Trở về truyện

Thật Thích Thú Khi Vợ Lên Giường Với Các Đồng Nghiệp - Chương 24

Thật Thích Thú Khi Vợ Lên Giường Với Các Đồng Nghiệp

24 Chương 24

" Mọi thứ hãy để cho thật tự nhiên." Đó là suy nghĩ của tôi về chuyện thằng Tùng dám cả gan xơi vợ của đồng nghiệp. Không được nôn nóng, không được đánh động để hai người biết. Tôi thấy cứ để như vậy lại là hay vì sẽ nhìn ra được sự dâm đãng của vợ khi ăn vụng. Cảm giác nhìn lén vợ ngoại tình cực kì kích thích với những ai đam mê trường phái cuckold. Tôi cũng sợ chuyện sẽ có hậu quả xấu như lần trước nhưng một khi cái máu dâm đã chế ngự hoàn toàn não bộ thì tôi lại chẳng còn biết sợ là gì nữa. Con người nhiều khi sống bất cần là như vậy đó.

Thằng Tùng sau khi đã chén được Trâm thì không còn nói chuyện vô tư với tôi nữa. Làm sao mà vô tư khi đã chén vợ bạn rồi phải không? Còn Trâm thì ngược lại, vui vẻ hơn, dễ tính hơn, ăn mặc cũng thoáng mát hơn. Đúng là đàn bà, được thỏa mãn là nhìn đời vui vẻ ngay. Việc trong nhà có thằng Tùng mà đôi khi Trâm mặc đồ quá khêu gợi khiến cả hai thằng đàn ông đều nứng kinh khủng. Tuy nhiên tôi vẫn giả vờ cấm đoán bằng cách diễn kịch khi bảo Trâm :

- Nhà có người lạ thì em ăn mặc kín đáo một chút được không? Mặc gì mà suốt ngày váy ngắn cũn cỡn, áo thì toàn không cài cúc trên với không có áo lót gì vậy trời? Nhiều lúc thấy rõ cả cái đầu ti, nhìn mà phát ngượng với thằng Tùng.

Tôi nói như vậy cứ tưởng Trâm sẽ rút kinh nghiệm, nhưng không ngờ nàng bật lại tôi :

- Ở nhà em quen mặc như thế rồi. Nếu anh ngượng thì đừng có cho ai về đây ở tạm nữa. Em không thích vì ai đó mà phải sống mất thoải mái.

- Nhưng em hở hang quá không sợ thằng Tùng ra cty bêu rếu với mọi người à? Anh đang làm ở đó đấy. Đừng để anh vác cái mặt mo đi làm.

- Nếu anh cảm thấy như vậy thì bảo thằng Tùng tìm chỗ khác ở đi!

- Bảo rồi. Nó tìm được nhà nào cho ở ghép thì sẽ đi ngay. Chứ tôi cũng xấu mặt lắm rồi khi để bạn nhìn thấy hết mông với vú của vợ.


- Tự nhiên anh biết xấu hổ từ khi nào vậy?

- Em đừng nói kiểu đó được không? Với người khác thì anh vô tư, nhưng với bạn anh thì em cũng nên nghĩ cho anh một chút.

- Ơ thế thằng nào luôn mồm nói thích nhìn vợ dâm, vợ đĩ nhỉ?

- Nhưng đừng đĩ với bạn của anh, em hiểu chưa?

- Cái đống bạn của anh có cho em cũng chẳng thèm. Anh làm em bực rồi đấy! Anh bảo thằng Tùng biến luôn đi.

Trâm nói xong tức giận đùng đùng đi vào phòng ngủ luôn. Tôi chỉ là giả bộ cấm đoán một chút thôi mà. Tôi diễn kịch quá giỏi, giỏi đến nỗi đã đẩy tình tiết đi hơi xấu. Tuy nhiên có lẽ Trâm còn diễn kịch giỏi hơn cả tôi. Được thằng Tùng địt cho sướng tung lồn mà còn bày đặt nói không thích và còn dám mạnh mồm bảo tôi đuổi nó đi. Giá như tôi có thể mạnh mẽ dám đuổi thằng Tùng đi thì câu chuyện chắc sẽ thú vị lắm. Nhưng tôi lại không làm được vì thấy tiếc. Đuổi thằng Tùng đi thì tôi đâu còn cơ hội được nhìn lén nữa.

Tính đàn bà thực sự đa phần rất nhỏ nhen, chuyện chỉ có vậy thôi mà Trâm giận tôi không thèm nói chuyện. Trong nhà không tính trẻ con thì chỉ có mỗi ba người nên đương nhiên Trâm dành sự quan tâm sang thằng Tùng như để trêu tức tôi. Thằng Tùng theo cách sống của nó thì cũng không phải là kẻ khốn nạn phản bội bạn bè, nhưng để lựa chọn giữa 2 người thì tất nhiên nó phải chọn về phe vợ tôi rồi. Hai người dành tình cảm cho nhau nhiều khi rất lộ liễu như là nấu cơm phải cùng nấu, ăn cơm cũng phải đợi nhau ăn xong rồi cùng nhau vừa rửa bát vừa líu lô. Trâm thấy tôi lầm lì không nói, nàng nghĩ tôi đang tức lắm nhưng đã lầm. Tất cả đều đang diễn ra theo đúng ý đồ của tôi là Trâm sẽ ngoại tình thậm thụt trước mặt chồng.

Ý đồ của tôi là như vậy nhưng có vẻ như tôi đang đùa với lửa. Trâm có một tính cách rất mạnh, đặc biệt là khi nàng có người tình bên cạnh. Giống như đợt trước với thằng Tú khi cho nó về ở cùng, lần này cũng thế là Trâm hay tỏ thái độ bắt nạt, coi thường tôi. Nhiều lúc chính tôi cũng không rõ là Trâm coi thường tôi thật hay chỉ là đóng kịch để làm thỏa mãn cái tính cuckold của tôi. Trước tôi hay hờn dỗi, nhưng giờ có lẽ level của tôi cũng đã tăng nên tôi khá thoải mái đón nhận sự coi thường từ vợ.


Vào một hôm khi tôi và Tùng vừa đi làm về thì Trâm hỏi tôi :

- Con Hương trước làm cùng cty cũ với em có mời nhà mình đến ăn sinh nhật. Anh có đi không?

Câu hỏi khá bất ngờ nhưng tôi lại phản ứng rất nhanh :

- Hôm nay hơi nhiều việc nên anh mệt.

Tôi chưa kịp nói hết câu là không đi thì Trâm đã cướp luôn lời tôi :

- Anh không đi chứ gì? Thế ở nhà trông con nhé. Em bảo Tùng đưa đi cũng được. Có chồng mà lười như chó, đéo bao giờ đưa vợ con đi đâu cả.

Nếu là ngày trước thì tôi sẽ đứng lên quát " cô vừa nói cái gì? Cô bảo ai là chó?" Nhưng bây giờ tôi đã thay đổi hoàn toàn rồi. Tôi thích thú đón nhận sự sỉ nhục từ vợ. Thật là tuyệt, tôi đã mong chờ cái phút giây vợ coi mình là chó từ lâu lắm rồi.


- OK anh ở nhà trông con cũng được. Em bảo Tùng đưa đi hộ anh nhé?

Thằng Tùng chẳng có lý do gì để mà từ chối cơ hội được đưa vợ tôi đi chơi. Nó lao vào phòng tắm rửa rồi sịt keo lên đầu. Trâm đi qua thấy nó đang đứng chải chuốt mái tóc thì nàng nói :

- Đấy thấy chưa, để tóc đen như này còn trông đẹp trai chút. Trước nhìn mày nhuộm mà chị thấy như thằng mọi. Lần sau cấm được nhuộm nữa đấy chưa!

- Hi hi OK chị yêuuuuu.

Trâm lườm yêu thằng Tùng một cái khi nghe cái mồm của nó kéo dài chữ chị yêu. Nàng ngó trước ngó sau xem có ai không rồi bất ngờ túm ngay cái vật cồm cộm bên ngoài lớp quần của Tùng.

- Rửa sạch sẽ chưa đấy?

- Lúc nào chẳng sạch sẽ và thơm tho.

Trâm cười đĩ thõa bóp mạnh một cái rồi ngoe nguẩy cái mông đi vào phòng ngủ để thay đồ. Tất cả mọi thứ đều không qua được mắt của tôi bởi tôi đã âm thầm gắn camera. Mấy hôm trước tôi đã đầu tư mua hai cái camera bé tí tẹo teo để xem lén hai người. Một cái tôi gắn ở phòng tắm, một cái tôi gắn ở phòng khách nơi thằng Tùng ngủ tại đó. Có camera thì tôi chỉ việc ngồi một chỗ bật điện thoại lên xem.

Tất cả mọi thứ đều được tôi lên kế hoạch và đầu tư chu đáo. Khi tôi đi vào trong phòng ngủ thì Trâm đã thay xong đồ định đi ra ngoài. Mắt tôi lóa lên vì hai cặp vú trần đập thẳng vào mắt. Thích lắm nhưng tôi ra vẻ kêu ca :

- Chỉ là sinh nhật thôi chứ có phải đi dạ tiệc đâu mà mặc lộng lẫy thế nhỉ?

Trâm cúi người vừa đi chiếc giầy cao gót vào chân vừa phản ứng với tôi :

- Cả năm toàn ru rú trong nhà trông con. Hôm nay mới có buổi được mặc đẹp để ra ngoài xõa một hôm.


- Nhưng mặc thế này chỉ khổ bọn đàn ông thôi.

- Kệ chúng nó. Cho chúng nó nhìn phát thèm thì thôi.

Tôi bó tay chẳng buồn gây chuyện nên đi vào phòng khách đưa cho thằng Tùng chìa khoá xe ô tô. Khổ nhất là hai đứa con khóc lóc cứ đòi đi theo mẹ mà không được đi.

- Mẹ chỉ đi một lúc thôi rồi mẹ về. Hai đứa ở nhà ngoan rồi mẹ về sẽ có quà nhé.

Trâm dỗ hai đứa rồi đứng lên đi về phía cửa nhà. Hai đứa bé không chịu, chúng cứ lẽo đẽo theo mẹ khiến Trâm cáu mắng tôi :

- Anh còn đứng đấy nữa à? Bế hai đứa vào phòng dỗ chúng nó đi. Mãi mới có một buổi được đi chơi mà mất cả hứng.

Như một thằng chồng bất lực, tôi ngoan ngoãn lôi cả hai đứa con lên giường dỗ dành chúng. Đứa con gái nhỏ thì tôi pha cho bình sữa là vừa tu vừa ngủ ngay tức thì. Còn thằng anh thì vẫn còn sớm nên không chịu ngủ, cứ thắc mắc hỏi tôi tại sao mẹ không cho nó đi mà lại cho chú Tùng. Nhắc đến chú Tùng thì thằng bé bất chợt bật mí cho tôi biết những điều nó đã trông thấy :

- Bố ơi, sao chú Tùng cứ hay sờ bướm mẹ thế nhỉ?

Câu hỏi này quả là hóc búa và nhất thời tôi không thể trả lời cho con trai mình được. Tôi bảo nó rằng mai sẽ mắng chú Tùng, như thế là hư. Câu chuyện của trẻ con ai cũng nghĩ là vô hại, nhưng không ngờ chính thằng con trai tôi lại là cây cầu giúp chúng tôi có một hướng đi mới sau này.

Khi cả hai đứa con đều đã ngủ say thì tôi mới bắt đầu thảnh thơi nghĩ về việc Trâm đi dự sinh nhật cùng thằng Tùng. Kể ra cũng hơi nguy hiểm khi tôi để vợ đi với trai đến chỗ đông người. Không hiểu sao tôi vẫn thấy sợ nhưng lại vẫn muốn vợ mình được đi ra ngoài với người đàn ông khác.

Nằm một mình suy nghĩ về vợ chán chê thì tôi mở điện thoại nghịch fb. Thấy nick thằng Đạt đĩ sáng đèn thì tôi chuyển suy nghĩ sang nó. Chưa bao giờ tôi không nghĩ về thằng Đạt. Cứ mỗi lần gặp nó ở cty là tôi hay có tính lén nhìn khuôn mặt nó thật kỹ để xem có điểm gì giống con gái tôi không. Cái chuyện này rất đáng để điều tra nhưng tôi lại không bao giờ làm. Vì sao chuyện quan trọng như vậy mà tôi lại không điều tra? Câu trả lời có lẽ là bởi tôi coi bé Sóc là con đẻ của mình nên tôi cũng sợ sự thật phũ phàng.

Tôi cũng có nhiều cặp vợ chồng là bạn bè của vợ chồng tôi, nhưng cặp vợ chồng mà tôi tò mò nhất về đời sống tình dục cũng chính là vợ chồng thằng Đạt đĩ. Làm sao có thể không tò mò cơ chứ vì vợ chồng nó cũng rất dâm cơ mà. Nhưng tại sao tôi lại tò mò muốn biết về đời sống của vợ chồng nó? Điều này thật khó giải thích. Giống như một thằng nghiện thì luôn đánh hơi một thằng nghiện khác để kết bè hút chích. Vậy một thằng dâm như tôi thì tất nhiên luôn muốn tìm cho mình những người bạn cùng sở thích dâm để tâm sự giao lưu. Và tôi với thằng Đạt cùng dâm như nhau thì tại sao không thể cùng nắm tay nhau để đưa các bà vợ đến đc chốn hoan lạc nhỉ? Hai thằng thực ra có một khoảng cách rất gần nhưng cốt lõi là không ai dám mở lòng ra trước. Tôi chỉ cần nhắn tin là mọi chuyện sẽ được mở ra, nhưng tôi ngại không dám.

Tôi tin chắc một điều rằng trong bóng tối thì vợ chồng thằng Đạt đĩ cũng có một đời sống sôi nổi lắm. Vì thằng Đạt giao du với khá nhiều người trong chốn ăn chơi, lại hay dắt vợ đi bay lắc nên tôi tin là vợ chồng nó cũng có những bí mật thầm kín như tôi. Nhiều lần tôi đã nghĩ đến cảnh hai gia đình cùng giao lưu và thật thú vị nếu như tôi được nhìn tận mắt Trâm hôn môi vợ thằng Đạt.

Nằm vẩn vơ nghĩ ngợi linh tinh mà tôi ngủ quên lúc nào không hay. Tôi tỉnh giấc lúc nửa đêm mà không biết vợ với Tùng về chưa. Mở điện thoại để xem bây giờ đã là mấy giờ thì tôi thấy tin nhắn của thằng Tùng và kèm theo bức hình của Trâm :

- Xin phép anh đêm nay cho em được ngủ với vợ anh ở khách sạn nhé.

Tôi tỉnh ngủ luôn khi đọc được tin nhắn đó. Sao thằng Tùng hôm nay dám nhắn cho tôi như vậy cơ chứ? Có lẽ nào Trâm đã kể hết cho nó về tôi? Mẹ kiếp, đọc mà nứng kinh khủng luôn ấy chứ. Tôi mỉm cười thích thú nhắn lại khi hai bên đã hiểu nhau rồi :

- Nhớ gửi cho anh clip để anh quay tay nhé em!

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.