Trở về truyện

Thiên Đế Đọa Lạc Đô Thị - Chương 84: Khoanh Nhẹ 5 Ô Trống

Thiên Đế Đọa Lạc Đô Thị

84 Chương 84: Khoanh nhẹ 5 ô trống

Chiếc Maybach của Park Yeon đậu ngay trước khách sạn Peong Jiung, ngồi trong xe mỹ nữ người Hàn mắt chăm chú nhìn vào đại sảnh nơi có một nam nhân điển trai đang đi tới hướng này, miệng cười vui thích hiện lên nhưng sau đó tắt lịm nhìn quần áo trên người nam nhân này so với ngày hôm qua quá giống nhau mà lại còn tồi tệ hơn đều xuất hiện vô số nếp gắp đủ mọi hình dạng.

Park Yeon tháo xuống cặp mắt kính râm gọng to bao phủ trọn gương mặt mỹ miều, tay mở cảnh cửa xe bước ra với vẻ mặt không vừa ý, tay mỹ nữ Hàn khoanh trước cặp gò bông đào nổi trội nhìn Triều Cát giọng gắt gỏng:

“Chu Nhược Băng không thiếu tiền cũng quá tiết kiệm nhẫn tâm cho anh mặc bộ đồ cũ của ngày hôm qua…, thật làm người ta đau lòng!”

Triều Cát vừa đi mắt vừa thưởng thức toàn thân thể Park Yoen được cái áo đầm màu tím mỏng sặc sỡ họa tiết tôn lên dáng nữ tính đặc biệt là đôi chân dài trắng mộng cuốn hút nhiều ánh mắt trộm nhìn của nam nhân. Nghe được Park Yeon ý tứ bất mãn chê hắn ăn mặc thiếu tính sạch sẽ, Triều Cát di dời mắt nhìn xuống y phục đặc biệt là cái áo quá nhăn không thể tả nổi, hắn ngước lên tay gãy nhẹ đằng sau gáy cười ha hả nhanh người nhào tới ôm Park Yeon, nói:

“không phải khoe chứ Nhược Băng tặng anh một ngôi biệt thự tuyệt đẹp và một chiếc Bugatti siêu phẩm.. cho nên quần áo chỉ là chuyện vặt không đáng nhắc tới nha…!”

Park Yeon cảm xúc được bàn tay loạn của Triều Cát công khai mò mẫn lên bóp nhẹ lấy quả đồi căng tròn khiến hai má mỹ nữ ửng đỏ, cơ thể của Triều Cát qua một đêm nổi sóng gió bão bùn vẫn chưa được tắm rửa nhưng mùi nam nhân tỏa ra hương vị có sức hút dữ dội đi vào mũi mỹ nữ Hàn làm tâm trạng Park Yeon cực kỳ kích động, hai mắt bối rối vẻ thẹn thùng tình tứ ngó lên trông rõ nụ cười ma lực còn nghe tiếng hắn nói như thể đó là chân lý tiêu chuẩn:

“nữ nhân các người vốn rất ưa sạch sẽ nhưng nam nhân chính trực đôi lúc phải có chút bụi bẩn không nên sạch sẽ quá mức sẽ mất đi cái chất riêng, kỹ lưỡng quá cũng không được như vậy so với nữ nhân các người có gì là khác biệt chứ hả!!?...”

Trong khi đó ở trên tầng lầu của khách sạn ở phòng E18, Hoàng Ngọc Anh và Huyền Âm đang bị áp chế tu vi không thể dùng thần thức dõi theo Triều Cát nhưng thính giác rất linh hoạt, vận dụng linh nguyên nghe lén cho dù ở khoảng cách xa 10 cây số đều nghe rõ toàn bộ, người bình thường học ngôn ngữ khác không phải tiếng mẹ đẻ rất tốn nhiều thời gian nhưng chuyện nhỏ nhặt đối với người tu tiên như các nàng không quá khó khăn, xuất hiện ở tinh cầu này đã triệt để thông suốt Anh ngữ phổ cập rất là nhanh chỉ mất có 5 phút.


Huyền Âm mặt đầy ý cười nhìn Hoàng Ngọc Anh:

“tỷ tỷ, người nữ nhân ở dưới lầu có cá tính đấy chứ trước mặt tướng công chê chàng ăn ở bê bối nhưng chàng không phải dạng vừa miệng lưỡi thật là dẻo quá đi, muội thích.. hehe!!”

Hoàng Ngọc Anh cũng không lạ gì mồm ăn nói của lang quân, năm xưa khi Triều Cát ở dưới Thiên Tôn cảnh nàng chứng kiến từng người nữ nhân dung mạo xinh đẹp đều có danh tính thứ hạng đầu được Bách Hoa Thiên Bảng đề tên, hầu như người nào cũng đều vướng vào mị nhãn và ngôn từ ma mị của hắn khiến tâm sinh dục mộc thành rễ ảnh hưởng tới tu vi không thể tăng tiến được, chỉ có cách duy nhất là với hắn giao hòa âm dương thể xác mới giúp những nữ nhân này tâm cảnh được hóa giải đồng thời hỗ trợ tu vi thăng tiến rất nhanh sau này.

“năm xưa, phu quân ăn nói bá đạo hơn bây giờ nhiều,.. ngay cả Hỏa Vực Thần Nữ tính tình thế nào gặp chàng biến dạng thay đổi thục nữ hẳn ra, hì hì…!!”

Hoàng Ngọc Anh tay ngọc che trước miệng khẽ cười, Huyền Âm xoay chuyển ánh mắt hồi tưởng lại nàng nói:

“Hỏa Vực Thần Nữ, tỷ nói muội mới nhớ năm đó lúc chàng bị đẩy đến chiều không gian này đòi đi theo cũng may tỷ tỷ dùng uy trấn chính cung Hỏa Vực Thần Nữ mới chịu ở lại chứ đi theo rồi không biết nhân giới sẽ thế nào có thành hỏa ngục không nữa a!!”

Hành trình tìm Triều Cát rất mất nhiều thời gian tìm kiếm ở những vị diện buộc phải áp chế tu vi, gặp những người tu vi cảnh giới thấp phiền phức chắc chắn có xảy ra điển hình nhất là cái tên Tây Môn Khánh xảo trá bị các nàng xử lý nhưng vẫn cho vị diện đó con đường sinh trưởng, Hoàng Ngọc Anh hình dung nếu ngày đó đem theo Hỏa Vực Thần Nữ có lẽ chuyện không cần nói cũng quá rõ ràng, địa cầu thì thế nào không cần nghĩ cũng biết một biển lửa thiêu rụi tất cả sinh linh.
Park Yeon đang trong người của Triều Cát nàng ngẫm lại ý tứ của hắn khẽ cười, bản thân điều hành công ty giải trí lớn ở Hàn Quốc gặp nhiều nam ca sỉ có gu ăn mặt quá lòe loẹt xu hướng nữ tính hóa mất hẳn cái thần thái của nam nhân, còn Triều Cát tuy y phục trên người đã cũ chưa thay cái mới nhưng vẻ nam tính vẫn cuốn hút được phái nữ, Park Yeon liếc hắn nàng bĩu môi hỏi:


“mặt lại đồ cũ chắc anh chưa có vệ sinh cơ thể đúng không??”

Triều Cát cười ngượng lấp bấp chu môi nói: “hôm qua, anh và Nhược Băng làm chuyện.. vội quá chưa kịp tắm nên mặc luôn bộ đồ cũ này luôn, vẫn sạch sẽ không bốc mùi khó chịu đúng không nè!?”

Triều Cát quan sát hai đôi chân mày Park Yeon khẽ nhíu tâm tư có chút khó coi, ý tứ biểu hiện ghen tuông trước mặt hắn không quá đà chứng tỏ mỹ nữ Hàn rất coi trọng và thích được gần gũi thân mật.
Park Yeon ánh mắt tình tứ nhìn hắn, nàng đưa tay nhẹ nhéo vào ngực hắn mặt ửng đỏ bĩu môi:

“Hôm qua khác hôm nay, oppa phải tắm rửa thay đồ sạch sẽ em mới.. ở chung dạy oppa học tiếng Hàn cơ!!”

Triều Cát mắt khẽ chóp nhẹ nhìn sâu vào đôi mắt của Park Yeon, tay hắn nhắm tới cái mũi dọc dừa cao thon gọn nhéo nhẹ cười tà nói:

“Yeon.. dẫn anh về nhà tắm đi sẵn em làm cô giáo dạy học trò ngoan thành thạo tiếng Hàn luôn nhé!”

Park Yeon nhìn ánh mắt tha thiết cầu khẩn của Triều Cát không có lý do gì từ chối, nàng vui vẻ ừ nhẹ:


“trước tiên đi ăn sáng với em xong ghé qua mua vài bộ quần áo mới cho oppa rồi em chở anh về nhà riêng của em nha, ở đó dễ học hơn chứ về nhà bố mẹ sợ bị mắng lắm!”

Park Yeon có nhà riêng cũng không có gì lạ, trong tình trạng Triều Cát hiện giờ vẫn thích hợp dẫn về nhà riêng hơn là nhà bố mẹ, hai người ngồi vào xe Park Yeon nét mặt tươi vui vừa chạy vừa tìm địa điểm không quá xa nhanh chóng ăn xong bữa điểm tâm sáng là những món đặc trưng ẩm thực Hàn Quốc.
Sau bữa sáng ngon miệng, Park Yeon lái xe đến trung tâm thương mại sầm quất nhất Hàn Quốc, Triều Cát mặc dù không thiếu đồ nhưng được một nữ nhân xinh đẹp chăm sóc chu đáo như vậy có kẻ ngóc mới từ chối thành ý.

Chiếc Maybach chạy vào khu đổ xe xong hai người bước ra khỏi xe, đi vài bước chân bàn tay trái ngọc ngà của Park Yeon được một bàn tay phải săn chắc nam tính của Triều Cát chủ động nắm bước từng bước tiến về thang máy, khung cảnh quá là lãng mạng khiến trái tim nhỏ bé đập thình thịch trong lòng ngực của mỹ nữ Hàn, mắt phượng tình tứ lén lúc xem biểu hiện của hắn vẫn ưu nhã thư thái bình thãn cầm điện thoại lướt xem gì đó như không có chuyện gì, Park Yeon khẽ cười chu môi hướng tới cái má của Triều Cát in một cái dấu son thật là đậm.

Triều Cát bị tấn công bất ngờ, hắn giờ mới để ý hôm nay Park Yeon có tô son phấn nhất là đôi môi hơi dày đậm hơn hôm qua một chút phải chăng nàng cố ý cho thêm sắc vị trang điểm là có ý đồ, Triều Cát đưa tay sờ vào má chùi nhẹ thì dấu son môi hiện rõ trên các ngón tay thì tay ngọc của mỹ nữ Hàn đưa cho hắn tờ khăn giấy:
“Oppa ưu tư như vậy lại nắm tay em, anh là nam nhân hấp dẫn nhất.. em chịu không nổi phải hôn Oppa mới được, Oppa thấy sao thích hay không!??”

Triều Cát đưa khăn giấy lên má chùi sạch sẽ dấu son môi, hắn đưa mặt áp sát gần mặt Park Yeon tay đưa lên môi hắn, cười nói:

“thích chứ!.. nhưng ở chỗ này thích được Yeon hôn hơn.. ha ha!!!”

Park Yeon hôm qua chủ động hôn hắn là lần đầu tiên, lần tiếp theo là ở má còn lần này mỹ nữ Hàn không cần suy nghĩ đưa môi hôn vào môi Triều Cát luôn, tiếng âm thang máy mở ra hai người chưa kịp đình chỉ hôn thị một ánh mắt ở bên trong nhìn thấy là một nữ nhân dáng người ma quỷ mặc trên người là cái áo dây mỏng màu trắng chất liệu tơ tầm phối với cái quần vải ống dài màu xanh lục đi đôi giầy cao gót màu đen 5 phân, nữ nhân này dung mạo được cặp kính đen to che đi nhưng bờ môi cực kỳ gợi cảm với cái mũi cao như gái phương Tây cộng thêm máy tóc dài nhuộm màu nâu nhạt toát lên vẻ sang chảnh quý phái vô cùng.
Nữ nhân này động tác có hơi lúng túng khi bước ra thang máy, đôi mắt phượng bên trong cái kính râm màu đen khẽ nhìn trộm Triều Cát, sau đó mắt nhìn nữ nhân đứng bên cạnh là một mỹ nữ tuyệt sắc hai người đứng gần không từ ngữ nào diễn tả nổi quá đẹp đôi.

Triều Cát khẽ cười chào nhẹ rất điềm đạm làm nữ nhân này vẻ bối rối chào đáp lễ, sau đó vui vẻ nắm tay Park Yeon đi vào thang máy, cửa thang máy đóng lại nữ nhân tháo cặp mắt kính xuống một gương mặt thanh tú diễm lệ lẩm bẩm nói:

“mỹ nam này sao lại có duyên hai lần như vậy, hôm qua ở khách sạn hôm nay ở trung tâm thương mại… phải chi hắn đi một mình thì có cơ hội làm quen đằng này dẫn theo bạn gái còn hôn nữa chứ làm người ta tức chết đi được, hừm!!”

Đôi mắt phượng của nữ nhân này nhìn màn hình hiển thị trên tường hiện lên tầng bốn rồi dừng lại, sau đó nụ cười cao hứng hiện lên, đưa tay nhấn nút đợi thang máy chạy xuống.
Tầng bốn ở trung tâm thương mại là nơi bán quần áo thời trang của 100 nhà thiết kế nổi tiếng nhất thế giới hiện nay được phân phối độc quyền bởi những thương hiệu thời trang tên tuổi lâu đời, hai người đi dạo một vòng sau đó Park Yeon vui vẻ lôi Triều Cát vào một cửa hàng thời trang nam, giống như Họa Yến trước đây cũng lựa đồ cho hắn nhưng tìm ra một bộ ưng ý nhất không phải chuyện dễ.


Park Yeon tình cờ ánh mắt nhìn trên kệ hàng có trưng bày 3 bộ quần áo nam kiểu cách đơn giản khác nhau nhưng lại toát lên vẻ uy phong rất nam tính, mỹ nữ Hàn nhanh chân tiến tới đầu tiên nàng xem chất liệu vải sau đó là đường chỉ may cuối cùng là Logo thương hiệu để Louis Vuitton khá nổi tiếng, mỉm cười hài lòng nhìn Triều Cát sao đó ngắm bằng mắt tưởng tượng bộ này được hắn mặc trên người cực kỳ chuẩn không cần chỉnh, hài lòng lấy luôn ba bộ.
Ba nữ nhân viên bán hàng mặt ngạc nhiên kinh hỷ nhiều thể loại khách có người thích phong cách này nhưng không đủ kinh phí, người thì dư dả nhưng không hợp gu với thiết kế này của nhà tạo mẫu nên 3 bộ này thật sự chưa có chủ nhân đích thực. Chính là ngày hôm nay ba người chăm chú nhìn một nữ nhân xinh đẹp không chút chần chừ đi cùng với nam nhân tuấn mỹ đến quầy thanh toán.

Nhân viên thu ngân tìm mã vạch gắn trên ba bộ quần áo nhanh tay quẹt mã xong, nói số tiền thanh toán bằng tiếng Hàn là 78 triệu Won, Park Yeon cũng như Chu Nhược Băng mua sắm hàng hiệu cho bản thân với số tiền tương tự cũng quá bình thường không hề bận tâm gì cả, tay mỹ nữ Hàn vui vẻ cầm ra thẻ tín dụng chưa kịp đưa thì Triều Cát đã đưa cái thẻ Chuthabank cho nhân viên thu ngân, Park Yeon nhanh trí dùng Anh ngữ nói:
“Oppa, thẻ phát hành ở Hoa Hạ không xài được ở Hàn Quốc đâu, em thanh toán được rồi anh cất vô túi đi ạ! Hi.. hi”

Nữ nhân viên thu ngân nhìn thẻ trên tay Triều Cát là thẻ Visa quốc tế loại xịn sò tất nhiên là có thể thanh toán được mọi nơi trên toàn cầu, cộng thêm lời nói bằng Anh ngữ của Park Yeon người nữ nhân viên tinh ý nhận thẻ tín dụng của mỹ nữ Hàn, khẽ cười vui vẻ thanh toán xong xuôi.

Hai người rời khỏi quầy thời trang nam, đi được một đoạn ngắn tới quầy đồ thời trang nữ bỗng ánh mắt Park Yeon chăm chú đến cái đầm ngắn màu trắng có thiêu nhiều cánh hoa lan màu hồng trước ngực toát lên vẻ thanh nhã quý phái khiến mỹ nữ Hàn động tay buông bỏ khỏi tay Triều Cát, bước nhanh chân chạy vào ngắm nghía cho sướиɠ mắt.

Triều Cát cười lắc đầu than: ‘ngoài ta ra thứ làm mê hoặc nữ nhân nhất chính là y tỷ, xin nhận tiểu đệ một lại..’
Triều Cát đứng gần quầy thu ngân, mắt hướng theo phía Park Yeon chọn đồ, tổng thể nơi chuyên bán y phục nữ tương đối rộng, nhìn nữ nhân viên thu ngân ở quầy hắn cầm ra thẻ visa Chuthabank, mỉm cười dùng Anh ngữ nói:

“Em gái… thẻ của anh em xem ở đây thanh toán được không vậy?”

Nữ nhân viên thu ngân trông thấy thẻ đề chữ Visa cộng thêm tên ngân hàng Chuthabnk nữa thì mỉm cười, tiếng Anh lưu loát trả lời:

“Thưa anh, mọi loại thẻ có chữ Visa được in trên tấm thẻ là thanh toán được ở mọi nơi không riêng ở Hàn Quốc ạ!!”

Triều Cát khẽ nhíu chân mày, xoay người lại nhìn Park Yeon vẫn mãi mê không rời mắt khỏi bộ đồ đang ngắm nghía, hắn cười tà ‘Yeon của anh thật là ngoan, dám lừa anh bỏ tiền túi ra mua đồ cho trai,.. được rồi xem anh trả cái lễ mê trai của cưng nà, hắc hắc..!!’
Triều Cát vui vẻ đảo người cười ma mị trước nhân viên thu ngân, hắn hỏi:

“em nè!, quyên cái shop này toàn bộ quần áo trong đây ước tính bao nhiêu nhỡ..!!^^”

Nhân viên thu ngân chưa hiểu ý tứ của Triều Cát, mỉm cười nói: “dạ, không biết chính xác nhưng có thể ước tính khoảng 300 triệu Won đó ạ!!”

Triều Cát nháy mắt nữ nhân viên, cười vui vẻ nói:

“em thống kê hết toàn bộ quần áo trong đây chính xác là bao nhiêu anh mua hết cho cái người đang ngắm ở đằng kia.., mất thời gian ghê cả tiếng đồng hồ vẫn chưa chịu đi.. bực ơi là bực!! ha.. ha”

Nữ nhân viên thu ngân rõ ràng thấy hai người vào đây chưa được 5 phút mà Triều Cát lại nói cả tiếng đồng hồ, nữ nhân viên nhìn Park Yeon quả thật là một mỹ nữ cực xinh cộng thêm hắn một nam nhân tuấn mỹ nữa làm nữ nhân viên vô cùng hâm mộ Park Yeon có bạn trai sao mà tâm lý phết, còn ga lăng chí mạng nữa chứ.
Nữ nhân viên cười vui vẻ 1 phút bấm chuột gõ bàn phím nhanh gọn, vui vẻ nhìn Triều Cát:

“Thưa anh đẹp trai, em đã thống kê hết toàn bộ tất cả là 380 triệu 890 ngàn Won ạ! Hì.. hì”

Triều Cát vui vẻ không đắng đo suy nghĩ đưa thẻ visa Chuthabank cho nữ nhân viên thu ngân thanh toán, ba người nhân viên còn lại mặt hiện rõ vẻ kinh hỷ nhanh chóng gom toàn bộ quần áo nữ hàng hiệu cực kỳ đắc đỏ đóng gói cẩn thẩn vào hộp, đến lượt cái đầm màu trắng có thiêu hoa lan nữ nhân viên cười tay gõ nhẹ vào người Park Yeon, nói:

“thưa chị, bạn trai của chị đã mua cái áo này tặng cho chị rồi, mời chị lại quầy thu ngân chờ đợi tụi em đóng gói nhé!”

Park Yeon ngạc nhiên xoay người nhìn Triều Cát cầm cái thẻ Chuthabank lắc đều tay vẻ đắc ý, mỹ nữ Hàn phì cười xem ra cú lừa ở quầy thời trang nam bị hắn vạch trần, tự nhiên tâm tư nàng bỗng sảng khoái kỳ lạ một nam nhân tinh tế biết suy nghĩ như vậy thật sự đáng trân quý, điều bất ngờ nhất đó là toàn bộ quần áo nữ có giá thành đắc đỏ tại đây đều được Triều Cát mua hết toàn bộ đến nỗi quá nhiều, hai người xách đi không được phải nhờ nữ nhân viên đem hộ theo sau.
Người nữ nhân lúc nãy ở dưới chỗ để xe lén lút theo dõi hai người, mắt ngạc nhiên nhìn Triều Cát cùng với Park Yeon hai cánh tay hai người đều xách hàng chục túi ny lông đựng đồ đạc bên trong, chưa dừng lại hai người nhân viên của quầy thời trang nữ cũng vội vã xách túi ny lông theo hai người tiến về thang máy.

Nữ nhân này tay đưa lên dụi con mắt nhìn vào shop thời trang cao cấp nữ mà hoảng hốt, cái váy màu trắng thiêu hoa lan cực kỳ tinh xảo có giá thành xa xỉ đã không còn, toàn bộ cửa hàng đã trống trơn không còn thứ gì để lại, nhìn nữ nhân viên còn lại ở bên trong:

“một nam, một nữ vừa rồi có phải đã mua hết toàn bộ quần áo…?”

Người nữ nhân viên mỉm cười gật đầu, nói: “dạ đúng vậy, ..!!”

Nữ nhân này miệng lẩm bẩm ở trong đầu toàn bộ giá trị quần áo nữ ở cửa hàng này, một con số khủng khϊếp ngay cả người cha nuôi (Sugar Dadly) chưa hẳn đã có hay nói chuẩn hơn là không có đủ tài chính mà chi trả hào phóng đến vậy, miệng nữ nhân này cười tinh ý thỏa mãn rời đi miệng khẽ liếʍ môi: ‘trời ơi! Đã đẹp trai hết sức còn có tiền nữa làm sao người ta có thể làm ngơ được, ga lăng quá!.. em thích.. anh gì ơi đợi em.. hí hí’
Đứng trước cửa thang máy, Triều Cát nhìn hai nữ nhân viên theo sau đi tới, hắn nói:

“hai em bỏ vào thang máy là được không cần theo xuống tận tầng dưới, anh cảm ơn nhiều nha!”

Triều Cát dự tính cho hai người tiền bồi dưỡng nhưng hiện giờ trong người hắn chỉ là đồng Hoa tệ, cảm giác không được thoải mái, chợt bên trong góc khuất của thang máy có tiếng nói chuyện của nhiều người Triều Cát nhìn qua là một quầy nước uống, hắn cười nói:

“hai em vất vả rồi, đợi anh qua đây mua ít đồ cho hai người.. hi hi!”

Triều Cát đi vào trong quầy hỏi nhân viên bán nước là một nam nhân trẻ tuổi, hắn hỏi nữ nhân Hàn thích uống đồ uống gì thì người nam nhân bán hàng nói đa số nữ nhân Hàn ưa thích nước trà chanh pha sữa, Triều Cát cười ý tứ nhờ nam nhân bán nước pha chế hai ly sau đó tính tiền bằng thẻ, người nhân viên mặc dù nghe Triều Cát nói tiếng Anh vẫn vui vẻ cầm thẻ thanh toán tổng cộng là 42 ngàn Won.
Triều Cát vui vẻ cầm hai ly trà chanh rời khỏi quầy lúc đi ra hắn thấy một cái máy đèn hiển thị 13 con số thêm một ký hiệu tiền tệ ₩ ở phía dưới kế tiếp là dòng chữ Koreanlot, một người nam nhân đang dùng cây viết chì khoanh tròn vào 5 ô trống rồi đưa cho nhân viên bên trong xử lý, người nhân viên đưa lại tời giấy nhỏ đồng thời người nam nhân cầm ra tời 10 ngàn Won đưa cho nhân viên.

Triều Cát nhìn toàn là Hàn ngữ nhưng phía góc dưới có ghi chú thích là tiếng Anh, hắn vui vẻ lại đọc mới ý tứ hiểu được người nam nhân vừa rồi trao đổi với nhân viên là mua vé số, mặc dù hắn không biết trước được tương lai có trúng được không nhưng nhìn dòng chú thích ghi ngày chủ nhật cuối tuần là ngày xổ số, Triều Cát mỉm cười liết nhìn 13 con số hiển thị cười tà nghĩ:
‘5 giờ chiều sẽ xổ lúc đó sẽ có người giúp ta trúng giải độc đắc, vận may như vậy không mua ta không phải là Thiên Đế, hắc hắc!!’

Triều Cát tin tưởng giải thưởng 13 con số sẽ nằm trong tay, hắn vào bên trong thư thả cầm cây viết chì khoanh nhẹ nhàng 5 ô trống xong xuôi rồi đưa lại cho nhân viên xử lý, mặc dù chỉ có một dòng giá trị tờ vé là 5 ngàn Won người nhân viên vẫn vui vẻ cầm thẻ visa thanh toán rồi bàn giao lại tờ vé số.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.