Trở về truyện

Toàn Cầu Tận Thế Chỉ Có Ta Sở Hữu Hệ Thống - Chương 35 Toàn Cầu Tận Thế Chỉ Có Ta Sở Hữu Hệ Thống

Toàn Cầu Tận Thế Chỉ Có Ta Sở Hữu Hệ Thống

35 Chương 35 Toàn Cầu Tận Thế Chỉ Có Ta Sở Hữu Hệ Thống

Ầm ầm ầm.

Con bạch tuộc dùng xúc tu quấn xung quanh con tàu, rồi siết chặt lấy làm con tàu làm nó trở nên biến dạng, những người trên tàu lúc này dần bị những xúc tu của nó đẩy vào một gốc.

Thỉnh thoảng con bạch tuộc dùng xúc tu bắt lấy một người bỏ vào miệng, nó đang chơi đùa cũng như trả thù con người vì lúc nãy giám tấn công nó.

"Aaaaaa" một cô bén bị trượt té ngã về phía của xúc tu của con bạch tuộc, Chữ Linh Đồng phóng đến kịp thời đỡ lấy, cứu lấy cô bé trong gần tất, tình cảnh lúc này là ngàn cân treo sợi tóc.

"Con đâu rồi An ơi" một giọng nó vang lên trong đám người, Chữ Linh Đồng biết đây là giọng của mẹ cô bé, liền bế cô bé về đưa cho người phụ nữ, Chữ Linh Đồng quyết tâm rồi.

Nhìn đứa trẻ lúc này, nàng biết mình không hành động rồi tất cả mọi người sẽ chết, nàng phải làm gì đó, chứ nàng không thể cứ mãi ngồi yên mãi được.

Tình thế lúc này quân đội đã hoàn toàn kiệt quệ, không còn đạn, không còn vũ khí, những người dị năng cũng đã lâm vào tình trạng kiệt năng lượng.

Dị năng của nàng bình thường vô dụng vì không có xác chết ở gần nàng, nhưng lúc này kế bên cạnh tàu gần nàng là một xác chết của một con quái vật to lớn, nó đang chìm.

"Nghe theo lời hiệu triệu của ta, tỉnh dậy đi" Chữ Linh Đồng bước ra khỏi dòng người đông đúc, mắt trái của nàng được bao phủ trong một ngọn lửa màu xanh lá đậm của địa ngục đầy sự tử khí, khí thế lúc này chính là ngút trời.

Cả thân thể nàng được bao phủ trong một làn sóng năng lượng đặc biệt vô cùng hùng hậu sức mạnh, mái tóc lúc này trở nên bồng bềnh lơ lửng trên không, con bạch tuộc cảm nhận được uy hiếp chí mạng với nó.

Nó liền dùng một cái xúc tua đánh đến chỗ của nàng đang đứng, ánh mắt Chữ Linh Đồng không có chút dao động sợ hãi, bình hãng như không, tay nàng dơ lên đánh xuống không khí, như thể điều khiển thứ gì đó.

Ầm.

Gầm.

Một tiếng to lên vang vọng, từ dưới biển sâu bên dưới phóng đến một cái bóng to lớn, đem cái xúc tua kia tấn công nàng cắn đứt, con bạch tuộc bất ngờ vì nhận ra kẻ thù cũ.

Con cá heo dưới sự hiệu triệu của Chữ Linh Đồng trở thành một tử linh quân lính của nàng, thân thể nó bên ngoài chỉ còn lại một bộ xương khô cốt trắng.

Bộ xương bên ngoài được bao phủ bởi một trường năng lượng màu xanh lá đậm của địa ngục, tạo thành hình hài trước khi sống của nó, con bạch tuộc bỏ qua con tàu mà phóng đến chỗ con cá heo cùng nó chiến đấu.

Ầm ầm.

Hai con quái vật lao vào cắn xé nhau, tình trạng của con bạch tuộc này đã bị trọng thương, còn con cá heo dưới sự phục sinh của nàng, sức mạnh hiện tại chỉ còn lại 50% sức mạnh của lúc còn sống mà thôi, cả hai con ngang tài ngang sức với nhau.

Tuy nhiên lợi thế lại khá nghiêng về tử linh cá heo, vì nó dưới sự điều khiển của nàng trở nên vô cùng thông minh, có tư duy chiến đấu chứ không phải chỉ là đánh nhau theo bản năng giống con bạch tuộc.

Ầm ầm ầm.

Chỉ thấy con cá heo lợi dụng tốc độ của mình, bơi xung quanh con bạch tuộc tốc độ vô cùng nhanh, làm con bạch tuộc vô cùng khó tấn công, nhân lúc nó mất cảnh giác.

Liền nhào đến cắn lấy một cái xúc tua rồi xé nát sau đó nhanh chóng phóng qua lại bơi xung quanh con bạch tuộc tiếp tục chờ đợi cơ hội.

Con bạch tuộc tức giận không quan tâm gì nữa, nó lúc này điên cuồng nhào đến bắt lấy cái tàn ảnh của con cá heo để lại, nó quyết định muốn đổi thương lấy thương, con bạch tuộc bị cắn thì dùng một cái xúc tu siết chặt.

Chữ Linh Đồng trên tàu điều khiển con cá heo, thở từng hơi nặng nhọc hơn, vì điều khiển con cá heo nên nàng đang vô cùng mệt, nếu để nó tự tấn công thì không tốn năng lượng.

Nhưng sẽ không thể chiến thắng được con bạch tuộc này, cơ thể của nàng vì kiệt sức mà sắp không dùng vững nữa, nhưng tay vẫn dơ lên, một bên mắt nhắm lại chỉ còn mắt trái mở để có thể điều khiển con cá heo kia tiếp tục tấn công con bạch tuộc.

"Mình không giữ lâu hơn được nữa, làm ơn ai đó cứu tôi với" Chữ Linh Đồng sắp đạt đến cực hạn rồi, nàng không thể giữ lâu hơn nữa, con bạch tuộc cuối cùng cũng nhận ra được rằng thứ chủ chốt, kẻ địch thật sự là nàng, nó đánh bay con cá heo đi.

Rồi nhanh chóng bơi đến gần con tàu, xúc tu khổng lồ cùng to lớn nhào đến chỗ Chữ Linh Đồng tấn công nàng, Chữ Linh Đồng lúc này hoàn toàn kiệt sức.

Nàng hoàn toàn không còn chút sức lực nào để né tránh cái xúc tu này của con bạch tuộc, nàng nhắm mắt đợi cái chết, nhưng rồi nàng mở mắt ra vì cảm nhận thân thể mình đã trong lòng một người, à hắn cũng không giống con người lắm.

Hắn là một sinh vật không xác định toàn thân một bộ giáp gai góc, hai mắt sắc bén, trên đầu đội một vương miện lộng lẫy, hắn ôm lấy nàng vào trong lòng bảo vệ.

Ầm.

Chỉ thấy hắn dơ tay lên chống đỡ xúc tu của con bạch tuộc, khi xúc tu nó tấn công đến, vì chạm vào tay hắn thì xúc tu kia nát nhừ ra, vì tay hắn quá cứng cáp.

"Ngủ đi, mọi chuyện còn lại để trẫm lo" âm thanh này thật sự quen thuộc hình như người này nàng từng gặp qua rồi, nhưng lúc này nàng hoàn toàn không thể nhớ ra được.

Vì Chữ Linh Đồng đã mệt đến mức không thể nghĩ gì nữa, hai mắt nàng tối sầm lại, nàng dần rơi vào giấc ngủ, vì cảm giác bên trong lòng của hắn rất ấm áp, rất thích, có lẽ nàng sẽ không bao giờ quên được cảm giác này.

"Hắc Hắc sử dụng bạo tức" Vô Thiên thấy Chữ Linh Đồng đã yên vị trong lòng của mình, liền lạnh lùng ra lệnh cho Hắc Hắc đang bay trên bầu trời, nghe lệnh của hắn, Hắc Hắc hít vào một hơi.

Gàoooo.

Một ngọn lửa khủng kiếp nhiệt độ hơn 1000 độ C, bắn xuống ngọn lửa dồn nén lại thành một cột bắn xuống, ầm một cái mặt nước bên dưới bốc hơi, không còn bất kì thứ gì ở nơi bạo tức bắn đến nữa.

Hai con bạch tuộc và cá heo kia cũng bốc hơi như không còn gì ở đó nữa, đây chính là sức mạnh của một vị bá chủ tương lai, chiêu thức này của Hắc Hắc vô cùng mạnh, kiếp trước Vô Thiên đã chứng kiến sức mạnh của nó một lần lúc đó Hắc Hắc to rất to hơn cả trăm mét, một bạo tức có thể hủy diệt bất cứ thứ gì trước mặt của nó.

"Tôi là Võ Vũ Nguyên, có thể cho tôi biết quý danh của ngài được không" một ông lão bề ngoài rất già, nhìn chắc khoảng hơn 76 tuổi, nhưng thân thể khoẻ mạnh hơn tuổi, là một lão tướng kỳ cựu.

[Tên: Võ Vũ Nguyên.

Loài: người.

Giá trị trước mắt: 3.5 sao.

Dị năng: ý trí bất khuất(chưa thức tỉnh)].

"Trẫm là Vô Thiên" Vô Thiên giới thiệu rất ngắn gọn, hắn nhìn đám người nếu có thể thu hết đám này thì chắc sẽ có thể hoàn thành nhiệm vụ của hệ thống rồi.

"Ngài chắc là người dị năng, và có một con tàu lớn nhỉ, ngài có thể thu nhận chúng tôi không, mọi thứ trên tàu đều có thể cho ngài" Võ Vũ Nguyên đây chính là biết thức thời.

Tàu thì đã bị hư hỏng nặng nề, thật sự không thể cố gắng thêm, gặp phải quái vật như thế nữa chắc chắn sẽ chỉ một con đường chết, theo vị này mới có thể sống.

"Bổn hoàng không phải người dị năng mà là dị tộc, ta cũng không phải cứu các ngươi, nhưng có thể thu nhận các ngươi, theo ta các ngươi sẽ trở thành dị tộc, chấp nhận thì bước lên đằng trước một bước".

Vô Thiên không muốn mất nhiều thời gian nên nói thẳng vào vấn đề luôn, đám người nghe xong thì mặt hơi tối đen.

Bởi vì họ biết được chút ít thông tin về những thứ được gọi là dị tộc này, đối với bọn họ cũng biết một chút trở thành dị tộc đồng nghĩ với sức mạnh tăng cao.

Nhưng họ sẽ không còn là con người nữa, đây chính là cái giá phải trả khi trở thành dị tộc, dị tộc không phải là con người, dị tộc cũng không khác gì mấy so với quái vật cả.

Đối với một số người lại xem việc biến đổi thành dị tộc chẳng khác nào đã chết, dị tộc cũng giống như quái vật, trở thành dị tộc họ chẳng khác nào trở thành một con quái vật, phần nhân tính cũng chết, thì họ trước đây cũng đã chết.

Nhưng đối với một số người trong bọn họ sống sót được mới là điều tốt nhất, thành dị tộc thành quái vật thì sao, họ vẫn sống, vẫn chính là họ chả khác gì nhau khi còn là nhân loại cả, dị tộc cũng chỉ là cái tên thôi.

Bọn họ sau một lúc suy nghĩ thì...

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.