Trở về truyện

Tiên Vũ Trụ - Chương 15: Giáo Phái

Tiên Vũ Trụ

15 Chương 15: Giáo Phái

-Vũ Lâm cảm giác cái này Chúa Tể Giáo Phái mười phần có ý tứ.

Thần trong khái niệm bọn hắn không có hình dạng cố định, toàn được miêu tả là nằm giữa thinh không, đến từ hư vô, cũng không có bất kỳ mô tả nào cố định đại lại thân cao bao nhiêu mét, nặng bao kí lô, huyết áp như nào.

Nói chung, Thần của bọn hắn nói là Thần, nhưng lại càng giống như một cái hiện tượng tự nhiên.

Bất quá, Chúa Tể thì không hẳn. Chúa Tể của bọn hắn tại Vũ Lâm thẩm vấn cái hắc y nhân từ trang trại chạy tới thời điểm giống như là một âm thanh, một giọng nói vang vọng trong đầu bọn hắn, lại giống như tiếng thầm thì của loài dã thú.

Dường như bọn hắn vì lý do nào đó tin rằng con Vạn Vó Hắc Thú đã xuất hiện trên cái trang trại kia là Chúa Tể của bọn hắn. Mà, Chúa Tể của bọn hắn lại không yêu cầu, cũng không muốn cho bọn hắn đi thờ phụng chính mình, lại để cho bọn hắn thờ phụng "Thần".

Lập ra một cái giáo, hiến dâng cho Chúa Tể, nhưng lại thờ phụng Thần, cái này không phù hợp đại đa số giáo phái pháp điển trong trí nhớ của hắn, trừ khi là loại hình "người được chọn của thần tại nhân gian".

Càng để cho hắn lưu ý là quái dị kinh đạo này mang theo hiệu ứng khiến cho đầu óc choáng váng, bất quá hắn cảm giác dường như đây cũng là một loại truyền giáo tiểu thủ đoạn. Thí Thần chi Kiếm thì lại tin rằng cái này bản kinh văn mang theo âm hưởng, khiến cho những ai càng tin vào Thần càng bị ảnh hưởng, chỉ kẻ nào triệt để nghe theo "Chúa Tể" mới có thể đọc cùng nghe nó.

Bất quá những cái này để sau.

"Cầu Chúa Tể phát uy. Đem kẻ dị giáo này tiêu diệt, bảo hộ Thần."

Nương theo tiếng thét lớn của gã áo choàng đỏ, khối thịt hỗn loạn trước tế đài "ầm" một tiếng phá băng mà ra, dần dần quay đầu lại "nhìn" về phía hắn, mấy cái miệng đầy răng nanh mọc ra tán loạn trên cục thịt há ra đề lộ những cánh tay người đen thui thò ra từ bên trong.

Hỗn loạn nhục thịt mấy cánh tay lao về phía hắn, Vũ Lâm lập tức giương khẩu súng trên tay, bắn liên tiếp một loạt 20 phát đạn, trong nháy mắt khối hỗn loạn nhục thịt bị phong kín trong một cái kén băng, không thể phá vỡ ra được.

Vũ Lâm tiếp tục giương súng về phía những người áo choàng đen trắng, liên tục từng viên đạn sáng trắng bắn đi ra. Mỗi lần một viên đạn trúng một người, đều sẽ có một gã bị phong kín trong một kén băng tròn, lớp băng này cứng rắn vô cùng, thậm chí dường như là Kim Đan Nguyên Anh cũng đều khó mà nhất thời giải quyết.

Kế đấy, Vũ Lâm lấy ra từ trong túi mười mấy tấm dán, dán lại lên trên những kén băng. Những kén băng ngay khi bị dán lên những tấm dán này đột nhiên sáng lên hàng vạn phù văn sặc sỡ, triệt để khóa cứng lại.

Thậm chí người bên trong còn không có lắc lư đi được.

Hắn nhìn về phía đám nhục thịt hỗn loạn, nhục thịt này mang theo ánh mắt tràn ngập thù hằn nhìn về phía hắn. Vũ Lâm hơi có chút ngoài ý muốn, khẩu súng này được thiết kế để cố định thực thể trong một khối băng với độ cứng cực cao, nhưng lại không thể đem thứ này đóng băng rơi?

Nguyên Anh cũng phải nuốt hận trước thứ này.

Bất quá cái này chính hợp ý hắn, đối với hắn, khối nhục thịt hỗn loạn đoàn này là một "mẫu thí nghiệm", mà "mẫu thí nghiệm" chết đi liền không có ý nghĩa lắm. Vũ Lâm nhìn qua, hiện tại ngoại trừ những "tế phẩm" bị bắt đi, toàn bộ những người áo choàng kín liền đã bị bắt sống, Thí Thần chi Kiếm cũng không còn có bất cứ phát hiện nào mới nữa.

Hắn giơ tay lên, lập tức không gian trước mặt hắn run rẩy, một cánh cổng mở ra. Vũ Lâm ngoắc ngoắc tay, từ bên trong cánh cổng dẫn tới nơi thần bí bay ra trên trăm đầu con mực máy móc, toàn bộ đem hết thảy "hiến tế", người áo đen cùng khối hỗn độn nhục thịt vào trong cánh cổng.

"Chào, lâu lắm không gặp."

Từ bên trong vang lên một âm thanh tràn đầy tính máy móc, Vũ Lâm nhìn qua bên trái, đây là một khoang lái với một màn hình rất to, giống như khoang lái máy bay vậy.

Đây là trong phi thuyền Tử Thạch mẫu hạm tinh không. Tử Thạch có hai phần, một là phi thuyền con, có thể đem ra ngoài sử dụng, phần kia là phi thuyền mẹ, không thể sử dụng bên ngoài.

Tử Thạch Mẫu hạm mang theo một lượng năng lượng khổng lồ không thuộc về cái vũ trụ này, nếu nó xuất thế tại Tiên Vũ Trụ có thể khiến cho ý chí vũ trụ này vẫn đang trong mơ hồ trạng thái trực tiếp trục xuất hắn.

Tuy thế, miễn cưỡng mở một cánh cổng lưu thông thì vẫn được, nhưng không thể chứa người ở bên trong quá lâu, sẽ hội chết người.

Đừng có nhìn cánh cửa của nó mở được vào bên trong Thần Điện là tưởng rằng kích cỡ nó nhỏ, kì thật đây là dùng một loại đặc thù truyền tống cánh cổng dẫn vào bên trong Thần Điện, kích cỡ thật sự của nó là khoảng 300 mét chiều dài. Bên trong là một dị không gian dài rộng gần 2 cây số, có đầy đủ tiện nghi cùng với phòng thí nghiệm, phòng tập luyện vân vân.

Nói chung, không thiếu cái nào. Đương nhiên do đặc thù nghề nghiệp, rộng lớn nhất vẫn là phòng thí nghiệm.

Vũ Lâm lệnh cho đám mực máy móc tách thành ba phe, trước tiên đem con kia hỗn loạn nhục thịt đi phòng thí nghiệm, đám áo choàng tới ngục giam, còn những "tế phẩm" bị hắn đem đi hồi phục các thương tổn cùng với tạm tẩy trí nhớ.

Hắn không muốn vụ tối hôm nay trong núi bị bất kỳ ai phát hiện ra.

"Số liệu phi thuyền, khẩm định con kia ... hỗn loạn nhục cầu, tạm gọi nó là mẫu thí nghiệm 1A. Đồng thời đem kí ức của mấy người bị bắt giữ đọc qua một lần, loại bỏ mấy tin tức không trọng yếu."

Vũ Lâm vung tay lên, lập tức khoang thuyền vang lên từng âm thanh vù vù, thế rồi từ bên màn hình khoang lái hiển hiện một khuôn mặt cười, số liệu AI cười tươi nói:

"Quá trình xét nghiệm mất 30 phút. Trước mắt xác định ..."

Vũ Lâm vừa nghe qua, khá là kinh ngạc.

Quái vật kia là một cái 'Dung hợp thi', Chúa Tể Giáo Phái dùng một loại bị bọn hắn gọi 'Thần ban cho uy năng' 'Thần thuật' chế tạo ra, có chút tương tự vong linh ma pháp, đây là sơ bộ thông qua ký ức lấy ra.

Nhưng chế tạo ra lại là vật sống, mà lại không sợ đủ loại thần thánh lực lượng, quang minh lực lượng, hỏa diễm lực lượng, lôi đình lực lượng. Cho nên có hoài nghi thứ này thật là một chút theo thần thuật có liên quan tri thức, chỉ là bị sử dụng sai lệch hướng mà thôi.

Đồng thời, đối với những tri thức, như tổng hành dinh bọn hắn ở đâu, cách nào chế tạo ra loại dung hợp thi này, bọn hắn cũng toàn bộ lãng quên. Không giống cách lãng quên thông thường vẫn có thể thông qua thôi miên lấy lại, đây là chân thật quên lãng : hoàn toàn xóa khỏi đầu óc bọn hắn.

Hơn nữa, những khối thịt này còn có thể thông qua oán tế trận pháp tới thành công tạo ra một cái ảo ảnh cùng với Chúa tể mô tả của bọn hắn khá giống nhau. Mặc dù bọn hắn không có mô tả chúa tể, nhưng hình tượng điêu khắc trên sàn nhà cũng gần giống chúa tể : Một con cá sấu có 6 chân ngựa.

Giống như phiên bản yếu hóa của con vạn vó hắc thú kia.

"Đừng lo. Ta có thể cảm giác được trong thời gian ngắn bọn chúng sẽ không có thể thí nghiệm thành công."

Thí Thần chi Kiếm nói:

"Ta có thể cảm nhận được thứ kia chỉ là hình ảnh, còn về phần hắc vó kia là do một tồn tại hoàn toàn khác thôi động, không phải cái kia trận pháp. Đạp xong một vó hẳn dù là thứ gì hẳn cũng sẽ bị hao hết sạch lực lượng."

"Tốt!"

Vũ Lâm nói, đứng dậy đi ra ngoài. Hắn giơ tay lên, mười mấy con mực máy móc đem toàn bộ những "tế phẩm" đem đi ra ngoài. Tất cả những người này đều đã được "tẩy não" để quên đi chuyện hôm nay, đồng thời con mắt bọn hắn cũng đã mọc lại.

Công nghệ phục hồi này cũng không tính hiện đại, rất nhiều nền văn minh đều có thể làm được.

Vũ Lâm nhảy xuống, nhìn quanh, những người này nằm chất thành một đống khẳng định không có cái gì đáng nói. Dù sao quanh đây là nơi yêu ma hoành hành, cũng may mắn nơi này có Nguyên Anh trấn thủ cho nên không có nguy hiểm nhiều.

Bất quá hắn vẫn liên hệ ẩn danh với một chút người trong tuần tra đội, đợi bọn hắn hoàn toàn tiến vào trong tầm mắt mới bỏ đi. Dù sao, ở bên trang trại hắn biến mất đột nhiên hơn 15 phút, hẳn mấy người kia đang vô cùng lo lắng đi?

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.