Trở về truyện

Tiên Vũ Trụ - Chương 40: Nội Môn Khảo Thí 2

Tiên Vũ Trụ

40 Chương 40: Nội Môn Khảo Thí 2

Vũ Lâm một đạo kiếm ý mang theo âm ảnh hào quang chém rụng một cái lại một cái phù văn, vượt qua toàn bộ chiến trường trong vòng chưa đến nửa ngày. Hắn hào không để ý đến những người đi sau toàn bộ đang rên rỉ oán thầm, dường như năm nay độ khó thu nhận nội môn đệ tử tăng lớn vô cùng.

Một cái tay áo phấp phới, Vũ Lâm đem 72 cái phù văn trấn giữ ải cuối cùng một vỗ đập vỡ. Loại hình đập vỡ này là có lưu lại chút ít ảnh hưởng, những cái khác đệ tử đi theo sau trong một đoạn thời gian ngắn sẽ có thể tiến tới một đường hào không e ngại do những phù văn này cần thời gian để khôi phục.

Kế đấy, Vũ Lâm ánh mắt nhìn lướt qua hai cánh cổng không gian, cánh cổng không gian đệ nhất tự nhiên là để thông hướng môn sơn, một khi vượt qua cái này cánh cổng là có thể tiến vào bên trong môn sơn đăng ký thành đệ tử nội môn. Còn nếu thông hướng cánh cổng thứ hai thì tự nhiên là có thể tiến vào đệ nhị khu vực.

Vũ Lâm thẳng tiến thông đạo thứ hai mà đi, bên trong là một mảnh rừng rậm bao la ngút trời, tuy nhiên huyết khí trùng thiên, oán khí dày đặc, tiếng gầm rống của dị thú dị loại bao trùm toàn bộ bãi chiến trường.

Bên cạnh thông đạo có một cái bia, trên đó viết :

Người thông quan nắm giữ hai viên Ngũ Hành Thạch tính qua ải, mười khối sẽ được tông phái trọng điểm bồi dưỡng.

Ngũ hành Thạch ẩn nấp trong các góc của khu vực thứ hai, tỏa ra hắc dị quang mang, cần hữu tâm đi kiếm tìm, cả thảy có lấy 500 viên Ngũ Hành Thạch.

Đột nhiên, một hòn đá năm màu từ tấm bia rơi ra, rơi vào tay hắn, trên bia đá lại xuất hiện dòng chữ:

Người đầu tiên tiến vào được một viên Ngũ Hành thạch.

Vũ Lâm sờ sờ viên này Ngũ hành Thạch, thứ này tỏa ra hắc dị quang mang quả không giả, loại quang mang này khiến cho người ta sờ vào Ngũ hành thạch thì lại thấy nóng rực, nhưng lúc không sờ vào thì lại thấy lạnh giá.

Bất quá cũng chỉ có chút đặc hiệu đó thôi.

Vũ Lâm nhét Ngũ Hành thạch vào trong túi, thứ này dường như không thể đem cho vào trong túi càn khôn, đây là khích lệ người khác đi cướp mà. Dựa theo hắn tính toán, 500 viên Ngũ Hành thạch đủ cho 50 tới 250 người tiến vào nội môn, tuy nhiên khẳng định sẽ có những người khác đem càng nhiều Ngũ Hành thạch lấy tới.

Lấy được càng nhiều Ngũ Hành thạch cũng đại biểu cho càng tốt hơn bồi dưỡng chế độ, cho nên căn bản là không ai ngại thiếu.

Vũ Lâm cười cười, ầm vang một tiếng, mặt đất dưới chân hắn nứt toát ra hóa thành vô số mảnh vỡ, lao về phía khu rừng, bắt đầu đại lượng truy quét Ngũ Hành Thạch.

Mà vào tầm nửa ngày sau, những người đầu tiên mới bắt đầu tiến vào. Tuy nhiên tất cả bọn họ đều gặp cùng chung một vấn đề : không thể tìm ra được bất cứ viên Ngũ Hành Thạch nào cả, kể cả trong một vùng không gian rộng lớn như vậy nhưng dường như đã có một thế lực nào cuốn qua, đem gần như toàn bộ Ngũ hành thạch quét sạch.

Sở dĩ nói là gần như là vì vẫn có một số chỗ bị bỏ sót mất, tuy nhiên nếu như trên bia đá ghi một cách rất rõ ràng rằng có 500 viên Ngũ Hành thạch thì cộng tổng lại những người đã đạt được có lẽ cũng chỉ khoảng trên 50 người. Điều này khiến cho vô số thiên tài phát điên đầu : Cái này đã không đơn thuần là so về tu vi, mà còn phải xem vận khí.

Một số người nhận ra được một loại quy tắc : phàm là những chỗ nào địa hình hiểm trở, hoặc ẩn nấp trong khe sâu kẽ đá, Ngũ Hành Thạch nơi đó sẽ không bị đào móc mất. Tuy nhiên những nơi mà hoàn toàn lộ thiên đều đã bị đào cho không còn một viên nào.

Đột nhiên lúc này, một cái tin tức khủng bố truyền ra ngoài toàn bộ chiến trường thứ hai : một thiếu niên ngoại môn đệ tử của Ngũ Hành tông được phát hiện đang mang theo mấy trăm viên Ngũ Hành thạch theo người, đang cùng một đầu Kim Đan Kỳ Hắc Giao lục vĩ đại chiến, kiếm ý tung hoàng 30 dặm, một vùng 2 dặm xung quanh bị tàn phá thành một bãi hỗn độn.

Cuối cùng thiếu niên đem đầu Hắc giao chặt bỏ 3 cái đuôi, lại chặt đứt của nó hai cái giao sừng, đem nó đuổi bỏ chạy. Mà thiếu niên này sau khi chui vào trong một cái đầm lầy vạn độc cũng lôi ra được một bó Cửu Trọng Thiên Liên, loại hoa sen 9 tầng, là cực phẩm bên trong linh dược.

Tin tức này tầm chấn động của nó khiến cho toàn bộ chiến trường thứ hai rung động, phải biết Hắc Giao là dị thú bán thuần huyết sinh linh, nếu bàn về chiến lực một đầu đọ lại mười mấy cái cùng cảnh giới cũng không tính là, hơn nữa đầu hắc giao này còn có Kim Đan tu vi, lấy Trúc Cơ tu vi đánh đuổi đi Hắc Giao, lại đem nó vốn lấy làm kiêu ngạo sừng rồng chặt mất...

Này so với chém giết còn khó chịu hơn.

Mà lúc này, Vũ Lâm đang một tay nâng một đóa Cửu Trọng Thiên Liên, vứt vào bên trong một cái nồi lớn thật lớn, bên trong ngâm lấy thịt Hắc Giao Lục Vĩ đang sôi sùng sục, nước bên trong sôi lên không phải là nước thường mà là Linh Thủy ngâm cùng Bách niên dịch tủy, một loại nước có tác dụng tăng tu vi mà Vũ Lâm ngẫu nhiên moi ra được trong cái đầm lầy kia.

Mà đốt sôi bên dưới cũng không phải lửa bình thường, mà là lửa ánh lên sắc kim quang, bắt nguồn từ một con mãng xà khổng lồ đang bị đánh cho một cục u nổi lên trán, đang oan uổng nhìn hắn.

"Không cần nhìn, chốc ta cho ngươi một chút nước súp, để ngươi có cơ hội hóa giao."

Vũ Lâm hừ lạnh, đoạn cảm giác nước đã được, bèn vứt vào bên trong Cửu Trọng Thiên Liên, đem làm mùi thơm đang ngào ngạt vô cùng đột nhiên hóa thành một cơn lốc, áp vào bên trong cái nồi lớn kia.

"Không tồi, mùi thơm nội liễm, như vậy... lửa cháy lên đi em!"

Vũ Lâm ra lệnh, lập tức con hỏa mãng khổng lồ bên dưới liều mạng đốt lên kim quang sắc hỏa đem làm cái nồi lập tức cháy sáng trắng lên, mơ hồ còn nóng chảy ra.

"Không sai."

Vũ Lâm nói, mở ra cái nắp nồi, bên trong là một nồi linh thực vô cùng bổ dưỡng, ngoại trừ con giao thịt, còn có Cửu Trọng Thiên Liên cùng với vô số loại thiên tài địa bảo khác, đây là đem tinh túy ẩn chứa trong cốt tủy Hắc Giao toàn bộ bức đi ra, thậm chí ẩn ẩn xuất hiện kim quang sắc thái.

Vũ Lâm đem một cái đuôi giao khổng lồ vứt cho con Mãng, cái đuôi này là cái nhỏ nhất, nát nhất, bất quá Hỏa Mãng tuyệt không chút nào bực tức, chỉ ăn lấy ăn để, kế đó còn thèm thuồng nhìn cái nồi kia.

Bất quá Vũ Lâm không có quan tâm, hắn đem nước súp húp sạch, lại đem thịt Hắc Giao toàn bộ đều ăn, sau khi lên Trúc Cơ hắn công pháp đã có thể ở thể nội vận chuyển, căn bản là ăn hoài không hết.

Mà ăn xong hết toàn bộ về sau, cái nồi chỉ còn lại một chút nước đọng lại, nhưng cũng có vài chục lít có dư, dù sao bất kể là nồi vẫn là Hắc giao thịt đều ở một loại khổng lồ kích cỡ, Hỏa Mãng lập tức tham lam nuốt luôn cái nồi nhân lúc Vũ Lâm đang quay đi.

Vũ Lâm:

- ..........

Nồi ta đâu!?

Hắn nhanh chóng phát hiện Hỏa Mãng đang nghẹn họng do cái nồi, chỉ cười cười bỏ đi mất. Dù sao cái nồi này cũng nhanh báo hỏng do bị Hỏa Mãng kim quang lửa bỏng đốt cho hỏng.

Mà đi được vài dặm nữa về sau, hắn rốt cuộc cũng nhìn thấy một cánh cổng không gian thật lớn, còn có hai người đang trấn giữ ở hai bên, đồng phục đỏ rực như lửa, nét mặt kiêu ngạo, hiển nhiên là hai cái đệ tử nội môn.

Một cái trong đó nhìn thấy Vũ Lâm, gật đầu:

"Xin chào, ngươi là người đầu tiên đến đây, có thể để chúng ta nhìn xem Ngũ Hành Thạch của ngươi, lại nhận lấy một tấm thẻ bài đại diện cho số lượng Ngũ Hành Thạch kiếm được cùng thân phận của ngươi rồi hẵng ra ngoài."

Này hiển nhiên là để đề phòng có người vụng trộm ở ngoài chiến trường thứ hai giao dịch Ngũ Hành Thạch.

"Hai sư huynh có hiểu lầm."

Vũ Lâm cười:

"Ta đến đây không phải để thông qua trở thành đệ tử nội môn thiên tài doanh. Ta đến đây là để khoe hàng."

Lập tức, sau lưng hắn dày đặc chi chít số lượng Ngũ Hành khí tức - Ngũ Hành thạch bắn ra, khiến cho hai vị đệ tử nội môn tái mặt :

"Bốn trăm hai mươi viên Ngũ Hành thạch?! Ngươi đem chiến trường thứ hai khu vực toàn bộ Ngũ Hành Thạch đều moi ra rồi."

Vũ Lâm cười không đáp, hắn dùng Thí Thần Kiếm trắc thí đến phạm vi khổng lồ, đã gần ngang với khu vực Chiến Trường thứ hai, ngoại trừ một số chỗ bị cường đại khó giết dị thú yêu ma thủ hộ, còn lại hắn thâu sạch.

"Cũng nên bắt đầu rồi."

Vũ Lâm thì thào, trong cái nhìn kinh ngạc của hai đệ tử nội môn, sau lưng hắn xuất hiện từng cây pháo sáng, toàn bộ bắn lên trên trời, trong nháy mắt bầu trời sáng rực lên do những pháo sáng này bắn ra liền nổ tung như pháo hoa.

Một màn này lập tức hấp dẫn đến sự chú ý của một đám lớn người.

Rất nhanh về sau, Vũ Lâm cảm giác được một đám lớn người đã tụ tập xung quanh, hắn mở mắt ra, kiếm ý bùng phát về hướng mọi người, khiến tất cả cảm giác một trận nghiền ép. Mà cùng lúc này, rít gào mang theo từng tia tử khí một vị thiếu nữ áo tím xuất hiện, hừ lạnh một tiếng, giơ tay chộp lấy Ngũ Hành Thạch sau lưng hắn:

"Ngươi chỉ vì có thể đến sớm liền dám cướp sạch Ngũ Hành thạch!? Xem ta làm ngươi như thế nào!!"

Vũ Lâm nhìn qua, Trúc Cơ đỉnh phong khí tức, 92 cái huyệt vị, công pháp dùng cũng không quá mạnh. Hắn cười nhạt, một nắm đấm hóa thành kim quang đấm thẳng về phía vị tu sĩ đang hướng hắn lao tới, 108 cái sinh huyệt vị bùng lên quỷ dị quang mang, đem hắn đấm đến lõm vào trong mặt đất.

"NGƯƠI DÁM!!"

Vị này Trúc Cơ tu sĩ nổi điên lên, giơ tay ra sau lưng chộp lấy một cái huyết sắc bảo đao, hiển nhiên là một bảo khí hiếm có, còn được ngâm qua huyết của Bán Thuần Huyết sinh linh, Vũ Lâm nhướng mày cười nhạt, lập tức giơ tay ra hóa thành một cái quỷ trảo, đem vị này Trúc Cơ tu sĩ đánh cho phun trào máu tươi, lui vài bước về phía sau.

Tất cả những người đang yên lặng quan sát cùng lúc hít một hơi khí lạnh..

Thực mạnh.

"Rốt cuộc ngươi muốn gì!?"

Vị Trúc Cơ nữ tu sĩ này một tay thõng xuống, qua hai quyền này nàng cảm giác được - nàng không thể cùng với Vũ Lâm tiếp tục đánh xuống, tuy nhiên Vũ Lâm trấn thủ nơi này hiển nhiên là muốn một cái gì đó.

Mà Vũ Lâm lúc này cũng cười nhạt, mở miệng nói:

"Lão phu Trường Sinh, 1 tuổi tu luyện, 2 tuổi đọc hết sách thánh hiền, 3 tuổi vô địch thiên hạ, công tham tạo hóa..."

Toàn bộ mọi người:

- ............

"Ở trong cái Chiến Trường thứ hai này thu thập Ngũ Hành Thạch ròng rã 600 năm ròng, cuối cùng mới thu hoạch đủ Ngũ Hành Thạch, đủ để trùng kích Chân Truyền Đệ Tử, mà giờ phút này đột nhiên ta cảm thán, ngộ ra rất nhiều điều, đối với Chân Truyền Đệ Tử cái thứ này đã không còn một cỗ chấp nhất ngày xưa nữa, cho nên giờ phút này ta để lại những viên Ngũ Hành Thạch cho các ngươi.."

"Nói nhảm nhiều lời, mau nói chính sự."

Vị Trúc Cơ nữ tu sĩ dở khóc dở cười nhìn hắn. Mà Vũ Lâm cũng không dài dòng, trực tiếp nói ra :

"1 viên Ngũ Hành Thạch 5000 linh thạch. Nếu mua số lượng 10 viên giảm giá còn 45000 linh thạch. Trừ khi mua số lượng cực lớn, bằng không tuyệt không chỉnh giá."

"Quá nhiều."

"Đây là tương lai đại sự a, không thể kêu là nhiều. Tài nguyên ở trong tịnh thổ thiên tài doanh một năm đạt tới có thể hơn xa 10000 linh thạch, hơn nữa hẳn là có tiền mà không mua được, đây là ngươi đánh đổi hiện tại đạt tới tương lai, không thể so sánh."

Vũ Lâm một câu này để cho vị nữ Trúc Cơ tu sĩ suy nghĩ..

"Các ngươi. . . Các ngươi đang làm gì, lại công nhiên buôn bán nội môn thiên tài doanh đệ tử danh ngạch, thật lớn mật!" Hai cái nội môn đệ tử, lập tức âm thanh nghiêm khắc, gầm nhẹ đứng lên.

"Nói nhiều lời, ta cực khổ một đường mò đến đây, đã sức cùng lực kiệt, không muốn tiếp tục bò, lại cảm giác mình thiên phú không đủ, nhường lại cho người đến sau. Mà người đến sau cũng thấy chúng ta khổ cực lại tổn thất không công, chủ động hiếu kính linh thạch đền bù tổn thất, không được à!?"

Vũ Lâm bĩu môi nói, thấy hai cái nội môn đệ tử nghe thấy liền nhíu mày, không thể phản bác, bèn tiểu nhân đắc ý cười nhạo một tiếng.

Lại nói, cũng là hoàn toàn không va chạm môn quy. Có chăng cũng chỉ là không có liêm sỉ mà thôi.

Bất quá... hắn thì cũng cần liêm sỉ làm gì nữa!?

"1 viên Ngũ Hành thạch, thành giao không!?."

Vị này Trúc Cơ nữ tu sĩ thở hồng hộc, một bộ không biết nên làm gì biểu lộ, mặt méo xẹo lấy ra một cái túi càn không, ném cho hắn. Vũ Lâm mở túi càn khôn ra, gật đầu đem một viên Ngũ Hành thạch ném cho nàng, cúi mình cung kính:

"Chúc mừng vị sư tỷ này từ nay về sau tấn chức nhân sinh đỉnh phong con đường, từ nay về sau đã là cao kính thiên tài doanh đệ tử. Tại hạ bái phục."

Đoạn, hắn nhìn về phía những người đang ẩn nấp, cười một tiếng:

"5000 linh thạch một viên, 10 viên 45000 linh thạch, mại dô mại dô, hàng có hạn, mau mau mua kẻo bán hết."

Trong một khoảnh khắc này, rất nhiều người nguyên vốn đã không có hy vọng vào được thiên tài doanh, liền cảm thấy...

Đây cũng thật là cái thời cơ tốt.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.