Trở về truyện

Thiên Ngoại Tiên Lâu: Đi Đến Đỉnh Cao Nhân Sinh - Chương 245 Thiên Ngoại Tiên Lâu: Đi Đến Đỉnh Cao Nhân Sinh

Thiên Ngoại Tiên Lâu: Đi Đến Đỉnh Cao Nhân Sinh

245 Chương 245 Thiên Ngoại Tiên Lâu: Đi Đến Đỉnh Cao Nhân Sinh

Long Bang Tổng Bộ.

- Hồ Mãnh chết rồi?

Quan gia ngữ khí trậm giọng nói.

Hắn còn mong Hồ Mãnh dẫn đầu đám côn đồ còn lại của Thanh Trúc Bang có thể có gây chút phiền phức cho Hoa Hồng Hội

Kết quả, nhanh như vậy tình thế liền thay đổi hoàn toàn cái hình thức.

- Lão đại, Hồ Mãnh chết, bị cái người tên Dạ Nguyệt giết chết

- Không chỉ là Hồ Mãnh, liền Thanh Trúc Bang đám bán phấn tử kia, một cái đều không sống sót.

- Mấy trăm bộ thi thể a, xe kéo ra ngoài, bây giờ còn chồng chất tại lò hỏa táng trên đất trống.

Tiểu đệ âm thanh phát run, toàn thân đều đang run sợ, hồi tưởng lại một màn kia, đơn giản chính là một cái ác mộng.

Bọn hắn những thứ này hỗn hắc đạo, cái nào không phải tâm ngoan thủ lạt, giết người phóng hỏa càng là chuyện thường ngày.

Nhưng coi như như thế, giống Hoa Hồng Hội lần này ra tay ác như vậy cũng tìm không thấy mấy cái.

Toàn bộ Thanh Trúc Bang đám bán phấn tử kia, chung vào một chỗ chừng 300 người, một đêm thời gian toàn bộ đều mẹ nó chết!

Một người sống đều không lưu lại.

Quá mẹ nó thảm rồi!

- Hậu sinh khả uý!

Trầm mặc hồi lâu, Quan gia giống như là bị quất rơi mất khí lực cả người.

Cả người mê mang đi trở về vị trí.

Hắn không nghĩ tới Thanh Trúc Bang đám kia bán phấn tử sẽ như vậy phế vật, càng không có nghĩ tới Dạ Nguyệt thực lực sẽ mạnh như vậy.

Một đêm thời gian, 300 người diệt sạch.

Cái kia cỗ tàn nhẫn, liền xem như hắn loại này pha trộn hắc đạo mấy chục năm đại lão đều bị dọa.

Hắc bang sống mái với nhau, tử thương không thể tránh được, nhưng, liền xem như có huyết cừu, nhiều lắm là giết đối phương lão đại cùng người có thù oán.

Toàn bộ bang hội toàn bộ bị diệt, thủ đoạn này thật sự là làm người ta hoảng hốt.

Lãnh huyết! Vô tình!

Tiểu tử này chỗ nào là cái kiêu hùng, rõ ràng là cái giết người không chớp mắt bạo quân.

Bây giờ, Thanh Trúc Bang đã hoàn toàn bị diệt, Bình Thiên Môn lại không có động tĩnh gì.

Kế tiếp, Hoa Hồng Hội đầu mâu nhất định sẽ chuyển hướng bọn hắn Long Bang.

Long Bang phân liệt sau, mặc dù thực lực không lớn bằng lúc trước, nhưng cũng là cây lớn không ngã.

Tục ngữ nói, lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa béo, nội tình còn tại.

Hoa Hồng Hội muốn toàn bộ ăn, cũng không phải trong thời gian ngắn sự tình, nhưng Long Bang cùng Hoa Hồng Hội đối đầu, là chuyện sớm hay muộn.

Chưa kể Hoa Hồng Hội không biết kiếm đâu ra một tên bạo quân, có thể một thân một mình nhẹ nhàng như vậy diệt đi Thanh Trúc Bang, Quan gia thật đúng là không có lòng tin có thể ngăn cản.

- Sự tình, hơi rắc rối rồi a.

Quan gia khóe miệng giật giật.

Trái lo phải nghĩ, Quan gia nghĩ tới con của mình.

Nếu không phải vì cái này bùn nhão không dính lên tường được khốn nạn, hắn một tay đánh liều xuống Long Bang lại là bộ dáng này?

Càng nghĩ trong lòng càng khí.

- Về nhà đem hắn một cái chân khác đánh gãy!

Nhưng, tức giận cũng không phải là biện pháp.

Không muốn chủ ý mà nói, Long Bang sớm muộn bước lên Thanh Trúc Bang theo gót.

Đến lúc đó, không chỉ là bang phái xong, cả nhà của hắn, đều không chắc chắn có thể có kết cục tốt.

Long Bang những năm này, bởi vì hắn đắc tội nhưng có không ít người, đến lúc đó, bỏ đá xuống giếng chỉ sợ không phải số ít.

- Ba ba!

Đột nhiên, một thanh âm ở bên tai vang lên.

Quan gia cơ cảnh ngẩng đầu, một tấm tuyệt mỹ khuôn mặt hiện lên ở trước mắt.

- Là Lâm Lâm a.

Đây một thiếu phụ khoảng 30 tuổi, nàng mặc một chiếc áo khoác màu trắng, dáng người đầy đặn, cả người nàng toát ra khí chất thành thục cùng quyến rũ mị hoặc đến cực điểm.

Mỗi cái nhăn mày, mỗi động tác nhỏ đều toát lên hương vị thành thục cùng mị hoặc, nàng tựa như trái táo chín mọng, là vưu vật mà không nam nhân nào không mơ ước.

Thiếu phụ tên Quan Lâm đang tò mò nhìn Quan gia.

- Ba ba, ngươi vừa mới suy nghĩ gì mê mẩn như vậy a.

- Bang hội gặp chút phiền toái, đúng đệ đệ ngươi bây giờ như thế nào?

Quan gia thở dài.

- Ba ba, ngươi hạ thủ cũng quá hung ác, nghe bác sĩ nói đệ đệ đoạn mất một cái chân, phải nghỉ dưỡng sức hai tháng mới có thể xuống giường.

- Hai tháng cũng là nhẹ.

Quan gia lông mày dựng lên.

- Nếu không phải vì tên hỗn cầu này, bang hội bây giờ cũng sẽ không gặp phải loại phiền toái này, hắn ngược lại tốt, cả ngày ở bên ngoài ăn uống chơi gái đánh cược, con dám trộm lấy quỹ tiền của bang phái.

- Hắn là sợ ta chết không đủ nhanh.

Quan lâm trong lòng nháy mất trở lên hứng thú, dù sao, ở trong mắt nàng, Quan gia nhưng cho tới bây giờ cũng là nói một không hai chủ.

Liền ở trong bang hội, đều phải cho hắn một bộ mặt.

Nếu không, đệ đệ cũng dưỡng không thành loại này ngang ngược càn rỡ tính cách.

Sự tình gì, có thể để cho hắn đều đau đầu như vậy.

- Đến cùng là phiền toái gì, nói không chừng có thể giúp ngươi nghĩ một chút biện pháp.

- Chắc ngươi gần nhất cũng nghe thấy Thanh Trúc Bang bị Hoa Hồng Hội diệt rồi chứ, mà địa bản của Long Bang chúng ra gần như vậy, không sớm không muộn cũng sẽ phát hiện xung đột chính diện.

- Mà tất cả chuyện này đều do một thanh niên tên Dạ Nguyệt gây ra hết, ta đang suy tư làm có thể đem người này diệt trừ!

- Chỉ cần hắn chết dù cho Hoa Hồng Hội có cường thịnh đi nữa cũng không dám nhũng chàm địa bàn của Long Thành chúng ta.

Quan gia dùng một loại trầm ổn khẩu khí nói.

- Ba ba ta cho rằng giết chết Dạ Nguyệt không phải là một quyết định sáng suốt, chưa nói chúng ta có thể giết chết được đối phương, nếu như thất bại sẽ phải đối diện với vô tận trả thù.

- Không phải Hồng gia huynh đệ chính là ví dụ chính xác nhất sao?

Nói đến đây, nàng cố ý dừng lại một chút, sau đó mới tiếp tục nói.

- Nếu như chúng ta thay đổi cách suy nghĩ thu phục đối phương...

Nghe lời này một cái, Quan lão hai mắt sáng lên, nếu như thật có thể thu phục được Dạ Nguyệt mà nói, chẳng những trước mắt khốn cảnh giải quyết dễ dàng.

Thậm chí, Long Bang nói không chừng có thể mượn cổ phong này, đón gió dựng lên.

Kém cỏi nhất, hắn cái kia phế vật nhi tử cũng có thể lợi dụng sức uy hiếp của Dạ Nguyệt, trở thành bang chủ cũng không ai dám phản đối, kể cả đám nguyên lão kia.

Gặp Quan lão trong lúc nhất thời không phản đối, Quan Lâm trong mắt tia sáng lóe lên.

Nàng kỳ thực đối với cái bang chủ này chi vị đã sớm giật dây ba thước, vẫn luôn không có một cái nào cơ hội tốt, bây giờ nàng biết cơ hội tới.

Thế là lập tức mở miệng nói tiếp.

- Ba ba, người nếu là tin được ta, xin đem quyền hạn giao cho ta, ta bảo đảm có thể thu phục được Dạ Nguyệt về cho Long Bang.

Quan lão trên mặt cũng lộ ra lướt qua một cái nụ cười ôn hoà tới.

- Tốt tốt tốt, đã ngươi có kế sách, vậy thì bạo gan đi làm đi, tương lai của Long Bang trông chờ vào con.

....

Sáng ngày thứ hai, ngoài cửa sổ một tia dương quang xuyên thấu qua màn cửa chiếu xạ vào phòng, Hà Huệ ung dung tỉnh lại.

Nhìn thấy chính mình trần trụi thân thể mềm mại, còn có mặt khác 7 cái đồng dạng trần trụi nữ nhân, trong lòng vô hạn cảm thán, bất quá vừa nghĩ tới đêm qua mùi vị đó, lại cảm thấy dư vị vô cùng.

Hà Huệ lặng yên đứng dậy xuống giường, cũng không có giật mình tỉnh giấc bất luận kẻ nào, đi đến một gian khác phòng phòng tắm đơn giản cọ rửa một chút.

Đi tới phòng giữ quần áo đổi một thân tơ chất áo ngủ, bên trong cũng không có xuyên bất luận cái gì nội y.

Cho nên Hà Huệ nhìn xem trong gương thân thể mềm mại như ẩn như hiện, đầy đặn hai đoàn, mặt trên còn có hai hạt đỏ bừng núm vú.

Cũng không biết phải hay không ảo giác của mình, Hà Huệ cảm thấy mình trước kia nhũ phòng là không có lớn như vậy , nhưng mà giống như bị Dạ Nguyệt nhào nặn nhiều sau đó, bây giờ lại bắt đầu lần thứ hai trổ mã.

Hà Huệ rời đi phòng giữ quần áo, đi tới phòng tắm, liếc mắt nhìn kết nối phòng khách phòng ngủ chính, tựa hồ vẫn chưa có người nào tỉnh lại, nghĩ đến tối hôm qua điên cuồng, lần nữa nhịn không được đỏ mặt.

Hà Huệ mở ra chân đẹp thon dài thẳng tắp đi tới quầy bar, mở ra một bình Champagne, té ở trong ly rượu, nhẹ nhàng nhấp một miếng, xoay người lại đến phòng khách cửa sổ sát đất bên cạnh, xuyên thấu qua cửa sổ sát đất quan sát tòa thành thị này.

Đây là một cái tràn ngập sinh khí, nhưng lại bồng bột phát triển thành thị.

Ngay tại Hà Huệ rất giống thẩn thờ thời điểm, lại đột nhiên cảm thấy chính mình vòng eo căng thẳng, sau lưng đã có người ôm nàng, cái cằm còn gối tựa ở nàng mềm mại như ngọc trên bờ vai.

Dạ Nguyệt cười hỏi.

- Hà tỷ ngươi làm sao, sáng sớm không ngủ được, lại chạy đến nơi này ngắm phong cảnh.”

- Không có gì, chính là đêm qua quá mệt mỏi, buổi sáng hoạt động một chút cơ thể.

Hà Huệ nhún nhún vai nói.

- Ngươi cũng sẽ mệt mỏi?

Dạ Nguyệt một bên hôn Hà Huệ béo mập cổ, một bên hỏi.

- Ta làm sao lại sẽ không mệt mỏi, ta cũng không phải làm bằng sắt .

Hà Huệ đôi mắt đẹp tiếp tục xem ngoài cửa sổ, dùng giọng nhạo báng nói.

- Đến là ngươi, đêm qua một cái cùng chúng ta 8 cái nữ nhân, bây giờ lại còn không có biến thành nhuyễn chân tôm, chính xác hiếm thấy.

- Ha ha, ai bảo ta là làm bằng sắt cơ thể đâu.

Dạ Nguyệt tay đã sờ đến Hà Huệ trong áo ngủ, một cái tay thậm chí đã vuốt lên Hà Huệ đầy đặn nhũ phòng, không ngừng thưởng thức nhào nặn.

- Ân....

Hà Huệ mị nhãn như tơ, tức giận trừng mắt liếc Dạ Nguyệt

- Ngươi ngoại trừ ân ái, ngươi liền không thể muốn chút chuyện khác sao?

- Ta đương nhiên có nghĩ chuyện khác, cũng tỷ như nói muốn ngươi.

Dạ Nguyệt xoay chuyển thân thể mềm mại Hà Huệ, để cho đối phương đang mặt quay về phía mình, thưởng thức cái kia gương mặt xinh đẹp.

Hà Huệ liếc mắt.

- Nghĩ tới ta ai mà tin a, chỉ cần là nữ nhân xinh đẹp, ngươi cũng nghĩ đi?

- Dĩ nhiên không phải.

Dạ Nguyệt hôn một cái Hà Huệ môi hồng.

- Trong mắt của ta, Hà tỷ cùng những nữ nhân khác là không giống nhau.

Hà Huệ mắt hạnh bên trong xẹt qua vẻ vui sướng, bất quá ngoài miệng lại cường ngạnh nói.

- Như ngươi loại này lời nói, theo lý thuyết lừa gạt lừa gạt tiểu nữ sinh thôi.

- Cái kia Hà tỷ ngươi có phải hay không tiểu nữ sinh đâu, có hay không bị ta lừa gạt đến.

Dạ Nguyệt ôm sát thân thể mềm mại Hà Huệ, để cho đối phương trước ngực hai đoàn nhũ phòng càng thêm chặt chẽ dán tại trên ngực của hắn.

- Hừ, ta đều nói ta không phải là tiểu nữ sinh, làm sao có thể bị ngươi lừa gạt đến.

Hà Huệ hết lần này tới lần khác không theo Dạ Nguyệt lời nói nói đi xuống.

Dạ Nguyệt dùng ánh mắt tán thưởng tiếp tục đánh giá Hà Huệ, hoàn mỹ ngũ quan, cổ thon dài, cặp vú đầy đặn, còn có kia đôi thon dài cặp đùi đẹp.

Dạ Nguyệt nắm tay từ đối phương trên lưng tuột xuống, nhéo hai cái Hà Huệ bờ mông, rất có co dãn đâu!

Hà Huệ gương mặt xinh đẹp ửng đỏ, bị mò được có chút muốn, lấy tay đẩy hai cái Dạ Nguyệt lại đẩy không ra, bất đắc dĩ giãy dụa một chút thân thể mềm mại, rồi mới lên tiếng.

- Tốt, ta phải đi xử lý một số chuyện trong Đế Vương Các, xử lý xong mọi chuyện, ngươi muốn thế nào đều tùy ngươi.

Dạ Nguyệt cúi đầu hôn hôn Hà Huệ gương mặt xinh đẹp, tiếp lấy trên tay khẽ đảo, đem một khối lớn chừng bàn tay lệnh bài màu đen đưa cho nàng.

Hà Huệ vô ý thức tiếp nhận, khi thấy rõ trên lệnh bài hai cái xưa cũ thiên ma chữ sau sau lập tức sắc mặt kinh hãi, tiếp đó đối với Dạ Nguyệt một chân quỳ xuống.

- Thuộc hạ tham kiến đại nhân.

Dạ Nguyệt vội vàng đỡ Hà Huệ lên, mỉm cười nói.

- Với quan hệ của hai chúng ta, không cần phải để ý những lễ nghi này.

Sau khi đứng dậy, lại nhìn về phía Dạ Nguyệt lúc, Hà Huệ trên mặt khó mà che giấu thần sắc kích động, còn có một vòng không dám tin, hai tay đem tấm lệnh bài kia cung kính đưa tới.

- Đại nhân, thỉnh thu lệnh bài.

Dạ Nguyệt tiếp nhận lệnh bài, đem đầu tìm được Hà Huệ trong sợi tóc, hô hấp lấy dầu gội hương khí, cười hỏi.

- Ta đến nơi đây, là có một việc cho ngươi đi xử lý.

- Đại nhân xin cứ việc phân phó.

Hà Huệ vô cùng cung kính.

Vừa rồi Dạ Nguyệt lệnh bài trong tay, là Chúc Ngọc Nghiên đại biểu thân phận nàng tông chủ lệnh, gặp lệnh như gặp người, tại hắn được điều đi tới Thiên Hải Thành Phố sau Chúc Ngọc Nghiên cho hắn.

Về phần tại sao có thể tìm tới ở đây, nhưng là thông qua Âm Quý phái tại mỗi cái trú điểm chỗ thành thị lưu lại ám hiệu.

- Điều động tất cả nhân thủ, đem mấy cái nhà khoa học bắt tới cho ta, tốt nhất là những nhà khoa học về năng lượng cùng trí tuệ nhân tạo...

Đồng thời bí mật giúp ta kiến tạo một phần một phòng thí nghiệm.

Nói xong, Dạ Nguyệt cần lấy ra một tờ danh sách.

- Phía trên có ghi các loại vật liệu, ngươi cứ dựa vào phía trên mua là được.

Hạ Huệ vội vàng tiếp nhận danh sạch, cung kính nói

- Là đại nhân.

Đưa mắt nhìn về phía Dạ Nguyệt, nàng thật lâu chưa lấy lại tinh thần.

Nàng không nghĩ tới, hôm qua cùng nàng ân ái nam nhân lại là Âm Quý Phái người, chỉ là không biết hắn trong phái là thân phận gì, thế mà lại có tông chủ tông chủ lệnh.

Đột nhiên, Hà Huệ con mắt trừng lớn, nàng nhớ tới đã từng truyền khắp Âm Quý Phái nội bộ tin tức kia, trưởng lão Biên Bất Phụ bị tông chủ quan môn đệ tử chém giết.

Hà Huệ thất thanh.

- Tông chủ quan môn đệ tử lại là ngươi.

- Như thế nào nhìn không giống sao?

Dạ Nguyệt nhìn chằm chằm Hà Huệ gương mặt xinh đẹp hỏi.

- Ngươi không nói làm sao ta biết được.

Hà Huệ cười híp mắt nhìn xem Dạ Nguyệt.

- Bất quá ngươi bắt các nhà khoa học định nghiêm cứu gì sao!

- Ta cũng không phải mong bọn hắn giúp ta nghiệm cứu cái gì, ta chỉ muốn có thể thu được tương đối tri thức dự trữ....

Dạ Nguyệt hướng về Hà Huệ cười nói.

Theo Dạ Nguyệt tinh thần dị lực không đơn giản có thể sử dụng Huyễn Thuật khống chế đối thủ, mà càng có thể trực tiếp sử dụng một môn bí pháp tên là Sưu Hồn Đại Pháp, đọc đến đối phương ký ức.

Cái này cũng là Dạ Nguyệt bảo Hà Huệ bắt mấy cái nhà khoa học tới nguyên nhân, bằng vào Sưu Hồn Đại Pháp, đọc đến đối phương kí ức sau.

Đem những kiến thức kia dự trữ chân chính tiêu hoá, dung hội quán thông, nói không chừng thật có hy vọng trong thời gian ngắn nhất, trở thành một vị thiên tài chân chính nhà khoa học.

Mặc kệ là thân là Cổ Võ Giả nhưng Dạ Nguyệt cũng sẽ không khinh thị sức mạnh của khoa học kỹ thuật.

- Nàng làm tốt việc này, ta sẽ có phần thưởng hậu hĩnh cho nàng nha.

Dạ Nguyệt vuốt vuốt tay ngọc của Hà Huệ nói.

- Ta mới không cần phần thưởng của ngươi…

Hà Huệ cắn cắn cánh môi, trong mắt có sóng nước luân chuyển.

- Nếu được lựa chọn, ta cũng không muốn làm một tú bà chuyên đi bồi dưỡng nữ nhân rồi dùng cơ thể của các nàng để đổi lấy tinh báo như Đế Vương Các, chẳng qua nhiệm vụ cao tầng giao thì phải làm mà thôi.

Dạ Nguyệt nghiêm túc hỏi.

- Vậy ngươi thích làm cái gì?

- Ta thích phò tá những nhân vật có quyền lực hoàn thành đại nghiệp, giống như Thần Tử ngài nha.

Hà Huệ là một cái rất thông minh nữ hài, nàng đương nhiên biết có thể sống sót trong một chỗ cá lớn nuốt có bé như Âm Quý Pháp thì nàng nên tìm cho mình một chỗ dựa.

Nguyên bản ở Âm Quý Phái, nàng thuộc về Trưởng Lão Biên Bất Phụ người.

Thế nhưng sau khi Biên Bất Phú bị Dạ Nguyệt giết chết, Hà Huệ ở trong Âm Quý Phái, liền trở nên rất là vi diệu, mặc dù không có người hết sức chèn ép nàng, thế nhưng cũng không ai ở sau lưng vì nàng chỗ dựa.

Mà hiện tại biết được thân phận của Dạ Nguyệt, theo Hà Huệ là tốt nhất một cái chỗ dựa.

Dạ Nguyệt nhìn vào mắt nàng, hắn chứng kiến một đôi mắt của nữ nhân có hoài bão lớn lao, có dã tâm và khát vọng.

Hắn không tự mình đa tình, hắn hiểu rằng Hà Huệ nói ra những lời này vì hắn đã bộc lộ thân phận của bản thân, nàng không phải thiếu nữ hoài xuân mới lớn, nàng biết lựa chọn nhân vật để làm chỗ dựa.

Mà Dạ Nguyệt cũng không phản cảm điều này, đây là một thế giới mạnh được yếu thua…chẳng lẽ muốn mỹ nhân có năng lực đi đâm đầu vào một tên vô danh tiểu tốt, không có thực lực, không có cả địa vị, chỉ có trái tim chung tình hay sao?

Hắn kéo lấy tay nàng, ánh mắt lóe lên.

- Phải làm sao để ta giữ nàng bên người?

- Cao tầng của Âm Quý Phái đều có quyền chỉ định một nhóm trợ thủ phục vụ cho mình.

Hà Huệ nhoẻn miệng cười, nàng chính là chờ câu nói này của hắn, liền giải thích.

- Giống như Thánh Nữ Loan Loan có thể chỉ định một nhóm người vì người của mình.

- Vậy nên đệ thân là Thần Tử của Âm Quý Phái cũng có thể chỉ định ta trở thành người của đệ, Âm Quý Phái sẽ tìm người khác thay thế ta tiếp quản Đế Vương Các.

- Được!

Dạ Nguyệt trịnh trọng gật đầu.

- Đến thời điểm đó, ta sẽ lựa chọn nàng!

Hà Huệ nhoẻn miệng cười kiều mị, nàng nhón chân đặt môi phớt lên vành tai hắn, thổ khí như lan

- Dạ Nguyệt, ta bây giờ muốn, ôm ta đi gian phòng.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.