7 Chương 7 Toàn Cầu Tận Thế Chỉ Có Ta Sở Hữu Hệ Thống
Sáng sớm hôm sau.
Ánh mặt trời ban mai đã chiếu gọi xuống đánh thức, Vô Thiên dậy, hắn lờ đờ ngồi dậy, hai mắt mở ra ngái ngủ, hắn chợt nhớ lại đêm hôm qua, quả thật rất sướng nha, nhìn đến bên cạnh, thì Tiên Vũ đã đi rồi.
Hắn nhưng nhớ về đêm qua lần nữa, hành hạ nàng như vậy, vậy mà nàng lại tỉnh dậy trước cả hắn, mà hôm qua đúng là mãnh liệt thật nhà, chắc hôm nay làm xong việc sẽ bù đắp cho nàng một chút.
Vô Thiên đi vào phòng tắm, tắm rửa sạch sẽ xong xuôi, mặc đại một bộ quần áo nào đó vào, rồi bước ra, chuẩn bị đi tập gym để hoàn thành nhiệm vụ 10 ngày.
"Hử" lúc này trên bàn của phòng khách có mấy dĩa đồ ăn sáng, trứng chiên và xúc xích, cùng một ly sữa tươi, trên bàn còn một mẫu giấy, hắn mở ra đọc:
"Em đi học đây, đồ ăn sáng em chuẩn bị nhớ ăn nha, yêu anh Tiên Vũ" đọc xong hắn ấm cả lòng, hắn bắt đầu ăn, trong lúc ăn, Vô Thiên kiểm tra kỹ năng mình mua hôm qua.
[Ting học được kỹ năng giám định cấp F: cho phép nhìn một số thông tin của người chỉ định].
[Ting mở ngẫu nhiên được kỹ năng dùng dao cấp F: cho phép người học biết dùng các loại dao(loại một lưỡi)].
"Này hệ thống có cách nào thăng cấp kỹ năng không" Vô Thiên tò mò hỏi hệ thống, bởi vì kỹ năng cấp này cũng thật quá rác rưởi, nếu không cách nào nâng cấp thật sự quá vô dụng.
[Ting có 2 cách, thứ nhất chủ nhân dùng càng nhiều kỹ năng sẽ càng lên cấp, cách 2 mua cuộn thăng cấp từ hệ thống].
Hắn đọc xong cũng hiểu, càng sử dụng nhiều càng tinh thông thế thôi, còn cách 2 khá dễ, nhưng chắc chắn giá không thề rẻ đâu, ăn xong hắn chạy xe máy đi đến phòng gym để làm nhiệm vụ.
Sau khi hoàn thành nhiệm vụ xong, hắn quyết định vẫn cộng vào giá trị lực lượng, cơ thể của hắn còn lục càng mạnh hơn, hắn sau đó chạy đến một số chỗ cho vay nặng lãi trong chợ đen mà hắn vô tình biết được.
Hắn bên trong đi vay khắp nơi lãi chắc chắn vô cùng cao rồi, hắn mặc kệ dù sao, khi bắt đầu tận thế mấy tờ giấy nợ đó chỉ là giấy vụng mà thôi.
Hắn sau đó vay thêm được khoảng 3 tỷ 500 triệu, bây giờ hắn có tổng là 8 tỷ 500 triệu rồi, Vô Thiên định đi ra khỏi đây để đi mua nước ngọt tinh khiết số lượng lớn.
Trong lúc đi ra khỏi đây, thì hắn đã vô tình đi ngang qua một quầy hàng buôn bán động vật hoang dã trong chợ đen, một cảm giác quen thuộc xuất hiện.
Hắn dừng lại nhìn xuống, bên trong vô vàng cái lồng, hắn để ý đến một cục bông màu trắng tinh, nhìn kỹ thì là một con cáo trắng tinh với cặp mắt nhắm chặt sợ hãi, con cáo này hắn nhìn có chút quen mắt, hắn thử sử dụng kỹ năng xem sao.
[Tên: không có, loài: hồ ly(huyết mạch cửu vĩ tiên hồ chưa thức tỉnh)].
Hắn cuối cùng cũng nhớ ra, trong một lần làm nhiệm vụ cho tổ chức kia, hắn đã bắt gặp nó, một sinh vật biến dị hùng mạnh, to hơn 15m, với chín cái đuôi to lớn bồng bềnh, nó là một con cửu vĩ hồ, lông trắng như tuyết, con mắt tím đầy quyến rũ.
Nó là một trong những con quái vật khủng kiếp nhất trong tận thế, với chín khả năng khác nhau dựa vào chín cái đuôi.
Điều kiển 8 nguyên tố tự nhiên thông qua 8 cái đuôi, bao gồm phong, mộc, thủy, hoả, thổ, kim, lôi, băng, và khả năng đặc biệt nhất cái đuôi thứ chín huyễn ảnh, mê hoặc.
Đưa nó trở thành một trong những sinh vật mạnh mẽ nhất tận thế, Vô Thiên cũng là một trong những người hiếm hoi, được nhìn thấy nhân dạng của nó, nó có một gương mặt xinh đẹp, vẻ mê hoặc người nhìn.
Trên hai má có 4 cộng râu chia đều mỗi bên, trên gương mặt cũng có một vẻ ma mãnh, cặp mắt tím đầy sức hút, mái tóc trắng dài, mặc một bộ đồ được làm bằng lông trắng, trên tay luôn luôn cầm một cây dù, thân hình khỏi nói, vô cùng bốc ra lửa.
Cặp ngực khủng bố như hai quả dưa hấu, cái eo liễu, cặp chân thon dài, mang một cái dày cao rót làm bằng thủy tinh trong suốt, khí chất có thể nói là như thần tiên.
Hắn cũng là bên trong đó may mắn sống sót, nhưng hình ảnh tiên hồ kia đã in hằn vào tâm trí hắn rồi, không ngờ lại có duyên gặp lại như vậy.
"Ông chủ con cáo này bao nhiêu" Vô Thiên hỏi, ông ta vui mừng vì có người mua hàng, chà sát lòng bàn tay vào với nhau ra giá.
"20 triệu thưa quý khách".
"15 triệu".
"Không được 20 triệu đã là giá tốt nhất ta có thể đưa ra rồi, không thể giảm được nữa".
"10 triệu".
"Không được không được chỉ có thể là 20 triệu tôi mới có thể bán".
"10 triệu".
"Thôi được rồi 15 triệu".
Vô Thiên quay đi, thì ông chủ kia thấy khách hàng đi mất vô cùng tiếc nuối mà hét lên:
"Được rồi 10 triệu tôi bán mà" Vô Thiên nghe xong liền cười, vì có được món hời, hồ tiên ơi hồ tiên kiếp này ngươi thuộc về ta.
...nơi khác.
"Ohhhh nam thần kìa".
"Nam thần ơi bên này".
Tiên Vũ mệt mỏi đi vào lớp, trên hành lang có vô số nữ sinh nhìn nàng hò hét, nhưng nàng cũng không buồn quan tâm, đêm hôm qua Vô Thiên cứ như mãnh thú vậy, xâu xé cơ thể nàng, đến gần sáng.
Hôm nay Tiên Vũ phải mặc một cái áo dài tay và cổ cao để che vết tích của đêm hôm qua, phía dưới lớp áo của nàng, là những vết đỏ chót, và dấu răng của Vô Thiên.
"He lô hôm nay làm gì mệt mỏi thế bồ" trong lớp Chữ Linh Đồng thấy bạn thân mình mệt mỏi hiếu sức sống như thế thì tò mò hỏi.
"Chuyện là hôm qua..." Tiên Vũ kể cho Chữ Linh Đồng, trong sự kinh ngạc của Chữ Linh Đồng, không ngờ bạn thân của nàng lại bạo như vậy, anh Thiên kia cũng khoẻ thế, làm vậy đến cả gần sáng luôn.
"Toàn thân giờ đau nhứt vô cùng, anh ấy bình thường yếu yếu chứ trên giường cứ như con hổ ấy".
"Haha cậu sướng rồi, giờ có người yêu như ý nguyện rồi đó".
"À đúng rồi, tớ ngủ một chút lát, khi nào học rồi tớ".
Nói xong Tiên Vũ gục xuống bàn vì quá mệt, chả bù với Vô Thiên căn trào sức sống, nàng ngủ hiếp đi không biết từ khi nào trên bàn.
Keng keng keng.
Tiếng chuông tan trường vang lên cũng là lúc Tiên Vũ tỉnh dậy, nàng hoảng loạn khi thấy mọi người đang đi ra về, nhìn sang Chữ Linh Đồng nhìn giận hờn hỏi:
"Sao cậu không kêu tớ dậy".
Chữ Linh Đồng mở ra một đoạn video ngắn, trong đó nàng gọi đủ kiểu mà Tiên Vũ không thức, khi thầy giáo vào nàng buộc phải từ bỏ.
"Tại cậu không chịu thức chứ bộ".
"Được rồi cho xin lỗi đi, tớ bao kem cho" Tiên Vũ nói xong hai mắt Chữ Linh Đồng sáng lên, rồi vội vàng kéo Tiên Vũ ra cổng trường.
"Nhanh cái chân lên chứ" Chữ Linh Đồng hói thúc Tiên Vũ, xung quanh là những nữ sinh và nam sinh bàn táng, bên trong ngôi trường, Tiên Vũ được coi là nam thần, còn Chữ Linh Đồng là nữ thần.
Cả hai thường xuyên đi trung nên bị bàn táng là đang hẹn hò, vì cả hai quá xứng đôi.
"Ohhh anh đẹp trai đợi ai thế".
"Cho em xin phở bò được không anh".
Trước cổng trường, những nữ sinh bu lại thành một đám đông xung quanh một người, một anh chàng đẹp trai cao ráo, mái tóc đen hai mái, gương mặt gốc cạnh, mắt sắc sảo.
"Bên này" hân không ai khác chính là Vô Thiên, hắn quẩy tay qua lại thu hút sự chút ít của nàng.
"Anh đến đây làm gì" Tiên Vũ ngại ngùng, Chữ Linh Đồng một phía đã chạy đi rồi, nhìn cơm choá thế này làm nàng vô cùng khó chịu, nên chạy đi cho khỏi đau lòng.
"Tức nhiên là đưa em về nhà rồi bé con" Vô Thiên nói sau đó đội nón lên cho nàng, hôn lên trán của Tiên Vũ một cái, sau đó nắm tay kéo đi, trong sự bàn táng của mấy nữ sinh.
Ngày hôm đó, tin tức về nam thần thật ra thích con trai bắt đầu lan rộng trong trường, nguyên điểm của Vô Thiên cũng bắt đầu tăng lên...