Trở về truyện

Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi (Sắc Hiệp) - Chương 210: Lại Cùng Với Vân Băng

Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi (Sắc Hiệp)

210 Chương 210: Lại cùng với Vân Băng

Diệp Mặc sắp xếp cho Vân Băng và Đình Đình tại phòng của Diệp Lăng còn chính hắn sẽ ngủ tại phòng của Diệp Tử Phong.

Đình Đình từ Hồng Kông đi đến Yến Kinh nên cũng đã rất mệt mỏi, trở về nhà tắm rửa rồi cũng lên giường đi ngủ luôn. Vân Băng thì nằm trên giường mãi không ngủ được. Cô cứ nghĩ không biết Diệp Mặc đang làm gì, còn một điều nữa là sao Diệp Mặc lại biết cô bị cưỡng chế đưa đến nhà Âu gia.

Chẳng lẽ hắn vẫn luôn quan tâm cô sao, nếu thật vậy thì quá tốt.

Nghĩ đến về sau đón nhận nhà họ Âu trả thù, Vân Băng lập tức sợ hãi, lần này có lẽ cô đã hại Diệp Mặc rồi.

Không ngủ được, Vân Băng liền rời giường, cô nhìn Đình Đình ngủ ngon vẻ mặt tràn ngập hạnh phúc.

Ra khỏi phòng, cô theo bản năng lại đi trước cửa phòng Diệp Mặc, chần chừ một chút vẫn bước vào. Cửa không khóa, bên trong Diệp Mặc đang ngồi trên giường tu luyện, cảm nhận thấy cô đến, hắn mở mắt.

Cả hai nhìn lấy nhau, Vân Băng xấu hổ chủ động mở lời.

- Thật xin lỗi, tối rồi còn làm phiến cậu.


- Chị Băng, không sao. Cứ vào đi.

Vân Băng đỏ mặt gật đầu, cô đóng cửa lại đi vào phòng. Cả hai không có đề tài nói chuyện, chỉ nói được vài câu rồi im lặng, Vân Băng không biết nói gì, cô nghĩ đến về sau có thể không có cơ hội nữa liền chủ động.

Cô đi đến bên người hắn, vòng tay qua ôm chặt lấy Diệp Mặc trong sự ngỡ ngàng của hắn. Dưới ánh đèn mờ, khuôn mặt xinh đẹp rạng áng mây đỏ, môi đỏ ngọt ngào kề sát bên người Diệp Mặc.

- Diệp à, cậu có thích tôi không.

- Chị Băng, tôi...

Diệp Mặc ngơ ngác, thật sự trong lòng hắn vẫn mãi in đậm hình dáng Lạc Tố Tố, đối với những người con gái khác hắn còn chưa suy nghĩ sâu xa. Vân Băng như sợ hãi lấy tay che miệng hắn, hai mắt dường như ngấn lệ, nhẹ nhàng nói.

- Chỉ đêm nay, yêu chị có được không.

Vân Băng chủ động dâng lên bờ môi cùng hắn hôn môi, lần này là Vân Băng chủ động, cô hôn có chút vụng về nhưng học hỏi rất nhanh, lưỡi nhỏ chẳng mấy chốc cùng hắn quấn quít thành một khối.


Vân Băng hai tay đặt trên ngực nam nhân ve vuốt, bắt đầu cởi cúc áo trên người hắn, để lộ bộ ngực trần rắn chắc, miệng cô chuyển xuống liếm láp trên tấm thân trần cân xứng của Diệp Mặc.

Lưỡi cô ướt át, mềm mại chạy đều trên ngực hắn, miệng cô trêu chọc hai đầu ti nâu nhạt, bàn tay luồn xuống đặt ngay đũng quần Diệp Mặc. Dù xấu hổ nhưng Vân Băng quyết định sẽ buông thả một lần, về sau sẽ không hối hận.

Tay của Diệp Mặc cũng luồn vào áo cô nắn hai vú tròn, Vân Băng khẽ rên, cô tự mình cởi áo, buông bỏ cả áo ngực toàn thân phía trên trần truồng, hai cặp vú căng đầy không hề có dấu hiệu xệ xuống,

Hai tay Diệp Mặc chơi đùa nơi vú cô, núm nhũ hoa bị chọc cưng cứng, bị mấy ngón tay hắn kẹp chặt phối hợp cùng bàn tay tàn phá hai bầu nhũ hoa.

- Ân... Bóp ngực chị đi, sướng lắm...

Vân Băng khẽ rên rỉ, cô ưỡn cao ngực để hai bầu vú hiện ra trước mắt hắn, tay nâng cao bầu vú bung nẩy, Diệp Mặc không kìm nén được liền cúi đầu ngậm hai bầu vú, miệng lưỡi đảo quanh hết bú rồi căn, hai bầu vú tròn chẳng mấy chốc dính đầy nước.

Vân Băng ôm lấy đầu hắn, kéo sát vào ngực của cô, rên rỉ cổ vũ.


- Bú mạnh lên... chị sướng... Diệp Mặc... ăn luôn núm vú chị rồi... A... đừng cắn...

Vừa để hắn bú vú mình, tay Vân Băng đã đặt ngay đũng quần Diệp Mặc xoa xoa, thậm chí còn bạo gan hôn bỏ tay vào trong quần hắn nắm lấy cái vật thô cứng của hắn. Bàn tay thu thủy đầy đặn, mềm mỏng như nhung, nắm lấy cái vật nóng bỏng như dung nham sôi trào.

Vân Băng hơi thở nóng rát, cô thở mạnh, thấy Diệp Mặc ngừng động tác, quay qua nhìn cô có vẻ cầu xin.

- Chị Băng... Giúp em...

- Diệp Mặc, cậu thật hư...

Vân Băng liếc mắt, kiều mị rên, cô tụt người xuống, quỳ tại trên sàn, cơ thể nóng nhiệt, xấu hổ lại cảm thấy kích thích. Cô tụt quần hắn xuống, tóm lấy con c-c to hơn cả lòng bàn tay cô, sợ hãi nhìn.

- Thật lớn... không ngờ thứ lớn như vậy lại có thể vào trong...

Vân Băng sau vài giây cảm thán, liền chủ động hành động, miệng môi mở ra ngậm lấy đầu c-c mẫn cảm, lưỡi từ bên trong liếm quét.

- Ư... Sướng lắm chị Băng...

Diệp Mặc giữ lấy đầu Vân Băng, mắt nhìn cô giáo lạnh lùng đang vì hắn bú c-c mà toàn thân sôi trào, chỉ muốn nhét hết con c-c vào trong miệng cô. Vân Băng nâng hạ đầu liên tục bú lấy con c-c hắn, lưỡi như con rắn đã dần làm quen quét quanh đầu cu.

Vừa giữ con c-c hắn, cô vừa liếm vừa hôn như đang thổi sáo, để lại trên mình mẩy hỏa côn đầy vết tích nước bọt. Vân Băng lại bỏ con c-c hắn vào mồm mút đáo mút để như đang dùng nó đánh răng vậy, hai bên má cứ phồng ra kèm theo âm thanh bú mút "chụt... chụt..." dâm đãng.

Vân Băng sau đó để con c-c hắn ngay giữa hai vú, cặp vú tròn mềm mại ép sát thanh dương vật to lớn, hai tay Vân Băng phải hết sức ép vào mới khiến con c-c hắn chôn khít giữa hai vú cô. Vân Băng bắt đầu trượt động, hai vú kẹp con c-c hắn trượt lên xuống,


- Sướng không Diệp Mặc... Vú chị nóng quá... C-c em thật nóng...

- Ư... Vú chị sướng quá... cứ như đang chơi l-n vậy.

Diệp Mặc mắt nhìn con c-c cứ trồi lặn giữa hai vú Vấn Băng như ảo thuật, càng nhìn tư thể mê người của Vân Băng đang cúi đầu, lưỡi thè ra liếm láp đẩu c-c.

Được cô kích thích dữ dội, dù Liễu Hạ Huệ cũng không chịu được, con c-c bị chôn vùi trong lớp thịt mềm, đầu quy rỉ nước được lưỡi của cô giáo Vân liếm sạch.

Cô có thể cảm giác được con c-c hắn run lên như muốn bắn, liền bóp ngực lại thêm dữ dội, vú ép càng sát, trượt càng nhanh khiến Diệp Mặc chịu không nổi, nâng eo than thở.

- Chị Băng... em sắp bắn...

- Được mà... bắn hết lên người chị đi... cho chị hết tinh dịch của em.

Vân Băng thấy đầu c-c bành trướng, liền mau chóng cúi đầu ngậm lấy con c-c hắn, tinh quan buông mở xả như lũ ào ào bắn hết vào trong miệng Vân Băng, cô chỉ có thể nuốt hết được một phần, còn lại thì chảy hết trên vú to của cô.

- Ưm... khục... khục...

Vân Băng ngậm một đống tinh dịch trong miệng, ráng nuốt hết, vì đây là tinh dịch của Diệp Mặc, cô không muốn lãng phí. Nhìn cô dâm đãng từng ngụm nuốt hết tinh dịch của hắn vào bụng, Diệp Mặc toàn thân nóng ran, con c-c vừa mới bắn không có dâu hiệu xìu xuống.

Sau khi Vân Băng nuốt hết tinh dịch, cô le lưỡi ngay tại trên vú mình chút tinh dịch xót lại, mắt thấy con c-c hắn vẫn nóng hổi, cứng như đá.

- Vừa mới ra mà vẫn cứng như vậy... Con c-c của em thật tham lam...

Vân Băng vũ mị cười, cô cởi nốt cái quần trên thân, cái l-n không biết từ bao giờ đã lầy lội nước làm Vân Băng ngứa ngáy khó chịu. Cô chổng mông trần, tay canh chỉnh con c-c giương cao ngay tại mép l-n của mình rồi hạ người xuống.

- A... Con c-c em vào hết rồi... Sướng l-n quá... Ưm... muốn chết...

L-n Vân Băng ẩm ướt nên dễ tiến vào, nhưng khi chui lọt lại khó khăn chui ra, l-n cô bóp khít khịt, như nuốt chửng con c-c hắn, nước dâm trắng đục tại mép l-n chảy ra bôi trơn một chút.

Vân Băng chủ động nhấp nhả mông, để con c-c hắn chọc hết vào trong l-n nàng, tử cung của cô tràn ngập nước lầy lội, đáy tử cung bị đâm chọc cho biến dạng.

- Sướng quá... Chị yêu em... yêu con c-c của em...

Vân Băng rên rỉ vừa nhấp, Diệp Mặc vòng tay trước ngực cô xoa bóp hai vú, vừa tận hưởng nữ nhân tự nhấp eo.

Qua một lúc Vân Băng lên cơn giật giật, nước l-n chảy ra kẹt trong huyệt thịt, cô dường như hết sức bất động ngồi trên con c-c hắn, mắt mê ly đầy nước.

Diệp Mặc biết cô đã hết sức, hắn đẩy ngã cô ra sàn, để mông chổng ra, từ phía sau đ-t phành phạch vào trong l-n cô, nước nôi theo đó mà tuôn tràn trên đất.

. A... lại đến... c-c em vào tử cung chị... Diệp Mặc tốt... em trai ngoan... lại đến đ-t chết l-n chị... sướng quá... muốn chết....

Vân Băng kiều dâm âm thanh vang vọng khắp phòng, cô nằm quỳ trên sàn để hắn từ phía sau đ-t tới tấp, một chút lễ giáo cuối cùng cũng không còn, chỉ biết hiện tại cùng người con trai này tận hưởng sung sướng.

Diệp Mặc lại bế cô trên tay, để tứ chi Vân Băng quấn lấy hắn, con c-c bên dưới dập mạnh...

Đêm nay trời thanh gió mát, tại bên cửa sổ, Diệp Mặc để Vân Băng hai chân dạng hết cỡ, từ dưới l-n đầy nước, côn thịt thô bạo đóng cọc liên tục.

- A... Diệp Mặc... đ-t chết chị rồi... chị lại ra...

Không để ý có ai quan sát hay không, Vân Băng hết sức rên rỉ, Diệp Mặc vì nhiệt tình của cô mà cũng đạt đến cực điểm, súng đã nhả đạn, tinh dịch như lũ mùa mưa cứ tưới rọi vào tử cung chật hẹp của Vân Băng trông giống như có thai vậy...

- Ưm... Nóng quá... tinh dịch của Diệp tràn ngập tử cung chị... thật sướng...

Vân Băng ngã người trên ngực hắn, cơ thể rũ rượi không chút sức, bên dưới mép l-n bị banh rộng rất mau khép chặt bịt đường ra của tinh dịch...

Biết đâu Đình Đình lại sắp có thêm một đứa em...

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.