Trở về truyện

Thiên địa VR ( game online) - Chương 65: Cửu Long

Thiên địa VR ( game online)

65 Chương 65: Cửu Long

Nhìn 3 thân hình tuyệt mỹ đang ôm nhau ngủ ngon lành sau màn hoan lạc mệt mỏi, Minh mỉm cười đắc ý vì đã thỏa mãn cả bốn người. Hiệp cuối cùng diễn ra trên chính chiếc giường này, còn hiện giờ Xuân Phước và Hảo Hảo nằm nghiêng ôm nhau ngủ, nơi giữa hai chân các nàng vẫn còn chảy ra thứ nước trắng đục trong khi Diệp Vy nằm úp bên cạnh, khe mông nàng cũng dính đầy tinh dịch của hắn.

Còn Minh? Hắn đang ngồi xếp bằng phía cuối giường, hít một hơi thật sâu rồi nhắm mắt vận công, chợt Minh trợn tròn mắt ngạc nhiên khi vừa vận khí. Nguyên Khí của hắn đang lóe lên không phải 3 mà là 4 màu, 4 ấn kí đang tỏa sáng trên bề mặt viên ngọc. Biết rằng xoạc là cách để tiến cấp bí pháp này nhưng Minh cũng thực sự kinh ngạc khi tiến 2 cấp cùng 1 lúc ngoài tưởng tượng của hắn.

Đưa Nguyên Khí ra lòng bàn tay, Minh thúc động Mắt Thần nhìn vào ấn kí màu vàng.

‘Dục Tâm Nhi. Thuộc tính thụ động: Tăng gấp đôi tốc độ hồi phục khí lực.’

Minh chau mày nghĩ thầm: “Nhi là thể loại gì nhỉ? Nhi…nhỏ…ấu…là ấu dâm à?”

“Là Hảo Hảo…đúng rồi, ẻm mới 13…há há!” Minh vỗ đùi cái bẹp đắc ý, hắn biết mỗi tầng của Dục Tâm là một thể loại làm tình nhưng lại không biết loại nào sẽ giúp hắn lên tầng.

Nhe răng cười nhìn qua ấn kí màu lam đang tỏa sáng…

‘Dục Tâm Đa. Thuộc tính chủ động: Tuyệt kĩ Phá Khí.’

“Đa…? Đa là..nhiều…là some à? Vãi cả lão Quân đặt tên nghe như kẹt!” Minh khịt mũi khinh bỉ.(Tên do thằng tác giả chim ngắn viết đại ra nhưng nghe khắm quá nên đổ thừa @@)

“Còn cái…Phá Khí…Đù…thơm!” Sung sướng cười toe toét, đúng thứ hắn đang cần.

Căn phòng trở nên yên lặng và chìm dần vào màn đêm khi Minh ngưng cười để tập trung khám phá năng lực mới.

Trời hừng sáng, trong khu rừng tĩnh lặng của Đà Lạt, sự tĩnh lặng khi màn đêm dần nhường lại chỗ cho bình minh, đột nhiên một âm thanh vang dội đánh thức cả khu rừng, tiếng gió, tiếng cây cối sụp đổ và tiếng cười sảng khoái…

Minh cười toét miệng, thở hổn hển nhìn đường kiếm mà mình vừa tạo ra, một kiếm thổi tung một loạt cây rừng dù hắn đã có ý hướng đường kiếm lên trời...

“Khà khà, cuối cùng…cuối cùng cũng làm được…!”

Sau lưng, Diệp Vy lên tiếng: “Khác hẳn với lần trước…”

“Là ta có ý chém vào không trung chứ không thì cũng quét sạch một khoảng rừng như lần trước rồi…” Minh lý giải, hắn đã nhờ Diệp Vy ra đây giúp mình luyện tập.

Diệp Vy lắc đầu: “Ý ta không phải uy lực của đường kiếm, mà là khí chất của ngươi khi dùng chiêu đó… Lần trước…ngươi rất…hoang dại, cứ như…một con thú đúng nghĩa…”

Bị nói giống thú nhưng Minh không hề tỏ ra tức giận mà còn gật đầu đồng ý, “Đúng vậy, vì lần trước ta dùng mảnh Long Nguyên làm nguồn lực tạo ra đường kiếm, còn lần này ta dùng Khí lực của bản thân…”

“Vậy là…khi mảnh Long Nguyên kết hợp với thanh kiếm thì ngươi sẽ bị mất kiểm soát…” Diêp Vy từ từ ngồi xuống, nàng khẽ nhăn mặt khi bờ mông căng tròn chạm vào mặt ghế vì cửa sau của nàng vẫn còn ê ẩm sau một ngày cuồng nhiệt với Minh.

“Đúng vậy…nhưng lần trước ta mơ hồ nhận ra bản thân, nhận ra xung quanh, nhưng cái ham muốn chém giết cực mạnh thôi thúc ta phải vung kiếm… Còn lần đầu tiên thì ta mất kiểm soát hoàn toàn…”

Diêp Vy suy nghĩ một chút rồi nói tiếp: “Ta nghĩ, việc kiểm soát bản thân khi dùng chiêu thức đó liên quan tới ý chí, khi dùng khí lực của ngươi thì không sao, nhưng khi dùng khí từ mảnh Long Nguyên thì ý chí của Long thần trong thanh kiếm vùng dậy xâm chiếm bản thân ngươi… Vì vậy, lịch luyện để tăng cường ý chí sẽ giúp ngươi có thể sử dụng được thanh kiếm mà không bị mất kiểm soát như thế…Nhưng ta đoán, nếu ngươi cố sử dụng sức mạnh đó trong lúc suy yếu thì rất có thể ngươi sẽ bị sát ý của thanh kiếm xâm chiếm ngươi hoàn toàn, lúc đó ngươi sẽ không thể lấy lại ý thức…”

Diệp Vy là một người thông minh nên những gì nàng nói ra đều hợp lý, Minh chỉ biết gật gù tán thành.

“Nhưng…ngươi dùng chiêu đó bằng cách nào?” Diệp vy tò mò, Tôn Vinh là một kẻ mạnh thực sự, nàng rất tò mò làm cách nào mà hắn có thể hạ Tôn Vinh chỉ với một đường kiếm.

Minh đáp: “Trận chiến lần trước, ta nhận ra phong thuộc tính trong cơ thể, từ đó phát hiện ra một điều mà khi bình thường không thấy. Đó là ta có thể thấy được gió của bản thân và gió của đối phương…”

“Gió của đối phương?” Diệp Vy nhíu mày.

Minh gật đầu, “Lúc Tôn Vinh lao đến, ta đập mảnh Long Nguyên vào Phong Nha và chờ cận chiến với gã, nhưng trong khoảnh khắc đó ta nhận ra gió của bản thân và gió của đối phương chạm nhau sinh ra một hiện tượng kì dị, ta liền chém vào chỗ đó và kết quả là…một kiếm quét sạch cả khu rừng…”

“Hiện tượng kì dị?” Diệp Vy hỏi.

“Rất khó tả, nhưng thứ ta cảm nhận rõ nhất chính là nơi giao nhau đó rung lên khá mạnh…có thể là do Xung phong…”

Minh đáp rồi giơ nắm đấm lên, vận Khí, một quả cầu trắng mờ hiện ra bao quanh nắm đấm của hắn. Hắn có thể điều khiển Xung phong như vậy là nhờ tuyệt kĩ Phá Khí mới có được.

“Xung phong…!” Diệp Vy đưa tay chạm vào quả cầu, nàng vội rụt tay về vì cảm nhận được sự rung chấn dữ dội.

“Không ngờ…thật không ngờ ngươi có thể tạo ra Xung phong bằng Khí lực…”

Diệp Vy nói tiếp: “Nhưng ta thấy, ngươi cũng không kiểm soát được sức mạnh của đường kiếm đó…đúng không?”

“Đúng vậy…ta không thể điều khiển được… Vì vậy nếu có đồng đội phía sau kẻ địch thì cũng bị đường kiếm quét qua…” Minh đáp.

Cả hai im lặng một lúc theo đuổi suy nghĩ riêng, rồi Diệp Vy lên tiếng trước: “Ta nghĩ ngươi nên đến mộ Cửu Long, có thể sẽ giúp ngươi sử dụng được thanh kiếm dễ dàng hơn…”

“Mộ Cửu Long?” Minh hỏi lại.

“Phải…ngươi chưa từng nghe qua?”

Diệp Vy hỏi rồi nhận được cái gật đầu của Minh, nàng nói tiếp: “Cửu Long là nhóm mạnh nhất thế giới này hơn 50 năm trước, gồm 9 Thánh Long hùng mạnh lần lượt là Long Khánh, Long Thành, Long Bình, Long Hải, Long Biên, Long Xuyên, Long Mỹ, Long Điền, Long Hồ. Cùng với Thần long Long An là sinh vật mạnh nhất khiến loài rồng trở thành loài bá chủ thế giới. Nhưng sau trận siêu đại chiến, loài rồng diệt vong, cả Thần long cũng phải bỏ mạng nên nhóm Cửu Long cũng không tránh khỏi thảm cảnh. Đồng bằng sông Cửu Long chính là nơi họ bại trận, nhưng mộ thì nằm ở nơi khác…”

“Nghe đồn, sau chừng đó năm vẫn chưa có ai có thể vào mộ Cửu Long, không phải vì nơi đó có sức mạnh ghê gớm bảo vệ, mà là bất kì ai tới đó đều…tự dưng quay đầu trở về…”

Minh trợn mắt: “Tự quay về…?”

“Đúng vậy, ta nghĩ nơi đó có một lời nguyền khiến người ta nhụt chí…”

Nghe đến đây, Minh đã hiểu, hắn nắm chặt tay đầy kiên định: “Ta sẽ đến đó…”

Nhìn ánh mắt của Minh, Diệp Vy tinh ý nhận ra trong hắn còn có chuyện gì khác khiến hắn hắn quyết tâm như vậy, nàng hỏi: “Ngươi muốn…cứu ai sao?”

“Cứu? Sao nàng biết?” Minh bất ngờ rồi nói tiếp: “Nhưng không chỉ cứu một người, mà ta còn nhiều người phải bảo vệ…” Hắn tiến tới nắm tay Diệp vy trìu mến.

“Xí…tự lo cho ngươi đi…!” Diệp Vy rút tay lại.

“Nhắc mới nhớ, ta muốn hỏi nàng một chuyện, nàng có biết một người, à không, một con bé tầm 16 tuổi có mái tóc màu hồng, rất giỏi phép thuật…?”

Thấy Diệp Vy tròn mắt nhìn mình, Minh xoa đầu: “À…ta từng gặp qua nhưng chỉ biết có vậy?”

“Tóc màu hồng thì có nhiều người nhưng theo như lời ngươi tả thì bà ta chính là giáo chủ Tàn Nguyệt giáo – Hồng Nguyệt!” Diệp Vy trả lời.

“Bà ta?” Minh ngơ ngác hỏi.

“Phải, gọi là bà ta vì ta biết 50 năm trước cũng có một…con nhỏ 16 tuổi tóc hồng xuất hiện trong trận siêu đại chiến.”

Minh hít một hơi thật sâu, 50 năm thì người ta sẽ mạnh thêm cơ nào, giờ hắn mới hiểu tại sao ba của Gia Linh không chịu nói, “nhưng như vậy là quá mất niềm tin” hắn nghĩ thầm.

Cả hai lại rơi vào im lặng…bình minh ló dạng…

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.