Trở về truyện

Thâu Hương Cao Thủ (Quyển 2) (cải biên) - Chương 174 Thâu Hương Cao Thủ (Quyển 2) (Cải Biên)

Thâu Hương Cao Thủ (Quyển 2) (cải biên)

174 Chương 174 Thâu Hương Cao Thủ (Quyển 2) (cải biên)

CHƯƠNG 1098: THỦ CUNG SA.

Tả Lãnh Thiền sở dĩ nguyện ý xuất lực hỗ trợ, có khả năng rất lớn là không muốn đắc tội với Mông Cổ, vì để về sau không bị trả thù, lão chỉ có thể nghĩ cách lấy lòng hòa hoãn quan hệ song phương, song trong lòng vẫn còn lo lắng Vương Bảo Bảo không lĩnh lấy cái đề nghị này, nếu là như vậy thì cũng chỉ đành liều mạng đại tổn thực lực, đem tất cả mọi người ở đây gϊếŧ sạch diệt khẩu.

Đáng được vui mừng chính là Vương Bảo Bảo hầu như không có do dự mà đáp ứng đề nghị của lão, Tả Lãnh Thiền thở một hơi dài nhẹ nhõm, liền hạ lệnh bọn thủ hạ vây tới.

Tô Sư Sáng sắc mặt khó coi đến cực điểm, vốn đang là thế cục tọa sơn quan hổ đấu thật tốt, bây giờ lại trở thành hai con hổ liên hợp lại đối phó với thợ săn, bọn họ lúc này đoàn người chiến lực tuy rằng chưa có hao tổn, nhưng là tuyệt không phải là đối thủ nếu như Nhữ Dương Vương Phủ cùng các cao thủ phái Tung Sơn liên hợp.

-Lúc trước vì nghe lời ngươi ngoài nên hiểu lầm, vì thế mới mạo phạm đến tiểu vương gia, thật sự thật có lỗi, ta sẽ thay các ngươi gϊếŧ lão giả sử dụng kiếm này, để nhận lỗi chi dụng.

Chuyện cho tới bây giờ Tả Lãnh Thiền làm gì mà không biết mình đã bị trúng kế, lão càng nghĩ, trước mắt đám người Tống này là hiềm nghi lớn nhất, trong lòng của lão liền nóng giận, ngoài miệng cũng không quên trao đổi cùng Vương Bảo Bảo.

Hắn nhìn vừa rồi Tân Khí Tật biểu hiện uy hϊếp được tính mạng Vương Bảo Bảo, bởi vậy liền lựa chọn người này ra tay.

Vương Bảo Bảo cũng là người thông minh, nhìn ra được mục tiêu của Tả Lãnh Thiền chỉ là Ngô Thiên Đức, rõ ràng không phải hướng đến phía mình đấy, nghĩ đến chuyện vừa rồi đánh cho một trận oan khiến cho tổn thất vô cùng nghiêm trọng, da mặt của hắn liền giãn ra, bất quá hắn rất nhanh liền đem tâm tình đè xuống, cười đáp:

-Ta làm sao để cho Tả chưởng môn một mình mạo hiểm, đại sư tiến đến trợ giúp Tả chưởng môn một tay đi.

Vương Bảo Bảo nhãn lực khá cao, nhìn ra được võ công Tân Khí Tật vừa rồi biểu hiện, Tả Lãnh Thiền chưa hẳn có thể thắng được đối phương, đây chính là thời điểm sống còn, hắn há lại không biết khôn ngoan lựa chọn dùng toàn lực, trong thời gian ngắn nhất giải quyết đám cao thủ Nam Tống bên này, để tránh đêm dài lắm mộng.

Bởi vì Tân Khí Tật có kiếm khí lăng lệ ác liệt, trong đám cao thủ của Nhữ Dương vương phủ duy chỉ có Kim Cương môn chủ có Kim Cương Bất Hoại thần công hộ thân nên không kiêng kị kiếm khí đối phương, bởi vậy dùng để đối phó với Tân Khí Tật cũng là nhân tuyển tốt.

Nghe được mệnh lệnh Vương Bảo Bảo, Kim Cương môn cười chủ dữ tợn một tràng, liền tiến lên gia nhập chiến đoàn.

Tả Lãnh Thiền thân là minh chủ của Ngũ Nhạc Kiếm Phái, là cao thủ đứng đầu sử dụng kiếm trong giang hồ, hơn nữa còn có Hàn Băng chân khí quỷ dị, Tân Khí Tật ứng phó đã không dễ, giờ lại thêm Kim Cương môn chủ, liền lập tức bịáp lực đại tăng, vì thế cứ trong mười chiêu, chỉ có thể đánh trả lại được hai chiêu.

Nhìn thấy Tân Khí Tật đang gặp nguy hiểm, Đinh Điển cùng Tô Sư Sáng vội tiến lên giải cứu, bất quá Nhữ Dương Vương Phủ cùng người phái Tung Sơn đã sớm có phòng bị.

Bách Tổn đạo nhân cùng Huyền Minh nhị lão liên thủ ngăn lại Đinh Điển, Đinh Điển có chân khí chí cương chí dương, nên không sợ hàn độc của Huyền Minh Thần Chưởng, Vô Ảnh Thần Quyền cũng là võ học cao thâm cực kỳ, một mình chống lại Bách Tổn đạo nhân và Huyền Minh nhị lão, hắn vẫn không sợ chút nào, nhưng đối phương ba người liên thủ, uy lực của Huyền Minh Thần Chưởng tăng lên gấp đôi, cho nên dù là Đinh Điển có Thần Chiếu Chân Khí hộ thể, vẫn bị hàn khí làm ảnh hưởng đến khí huyết không thông thoáng, may mắn Đinh Điển tu luyện Thần Chiếu Kinh đã đại thành, nội công thâm hậu cho nên có thể miễn cưỡng duy trì.

Bạch Bàn Sát Tinh cùng Hà Gian Song Sát đem Tô Sư Sáng bao bọc vây quanh, Bạch Bàn Sát Tinh cùng Bách Tổn đạo nhân là ma đầu đồng lứa, Hà Gian Song Sát đã từng giáo đấu với Thiếu Lâm Tam Độ, hơn nữa ba người đều là Thanh Hải Phái, võ công đồng nguyên, phối hợp lại nhịp nhàng, Tô Sư Sáng rất nhanh liền trở nên chật vật.

-Các ngươi làm sao lại biết Nhất Chỉ Thiền của Thiếu Lâm?

Tô Sư Sáng kinh sợ, nếu không có cố kỵ uy lực Nhất Chỉ Thiền của đối phương, thì lão cũng sẽ không lộ ra chật vật như vậy.

-Ai nói Nhất Chỉ Thiền là của Thiếu Lâm chứ?

Hà Gian Song Sát tối kỵ nhất là nghe người nói như vậy, sư huynh đệ hai người hừ lạnh, ra tay càng thêm tàn nhẫn, Tô Sư Sáng giờ không còn có tinh lực mở miệng, đành xốc lại tinh thần đối địch.

-Gia gia ,Tứ gia gia, nhanh đi hỗ trợ a.

Đinh Đang võ công tuy rằng không được tốt, nhưng thường thì rất lanh lợi, nàng nhìn hai mắt liền biết rõ phe mình đã là không thắng chỉ bại, nên gấp đến độ liên tục lôi kéo ống tay áo Đinh Bất Tam, Đinh Bất Tứ.

Đinh Bất Tam ngượng ngùng:

- Gia gia đang bị tổn thương cánh tay, một thân võ công bây giờ chỉ có thể phát ra tầm năm thành, huống chi những tên sư đệ của Tả Lãnh Thiền đối với chúng ta nhìn chằm chằm, cnếu tiến lên chỉ càng dẫn tới thên nhiều địch nhân mà thôi.

Đinh Bất Tứ cũng nhìn trên cánh tay mình lỗ máu, nhịn không được mắng một câu:

-Con bà nó… Đại Lực Kim Cương Chỉ quả nhiên lợi hại.

Thấy hai lão gia gia trông chờ không được, Thạch Phá Thiên lại bị đánh trúng huyệt Thiên Trung, trong thời gian ngắn không kịp khôi phục được sức chiến đấu, Đinh Đang đều nhanh sắp điên, bỗng nhiên trong đầu nàng linh quang lóe lên, liền kêu to:

-Họ Tống kia, ngươi đến giờ mà vẫn không đi ra, thì tất cả đều nhanh chết sạch.

Trong tràng bất kể là Nhữ Dương Vương Phủ hay là phái Tung Sơn, nghe được lời của nàng đều không có quan tâm đến, dù sao võ công Đinh Đang quá kém, thì nàng có thể nhận thức cao thủ cái gì chứ..

Nào ngờ trong bầu trời đêm, bỗng nhiên truyền đến tiếng nhàn nhạt hừ lạnh:

- Họ Tống? Ngươi gọi là ta liền đi ra sao, thật là mất mặt. ..

Đoàn người Tô Sư Sáng một đoàn người sắp chi trì không nổi, thời điểm này chợt phát hiện địch nhân chiêu thức dần dần chậm lại, tinh thần liền chấn động, chậm rãi theo xu hướng suy tàn.

Giọng nói này có chút quen tai, Kim Cương môn chủ chau mày, dường như nhớ tới một chuyện mà khi suy nghĩ lại vẫn còn kinh hãi.

Tả Lãnh Thiền cũng là kinh nghi bất định hướng về phía thanh âm truyền đến nhìn lại, chỉ là một bóng người đều không có.

Thanh âm này giống như đã từng nghe qua tại nơi nào rồi, Bách Tổn đạo nhân trên mặt lộ ra vẻ mờ mịt, Huyền Minh nhị lão thì có chút bối rối tiến đến bên tai lão nói ra một cái tên, làm cho sắc mặt Bách Tổn đạo nhân trong phút chốc liền biến đổi.

Thanh Hải phái ba người càng là nhìn nhau, mở miệng phỏng đoán hỏi:

- Chẳng lẽ là hắn?

Bạch Bàn Sát Tinh như là gặp quỷ:

-Không phải hắn thì còn có thể là ai đây?

Bạch Bàn Sát Tinh bởi vì tu luyện tà công cho nên ngũ quan bị dần dần tróc ra, khuôn mặt ngoại trừ chỉ còn hai con mắt cùng lỗ mũi là không có phập phồng, bởi vì ngũ quan không có hoàn chỉnh, nên hỉ nộ ái ố gì cũng là một bộ dáng, Hà Gian Song Sát vì thế không ít lần trêu ghẹo lão, nhưng hôm nay hai người rõ ràng từ trên mặt Bạch Bàn Sát Tinh thấy được vẻ hoảng sợ, bởi vậy có thể thấy được Bạch Bàn Sát Tinh lúc này trong nội tâm đang sợ hãi đến cỡ nào.

Thấy Nhữ Dương Vương Phủ cùng các cao thủ phái Tung Sơn không hẹn mà cùng ngừng tay, đoàn người Tô Sư Sáng cho dù trong lòng nghi hoặc, cũng không dám tiếp tục công qua, vì sợ chọc giận tới đối phương, vội vàng thối lui đến bên cạnh Đinh Đang, hiện giờ đàn sói đang vây quanh, bọn họ chỉ có dựa vào cùng một chỗ thì mới an tâm một ít.

Gặp Tống Thanh Thư vẫn không xuất hiện ra, Đinh Đang biết được đối phương nhất định là bởi vì chuyện lúc trước mà vẫn cón cố chấp, mắt to nhanh như chớp chuyển một cái, liền cười ngọt ngào nói:

-Tống công tử, Tống đại ca, hảo ca ca, van cầu ngươi đi ra cứu thân gia đi..

Thanh âm của nàng trở nên nũng nịu ngọt ngào, làm cho một đám nam nhân trong tràng đều phải giật mình, một số đệ tử trẻ tuổi định lực không mạnh phải khom thân thể, vì sợ trong đũng quần dựng nổi lên bị người trông thấy.

Chỉ có những người cầm đầu là người đều ôm chí lớn, cho nên đối với nữ sắc không có hứng thú, vẫn đang gắt gao nhìn chằm chằm vào phương hướng vừa rồi phát ra thanh âm.

Đương nhiên còn có một ngoại lệ, đó chính là Lộc Trượng Khách, ánh mắt tham lam nhịn không được đem toàn thân Đinh Đang quét qua mấy lần, đánh giá Đinh Đang, tuy là cô nương vậy nhưng nàng có đôi bầu vú sung mãn lại rất tròn, phồng phình như muốn thủng cái yếm mà xông ra, theo dáng người mảnh mai, trái phải hai bên mông nhếch lên cái mông đẹp săn chắc, rồi đến cặp chân thon dài, cái loại này có chứa đường cong khêu gợi khoe khoang tràn đầy sức sống thanh xuân của vị cô nương trẻ tuổi , đó là một loại mị lực nữ nhân đặc hữu, Lộc Trượng Khách nghĩ thầm thật đúng là một tiểu yêu tinh, nếu là đè nàng lên trên giường thì thật là một vưu vật của nhân gian a.

Chỉ là những người khác lực chú ý đều phóng tới phía bên kia, không ai chú ý tới ánh mắt dâʍ tà của Lộc Trượng Khách.

Đám Bạch Bàn Sát Tinh liếc nhìn nhau, rồi tiến lên cung kính thi lễ:

-Xin hỏi thế có phải là Tống công tử đại giá quang lâm?

Đoàn người Nam Tống cũng nhìn nhau, hoàn toàn không có ngờ tới phía bên kia đối phương lại có thái độ biến hóa to lớn như thế, phải biết rằng vừa rồi Hà Gian Song Sát chống lại Tô Sư Sáng, tung ra từng chiêu chí mạng, nào có cái gì là khách sáo …

Bọn họ nào biết đâu mấy người phái Thanh Hải kia, lúc trước trong tử điếm, bị Trương Tam, Lý Tứ từ hiệp khách đảo đến đánh cho lên bờ xuống rượu, sau đó Tống Thanh Thư ra tay liền đem Trương Tam, Lý Tứ treo lên đánh cho cúp đuôi thành chó, song phương võ công chênh lệch cách nhau cái hào rộng làm cho bọn họ ngữ khí tự nhiên cũng trở nên tôn kính vô cùng.

Chuyện cho tới bây giờ, đã không còn cách che giấu nữa, Tống Thanh Thư một đầu hắc tuyến từ chỗ ẩn thân đi ra, tức giận trừng mắt với Đinh Đang:

-Này cô nương, thủ cung sa có còn hay không mà nhận là thân gia của ta hả?

Hắn vốn là đối với Đinh Đang không có cảm tình, nghe được đối phương gọi thẳng mình là “ họ Tống kia “ trước mặt bao người đấy, trong lòng đã là tức giận, vốn muốn hảo hảo mài một chút tính tình của nàng, trong lòng hắn xem ra, Đinh Đang loại yêu nữ điêu ngoa này, với thân hình nẩy nở như một thục phụ, có thể là đã biết đến chuyện giương chiếu, ai ngờ nàng rõ ràng không có xấu hổ chút nào lại dám gọi bậy là thân gia với hắn, khiến cho hắn trở tay không kịp, cho nên thừa cơ làm cho nàng ăn chịu đau khổ rồi hãy nói,

Đinh Đang nghe qua vốn là khẽ giật mình, tiếp theo trên mặt liền đỏ ửng, trong ánh mắt một tia tàn khốc lóe lên, bất quá nàng rất nhanh che giấu qua, cười nói,

- Tống ca ca thật xấu a, nhân gia thủ cung sa đương nhiên vẫn còn đây này…

Như bình thường nàng đụng phải xú nam nhân dám đùa bỡn với mình như, thì nàng đã đem đầu lưỡi hắn cắt ra, nhưng Tống Thanh Thư võ công so với nàng cao đến đâu rồi, hơn nữa lúc này tình thế đang nguy hiểm còn cần dựa vào đối phương xuất lực, nàng đành cưỡng chế lửa giận, ngược lại còn lộ ra một nụ cười ngọt ngào.

Vừa nói nàng vừa vén tay áo của mình ra để cho hắn nhìn thấy vết đỏ thủ cung sa, lại còn ưỡn ngực của mình ra, từ chỗ cổ áo có thể thấy cặp vú đầy đặn cao ngất, khe ngực tuyết trắng thâm thúy, mà đầu núʍ ѵú chống đỡ ra ngoài hai điểm lồi, càng thêm quyến rũ động lòng người gợi cảm mười phần, chứng kiến thủ cung sa, thấy trong tràng các nam nhân kia vẻ mặt cổ quái đang nhìn mình, Tống Thanh Thư quả thực là khóc không ra nước mắt, hắn vừa rồi chỉ là thuận miệng nói một câu, Đinh Đang vừa nghe đến liền trực tiếp chứng mình trinh tiết của mình rồi.

Tống Thanh Thư mặt trầm như nước, mấu chốt là cái loại hiểu lầm này không có cách giải thích trước mặt mọi người, bởi vì chẳng khác nào mình đang đeo đuổi theo Đinh Đang, còn hỏi nàng về vấn đề trinh tiết này….

Cũng may Hà Gian Song Sát thay hắn giải vây:

-Nguyên lai đúng là Tống công tử đại giá quang lâm, thất kính.. thất kính.

Bạch Bàn Sát Tinh cũng thi lễ:

-Ra mắt Tống công tử.

Huyền Minh nhị lão cười khổ một tiếng, cũng đành trước ân cần thăm hỏi nói:

-Công tử tốt…

Hai người bọn họ cùng Tống Thanh Thư cũng không phải là chỉ một lần giao thủ, biết rõ võ công đối phương cao xa ca hơn mình, hơn nữa hai người thường xuyên đi theo bên người Triệu Mẫn, biết rõ vị quận chúa kia cùng đối phương có chút không minh bạch đấy, nói không chừng về người này sẽ trở thành chủ tử của mình, cho nên càng là không muốn đắc tội với đối phương.

Biến cố này khiến cho ánh mắt những người còn lại trong tràng đều dựng thẳng, phải biết rằng đám người vừa lên tiếng chào hỏi đều là cao thủ đứng đầu trong giang hồ, vừa rồi rõ ràng mỗi người một bộ cương quyết hung dữ, vậy mà vừa nhìn thấy Tống Thanh Thư thì lại giống như chuột thấy mèo vậy..

Đinh Đang mặt lộ vẻ dị sắc, nghĩ thầm lúc trước cứ tưởng là hai vị gia gia của mình làm không nên việc, thì ra là do tên tiểu bạch kiểm này lợi hại như vậy..

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.