1 Chương 1: Đại lục đấu phá
Đế quốc Gia Mã, Ô Thản thành, Tiêu gia…
Bên trong Tiêu gia, hôm nay các đệ tử trong gia tộc rất hưng phấn bởi vì bọn họ đang tiến hành kiểm tra định kỳ thực lực.
Thế hệ trẻ của Tiêu gia đều tề tụ đông đủ, trên mặt ai cũng lộ ra sự mong chờ.
“Đấu lực, ba đoạn!"
Một âm thanh to lớn vang vọng, sau đó trên không trung hiện lên dòng chữ chói mắt làm cho mọi người đứng trong quảng trường cũng có thể nhìn thấy rõ ràng.
"Tiêu Viêm, đấu lực ba đoạn! Không đạt tiêu chuẩn!”
Bên cạnh bia đá trắc nghiệm, một vị trung niên nam tử trông thấy kết quả trên bia đá không khỏi lắc đầu thở dài. Nhìn thiếu niên từng là thiên tài của Ô Thản thành bây giờ dĩ nhiên luân lạc tới mức này, nam tử trung niên cảm thấy rất đáng tiếc.
Trung niên nam tử vừa nói xong, những đệ tử bên dưới lập tức liền xôn xao trao đổi, trên mặt bọn họ đều là nụ cười nhạo báng.
"Ba đoạn? Thiên tài của Tiêu gia chúng ta thật là không biết cố gắng. Tưởng rằng thiên phú của mình rất tốt nên chểnh mảng tu luyện bây giờ thì tốt rồi! Lộ nguyên hình.”
“Ha ha, tên phế vật này thật sự làm mất mặt gia tộc.”
“Thân là thiếu tộc trưởng mà lại yếu kém như thế thật không xứng dẫn dắt chúng ta…”
Rất nhiều âm thanh ồn ào, đại đa số bọn họ đều là khinh thường, thậm chí còn dùng những lời lẽ sỉ nhục thậm tệ đối với thiếu niên.
Thiếu niên đứng nhìn dòng chữ trên bia đá, thân hình thon gầy, khuôn mặt vẫn còn non nớt nhưng ánh mắt lộ ra sự kiên định vượt qua lứa trẻ cùng trang lứa. Nghe trưởng lão công bố kết quả xong không nói lời nào lập tức quay người bước đi, muốn rời khỏi nơi ồn ào này.
"Người tiếp theo, Tiêu Huân Nhi!"
Trưởng lão cầm danh sách kiểm tra trên tay cất giọng hô lớn lập tức khiến mọi người im lặng, chuyển sự chú ý sang nơi khác.
Âm thanh của trưởng lão đọc lên tên của Tiêu Huân Nhi bước chân của thiếu niên hơi ngừng lại, dường như cũng rất muốn biết kết quả.
Không tới mấy giây, âm thanh kích động của trưởng lão vang lên truyền khắp quảng trường.
“Đấu khí chín đoạn!”
Nhìn mấy chữ trên thạch bia, tất cả mọi người trở nên tĩnh lặng.
Nhưng Tiêu Huân Nhi không thèm để ý tới đám người mà chạy tới bên cạnh thiếu niên, ngước mắt nhìn thiếu niên mỉm cười:
“Tiêu Viêm ca ca, ngươi chờ ta với.”
Thiếu niên gọi Tiêu Viêm, thiên tài nổi danh Tiêu gia nhưng ba năm trước hắn đột nhiên phát hiện đấu khí rơi xuống, dần dần tụt lùi tới đấu khí ba đoạn. Bây giờ trong gia tộc ai cũng chê cười hắn, coi hắn là sỉ nhục của gia tộc, thậm chí còn có người nghĩ rằng sở dĩ trước kia hắn mạnh như vậy là do dùng đan được tạm thời nâng cao tu vi sau đó bị tác dụng phụ cắn trả.
Mà Tiêu Huân Nhi, người vẫn luôn bên cạnh hắn bây giờ lại trở thành thiếu nữ thiên tài được mọi người trong gia tộc sùng bái.
Hắn, Tiêu Viêm lại trở thành sỉ nhục của gia tộc.
Nghĩ tới ba năm, hiện tại đấu khí tụt tới ba đoạn mà dù hắn có tu luyện cỡ nào cũng không thể đột phá khỏi ba đoạn liền phiền muộn. Nhìn thiếu nữ chói mắt trước mặt, trong lòng Tiêu Viêm xuất hiện một cỗ tự ti không thể che giấu.
Hắn lắc đầu, cứ thế vượt qua Tiêu Huân Nhi lặng lẽ để lại bóng lưng cô độc cho Tiêu Huân Nhi.