Trở về truyện

Thiên Đế Đọa Lạc Đô Thị - Chương 77: Ngành Nghề Hợp Pháp

Thiên Đế Đọa Lạc Đô Thị

77 Chương 77: Ngành nghề hợp pháp

Mỹ nữ Hàn Quốc nhìn những chiếc điện thoại của những người xung quanh đồng loạt bóc cháy, nguyên nhân chính tất nhiên Park Yeon không thể biết được tác giả là người nào, bởi nụ hôn vừa rồi lần đầu tiên trao cho nam nhân được nhiều người dùng điện thoại chụp hình lưu lại, lúc này cảnh tượng đó làm tâm tình tự nhiên vô cùng dễ chịu, miệng cười tay đưa về hướng Triều Cát chào tạm biệt.

Chiếc xe Maybach rời khỏi sân bay đi được khoảng 5 phút, ngồi ở ghế sau người nữ nhân trung niên trông thấy vẻ mặt tươi vui, phấn khởi của đứa con gái, người nam trung niên ngồi kế cạnh miệng cười giảo hoạt đưa mắt nhái ra hiệu người nữ trung niên cười thâm ý đảo mắt hướng về phía Park Yeon, trêu:

“Yeon!, mẹ già rồi chưa bao giờ được ba con hôn không biết mùi vị như thế nào có thể nói mẹ nghe được hai đôi môi chạm vào có vị gì không hả con gái!”

Người nam trung niên ngồi cạnh xém chút ngã ngữa cũng may có ghế dựa ở đằng sau, kìm hãm lại tiếng cười đưa tay gõ nhẹ lên đùi nữ nhân ý bảo: ‘hồi còn trẻ cũng chính là bà cưỡng hôn tôi, giờ con gái của bà y chang như vậy thế mà còn trêu đùa nữa cơ.. Thật là mẹ nào con nấy chẳng nết na gì cả!’

Người nữ trung niên bị trượng phu dùng cử chỉ là hiểu nam nhân của mình muốn nói điều gì, khẽ cười mỉm ra dấu cùng ngó lên xem phản ứng của Park Yeon thấy rõ hai gò má của mỹ nữ ửng đỏ bối rối, vài giây sau nhìn gương chiếu ở phía trên phản chiếu lại hình ảnh hai người bề trên vẻ cao hứng đang ngồi ở phía dưới, Park Yeon miệng cười vui vẻ, nói:

“mama, baba! Hai người sống với nhau thật lâu tình cảm rất tốt cho nên đừng có nói chưa từng thể hiện tình cảm với nhau, lừa dối con nít 3 tuổi rất dễ dàng chứ con 25 tuổi không xí gạt được đâu nha! Hehe”

Mẹ của mỹ nữ Hàn Quốc bất ngờ bị con gái cưng tương kế tựu kế phản bác trêu ghẹo lại, cười ngọt ngào nhìn qua người nam trung niên, nói:

“Tuổi già rồi không nhớ nổi nữa..., tối nay ông và tôi ôn lại cảm xúc hôn có vị ngọt thế nào được không nhỉ!!?”


Park Yeon đang cầm vô lăng lái xe miệng không thể nào nhịn được cười thành âm thanh, lén nhìn qua gương chiếu phía trước nhìn rõ ánh mắt hai người thân yêu nhất vô cùng hạnh phúc, ít giây sau mỹ nữ Hàn Quốc còn nghe được tiếng cười giòn tan của thân phụ:

“lúc nãy bà kɧıêυ ҡɧí©ɧ Yeon không nghĩ gậy ông đập lưng ông, giờ nhìn lên xem gái cưng của bà cười không ngậm được miệng luôn kìa, ha.. ha..!!”

Quay trở lại sân bay, chiếc Maybach vừa rời khỏi thì ít phút sau một chiếc xe Audi màu đỏ tuyệt đẹp, sang trọng chạy vào có đi ngang qua chiếc Maybach, nhìn vào thương hiệu lẫn dòng đời xe thì Park Yeon không cần phải liếc vào gương chiếu hậu để xem chủ sở hữu cũng biết nó sẽ dừng ngai chỗ của Chu Nhược Băng. Mỹ nữ Hàn Quốc quá hiểu biết người ở trông giới thượng lưu giàu có, huống hồ gì Chu Nhược Băng lại là chủ tịch một tập đoàn tài chính tầm cỡ châu lục làm sao chịu ngồi vào chiếc xe đưa đón thông thường loại 16 chỗ được chứ, giả sử có ngồi vào xe đi nữa thì chẳng khác nào Chu Nhược Băng thừa nhận bản thân nàng thua thiệt mỹ nữ người Hàn.

Triều Cát trông thấy cánh cửa chiếc xe mở, người đi ra là một nam nhân trẻ tuổi tướng mạo anh tuấn đứng trước Chu Nhược Băng dùng Anh ngữ nói:

“Xin lỗi chủ tịch, trên đường tới đây có trễ hơn dự định nguyên nhân là trong giờ cao điểm ùn tắc giao thông, đây là chìa khóa chủ tịch chỉ cần lái theo định vị tôi đã thiết lập là tới khách sạn Peong Jiung ạ..!”

Chu Nhược Băng cười vui vẻ nhận chìa khóa xong, đầu tiên là hướng mắt về phía Nam Cung Họa Yến sau đó đưa cho Triều Cát, nàng nói:

“Chìa khóa nè vào xe chở em và Họa Yến đến khách... còn nghỉ ngơi nữa nè anh yêu!”

Triều Cát ban đầu thấy đoàn người bên Hoa Hạ đang bước lên xe loại 16 chỗ, hắn vẫn nghĩ hai nàng cũng sẽ bước theo nhưng khi thấy chiếc Audi màu đỏ đậu ngay trước Chu Nhược Băng thì cái suy nghĩ này tan biến, ngẫm lại cũng không thể trách được bởi môi trường sống và địa vị của nàng khó có thể ngồi ở loại xe thông thường như vậy được, cảm thông được vấn đề hắn cười đưa tay bún nhẹ lên mũi nàng, nói:

“tương lai em, Họa Yến và những người khác phải rèn luyện thân thể nhiều hơn ít nhất là chạy bộ 10km mỗi ngày, chứ còn tính tiểu thư này nữa e là không được đâu nhá!”.

Chu Nhược Băng ngơ ngẩn không hiểu tại sao Triều Cát đề cập tới chuyện rèn luyện thân thể, đến lời nói ‘tính tiểu thư" là nàng hiểu được ý tứ gì, biểu môi mắt nhìn hắn:

“ơ chạy bộ 10km là em sẽ giảm tính tiểu thư được hả, đừng có dùng phương pháp này hù dọa em không sợ đâu, hừm!”

Triều Cát đóng cảnh cửa xe, vận chìa khóa cho nổ máy xong liếc gương phản chiếu thấy mặt đanh đá của Chu Nhược Băng, miệng hắn cười tà: ‘bé Băng ơi, em nói không sợ được rồi về Hoa Hạ anh đây sẽ dùng cách nhẹ nhàng nhất để xem mặt của em có như bây giờ không ha!!, hắc hắc"

Từ sân bay chiếc Audi theo định vị khoảng hơn 30 phút đã chạy vào thủ đô Seoul, theo hướng dẫn đường đi thì địa điểm cần đến nằm tọa lạc ở hướng đông là nơi đắc đỏ nhất, đó là khu vực Gangnam chỗ ở những gia đình giàu có hoặc những ngôi sao nổi tiếng nhất Hàn Quốc, khách sạn Peong Jiung được xây cất trong khu vực này rõ ràng đây là khách sạn thuộc đẳng cấp cực cao, một đêm ở khách sạn thuê phòng hạng vip có giá cũng gần 4 triệu won (tương đương 3.500 Usd).
Chương trình buổi biểu diễn của Họa Yến kết thúc vào đêm khuya ngày chủ nhật nhưng vé cứ hồi bay về Hoa Hạ là vào buổi đêm khuya ngày thứ hai, vì vậy Chu Nhược Băng đã biết rõ lịch trình nên hai nàng đã thống nhất hắn sẽ ăn chung, ngủ chung tại khách sạn này, phí tổn 3 đêm nghỉ tại Peong Jiung đều được Chu Nhược Băng thanh toán xong xuôi trước khi đến nhận phòng, cho dù Triều Cát có biết cũng không có lý do gì phàn nàn mặc khác hắn sẽ tôn trọng các nàng nhiều hơn.

Chiếc Audi dừng trước đại sảnh, bên trong Chu Nhược Băng ngồi ở ghế sau đảo mắt đã trông thấy bóng dáng của Park Yeon đang đi về hướng này, rồi nhìn lên phía trên thấy hắn cũng ngó ra miệng còn cười mỉm thích thú, nàng thở dài nhìn qua Nam Cung Họa Yến nói:

“tiểu Yến, vào phòng tiệc chị và em mỗi người ngồi sát hai phía tuyệt đối không cho cô ta cơ hội tiếp xúc thân mật với anh yêu!!”
Nam Cung Họa Yến đưa mắt xem phản ứng của Triều Cát, thấy hắn quay mặt ngó xuống nhìn Chu Nhược Băng vẻ rất tội nghiệp, nàng cười đắc ý phụ họa:


“chồng ơi, chị Băng nhất quyết không cho nữ nhân Hàn Quốc được như ý, em cũng phụ một tay giúp đỡ nếu không nữ nhân đó mê hoặc chồng ở lại Hàn Quốc luôn là không được đâu, hì.. hì!!”

Chu Nhược Băng thấy được đồng minh ngồi cạnh tiếp sức, nàng cười ngọt ngào nhìn Triều Cát:

“Anh xã!, đừng có tư tưởng vào tiệc là nữ nhân Hàn ngồi cạnh anh nha, thôi xuống xe xem thế nào còn vào trong dự tiệc xong còn nghỉ ngơi nữa đó anh.. yêu!!”

Triều Cát mở cửa xe bước xuống trước đúng lúc Park Yeon vừa đi tới trước người hắn, mỹ nữ Hàn Quốc cười vui vẻ đưa tay nhẹ nhàng choàng qua khiểu tay hắn, mắt nhìn qua Chu Nhược Băng nũng niệu dùng tiếng Hàn nói:
“Oppa, anh đi máy bay 4 giờ lẫn chạy xe nữa có lẽ là mệt và đói lắm, em có đặt phòng ăn riêng em sẽ chăm sóc Oppa ăn ngon miệng luôn, hi.. hi!”

Triều Cát chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì khiểu tay của mỹ nữ Hàn Quốc nhanh lẹ kéo hắn đi khỏi tầm mắt của Chu Nhược Băng và Họa Yến, hai nàng thấy hai người hướng đến thang máy chưa kịp phản ứng, người trợ lý Duk Sujkim xuất hiện dùng Anh ngữ nói:

“thật xin lỗi, Giám đốc Park thường không quen tham dự sự kiện đông người nên 10 phút trước đã đặt phòng ăn riêng, mời hai người đợi một chút thang máy xuống là lên phòng tiệc chính”

Ngôn ngữ Hàn Quốc là ngôn ngữ địa phương, Park Yeon nắm được mấu chốt nên không dùng Anh ngữ để giao tiếp với Triều Cát, mỹ nữ Hàn Quốc đã tính toán vạch rõ kế hoạch nên làm cho Chu Nhược Băng phản ứng không kịp. Chu Nhược Băng vào thế bị động vẻ tức giận hiện rõ lên mặt, nàng nhìn Nam Cung Họa Yến:
“nữ nhân này thật quá đáng ngay trước mặt chị và em công khai dẫn nam nhân đó đi,.. Em có vào ăn tiệc thì vào còn chị không có cảm hứng!”

Nam Cung Họa Yến nghe xong đơn nhiên nàng cũng không còn hứng thú ăn uống gì nữa, vẻ mặt bực bội nhìn qua trợ lý Duk Sujkim nói lời từ chối:

“tôi không đói..., phiền anh tránh ra để hai chúng tôi đi lên phòng nghỉ”

Thang máy từ tầng lầu phía trên đã di chuyển xuống trở lại tầng trệt, cửa thang máy tự động mở thì bên trong đi ra là một nam nhân cao ráo có tướng mạo khá điển trai theo phía sau là một mỹ nữ xinh đẹp. Trợ lý Duk Sujkim nhìn thấy người nữ nhân này vẻ vô cùng ngạc nhiên, mỹ nữ này là người thuộc biên chế của công ty Kachun gửi đi thi hoa hậu vào tuần trước đã giành chiến thắng đăng quang hoa hậu Hàn Quốc. Sau đó, đảo mắt nhìn người nam nhân lạ cảm giác gương mặt này rất quen mặt nhưng chỉ mất vài giây trợ lý Duk đã nhớ ra thân phận người nam nhân này, đó là Tổng giám đốc của công ty Seongunone.
Ở Hàn Quốc luật pháp không giống như Hoa Hạ, địa phương này hợp thức hóa ngành nghề kỹ nữ trong đó nổi cộm nhất là Seongunone, đặc biệt ở đây những mỹ nữ xinh đẹp nổi tiếng chẳng hạn như ca sỉ, diễn viên, người mẫu hay hoa hậu đa số họ thường được Seongunone dùng thủ đoạn kinh tế lôi kéo thành công và đào tạo kỹ năng giường chiếu cực kỳ bài bản, xong xuôi khóa học những mỹ nữ này được Seongunone đăng ảnh lên trang web để nam nhân nào đủ tiêu chuẩn ngoại hình lẫn tiền bạc sẽ bỏ một số tiền tương đối cao cỡ hơn 10.000 USD đăng ký tài khoản riêng, đăng nhập vào chọn lựa mỹ nữ ưng ý cuối cùng là chuyển phí dịch vụ khoảng 50.000 ngàn USD/đêm. Do đó, số tiền những mỹ nữ này sau một đêm mây mưa họ sẽ có thu nhập là khoảng 35.000 Usd, một số tiền khủng khϊếp hơn cả nghề chính rất nhiều đủ để những mỹ nữ nổi tiếng này không thể nào buông bỏ được.

Trước khi vào làm Kachun, ở đây từng có một người nam nhân tướng mạo tương đối đẹp mã, đảm nhiệm vị trí quản lý những nữ nhân cực kỳ xinh đẹp là những người được Kachun đào tạo để trở thành người nổi tiếng trong tương lai, nam nhân này không kiềm hãm được du͙© vọиɠ lạm dụng quyền hạn gạ tình những mỹ nữ này phục vụ nhu cầu tình ái ngay ở trong phòng làm việc. Không may vào một ngày đẹp trời không biết ở đâu trên bàn làm việc của Park Yeon xuất hiện tờ đơn tố cáo hành vi bại hoại của nam quản lý, cái kết ai cũng rõ Park Yeon sai người điều tra có được bằng chứng vi phạm của người này, nghiêm trọng hơn nam nhân này tòa án tuyệt phạt 3 năm tù treo buộc phải bồi thường danh dự cho Kachun gần 80 triệu Won (tương đương 1,6 tỷ vnd).

Chính vì thế trợ lý Duk ngày qua ngày chạm mặt những mỹ nữ xinh đẹp, đôi khi muốn lắm nhưng đến khi nghe trước đây có mỹ nữ tố cáo hành vi da^ʍ ô của cấp trên nên đành chịu đựng nɧu͙© ɖu͙© tìm đến khu đèn đỏ để giải quyết sinh lý của nam nhân. Bây giờ bắt gặp Hoa hậu vừa mới đăng quang đứng phía sau người nam nhân này xuất hiện chỗ nhạy cảm như ở khách sạn càng khiến trợ lý Duk tin tưởng nữ nhân xinh đẹp này đã hoàn tất hợp đồng hợp tác với Seongunone.
Ngay cả Park Yeon biết chuyện người nam nhân này dùng nhiều thủ đoạn dụ dỗ các ngôi sao nữ nổi tiếng thuộc biên chế của Kachun nhưng mỹ nữ Hàn đành nhắm mắt làm ngơ cho qua chuyện, người này có vài lần thấy được dung mạo của Park Yeon nhưng cũng không thể nào tiếp cận được, nguyên nhân đó là họ Park rất thâm sâu ở sứ Hàn từ giới chính trị, kinh tế lẫn người trong quân đội đều có, ngay cả tổng thống hiện giờ cũng có cái họ Park đằng trước tên.

Duk Sujkim nhìn qua Chu Nhược Băng và Họa Yến, hai nữ nhân này có sắc đẹp lẫn thân hình đều quá chuẩn, cực kỳ quyến rũ mà người nam nhân đứng trước mắt lại là tổng giám đốc một công ty hợp pháp chuyên kinh doanh ở lĩnh vực nhạy cảm thì rõ ràng người này có mối quan hệ với chính quyền thượng tầng rất rộng không thể tùy tiện chạm vào, vì vậy đi tới dùng tiếng Anh nhắc nhở nói:
“hai người không tham dự tiệc thì mau vào thang máy lên phòng nghỉ, người nam nhân này thấy được sắc đẹp của hai người tôi lo là sẽ có biến cố xảy ra đấy.... Nhanh vào đi.!”

Chu Nhược Băng nghe thế chẳng bận tâm thì người nam nhân này đã bước tới, tươi cười miệng dùng Hàn ngữ nói xong kết quả đơn nhiên Chu Nhược Băng không hiểu gì cả, có một điều từ đôi mắt người nam nhân này Chu Nhược Băng biết được dụng ý, nàng cười khểnh dùng Anh ngữ đáp:

“Đẹp trai thì cũng đẹp trai thật.., tôi không quan tâm anh là người thế nào nhưng nam nhân của tôi quan trọng hơn anh rất nhiều, mau cút khỏi mắt và đừng xuất hiện trước mặt tôi nữa, chào anh!”

Người nam nhân này ban đầu tưởng Chu Nhược Băng là người Hàn đến khi dùng Anh ngữ đáp trả lời mời mọc nghe hiểu được vài từ đến câu cuối là hiểu được dụng ý của Chu Nhược Băng, mặt vô cùng tức giận tay cầm tay nàng kéo vào thang máy khiến Chu Nhược Băng hoảng sợ, nàng vùng vẫy xua đổi nhưng bất lực không thế chống cự được sức mạnh của người nam nhân.
Ở bên ngoài, Nam Cung Họa Yến và trợ lý Duk Sujkim kinh hãi nhìn đèn thang máy nhảy số tầng hiện lên từ thấp đến cao cho tới tầng D thì mới hoảng hồn, hai người nhìn qua nữ nhân Hàn đang đứng là biết được ý đồ của người nam nhân này, Họa Yến cầm điện thoại lên dự định gọi cho Triều Cát biết tin nhưng không được vì ở đây là Hàn Quốc không thể gọi điện được, nhanh trí nhìn qua trợ lý Duk, nói:

“Anh mau cầm điện thoại gọi cho Giám đốc Park thông báo hộ tôi cho nam nhân đang ở cùng, Chu Nhược Băng xảy ra chuyện rồi,.. Không khéo tên háo sắc đó thành thái giám bây giờ!!!”

Trong phòng ăn ở lầu A trước khi Chu Nhược Băng gặp chuyện rắc rối, Triều Cát đang được Park Yeon chăm sóc ăn ngon lành, khi nãy còn trong thang máy hắn có chút ngạc nhiên không ngờ được mỹ nữ Hàn Quốc lại dụng tâm làm nữ nhân bên cạnh hắn không kịp trở tay, điều này làm hắn vui vẻ ra mặt đỡ phải bị hai nàng quản thúc rất khó để cho Park Yeon tiếp cận được như lúc này:
“em hay nhĩ dùng tiếng Hàn làm anh không hiểu gì luôn, bị động lôi lên đây.... Tốt!, anh rất thích, mai anh sẽ học tiếng Hàn có gì tụi mình thoải mái nói chuyện sẽ không bị hai người kia làm phiền nữa.. Haha!!”

Park Yeon được hắn khen đơn nhiên vui lắm, có điều nghe Triều Cát sẽ học tiếng Hàn vào ngày mai khiến mỹ nữ Hàn liếc hắn hỏi thăm dò:

“Anh tới đây chỉ có vài ngày còn tiếng Hàn thì muốn học cần rất nhiều thời gian, không lẽ anh dự tính ở đây với em luôn không về Hoa Hạ thật hả!!?”

Triều Cát cười huyền bí, cầm đũa gấp một thứ giống như bắp cải trắng xung quanh có màu đỏ mà người Hàn thường gọi món ăn này là kim chi bỏ vào miệng nhai xụt xụt rồi nuốt vào bùng xong, thanh âm phát ra toàn bộ đoạn nói chuyện bằng tiếng Hàn của Park Yeon khi hai người còn ở dưới tầng trệt, mỹ nữ Hàn Quốc nghe xong vẻ mặt kinh ngạc từ cách phát âm cho tới giọng điệu y chang giọng người Hàn. Park Yeon mỉm cười liếc hắn, gấp một miếng thịt chấm vào tương đen bỏ vào chén hắn xong nói:
“sáng mai em sẽ tới đây đem sách vỡ học tiếng Hàn để đây bầy ra cho anh học, một ngày không biết anh học xong hết không?”

Triều Cát cười ha hả, đưa miệng hôn vào môi Park Yeon làm mỹ nữ chưa kịp phản ứng, tách rời môi hắn nhìn cực nét hai gò má của mỹ nữ Hàn đỏ hồng lên cực kỳ đáng yêu:

“một ngày quá dài, nữa ngày là xong hết nha em!, hehe”

Park Yeon nghe thế cũng cười không biết mai hắn sẽ học nữa ngày liệu có xong ngôn ngữ Hàn hay không, còn đang nghi hoặc nhìn hắn thì tiếng chuông điện thoại bên trong túi xách kêu lên, thấy người gọi đến là trợ lý Duk, mỹ nữ Hàn khẽ nhíu mày tay vẫn lướt thao tác nghe rồi để vào tai, âm thanh vọng lại một tin làm Park Yeon sắc mặt trắng bệch nhìn Triều Cát:

“anh ơi! Mau lên tầng D nhanh đi.. Chu Nhược Băng gặp họa lớn rồi... trễ một tí là không kịp hối hận đâu”

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.