Trở về truyện

Tổng Giám Đốc, Anh Thật Là Hư - Chương 445: Nguyện Ý An Ủi Anh

Tổng Giám Đốc, Anh Thật Là Hư

445 Chương 445: Nguyện ý an ủi anh

Đôi mắt sắc bén của Bùi Tạp Tư chiếu thẳng đến hai người đang đứng ở cửa, vặn hỏi cậu ta đã nói chuyện gì về anh? Đại Cương cảm thấy chính mình không sai, nhưng cũng không dám nói lời nào, còn vợ của Đại Cương lại cười “Hì hì”!

Sau đó lặng lẽ dắt tay chồng mình, ý bảo cậu ta rời đi!

Hai người họ giờ đã cùng một chỗ, chúng ta đứng ở chỗ này làm gì, không cần thiết phải làm bóng đèn quá sáng ở nơi này đâu...

Mãi một lúc sau Đại Cương mới sực tỉnh, hiểu được ý tứ của bà xã, nhanh chóng rời đi theo chân vợ mình, nhân tiện đóng luôn cửa phòng bệnh lại!

Tư Vũ đôi mắt đẫm lệ buông Bùi Tạp Tư ra, lui về phía sau một bước, như thế này cô có thể nhìn thấy anh rõ hơn: "Anh xoay người cho em nhìn vết thương của anh ở chỗ nào...

" Anh tóm được tay cô, lắc đầu vẻ không quan trọng: "Tôi không sao, em không cần lo lắng!" Cô nhìn anh qua làn nước mắt, nói vẻ không tin: "Nếu như không có chuyện gì thì vì sao anh lại phải nằm viện, anh đừng gạt em nữa có được hay không? Để cho em xem đi, cho em nhìn một chút thôi!" Tư Vũ khăng khăng một mực, quấn lấy phía sau Bùi Tạp Tư.

Anh không có cách nào, đành để cho cô kéo áo ngủ của mình ra!

Khi ánh mắt vừa mới vừa chạm đến phía sau lưng anh, trái tim của Tư Vũ lại xoắn lại lần nữa!

Trên cánh lưng màu đồng của anh quấn quanh từng lớp băng vải.

Qua lớp băng dày đó, cô vẫn còn có thể nhìn thấy vết máu đã khô đen thấm đẫm vào từng lớp băng, xuyên ra bên ngoài!

Hai làn môi cô chợt run rẩy, bàn tay cô run run khẽ xoa phía sau lưng anh, mũi cô bởi vì chua xót mà nhăn lại thật sâu: "Anh đau lắm phải không?" "Không đến nỗi đau như thế !" Bùi Tạp Tư đáp lại vẻ bất cần: "Nhìn thấy rồi chứ?...

Để tôi còn buông áo xuống!" "Không được!" Tư Vũ kêu to một tiếng, từ phía sau cô vòng tay xung quanh anh, đôi má áp vào trên sống lưng , cô ra sức hít mùi thuốc tỏa ra từ trong lớp băng vải, nước mắt tuôn thành dòng, dọc theo sống mũi chảy thẳng xuống dưới.

Nhịp tim của Bùi Tạp Tư lại càng đập nhanh, đồng thời bụng dưới cũng nổi lên dục vọng khó chịu: "Thôi đủ rồi đấy, em buông tôi ra ta đi!" "Không!" Tư Vũ càng ra sức ôm lấy anh, không cho anh tách ra khỏi vòng tay mình, đồng thời cô cũng không hề che dấu tiếng “nức nở”.

Trong tiếng khóc ấy bao hàm cả sự lo lắng, sự hối hận, sự đau lòng, cùng sự quyến luyến không muốn rời của cô: "Vì sao anh không nói cho em biết,...vì sao anh không nói cho em biết rằng anh bị thương ?...

Tại sao bất cứ chuyện gì anh cũng đều một mình chịu đựng như thế...nhất định lúc ấy anh đã đau cực kỳ...

Hu hu...

một chút em cũng không biết rằng anh đã bị thương, Tạp Tư ...

" Cô ra sức ôm lấy anh, nhắm hai mắt lại, cố gắng nhớ lại cảnh tượng lúc đó!

'Ầm' một tiếng, trong bóng đêm xuất hiện một cái điểm đỏ nhấp nhoáng!

"A ...

" Lão Nhị ngồi chồm hổm kêu một tiếng thảm thiết, nòng súng đang uy hiếp trên eo cô rớt xuống!

Tiếp theo anh đá lão Nhị đang ngồi chồm hổm một cước, sau đó anh đoạt cô trở lại, ôm cô vào lòng, lưng cô kề sát vào ngực anh, trong một khắc ấy, cô cảm giác được sự ấm áp trước nay chưa từng có!

Từ trong đôi mắt nhắm chặt, nước mắt càng trào ra nhiều thêm.

Cô từ từ hé làn môi đỏ mọng, hỏi lại cho chắc chắn: "Chắc là đúng lúc Ryan kéo em qua phải không? Lúc ấy anh đã bị đánh lén rồi đúng không ?" Bùi Tạp Tư châm một điếu thuốc, ra sức hít một hơi, từng luồng khói thuốc lá phun ra từ trong miệng anh, che đi khuôn mặt anh tuấn, anh tự giễu mình để lấp liếm: "Ha ha ...

tôi cực kỳ ngu dốt đúng không? Thế nào mà lại để cho đồ hỗn đản ấy làm mình bị thương cơ chứ...

ài, chuyện đáng xấu hổ này nếu mà không cho chặn lại, nói không chừng, tôi thật sự sẽ bị mất mặt quá mức rồi !

Nhất định tôi sẽ bị đám bè bạn chê cười, nói tôi đã già quá rồi!" Anh pha trò thoải mái, nhưng cô lại không sao cười được, mà chỉ làm cho cô càng muốn khóc hơn: "Tối hôm đó, chỉ có một mình anh rời đi phải không?" "Không, tôi rời đi một mình là thế nào? Em đã chẳng để cho người của Phủ Đầu bang đưa tôi về đó sao?" Anh cười, hỏi ngược lại!

"Nếu như em biết anh bị thương, nhất định em sẽ không đi cùng Ryan đâu!" Tư Vũ nghẹn ngào nói, lúc ấy cô còn nhìn vào mắt anh một lần.

Trời ạ, cô thật sự rất hận mình , vì sao cô lại không nhìn anh nhiều hơn một chút, vì sao cô lại không quan tâm đến anh như vậy chứ!

Thời điểm ấy, Ryan không có cô ở bên cạnh thì cũng đã có vệ sĩ , trong khi ấy anh lại chỉ có mỗi một mình!

Bùi Tạp Tư ngậm điếu thuốc, hai bàn tay to cầm lấy bàn tay mềm mại, tuyết trắng của cô, động tác dịu dàng nhưng cũng tràn ngập sức mạnh đem tách hai tay của cô ra, bước lên phía trước hai bước không cho cô tiếp tục ôm nữa: "Mọi chuyện đều đã trôi qua rồi, em cũng đã nhìn thấy tôi rồi, hiện giờ cũng không còn chuyệ gì nữa, em về đi thôi!" "Không, em không đi ..." Tư Vũ đứng tại chỗ, đối diện với bóng Lưng dày rộng của anh, cương quyết nói!

“Đã vài ngày nay, tôi chưa từng có phụ nữ, nếu như em không đi, hiện tại có thể tới giúp tôi một lần, để cho tôi được sảng khoái 1 phen, em nguyện ý ở lại để cho tôi phát tiết một lần sao?” Bùi Tạp Tư cố ý nói ra những lời cực kỳ khó nghe, cực kỳ quá quắt, chỉ nghĩ muốn cô tức giận mà bỏ đi!

Nhưng mà, anh cũng không hề nói sai, hiện tại anh thật sự rất muốn cô, nếu cô còn nán lại trên nửa phút nữa, nhất định anh sẽ ấn cô lên giường, xé toang quần áo của cô ra mất!

Quả nhiên, khi anh nói xong câu đó, anh nghe thấy tiếng bước chân của cô!

Nhưng mà… Tư Vũ có đi tới vài bước, nhưng cũng không phải đi ra cửa phòng bệnh, mà là… “Được, em đồng ý, chỉ cần anh muốn, cái gì em cũng đều có thể cho anh…” Tư Vũ chạy nhanh tới bên cạnh anh, dùng lực kéo thân thể anh qua.

Khi ấy Bùi Tạp Tư còn chưa kịp có phản ứng thì đôi tay cô cố gắng vòng lên cổ của anh, đồng thời, hôn anh thật sâu… Bùi Tạp Tư lặng đi vài giây, lập tức đảo khách thành chủ, bắt đầu điên cuồng gặm cắn làn môi của cô!

Hai tay lại càng không chịu để rảnh rỗi, bắt đầu cởi bỏ quần áo của cô, bàn tay to luồn về phía sau dễ dàng kéo khóa cởi hết váy áo của cô!

Tiếp theo anh gấp khúc hai đầu gối lại, chôn gò má mình vào giữa đôi gò bông đảo của cô, thô lỗ gặm cắn…rất nhanh nước miếng đã ướt át đầy ngực của cô, râu của anh đâm vào, ma sát nơi đó khiến da thịt của cô lại càng thêm đỏ ửng!

Bàn tay to lớn của anh rất nhanh cởi chiếc váy của cô ra, lúc này anh cũng không chờ đợi nữa chậm rãi cởi cả tất chân lẫn quần lót của cô ra luôn!

Anh ôm lấy cô dùng lực xoay người 1 cái, lập tức mái tóc mềm mại của Tư Vũ xoay 1 đường vòng cung tuyệt đẹp ở trong không trung, cả người cô đã bị Bùi Tạp Tư đè ngã xuống trên mặt giường!

Trong không gian vang lên thở gấp cùng tiếng hít thở thô dã, lại càng tô vẽ thêm vẻ kích tình, đồng thời bầu không khí cũng được đẩy cao đến mức sôi động nhất!

“A…” Tư Vũ kêu đau 1 tiếng, lực tay của anh quá lớn!

Tiếng kêu của cô đổi lấy sự đối đãi càng thô lỗ hơn của Bùi Tạp Tư:”Không phải là do em không chịu đi sao? Không phải em muốn lưu lại để cho tôi phát tiết sao? Vậy thì em cũng đừng có kêu đau!” Chết tiệt, anh đã không sao kìm chế nổi tốc độ của mình chậm lãi được nữa rồi!

“Vâng, em vui lòng ở lại, em sẵn lòng bị anh làm đau, em nguyện ý để anh muốn em, em cứ thích nhìn thấy anh điên cuồng vì em!” Hai tay Tư Vũ lùa vào trong mái tóc của anh, cô nâng đôi má của anh lên rồi hôn vào đôi môi của anh… Cô buông thả dáng người một phen, lời nói hết sức mê hoặc lại càng làm cho Bùi Tạp Tư điên cuồng, quên hết tất cả, một phát xé rách luôn chiếc quần lót của cô… Tư Vũ cũng học sự thô bạo của anh, kéo bỏ áo ngủ, kéo quần của anh xuống để lộ ra hạ thân nam tính của anh.

Bàn tay tuyết trắng mềm mại, ôn nhu bao trùm lên cái của anh, bắt đầu thong thả, sau đó tốc độ bắt đầu nhanh hơn.

Cô sẵn lòng, cô đã không còn cảm giác buồn nôn đối với anh nữa!

Cô nguyện ý giải quyết nhu cầu lẫn nỗi đau khổ của anh, cô vui lòng dùng sự dịu dàng của mình để an ủi anh!

Của anh vốn dĩ đã to, thẳng đứng… Khi nằm ở trong tay Tư Vũ, lại càng trở nên trướng to hơn nữa Bùi Tạp Tư đẩy tay của cô ra, nhích ra khỏi cô một quãng.

Anh cho cô một cơ hội nữa:”Nếu bây giờ em không muốn, vẫn có thể rời đi…” Tư Vũ dùng động tác để trả lời câu hỏi của anh, hai chân cô đột nhiên vòng lên thắt lưng của anh!

Bùi Tạp Tư thuận thế tiến vào nơi thần bí trong cơ thể của cô.

“a…” “a…” Khi hai người kết hợp lại, cùng 1 lúc cả hai cùng phát ra tiếng kêu thỏa mãn!

Tiếp đó, không dừng lại một phút nào, hai người bắt đầu tìm đến nhau.

Dường như anh dốc toàn lực của mình, mạnh mẽ tiến vào trong cô… Trên giường liên tiếp vang lên tiếng kẽo kẹt, tiếng da thịt va chạm vào nhau kịch liệt phát ra… Vòng tay mềm mại của Tư Vũ ôm chặt quanh cổ của anh nhắc nhở đứt quãng:”Cẩn thận…vết thương…phía sau…lưng…anh!” Bùi Tạp Tư nâng cô lên cao hơn Dùng động tác của bộ phận để chứng minh, một chút vết thương nhỏ này đối với anh mà nói không quan trọng gì… Tư Vũ đành đỏ mặt mà thừa nhận toàn bộ… Cảnh “mặt hồng tim đập” trong phòng điều trị lan đến phòng chờ bên ngoài phòng bệnh.

Hoàn hảo, đây là phòng điều trị cao cấp, bên ngoài còn có hành lang độc lập!

Vợ của Đại Cương sắc mặt đỏ bừng khi nghe thấy tiếng động ở bên trong, sau đó vẻ mặt đầy hâm mộ:”Thật sự đã làm người khác phải cảm động nha…” “Này, có cái gì cảm động?” Đại Cương không hiểu hỏi lại:”Tất cả nam nữ trong thiên hạ, khi làm tình đều như vậy mà!” “Anh đúng là loại người thô lỗ, chẳng hiểu gì cả!

Đương nhiên là khác nhau chứ..” Gương mặt vợ của Đại Cương càng đỏ hơn..Trời ạ, Bùi lão đại rất tuấn tú, còn năng lực nhất định là cực kỳ mạnh mẽ…chỉ cần nghe tiếng kêu của chị dâu là biết ngay thôi mà!

Nhìn vẻ mặt hâm mộ và bộ dáng giống như đói khát của bà xã, Đại Cương liền thay đổi:”Chết tiệt, em làm ra biểu tình gì kia hả? Chẳng lẽ anh không làm cho em thỏa mãn sao? Em hâm mộ người khác làm gì?” Vợ Đại Cương giơ tay lên, ra sức vỗ vào đỉnh đầu của chồng mình:”Ông câm miệng lại cho tôi, đừng có phá hỏng bầu không khí tuyệt vời như vậy!” Thực ra nói 1 cách chính xác hơn là, đừng nên đánh giá cô dâm đãng, cô không hề có ý định phản bội chồng mình, cô chỉ nghĩ là muốn được Bùi lão đại ôm 1 tý xem sao thôi mà!

“Không được nghe bậy, cái đồ đàn bà đầy dục vọng này!” Đại Cương ghen, ôm chặt lấy bà xã của mình, sau đó bắt đầu ra sức gặm cắn cô!

Bà xã của Đại Cương mở to hai mắt, giật mình nhìn ông xã của mình.

Sau đó, nhắm mắt lại, bắt đầu nghênh đón… Cô vừa hôn, lại còn vừa nói đệm vào.”Em cũng không có cách nào…Ai bảo Bùi Lão đại quá đẹp trai, lại còn quá dũng mãnh nữa!

Anh muốn trách thì hãy trách ba mẹ anh ấy, sao họ không sinh ra anh được hoàn mỹ như vậy?” “Ừ phải rồi, vợ chồng chính là một bộ hoàn chỉnh, anh không hoàn mỹ như lão đại, em cũng không tuyệt vời như vợ của người ta, anh có ghét bỏ em không? Toàn tán chuyện vớ vẩn!

“Anh muốn chết hả, dám nói em không tốt, về sau anh đừng có đụng chạm vào em nữa…” “Không có cách nào nữa rồi, để người đó mắt bị kém đi xin cưới em về, làm anh hoa hết cả mắt, bây giờ muốn trả về cũng không được, chỉ còn cách chấp nhận dùng tạm thôi!” Nói đoạn, cậu ta cầm bàn tay bà xã, sau đó ra sức hôn đôi môi vợ mình!” “Này, các người ở trong phòng này làm cái gì vậy? Nơi này là bệnh viện, các người lại ở trong này dính vào nhau là như thế nào? Ra ngoài ngay, các người ra ngoài ngay bây giờ…” nữ y tá nghiêm nghị quát lên, mạnh mẽ cắt ngang, giữa lúc vợ chồng người ta đang thân mật ôm hôn!

Mà lúc cô ta đẩy cửa phòng bệnh ra, sau đó ngay lập tức sắc mặt đỏ bừng, thét chí tai.”A”.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.