chợ ồn ào và náo nhiệt.

“… Hô, rốt cuộc đã đến tối rồi, ngoại trừ sự kiện đó, có vẻ như hôm nay không có thay đổi gì.” Paimon ngáp dài, một bộ không mở mắt ra được, Người Lữ Hành cũng không khỏi duỗi người.

Trong “Vài ngày” gần đây, cảm giác kiệt sức kéo dài tương tự như thiếu ngủ và cơ thể ngày càng uể oải dương như đang cảnh báo hắn rằng, thời gian tìm lối thoát cho chu kỳ không phải là không có hạn chế.

“Chào mừng trở lại, Người Lữ Hành, Paimon.” Khi họ đến nơi nghỉ ngơi, một thiếu nữ tên Nahida nghênh đón hai người trở về.


Chỉ nhìn từ vẻ người, ấn tượng đầu tiên về Nahida là một thiếu nữ non nớt quá xinh đẹp và dễ thương, nhưng bộ quần áo dường như không phải là vật nhân tạo cùng cách nói chuyện chín chắn lại đều đang chứng tỏ rõ nét sự không tầm thường của cô.

“Yo, Nahida, nghe tôi nói này, hôm nay chúng tôi phát hiện, Dehya bình thường sẽ bị thương mỗi khi đánh bại bọn cướp, lần này không có bị thương.” Vẫy tay để chào hỏi, Paimon đang rất phấn chấn tiếp tục nói: “Bạn nói chu kỳ của Lễ Hội Sabzeruz đã xong hết chưa thế, cứ như vậy Dunyarzad sẽ không có việc gì đi …”

“Thì ra là thế, có tiến độ như vậy rồi, không tệ không tệ, các bạn đã rất cố gắng, nếu đã như vậy, hôm nay chúng ta hãy nghỉ ngơi thật tốt nhé.” Hai tay giơ trước ngực, Nahida mỉm cười gật đầu.

“Này, cái thái độ mơ hồ gì vậy.” Paimon, đang tựa trên vai Người Lữ Hành, có vẻ hơi không hài lòng với giọng điệu dịu dàng như đang dỗ dành một đứa trẻ của Nahida.

“Ngày mai sẽ đến, đó có lẽ là thường tình của mọi người, nhưng thực tế ngày mai có đến hay không, chỉ có bạn của ngày mai mới biết được. Cho nên, hôm nay đừng suy nghĩ quá nhiều điều mà ngày mai tự nhiên có thể biết, thay vì lo lắng chờ đợi, không bằng thả lỏng thư giãn.” Nahida nói chuyện với vẻ bình tĩnh, mà bộ dáng nghiêm túc này thật sự rất mê người, Người Lữ Hành không khỏi nghĩ vậy.

“Được rồi được rồi, nghe lời bạn là được chứ gì, đầu tôi mệt muốn chết rồi, đừng nói nữa.” Paimon méo xệch mặt xua tay liên tục tỏ nhận thua, trong ngày thường nàng đã rất sợ nghe những chuyện thâm ảo rồi, và trong hoàn cảnh hiện tại lại càng như thế.

“Như vậy, xin hãy nghỉ ngơi nhé, tôi vẫn sẽ luôn ở bên các bạn, nhân tiện, có muốn làm tình không.” Nahida vừa nói vừa đi về phía chiếc giường đặt bên ngoài, như thể đang chuẩn bị thắp nén nhang. Phải mất vài giây để đầu óc không quá xoay sở của hai người mới nhận ra lời nói đấy của nàng đáng kinh ngạc như thế nào.

“Wooah! Đợi đã, bạn đang nói cái gì vậy, tôi có nghe nhầm không?!” Paimon giật mình bật dậy, thật vất vả mới đong đưa bàn tay nhỏ bé của mình để giữ thăng bằng trên không mà không có ngã xuống.


Người Lữ Hành cũng kinh ngạc nhìn Nahida.

“Hả? Mặc dù làm tình sẽ khiến cơ thể kiệt quệ, nhưng giấc ngủ sau đó thường có thể đạt được kết quả rất tốt, có vấn đề gì không?” Nahida xoay người lại, lộ ra vẻ khó hiểu hiếm thấy.

“Ngừng ngừng ngừng, con gái con đứa không thể tùy tiện nói lời như này được. Ờ, cái đó, Người Lữ Hành, bạn tới nói đi!” Nhận thấy Nahida có thể không hiểu ý mình, Paimon, người đang đỏ bừng khuôn mặt nhỏ nhắn, túm lấy áo choàng của Người Lữ Hành giao cho hắn nhiệm vụ quan trọng này.
(Loại chuyện chỉ có thể xảy ra với những người quan trọng của nhau) ß (Chuyện đó chỉ có thể xảy ra với những người yêu nhau)

Rốt cuộc không thể giải thích chi tiết, Người Lữ Hành chỉ có thể đối phó bằng những câu hàm hồ.

“… Thật không.” Nahida gật gù, không chắc cô nàng có hiểu hay không.

“Rõ ràng trước đó còn đang nói mấy thứ gì đó lớn lao, đột nhiên lại … Thật sự không biết nên nói cái gì cả, ngáp ---“ Paimon đánh cái ngáp thật to, xem ra cơn sốc vừa mới đã hao chút tinh lực cuối cùng của nàng.

Sau đó, cả hai mệt mỏi vô cùng lên giường nghỉ ngơi dưới sự bảo vệ của Nahida.




Cảm giác bị đè bởi một thứ gì đó khiến Người Lữ Hành chậm rãi mở mắt, cuộc lữ hành dài cho phép hắn duy trì mức đổ cảnh giác tương đối ngay cả trong giấc ngủ.

“Tỉnh rồi sao, Người Lữ Hành.” Khôi phục trước thị giác chính là thính giác, giọng nói nhẹ nhàng và ngọt lịm của Nahida khiến cái tay đang chạm vào Thiên Không Kiếm của Người Lữ Hành ngừng lại.
Tầm mắt dần trở nên rõ ràng, cảnh tượng ánh vào mi mắt làm cho Người Lữ Hành bất giác nín thở.

Nahida khỏa thân đang cưỡi trên eo Người Lữ Hành với hai bắp chân dang rộng hai bên, theo chiếc bụng phẳng lỳ và mịn màng rướn về trước, bộ ngực mềm mại nhỏ nhắn đáng yêu ưỡn thẳng và phơi bày trong không khí, nhẹ nhàng lên xuống theo nhịp thở nhẹ nhàng, tóc đuôi ngựa màu trắng bạc giống như đang tản ra ánh sáng nhu hòa, gương mặt xinh đẹp dù cho không có biểu cảm gì cũng không khiến người ta cảm thấy lãnh đạm, trong đôi mắt xanh ngọc lục bảo tràn đầy sự dịu dàng như tình mẫu tử.

“Nahida? Bạn đang làm gì vậy?” Có lẽ nín thở quá lâu, giọng nói khàn khàn này làm chính Người Lữ Hành cũng cảm thấy kỳ lạ.

“Là tôi đây …” Nahida cúi người xuống, áp sát má bên tay Người Lữ Hành, bàn tay chống trên ngực Người Lữ Hành chậm rãi hướng về trước, cuối cùng vòng qua cổ hắn.
“Xin lỗi vì đã đánh thức bạn, nhưng tôi muốn làm tình với bạn bằng bất cứ giá nào.”

“Đó là … Chỉ những người quan trọng …”

“Ừm, nhưng, bây giờ bạn là tất cả của tôi, chỉ khi bạn nhìn tôi, tôi tên là Nahida mới tồn tại ở đây, đối với tôi lúc này, không ai quan trọng hơn bạn.” Lời thì thầm khe khẽ bên tai khiến trái tim Người Lữ Hành không khỏi đập nhanh hơn, phản ứng nửa thân dưới cũng khó kiểm soát.

“Nhưng làm tình phải … Phụ nữ hiến thân cho …”

“Hì hì, tôi hiểu được, chỉ cần liên tưởng đơn giản là có thể hiểu rồi, thông thường một nam và một nữ sẽ tiến hành loại hành vi này, cũng có tên gọi khác là giao phối.” Nghe cái giọng ngây thơ ngọt ngào đó thốt ra những lời tục tĩu như vậy, Người Lữ Hành bi ai phát hiện cơ thể trung thực của mình đã hoàn toàn cương.
“Giao phối, quan hệ tình dục, làm tình, phụ nữ trao quyền sinh dục quý giá nhất cho đàn ông, và việc nối dõi nòi giống sẽ khiến đàn ông hạnh phúc. Còn tôi, tôi muốn làm cho Người Lữ Hành nỗ lực được sung sướng …” Thời điểm Nahida nói chuyện, bởi vì ở quá gần, cái miệng nhỏ nhắn ấy luôn vô tình chạm vào tai Người Lữ Hành, có lẽ cô ấy không có kiến thức để quyến rũ đàn ông, nhưng sự tương giản giữa ngây thơ và quyến rũ này lại đang nhanh chóng phá hủy lý trí của Người Lữ Hành.


(Làm tình cùng Nahida) (Quan hệ cùng Nahida) (Giao phối cùng Nahida)

“A …” Phát ra tiếng kêu nhỏ dễ thương, Nahida bị Người Lữ Hành lật người đè trên giường.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.