Trở về truyện

Thiên Ngoại Tiên Lâu: Đi Đến Đỉnh Cao Nhân Sinh - Chương 140 Thiên Ngoại Tiên Lâu: Đi Đến Đỉnh Cao Nhân Sinh

Thiên Ngoại Tiên Lâu: Đi Đến Đỉnh Cao Nhân Sinh

140 Chương 140 Thiên Ngoại Tiên Lâu: Đi Đến Đỉnh Cao Nhân Sinh

Chỉ thấy lối đi tới một sơn động khác, cửa động tựa hồ như tự nhiên mà thành, gốc thạch nhũ xuất hiện trước mắt này, một đầu tiếp xúc với đỉnh động.

Một đầu đâm thẳng xuống, chiều dài ước đạt hơn trăm mét, chiều rộng cũng cỡ hai người mới ôm hết, quang mang màu trắng nhạt bao quanh thân làm nó trông như một cây cột thủy tinh.

Không thể nghi ngờ gốc thạch nhũ này là gốc khổng lồ nhất trong thế giới dưới đất này. Kích cỡ hình thể này chính là một hoàng giả, nó nhận sự triều bái của vô số thạch nhũ chung quanh.

Ánh mắt dần dần dời xuống, phía dưới gốc thạch nhũ này là một tảng đá xanh cực lớn.

Tảng đá xanh này có hơn một nửa bị chôn trong đất, mà trên chóp của nó có một cái rãnh sâu chưa đến nửa thước vừa vặn nằm ngay dưới mũi nhọn của gốc thạch nhũ kia.

Bên trong cái rãnh chứa một lượng nhũ dịch màu trắng sữa sâu khoảng hai tấc.

Phía trên nhũ dịch có một tầng sương rắng nhàn nhạt trôi nổi, mà dù trôi nổi thế nào cũng không tan ra.

Dạ Nguyệt hít nhẹ một hơi loại sương này, nhất thời, hắn cảm thấy xương cốt cả người đều tê dại một cách kỳ dị.

Ánh mắt gắt gao nhìn vào chất lỏng màu trắng sữa trong rãnh đá.

Trong lúc Dạ Nguyệt còn đang ngẩn ngơ, mũi thạch nhũ khổng lồ đột nhiên tràn ra một màn sương nhàn nhạt, bên trong màn sương, ánh hào quang xung quanh mũi thạch nhũ bùng phát mạnh dần lên.

Mà trong lúc ánh hào quang đang tràn ra, một giọt dịch thể màu trắng sữa trông như một đốm sáng bỗng nhiên ngưng tụ thành.

Giọt chất lỏng này trên mũi thạch nhũ lay động một trận, sau đó từ lưng chừng không rơi thẳng xuống cái rãnh nước trên chóp tảng đá xanh.

Giọt nhũ dịch rơi xuống làm cho bề mặt lượng chất lỏng sâu gần hai tấc gợn lên một trận sóng dao động.

Tuy nhiên, số chất lỏng này cũng không vì giọt nhũ dịch vừa rơi xuống mà văng ra ngoài chút nào.

Ánh mắt như một con rắn nhỏ xanh biếc nhìn chằm chằm vào cái rãnh chứa đầy chất lỏng màu trắng sữa, Dạ Nguyệt bỗng cảm thấy giật mình.

Cái rãnh này là từ những giọt nhũ dịch tích tụ qua năm tháng tạc lên tảng đá mà thành.

Tay nhẹ nhàng sờ lên tảng đá xanh, cảm nhận độ cứng của nó, Dạ Nguyệt lại một lần nữa kinh thán.

Chỉ bằng vào mấy giọt nước mà muốn tạc nên một cái rãnh trên tảng đá xanh này, cần bao nhiêu năm tháng? Quả thật là nước chảy đá mòn mà.

“Này, đó là...Địa Tâm Thối Thể Nhũ!”

Sau một lát, Dạ Nguyệt trên mặt lộ ra một vòng khiếp sợ không gì sánh nổi thần sắc, ánh mắt trừng thật to, phảng phất nhìn thấy cái quái gì thật không thể tin đồ vật.

Địa Tâm Thối Thể Nhũ, sinh ở dưới đất, hấp thu tinh hoa ở dưới lòng đất trải qua năm tháng sinh trưởng, trăm năm thành vụ hình thì nó ở dạng thể rắn, ngàn năm sau ngưng hợp thành dịch hình.

Nếu là phẩm cấp càng cao hơn thì đó chính là Địa Tâm Thối Thể Nhũ, có công hiệu phát mao tẩy tủy, mở rộng kinh mạch, rèn luyện gân cốt, sinh lực trở nên dồi dào.

Nói như vậy bởi vì loại Địa Tâm Thối Thể Nhũ này được hình thành dưới điều kiện rất hà khắc, bởi vì rất ít người có may mắn gặp được nó.

Bản thân Dạ Nguyệt cũng chỉ là tại một loại lần nghe sư tỷ Loan Loan nhắc qua mà thôi.

Lúc ấy nghe được thần hiệu tẩy tủy luyện cốt của nó cho nên Dạ Nguyệt đem nó ghi tạc trong long, chỉ là không nghĩ tới hôm nay ở trong này nhìn thấy loại thiên tài địa bảo mà bao nhiêu người thầm mơ ước.

" Nếu ta nhớ không lầm thì những giọt nhũ dịch này phải một năm mới ngưng kết được một giọt, cái rãnh nhỏ này, không biết phải bao nhiêu năm mới có thể lấp đầy.

Nhìn xem bên dưới rãnh chất lỏng đang tản ra sương trắng kỳ dị, Dạ Nguyệt nhất thời có chút hoảng sợ...

Một năm một giọt, không chút thu hút nào lại cần phải ngưng tụ năng lượng tinh thuần của một năm, tự nhiên quả nhiên huyền bí vô cùng.

Cứ nghĩ chỉ có tu luyện tới Thai Tức cảnh giới, mới có thể mượn dùng Nhật Nguyệt Tinh Hoa để phát mao tẩy tủy, rèn luyện kinh mạch.

Nhưng hiện giờ gặp được Địa Tâm Thối Thể Nhũ dạng này thiên tài địa bảo nặng lượng dồi dào này, Dạ Nguyệt cũng không cần phải chờ đợi nữa.

Hôm nay Dạ Nguyệt đúng là muốn dùng Địa Tâm Thối Thể Dịch này để chữa trị kinh mạch.

Làm tốt tất cả Dạ Nguyệt cỡi quần áo, lộ ra thân thể cân xứng cường tráng, sau đó chậm rãi đi vào trong Địa Tâm Thối Thể Dịch.

" Hí!".

Vừa tiếp xúc Địa Tâm Thối Thể Dịch kia, Dạ Nguyệt đã nhịn không được hít một hơi khí lạnh.

Địa Tâm Thối Thể Dịch hàn ý tuyệt không phải băng hàn bình thường, mà là băng hàn thiết cốt có thể trực tiếp xuyên thấu thân thể nhập vào cốt tủy, khiến người khó có thể chịu được.

Lúc vừa bắt đầu, thân thể Dạ Nguyệt vẫn một mực run rẩy, sắc mặt trở nên phát xanh phát tím, giống như bản thân bị trọng thương vậy, khiến hắn thống khổ không chịu nổi.

Địa Tâm Thối Thể Dịch có tuyệt hàn chi ý, từ bốn phương tám hướng nhập vào làn dan, huyết nhục, nhập vào trong cốt tủy Dạ Nguyệt, khiến cốt tủy kêu lên "Cách cách".

Cổ băng hàn chi cảnh kia càng như đao nhận, từng đao đao cắt lấy cốt cách khiến Dạ Nguyệt cực kỳ thống khổ, quả thực như muốn lấy mạng hắn.

" Ah... Ah...".

Sau khi băng hàn chi ý không ngừng xâm lấn, Dạ Nguyệt cũng không nhịn được nửa phát ra từng tiếng kêu thảm thiết.

Nếu không phải hắn gần đây lực ý chí kinh người thì chỉ sợ đã vọt ra khỏi Địa Tâm Thối Thể Dịch rồi.

Địa Tâm Thối Thể Dịch trải qua vạn năm nên hàn khí cực kỳ mãnh liệt.

Theo vạn năm hàn khí xâm nhập đi vào, Dạ Nguyệt càng thêm quen thuộc trong cơ thể hàn khí, đây đều là do từ nhỏ chính mình đã phục dụng qua Bát Giác Huyền Băng Thảo, có thể miễn nhiễm với hàn khí.

Sau đó dùng tâm linh của mình, chậm rãi dẫn động, trong cơ thể Địa Tâm Thối Thể Dịch bắt đầu chậm rãi thẩm thấu ra kinh mạch, dùng một loại đặc biệt tần suất xâm nhập chung quanh cốt cách huyết nhục.

Dạ Nguyệt chỉ cảm giác mình toàn thân phát lạnh, thân thể càng ngày càng cứng ngắc, cũng không lâu lắm, Dạ Nguyệt tựa hồ đã bị triệt để thành một khối băng cứng.

Nhưng tâm linh chính là vô hình vô chất không hề bị đông cứng, vẫn ở dẫn đạo Địa Tâm Thối Thể Dịch ở bên trong.

Dù cho cơ thể triệt để bị đóng băng, hắn cũng không có y định dừng lại, nếu như một chút khó khăn này cũng không chịu được thì như thế nào thay đổi tư chất cùng căn cốt, chỉ có thể cắn răng kiên trì cái kia càng thêm băng hàn cảm giác.

Tẩy kinh phạt tủy loại công pháp đúng trong giang hồ người chơi khát vọng nhất cũng đúng sợ nhất kinh nghiệm.

Bởi vì tu luyện cái này công pháp có thể triệt để bài trừ trong thân thể phế vật, cải tạo cốt cách kinh mạch.

Một khi trải qua tẩy kinh phạt tủy, như vậy người này tư chất sẽ càng ngày càng cao, cho đến đạt tới môn công pháp này điểm tới hạn.

Nhưng là làm bạn mà đến, quá trình này cũng đúng tương đương nguy hiểm cùng thống khổ, muốn tẩy trừ kinh mạch trùng tạo cốt cách, có thể thấy được cái này thống khổ đúng cỡ nào cực lớn.

Như thì không cách nào sống qua cửa ải này, tại tẩy kinh phạt tủy trong quá trình hội có một chút tỷ lệ xuất hiện tẩu hỏa nhập ma hiện tượng.

Thời gian chậm rãi trôi qua, Dạ Nguyệt chỉ cảm thấy thân thể toàn thân cứng ngắc vô cùng, thân thể bắt đầu không tự giác run rẩy lên, theo làn da các nơi chậm rãi thẩm thấu ra một tia màu lam nhạt khí thể.

Đương làm lại qua một thời gian ngắn hậu, Dạ Nguyệt trong cơ thể bắt đầu bài xuất một tia cực kỳ rất nhỏ hắc màu rám nắng chất lỏng.

Những này chất lỏng tản mát ra một cổ làm cho người khó nghe mùi, đó chính là Dạ Nguyệt thân thể các nơi tạp chất.

Giờ phút này Dạ Nguyệt như trước như trước kia như vậy, cắn chặc hàm răng, vô kinh vô hỉ, tiếp tục bảo trì vận công trạng thái, tựa hồ hoàn toàn không có phát giác được đây hết thảy giống nhau.

Thẳng đến một đêm trôi qua, Dạ Nguyệt mới chậm rãi mở hai mắt ra, hét lên một tiếng khối băng nứt vỡ từng miêng nhỏ bé khác nhau rơi xuống mắt đất, trong đó đồng thờ cũng có cả những tạp chất trong cơ thể Dạ Nguyệt.

Theo Dạ Nguyệt đứng dậy, trên người không ngừng phát ra răng rắc tiếng vang, chỉ cảm thấy toàn thân nhẹ nhàng khoan khoái vô cùng.

"Uống!"

Dạ Nguyệt đột nhiên khẽ quát một tiếng, một cỗ kinh khủng kình khí, theo trong miệng hắn, giống như như cơn lốc, thổi đến chung quanh đất đá lắc lư.

Cái này một hơi, là hắn nhẫn nhịn rất lâu.

Thật là thoải mái!

Quá sung sướng!

Dạ Nguyệt cho tới bây giờ không có cảm giác như thế thoải mái qua!

Cảm giác kia, phảng phất như là một cái mấy chục năm không có tắm rửa người, rửa một giờ tắm!

Loại này nhẹ nhõm, là hoàn toàn không cách nào dùng lời nói mà hình dung được.

Là một loại trên tinh thần cải biến!

Trong đầu vô cùng rõ ràng sáng ngời, nhắm mắt lại cảm giác mình tựa như cùng thiên địa hòa làm một thể...

Nhìn xem làn da trong suốt sáng long lanh, Dạ Nguyệt biết dịch cân tẩy tủy sinh ra gián tiếp tác dụng, làm cơ thể tạp chất bị bài suất ra bên ngoài cơ thể biểu hiện.

Nhắm mắt lại, tâm thần chìm vào thể nội, cẩn thận quan sát hậu, trên mặt lộ ra thoả mãn thần sắc, trong cơ thể kinh mạch tử khí đã biến mất, mà đổi thành tràn ngập tràn ngập sinh cơ.

" Bây giờ rốt cuộc đã có thể tu luyện Đạo Tâm Chủng Ma Đại Pháp".

Từ sau khi Tà Đế Hướng Vũ Điền hy sinh chính mình, vì Dạ Nguyệt ngưng tụ ma chủng, cái ma chủng này là bởi vì không có năng lượng bổ sung, mà lâm vào trong ngủ say.

Mà bây giờ Dạ Nguyệt muốn tu luyện Đạo Tâm Chủng Ma Đại Pháp, tự nhiên là sẽ cung cấp năng lượng cho ma chủng, khiến cho ma chủng thức tỉnh lại.

Dạ Nguyệt chưa bao giờ tu luyện, hắn còn chưa từng cảm nhận được hay tưởng tượng ra thiên địa linh khí cùng nội lực rốt cuộc là cái gì, bất quá hiện nay Dạ Nguyệt rốt cuộc đã có thể cảm nhận cho dù có chút mơ hồ.

Từ khi đi tới Thiên Phủ Dạ Nguyệt cảm giác được mỗi lần hô hấp đều rất khó chịu, không hề thoải mái như lúc ở trên núi.

Nhưng bây giờ theo Đạo Tâm Chủng Ma Đại Pháp hắn rõ ràng cảm thấy mỗi lần hít thở, có một dòng khí tươi mát chạy dọc sống lưng, hơn nữa thứ cảm giác này không phải đến từ mũi mà cảm giác bách đầu từ huyệt bách hội chạy dọc cơ thể.

Trải qua mấy ngàn năm lại thêm con người thực hiện chế độ hiện đại hoá công nghiệp khiến cho không khí bị ô nhiêm, cũng làm cho thiên địa linh khí mỏng manh vô cùng.

Cảm nhận được thiên địa linh khí là một chuyện, chuyện quan trọng hơn liền phải tu luyện nội công.

Lại nói về tu luyện nội công, tốc độ tu luyện nội công nhanh hay chậm phụ thuộc vào 3 yếu tố, đầu tiên là thiên phú của bản thân người tu luyện, thiên phú càng cao tốc độ tu luyện nội công càng nhanh, nội công càng tinh thuần.

Thứ hai liền là vấn đề công pháp, công pháp của Dạ Nguyệt sử dụng lúc này đương nhiên là tuyệt học Đạo Tâm Chủng Ma Đại Pháp.

Cuối cùng là chất lượng thiên địa linh khí, ví dụ dễ hiểu nhất liền là tu luyện trong đại thành cùng tu luyện trong thâm sơn, cách biệt thành thị đương nhiên cực kỳ rõ ràng.

Đây cũng là lý do chính không có đại phái nào chịu đặt địa bàn trong thành thị cả, đều tự mình chiếm núi lập thế lực như Hắc Mộc Nhai, Thiếu Thất Sơn, Võ Đang Sơn...

Dạ Nguyệt hiện nay việc phải làm chỉ là nhắm mắt sau đó vận công theo lộ tuyến ghi sẵn trong Đạo Tâm Chủng Ma Đại Pháp

Trước đây hắn kinh mạch héo rũ không thể tu luyện, nên không có cảm giác gì, nhưng hiện giờ hắn liền có thể dễ dàng điều động thiên địa linh khí chạy dọc kinh mạch toàn thân, dựa vào lộ tuyến của Đạo Tâm Chủng Ma Đại Pháp, dần dần hắn cũng tiến vào nhập định.

Nhập định là một loại cảm giác rất vi diệu của người luyện võ, đây không tính là cơ duyên nhưng lại là một loại cảnh giới tu luyện, lần đầu tiên luyện công có thể tiến vào nhập định, đủ nói lên tư chất của Dạ Nguyệt kinh người.

Hai mắt nhắm lại, trong tâm bắt đầu dần dần tiến vào trạng thái vô thức, không quan tâm đến thế gian, thậm chí các giác quan còn có dấu hiệu đóng lại, mắt nhìn tâm, tai nghe tâm, toàn bộ chỉ còn lại lộ tuyến kinh mạch, đây chính là trạng thái của Dạ Nguyệt hiện nay.

Hắn như có thể ‘nhìn’ thấy khói đen rất mỏng chạy khắp kinh mạch của mình, rồi hội tụ ở phần rốn bên dưới ba tấc.

Đơ chính là đan điền

Đan điền có thể coi là thứ quan trọng nhất của võ giả, bởi chỉ có đan điền tồn tại, võ giả mới có thể tu tập nội công.

Nếu cơ thể con người giống một cái đập nước khổng lồ thì đan điền liền là cửa đập còn nội công liền là nước.

Không cần biết đập nước kia to lớn thế nào, cũng không cần quan tâm nước trong hồ nhiều thế nào, nếu không có đập nước toàn bộ nước liền sẽ chảy ra ngoài, căn bản không có cách nào giữ lại.

Cùng một nguyên lý, đập nước tồn tại cũng có thể quyết định một lần lấy ra bao nhiêu nước để sử dụng, có thể ngăn cản nước chảy ra ngoài, có thể tùy ý điều chỉnh lượng nước để sử dụng, đây chính là tác dụng của đan điền.

Đương nhiên đan điền không chỉ có thế, đan điền còn là nơi toàn bộ thiên địa linh khí tập hợp sau đó theo công pháp tu luyện mà chuyển hóa thành nội lực.

Thiên địa linh khí sau khi được hấp thụ vào trong cơ thể liền tiến ngược lên trên huyệt bách hội trên đỉnh đầu.

Sau đó dần dần lan tỏa ra toàn thân, dựa vào lộ tuyến công pháp khác nhau mà đường đi của thiên địa linh khí cũng khác nhau, bất quá cho dù công pháp nào đều có một điểm chung, bất kể thiên địa linh khí di chuyển trong kinh mạch thế nào đều phải đi qua đan điền.

Thiên địa linh khí mỗi lần chạy dọc cơ thể rồi đi qua đan điền liền được gọi là chu thiên, cứ thành công vận hành một chu thiên liền có thể luyện ra 1 tia nội lực, 1 tia nội lực này sẽ được giữ trong đan điền.

Theo kiến thức mà Dạ Nguyệt đọc được trên Đạo Tâm Chủng Ma Đại Pháp, chỉ có nội lực tràn đầy, đến mức đan điền căn bản không giữ được giống như nước quá nhiều tràn ra khỏi đập nước.

Khi đó bắt buộc phải mở cửa đập nhưng không phải chảy ra ngoài mà mang lượng ‘nước’ này tràn ngập toàn thân.

Loại cảnh giới này gọi là Bôn Lưu Nhập Hải, đây chính là tương đương với Tự Tại Địa Cảnh trong giang hồ.

Sau khi đạt đến Bôn Lưu Nhập Hải liền muốn dùng nội lực tự thân mạnh mẽ phá vỡ nhâm đốc hai mạch, lúc này liền chân chính trở thành Tiêu Dao Thiên Cảnh

Trên giang hồ, Kim Cương Phàm Cảnh chỉ có thể coi là một phương đại hiệp, có khả năng tạm thời bảo vệ an toàn cho bản thân.

Tự Tại Địa Cảnh có thể coi là một phương cao thủ, trên giang hồ liền được coi là hảo thủ thậm chí đã có thể trở thành chưởng môn nhân của những nhất lưu môn phái hơi yếu một chút.

Về phần Tiêu Dao Thiên Cảnh liền danh chính với thực, trên giang hồ liền được coi là một cái đại nhân vật, những nhân vật này có người trở thành chưởng môn của nhất lưu môn phái, có người liền là trụ cột của đại môn phái, thực lực phi thường kinh người.

Dạ Nguyệt cũng không biết bây giờ mình ở cảnh giới mấy, hắn lúc này chỉ quan tâm tới biến hóa trong cơ thể mình.

Thân thể hắn như một cái miệng lớn điên cuồng cắn nuốt cấp tốc tiến tới thiên địa năng lượng, nhanh chóng bị một viên Ma Chủng kia hấp thu vào, mà Ma Chủng hấp thu thiên địa năng lượng giống như là trái tim nhảy lên.

Vào lúc này, một cõ nhiệt lưu trước đây chưa từng có, từ nơi sâu nhất trong cơ thể dâng lên.

Dạ Nguyệt không có cảm nhận được sự trùng kích và áp lực năng lượng khổng lồ mang đến, cũng không nhận thấy sự bành trướng trong nội thể.

Hắn ngạc nhiên phát hiện, trong cơ thể khi mà cỗ nhiệt lưu bành trướng mãnh liệt thì đồng thời một cỗ hơi thở cự kỳ ôn nhu nhẹ nhàng theo toàn thân tiến vào.

Không biết tại sao, lúc cảm nhận được cỗ hơi thở đó, Dạ Nguyệt đột nhiên xúc động muốn khóc, cỗ hơi thở tựa như một loại tâm tình nhu mộc, phảng phất giống như lúc được mẫu thân vuối ve âu yếm.

Nhắm hai mắt lại, Dạ Nguyệt không muốn cảm giác này trôi qua, ngoại giới hết thảy đều bỏ qua, thậm chí hắn cũng không có tính toán được mất lúc này, toàn bộ tâm ý không có chút nào giữ lại van cầu cỗ hơi thở ôn nhu đừng biến mất.

Cả một vùng thiên địa năng lượng giống như hải lưu, bôn dũng mà tiến nhập cơ thể Dạ Nguyệt, ngưng tụ thành một quả trứng khổng lồ, vô pháp thấy rõ tình cảnh bên trong.

Mà tâm linh của hắn hoàn toàn chìm đắm trong hơi thở ôn nhu kia vuốt ve tâm linh hắn.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.