Trở về truyện

Tinh Tế Tu Yêu Giả Truyền Thuyết - Chương 109: Mang Thai

Tinh Tế Tu Yêu Giả Truyền Thuyết

109 Chương 109: Mang thai

Có thai?

An Nhĩ Tư nghiêm trọng hoài nghi chính mình đã nghe nhầm, khóe miệng có chút run rẩy, biểu tình mất tự nhiên nhìn Nhan Tử Dạ trong lòng: “Tiểu Dạ, đùa như vậy không buồn cười chút nào.”

“Tôi không nói đùa.” Nhan Tử Dạ trực tiếp kéo tay An Nhĩ Tư áp lên bụng mình: “Bọn nó đang ở trong bụng tôi.”

Ngay lúc tay An Nhĩ Tư áp lên bụng Nhan Tử Dạ, anh rõ ràng cảm nhận được chấn động. Giống như đang hưởng ứng lời Nhan Tử Dạ vừa nói, An Nhĩ Tư đột nhiên nhớ tới chuyện thiết bị kiểm tra dựng tố sôi trào ban nãy, khó tin hỏi: “Thực sự có thai?”

Nhan Tử Dạ cười khổ: “Thật sự.” Yêu xà ngàn năm Nhan Tử Dạ biểu thị khoảnh khắc biết được chân tướng mình thực muốn khóc. Khó trách trước đó linh lực cứ đột nhiên biến mất, hóa ra là ba nhóc con này hấp thu. Trước đó vẫn không cảm nhận được vì chúng vẫn chưa kết trứng. Đêm qua sở dĩ hấp thu nhiều linh lực như vậy chính vì quá trình kết trứng hôm nay.

Nghĩ tới chính mình đường đường là nam yêu cư nhiên lại mang thai sinh trứng như đám nữ yêu, Nhan Tử Dạ quả thực ngay cả tâm muốn chết cũng có. Cậu nghĩ muốn nổ đầu cũng không hiểu được vì sao mình lại mang thai, rõ ràng cậu là nam a!

Mang thai… não An Nhĩ Tư không ngừng bị ba chữ này quét tới quét lui, cả người hoàn toàn ngây ngốc.

Nhân viên y tế vốn còn chưa kịp phản ứng chuyện bán thú nhân thì lại thêm một tin mang thai. Tin tức quá dồn dập, bọn họ biểu thị cần thời gian thích ứng.

Ở một bên khác, Bối Cơ cùng Tạp Mễ Nhĩ còn chưa kịp tới gần thì nghe thấy bên trong truyền tới một tiếng nổ mạnh. Hai người lập tức đẩy nhanh cước bộ, lúc tới phòng Nhan Tử Dạ thì thấy trong phòng để đầy thiết bị, một mảnh hỗn độn.

Tạp Mễ Nhĩ đang định mở miệng hỏi xem xảy ra chuyện gì thì ông vô tình nhìn thấy một cái đuôi màu đỏ thật dài. Đồng tử ông lập tức phóng đại.

“Đó là….” Tạp Mễ Nhĩ ôm ngực, ông cảm thấy tim mình đập nhanh tới sắp đình chỉ. Ông chậm rãi từng bước bước tới gần Nhan Tử Dạ cùng An Nhĩ Tư, thẳng đến khi tận mắt nhìn thấy cái đuôi kia thực sự thuộc về Nhan Tử Dạ mới nhịn không được lùi lại mấy bước, suýt chút nữa đã ngã sấp xuống, cũng may có Bối Cơ đỡ kịp.

“Bối Cơ… anh có thấy không? Có thấy không?” Tạp Mễ Nhĩ kích động túm lấy cánh tay Bối Cơ.

“Thấy được.” Bối Cơ cũng thực khiếp sợ.

Sao có thể, bầu bạn An Nhĩ Tư cư nhiên là bán thú nhân? Bán thú nhân trong truyền thuyết?

“Cha, mỗ ba.” Tiếng bước chân phía sau làm An Nhĩ Tư bừng tỉnh, anh rốt cuộc cũng hồi phục lại tinh thần, nhìn Nhan Tử Dạ trong lòng, anh lập tức ôm cậu rời khỏi mặt đất, sau đó nói với Bối Cơ: “Cha, lập tức phong tỏa tin tức.”

Bối Cơ cũng phản ứng lại, nói với thuộc hạ ở phía sau: “Những người có mặt ở đây nếu không có lệnh tôi, ai cũng không cho phép rời đi. Phong tỏa tất cả tin tức, phòng bị bậc một.”

“Vâng.” Hai thú nhân đi theo sau Bối Cơ lập tức canh giữ ở cửa, những thú nhân khác khống chế toàn bộ người hầu ở xung quanh. Còn có vài thú nhân tiến tới thu giữ toàn bộ thiết bị thông tin của nhóm nhân viên y tế.

Sự tình trọng đại, nhóm nhân viên y tế của vương thất cũng tích cực phối hợp. An Nhĩ Tư ôm Nhan Tử Dạ tới chiếc giường lớn trong góc. Bị lấy đi thông tấn khí nhưng nhóm nhân viên y tế không chút để ý, hiện giờ lực chú ý của bọn họ hoàn toàn đặt trên người Nhan Tử Dạ, kia mới là trọng điểm a!

Bán thú nhân a, sinh thời cư nhiên để bọn họ thấy được bán thú nhân, này quả thực là món quà quý giá nhất trong cuộc đời bọn họ. Tất cả đều thả nhẹ cước bộ, rón ra rón rén nhích tới gần Nhan Tử Dạ, bọn họ sợ tiếng bước chân quá lớn sẽ dọa Nhan Tử Dạ.

An Nhĩ Tư ngồi ở bên giường nhẹ nhàng gạt đi phần tóc trên trán Nhan Tử Dạ, nhỏ giọng hỏi: “Tiểu Dạ, để bọn họ kiểm tra một chút, được không?”

Nhan Tử Dạ nhíu mày: “Vừa nãy thiết bị kiểm tra vừa tới gần liền bị bọn nhỏ làm hỏng, tôi không biết lần này còn vậy không nữa.”

“Không có vấn đề gì, cứ thử xem. Hiện giờ tình huống của em rất đặc biệt, phải kiểm tra rõ ràng tôi mới an tâm.” An Nhĩ Tư đặt một nụ hôn lên trán Nhan Tử Dạ, hiện giờ trong đầu anh đều là chuyện Nhan Tử Dạ mang thai nên căn bản không chú ý Nhan Tử Dạ nói là ‘bọn nhỏ’ chứ không phải ‘đứa nhỏ’.

Được Nhan Tử Dạ đồng ý, một nhân viên y tế ở phía sau lập tức cầm thiết bị kiểm tra thai nhi tiến tới.

Tạp Mễ Nhĩ cùng Bối Cơ đứng ngay phía sau nhân viên y tế kia, hai tay bọn họ nắm chặt vào nhau, khẩn trương nhìn đối phương lấy ra một thứ giống như đèn pin từ trong chiếc hộp màu trắng.

Mở hộp dụng cụ, nhân viên y tế cầm thiết bị chậm rãi bước tới gần Nhan Tử Dạ. Bởi vì quá khẩn trương nên bàn tay cầm thiết bị có chút run rẩy.

An Nhĩ Tư thấy vậy thì nắm lấy bàn tay của người nọ, tiếp đó nói với nhóm nhân viên y tế còn lại: “Đổi người khác tới.”

Nghe An Nhĩ Tư muốn đổi mình, gương mặt nhân viên y tế kia lập tức xụ xuống, chỉ hận không thể lập tức tát mình một bạt tai. Này thì khẩn trương, này thì không khống chế được mình, hiện giờ cư nhiên đánh mất cơ hội kiểm tra bán thú nhân.

Nhân viên y tế kia lưu luyến đưa thiết bị kiểm tra cho một nhân viên khác. Người thay thế tuy cũng thực khẩn trương, thực kích động nhưng ông cố gắng khống chế bản thân. Sau khi hít sâu một hơi thì cầm thiết bị chậm rãi đưa tới gần bụng Nhan Tử Dạ.

Khoảnh khắc thiết bị áp lên bụng Nhan Tử Dạ, tất cả mọi người đều ngừng thở, trong phòng im ắng tới mức ngay cả một cây kim rớt xuống đất cũng có thể nghe thấy. Nhan Tử Dạ thậm chí có thể nghe thấy tiếng tim đập cấp tốc của An Nhĩ Tư đang ngồi bên cạnh.

Thiết bị kiểm tra áp lên bụng Nhan Tử Dạ ba giây nhưng không xuất hiện tình trạng bị hủy như vừa nãy, Nhan Tử Dạ thở phào một hơi. Xem ra vừa nãy bọn nhỏ cũng không phải cố ý, nhất định là vừa nãy kết trứng nên không thể khống chế được năng lượng phá hủy thiết bị. Nhỏ như vậy đã có năng lực công kích, ba nhóc con này không đơn giản a!

Bình thường năm giây thoáng cái đã trôi qua, nhưng đối với mọi người đang chờ đợi kết quả kiểm tra trong phòng thì nó dài như cả thế kỷ.

Rốt cuộc, năm giây trôi qua, màn hình trên thiết bị kiểm tra lóe sáng, số liệu xuất hiện trước mắt mọi người.

Chỉ số dựng tố: 300 (giá trị siêu cao, xác nhận có thai)

Chỉ số khỏe mạnh của ấu thể: 98 (rất khỏe mạnh)

Thời gian mang thai: 10 ngày (đã hình thành trứng)

Chỉ số khỏe mạnh của mỗ thể: 58 (dinh dưỡng không đủ, thể lực không đủ, đề nghị lập tức bổ sung dinh dưỡng)

Hai chữ ‘mang thai’ thật to không ngừng lóe sáng kia quả thực muốn chọt mù mắt mọi người. Thật sự đã mang thai, hơn nữa đứa nhỏ trong cơ thể cũng đã kết trứng. Đã kết trứng đại biểu nó đã vượt qua thời kì nguy hiểm, sẽ không dễ dàng mất đi hoặc bị gen cường đại của cha mình cắn nuốt.

“Tôi phải làm cha rồi?” Hai tay An Nhĩ Tư kiềm chế không được run rẩy, đột nhiên anh quay qua cười nói với Nhan Tử Dạ: “Tiểu Dạ, muộn thế này vẫn chưa ăn sáng, em nhất định đói lắm rồi. Tôi đưa em về phòng nằm nghỉ một chút, tôi lập tức đi làm bữa sáng cho em.” Nói xong, An Nhĩ Tư cẩn thận đắp chăn lên người Nhan Tử Dạ rồi ôm cậu đi qua căn phòng kế bên.

Thẳng đến khi hai người biến mất khỏi phòng, mọi người mới hồi phục lại tinh thần.

Nhân viên y tế đang định đuổi theo thì bị Bối Cơ cản lại.

“Thực có lỗi, bởi vì sự tình trọng đại nên khoảng thời gian này mọi người không thể rời khỏi hoàng cung. Tất cả phải lưu lại, về phần bên gia đình mọi người, sẽ có người thông báo.” Nói xong, Bối Cơ ra thủ thế với thú nhân ngoài cửa, bọn họ lập tức tiến vào dẫn nhóm nhân viên y tế đi.

Cả quá trình nhóm nhân viên y tế chẳng những mất hứng mà ngược lại hưng phấn vô cùng. Vốn bọn họ đã định đề nghị lưu lại, có thể tự mình tiếp xúc với bán thú nhân, hơn nữa còn có thể kiểm tra, hiểu biết tình huống của bán thú nhân, này quả thực là nằm mơ cũng cười tỉnh. Bọn họ sao có thể phản kháng a!

Đồng thời Bối Cơ cũng phân phó xuống, bắt đầu từ giờ phút này cả hoàng cung bắt đầu canh phòng nghiêm ngặt. Đặc biệt là khu đình viện của An Nhĩ Tư, Bối Cơ phái tới mười mấy ám vệ cấp S cao cấp âm thầm bảo hộ Nhan Tử Dạ. Sau đó mới dẫn Tạp Mễ Nhĩ rời đi.

“Sao lại bảo tôi đi, tôi còn muốn qua xem Tiểu Dạ a!” Tạp Mễ Nhĩ thực bất mãn với hành vi kéo mình rời đi của Bối Cơ. Bầu bạn của con trai cư nhiên là bán thú nhân, nếu không phải tận mắt nhìn thấy, Tạp Mễ Nhĩ căn bản không thể tin được. Hơn nữa Nhan Tử dạ cư nhiên còn đang mang thai, có hậu đại của gia tộc Á Bá Lan bọn họ, kinh hỉ này quá đỗi đột nhiên, cả người Tạp Mễ Nhĩ vẫn còn bị vây trong trạng thái hưng phấn.

Bối Cơ nói: “Trước tiên để nó nghỉ ngơi một chút, em cũng thấy đấy, nó cùng An Nhĩ Tư cũng mới biết chuyện mang thai thôi, trong lòng khẳng định không bình tỉnh, chúng ta tạm thời đừng quấy rầy, để Tiểu Dạ nghỉ ngơi một chút.”

Tạp Mễ Nhĩ bừng tỉnh: “Đúng đúng, trước cứ để Tiểu Dạ nghỉ ngơi một chút, vừa nãy tôi thấy sắc mặt nó tựa hồ không tốt lắm, kết quả kiểm tra cũng nói Tiểu Dạ không đủ dinh dưỡng. Này sao có thể, phải bồi bổ a. Tôi lập tức bảo người tìm chút dựng quả tới, dựng quả rất tốt cho giống cái bổ sung dinh dưỡng.” Tạp Mễ Nhĩ vừa nhớ tới Nhan Tử Dạ thì lại nghĩ tới đứa nhỏ trong bụng cậu, khóe miệng cũng sắp nút ra. Hiện giờ đầu óc ông chỉ nghĩ tới việc bồi bổ cho Nhan Tử Dạ.

An Nhĩ Tư ôm Nhan Tử Dạ về phòng mình, sắc mặt bình tĩnh hôn trán Nhan Tử Dạ rồi nói: “Tiểu Dạ, em chờ một chút, bữa sáng sẽ có ngay.” Sau khi chỉnh chăn kĩ càng, An Nhĩ Tư lọng cọng rời đi.

Vừa nãy Nhan Tử Dạ còn cảm thấy kỳ quái, sau khi biết cậu mang thai, An Nhĩ Tư tựa hồ không có phản ứng gì đặc biệt. Bất quá nhìn tướng đi lọng cọng của An Nhĩ Tư, Nhan Tử Dạ mới biết không phải anh không có phản ứng mà là căn bản không biết nên phản ứng thế nào.

Kỳ thực không chỉ An Nhĩ Tư, ngay cả bản thân Nhan Tử Dạ cũng chưa hồi phục tinh thần. Cậu nghĩ muốn nổ đầu cũng không hiểu vì sao mình lại mang thai. Cậu rõ ràng đã trùng sinh vào thân xác một thú nhân, cho dù linh hồn có thể cải tạo thân xác này thì cũng chỉ là cải tạo nó trở thên phù hợp với linh hồn cậu mà thôi. Đâu thể nào cải tạo tới mức trở thành giống cái a!

Một khi đã vậy, vì sao cậu lại mang thai? Đột nhiên, trong đầu Nhan Tử Dạ hiện lên những lời Tân Địch đã nói. Bán thú nhân, Tân Địch nói cậu có huyết thống bán thú nhân, cậu có dấu hiệu phản tổ.

Trước kia nguyên chủ không thể biến về hình thú, Nhan Tử Dạ cứ tưởng là vì trúng độc, thế nhưng hiện giờ ngẫm lại, có lẽ trước kia có lẽ là vậy. Thế nhưng sau khi cậu tới thì cậu đã cải tạo thân thể nguyên chủ. Trong quá trình đó có lẽ cậu đã vô ý hoàn thiện gen bán thú nhân.

Nghĩ tới lần kết yêu đan thất bại, có lẽ khi đó cậu đã hoàn thiện gen bán thú nhân nên mới thất bại. Biến thành bán yêu thể.

Nói cách khác, bắt đầu từ ngày cậu trùng sinh tới Lam tinh thì thân thể này cũng phản tổ thành công, trở thành bán thú nhân.

Hoàn Chương 109.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.