Trở về truyện

Toàn dân chuyển chức thức tỉnh vật chủ hệ thống. - Chương 2 Toàn Dân Chuyển Chức Thức Tỉnh Vật Chủ Hệ Thống.

Toàn dân chuyển chức thức tỉnh vật chủ hệ thống.

2 Chương 2 Toàn dân chuyển chức thức tỉnh vật chủ hệ thống.

Chiến cả người nhếch nhác đứng trước nhà mình, trong lòng có chút kì lạ bởi làm gì có ai tự dưng độp một phát xuyên qua đến một thân phận mới một gia đình mới mà lòng bình thường như không được. Nhưng mà không thể không về vì bản thân không chịu được mà cũng phải nghĩ đến người nhà của cơ thể này. Nhìn quan cổng vẫn thấy ánh đèn sáng Chiến hít thở một hơi thật sâu để bình tĩnh lại, nhấn lấy chuông cửa.

Một tiếng đinh đương sau là tiếng đồng mở cửa có phần vội vã. Cánh cửa mở ra Chiến như một bản năng khôn miệng hơi hé lên nở một nụ cười ngu ngu, một thân ảnh mĩ phụ xuất hiện trước mắt cậu. Dáng không cao, mắt không to, mày cũng chẳng phải lá liễu. Có điều vóc dáng này chẳng thể ai bảo kém được nhìn tưởng nhỏ nhắn nhưng chỗ cần nở ra thì có thể nói là nhân gian hung khí, mặc chiếc quần đùi ngắn ở nhà mà Chiến còn cảm thấy thương, thương là thương cái quần vì nó phải chịu cái vòng ba và căp đùi mịn màng căng đét nhìn thôi muốn đớp một ngụm.

Mái tóc đen búi lên đôi mắt như muốn hút cái nhìn của người khác theo hàng mi cong và khóe mắt đó.

Chiến hơi lắc nhẹ cái đầu thôi nhưng dòng suy nghĩ của mình trước khi nó đi quá xa.

Chiến hơi xượng nói vẫn giữ cái điệu cười ngu ngu.

-" Mẹ con mới về."

Hà Diễm An không hề nhận ra có bất kỳ khác thường gì, như thói quen của một người mẹ mở miệng ra xả.

- Mày còn biết các xác về à biết mấy giờ rồi không hả, mày lại đi đánh nhau à trông có khác cái rẻ rắch không, mau cút lên đi tắm thối muốn chết.

Chiến nghe vậy như cảm giác quen thuộc cười càng ngu hơn, thấy mẹ có dấu hiệu sử dụng biện pháp vật lý thì vội cắp đít lên chạy về phòng mình. Nhưng cậu không biết rằng ở cái nhà này không chỉ có một bà nội trợ và một con loli tóc vàng không hiểu chiến trường mà còn có một ngự tỉ liếm máu trên mũi đao như cơn bữa.

Đứng trước cửa phòng hai tay ôm gấu (ngực) lớn nhìn thằng em vội vàng chạy về phòng, hai mày cau lại. Diễm An có thể không ngửi ra mùi máu vì thối nhưng cô có thể ngửi ngay ra được, trình độ tổn hại của y phục cứ như vừa trong phó bản đi ra như thế kia.

Đại tỷ đen dài thẳng đang trầm ngâm suy nghĩ thì căn phòng kế bên một tiểu loli tóc vàng vuốt mắt buồn ngủ thò đầu ra nhìn về căn phòng của chiến rồi quay ra nhìn chị gái hỏi thăm.

- Anh trai về rồi hả chị.

Đen dài thẳng vẫn tựa tưởng ôm gấu ngầu lòi mười phần trả lời.

Đúng thằng báo về rồi.

Nghe vậy tiểu loli lon ton chay về phòng chiến, những chưa được nửa đường thì nghe một tiếng uy nghiên chị cả đầy áp lực.

- Cút về hôm nay không được.

Thế là lại ngoan ngoãn lon ton chạy về đóng cưa loáng thoáng nghe tiếng bà chằn sấu sí.

Chiến vừa tắm xong tóc còn ướt nhìn thấy một cục đen đen trắng trắng lù lù vắt đôi chân dài ngồi trên giường nhìn mình.

Hình ảnh rất đẹp chân rất dài rất trắng nhưng chiến trên trán bắt đầu đổ mồ hôi bản năng cơ thể gào thét nguy hiểm, ai có chị ruột thì hiểu nó không như Anime đâu đặc biệt là quan hệ chị cả em trai nói ra chỉ toàn nước mắt mà đây còn là một bà chị có bệnh nặng. Chiến biết là giờ này bà mà xuất hiện ở đây tư thế uy áp đập vào mặt như vầy thì là có điềm là cái trắc rồi.

Chưa kịp cậu hóa thân chó nhỏ vẫy đuôi.

- Mày vừa từ đâu chui ra mà mùi máu đậm vậy.

Chiến thầm nẩm bẩm mũi chó, vừa lại cười ngu hỏi lại.

-" Chị xinh đẹp yêu dấu mạnh mẽ của em ơi, chị nói gì vậy em hổng có hiểu."

Đáp lại là hành động đứng lên bước đôi chân dài miên nam về phía cậu. Chiến đổ hôi trọng lòng bắt đầu cầu nguyện chư thiên thần phật hứa hẹn cúng bái đầy đủ các kiểu rồi. Như nghe được tiếng lòng hay lão cha trên trời gánh cho, Hà Diễm Anh chỉ lướt qua vỗ vào vai Chiến.

-"Mày trái phép vào bí cảnh đúng không, có tiến bộ chịu làm nam nhân hãy nhớ nguy hiểm luôn đi với hồi báo."

Nghe tiếng của cửa phòng đóng lại Chiến thở ra một hơi nhẹ nhõm. Cậu năm nay mới sắp vào Trung học phổ thông Hôm sau mới là khai giảng và thức tỉnh chức nghiệp, chỉ những ai thức tỉnh chức nghiệp mới có quyền vào phó bản. Hiểu nhần cũng tốt vậy là qua ai rồi, mà từ cái câu nói trên càng trứng minh cho cái thần kinh bất ổn của Diễm Anh ai đành em trai phạm phám còn cổ vũ chứ. Nên hỏi câu cảm giác có chị gái xinh đẹp là gì thì Chiến sẽ trả lời áp lực, đau đớn.

Hôm nay đã quá nhiều chuyện sảy ra rồi chiến nặng nề một ngã đầu ngủ mở mắt ra đã là sáng rồi.

Mở đồng hồ lên nhìn 6 rưởi.

Chiến ban đầu tính ngả người ngủ thêm chút nữa, nhưng vừa nhắm mắt lại thì giật mình sắp muộn ngày khai giảng rồi. Vội vàng vệ sinh cá nhân xong chạy đi học rồi.

Trên đường đi Chiến cũng cảm thấy kì lạ tại sao hôm nay chuông báo thức đại tỷ ở nhà mà lại không đánh thức mình, phải biết bình thường bốn giờ sáng mà chưa dậy đi tập luyện là không xong với bả. Không thì sao lại nói có một bà chị ám ảnh về sức mạnh là là một trải nghiệm toàn nước mắt.

Bắt chuyến tàu điện ngầm chen lấn đứng giữa đám học sinh theo thói quen cơ thể. Chiến cảm thấy rất kì lạ, nói sao đây.

Thứ nhất kiếp trước chưa đi bao giờ giẫu Việt Nam chỗ cậu ở cũng có cao tốc trên cao, những mọi người cũng hiểu có xe máy ai rảnh đi thứ đó. Thứ hai là một người đã đi làm từ rất sớm cậu quay lại cái không khí học đương này cảm thấy ngỡ ngàng. Thôi thì trước cũng chẳng được trải nghiệm cấp ba là gì nay được đền bù tiếc nuối.

Trong lúc hồn chiến bay ra ngoài cửa sổ rồi thì một bàn tay vỗ lên vai kèm là lời chào đậm chất bạn nối khố.

-Chiến đần đang ngắm em nào mà chăm chú thế có cần anh em trợ giúp không.

Chiến chưa giám quay đầu lại ngay mà lục lọi kí ức, một thân ảnh có chút cao tóc da bánh mật đánh nhau rất giỏi, mở mồm câu nào chửi thề câu đấy sắc một mùi nam côn đồ học sinh cá biệt.

Chiến cố học theo lai cơ thể kiếp trước quay đầu lại.

-"Một thằng não toàn gân như mày thì giúp được gì chứ thôi đ."

Hóa đá. Nam côn đồ tóc đỏ ngầu lòi của tao đâu, ừm tóc đỏ cao hơn cậu cả cái đầu bấm luyện mũi tay vác thanh gây. Nhưng mà hai vũ khí cấp hạt nhân cách chóp mũi của cậu chỉ vài cm là cái con mẹ gì vậy. Vũ khí này không kém đại tỷ là bao luôn.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.