Trở về truyện

Thằng Tuấn - Chương 14

Thằng Tuấn

14 chương 14

Vợ anh Đạt là chị Trinh là chủ của 1 của nhà hàng mà chúng tôi đang ăn,còn vợ của anh Hải là chị Hồng là hiệu phó 1 trường tiểu học,nói chung là nhìn cả 2 còn mướt lắm dù sao cũng gọi là gia đình có chút điều kiện,chị Thanh thì trên thang điểm thì cũng co thể xem là 7 điểm da trắng vú đít thì cũng thoại loại nhà có điều kiện.ây da sao dạo nào đụ nhiêu bắt đầu dam hay sao mà gặp gái là chỉ ...bậy quá,cô gái còn lại là thắm 24 tuổi hiện là y tá em chồng chị Thanh do cha mẹ chồng mất sớm nên thắm sống chung với anh trai từ nhỏ,sau này ai trai mất vì tai nạn nhưng chị dâu em chồng cũng khá thương nhau,Thắm trước kia làm việc ở trạm y tế của xã sau khi anh mất thì nghĩ, hiện giờ Thắm làm việc cho 1 phòng khám tư ở Biên Hòa,chị Thanh thì cũng vẫn còn làm việc ở Bình Phước vừa về ĐN lúc chiều,Nguyên nhân Thắm phải chuyển vào BH trước thì sau này tôi mới biết và cũng là lý do chị Thanh cũng xin chuyển vào đây không Hoàn toàn như anh Hải nói, mà chính xác thì anh Hải cũng không biết.

sau màn chào hỏi giới thiệu sơ yếu lý lịch.

Đạt:nào chúng ta nâng ly cho sự gặp gỡ hôm nay..1...2...3..dzôoooo

chị Thanh:chị mời em,cũng cám ơn em trước ...cám ơn em đã giúp chi

T:chị đừng nói dzậy mình xem như người nhà đi,khách sáo làm gì đúng không anh Hải.

Hải:phải...phải hahaha nào dzô 100% nha

nốc 1 hơi 3 người đàn ông với chị Hà và Nga đều cạn ly,những người còn lại chỉ nhấp môi,vừa đặt ly xuống Ngọc đã lột xong cho tôi con tôm,tôi nhìn ngọc cười.

Thắm:anh Tuấn không biết khi nào thì chị 2(thanh)có thể chuyển....


T:sao!gấp vậy à

Thắm:em sợ...thắm không nói hết câu chỉ ấp ún cũng không nói thêm

T:không gấp được ít nhất cũng tuần lễ hoặc nữa tháng.

Thắm:nhưng...

Hải:có chuyện gì sao?

thắm nhìn Đạt không dám nói gì

Hải:có gì thì nói ở đây toàn người nhà em là em thằng Toàn (chồng chị Thanh)thì cũng là em út trong nhà.

Thắm:em...


chị Thanh:có chuyện gì vậy thắm

Thắm:không...không có gì

Chị Thanh:có chuyện gì giấu chị phải không...

Thắm:không có ..không có thật mà

tôi nhìn ánh mắt Thắm có vẻ sợ hãi,tôi nhìn ra đều đó thì anh Hải và anh Đạt là dân trong nghề làm sao mà không nhìn ra chứ.tôi nhìn 2 người đúng lúc ánh mắt 2 người cũng nhìn qua tôi ra dấu.

T:thôi được rồi anh sẽ cố gắng để chị Thanh có thể chuyển về đây nhanh nhất

Chị Thanh:không cần gấp nữa tháng hay 1 tháng sau cũng được mà.


lúc này thắm như muốn nói nhưng lại thôi tôi thấy được sự lo lắng của nàng.tôi lại quay qua nhìn 2 anh rồi lấy DT ra nói gọi cho thím 3 xem thế nào,1 lúc sau tôi quay lại bàn nháy mắt với 2 anh rồi nói.

-tình có vẽ không tốt lắm,vì có 1 chút việc xảy ra nên có thể ít nhất là phải qua lễ 2/9 mới có thể...

Chị thanh:vậy là còn hơn 2 tháng à..mà không sao...

Thắm:không được...chị ở ngoài đó nguy hiểm lắm..

Hải:em nói gì sao lại nguy hiểm?

Thắm lại nhìn Đạt rồi lại nhìn mấy bà vợ tôi không dám nói,thấy vậy tôi nói nhỏ với mấy bà vợ.

Hà:tụi mình đi ra phố chơi đi để mấy ông nhậu lâu rồi không biết BH thay đổi nhiều không

Trinh:để chi với chị Hồng làm chủ nhà dẫn tụi em đi

lúc này trên bàn chị còn tôi với 2 anh thắm và chi thanh.

Hải:sao bây giờ có chuyện gì kể anh nghe,ở đây có anh Đạt với anh tuấn đều là người nhà không có gì phải sợ

chi Thanh:em có chuyện gì giấu chị vậy ...có phải em không còn xem chị là chị phải không

Thắm:không phải...em cũng vì lo cho chi thôi em sợ....


T:có gì em cứ nói tụi anh giúp được gì sẽ giúp.

Thắm nhìn xung quanh thấy khá đông khách kêu chúng tôi kiếm chỗ vắng người,vì là nhà Hàng của vợ chồng anh Đạt nên dễ dàng kiếm 1 phòng riêng.
Đạt:bây giờ em có thể nói,nếu không tin tưởng anh thì anh có thể đi ra.

Thắm:em.. em.. xin lỗi tại vì em sợ

hít 1 hơi như lây can đảm thắm bắt đầu kể

-Thật ra em nghi ngờ anh 2 em không phải chết do tai nạn...mà là do ..do ..bị hại

Chi Thanh nghe tới đây không giữ được bình tĩnh

-em nói cái gì vậy Thắm em nói...nói chi nghe xem

Hải:Thanh em bình tĩnh để nghe em nó nói.

-2 ngày trước khi anh 2 em mất có đưa cho em 1 cái USB giữ,lúc đó em có hỏi ảnh nhưng ảnh chỉ nói là tài liệu của cơ quan không có gì quan trong lắm,em nghe vậy cũng thôi không nghĩ tới,sáng hôm sau anh có ghé về nhà lấy rồi đi đến chiều hôm sau nữa thì xảy ra tai nạn.

Đạt:vậy cũng đâu nói lên điều gì,sao em lại nghĩ anh 2 em bị giết.

-ban đầu em cũng nghĩ vậy nhưng hôm đưa xác anh 2 em về em thấy trên đầu và 1 số nơi trên lưng anh có những vết thương,tuy em không phải là bác sĩ nhưng cũng có chút hiểu biết về y nên em khẳng đinh vết thương đó có trước lúc xảy ra tai nạn,em có hỏi mấy anh làm chung cơ quan với anh 2 thì mấy anh nói báo cáo pháp y nói là va chạm trong lúc xảy ra tai nạn em không biết làm gì hơn rồi 1 hôm chị 2 về đây tối hôm đó em trực ca đêm...sáng hôm sau về thì thấy trong nhà bị trộm vào lục tung mọi thứ máy tính của em bị xóa hết toàn bộ dữ liệu và máy của anh 2 cũng vậy,đều đó làm em càng khẳng định anh 2 em bị hại
nói đến đây Thắm không kiềm chế được cảm xúc nước mắt bắt đầy chảtruyenc.com Thanh cũng không khá thậm chí còn nhiều hơn.

3 người đàng ông thì nhìn nhau.

-Thắm:mấy anh có cách nào em làm sáng tỏ cái chết của anh 2 em không,em xin mấy anh.

lúc này như mọi sự kìm nén trong lòng Thắm và Thanh không thể chịu thêm được nữa mà ôm nhau khóc.

Đạt:chuyện này khá phức tạp đó chứ không đơn giản đâu,Toàn trước khi chết là phó phòng của 1 huyện biên giới phụ trách về buôn lậu,khả năng bị....ầy căng đây.

Thắm:anh tuấn anh có thể nào giúp chị Thanh chuyển về đây được không,nếu không em sợ chị sẽ gặp nguy hiểm,nếu không được hay là chị 2 xin nghĩ luôn nhe...em không muốn..

-yên tâm anh sẽ cố gắng,nhưng theo anh bọn chúng sẽ không giám làm gì đâu.nếu cần anh sẽ cho người bảo vệ em và chị Thanh,bây giờ chúng ta ra ngoài để mấy người kia đợi lâu rồi còn chuyện anh trai em để tụi anh bàn kỹ rồi tính.
về lại bàn tiệc không ai còn tâm trí ăn uống,nên giải tán sớm,tôi cũng gọi điện cho thằng vũ đều 1 số ae trong chừng Thắm và Thanh.

sáng hôm sau 1 cuộc họp nội bộ gồm tôi,anh Tuấn,a Hải,a Đạt,và cả thím ba và tân chủ tịch ĐN tại phòng bí thư tỉnh diễn ra khá bí mật( vì sự việc không xảy ra ở tỉnh mình)sau cuộc họp 1 cuộc điện thoại riêng tư của BT tỉnh và Phó thủ tướng diễn ra kèm theo cái nhìn nhau của BT và chủ tịch,C04 bí mật vào cuộtruyenc.com họp ai về cơ quan người đó tất nhiên tôi là thư ký BT thư thì phải ở lại phòng BT

CẠCH! cửa kính then cài khi mọi người vừa ra về tôi nhào vào ôm thím mà hôn hit làm như đói lồn từ lâu mặc dù là đụ đi không nổi nhưng phải tỏ ra là...nếu không là mệt à

-làm như là nhớ vợ lắm vậy

-anh không nhớ em thì nhớ ai đây

-làm như bà già này không biết,2 ngày nay đi đâu,có phải là đi với con Ngọc không
-thì công việc thôi mà xa em có 2 ngày mà chịu không nổi rồi nè...

-hư!có lồn tơ rồi có cần gì cái lồn già này chứ

-ai dám nói em già chứ em còn đẹp hơn cả mấy đưa người mẫu nữa ..vừa nói tôi vừa đỡ thím lên bàn làm việc,tay liền tốc vấy thím lên chuối miệng vào lồn bú nhiệt tìtruyenc.comím như quên hết giận hờn miệng bắt đầu đánh vần ú ớ ko biết học trường nào ra mà mãi chỉ thuộc vài ba chữ cái.

-ơ..ơ.a..a...a ..ơ..sướng quá chồng ơi ơ ..ơ...tay cố bụm miệng cho tiếng rên không phát ra nhưng cơn sướng thì làm sao mà kìm hãm được.

-cho thím con cặt con đi thím thèm lắm rồi

thím ngồi xuống cầm căt cho vào miệng bú nghe ọc ọc...tay còn lại thì đưa xuống lồn xeo xeo hột le tiếng rên thím bây giờ được phát từ cuốn họng.tôi để thím chống tay lên bàn làm việc,phía sau tôi thục tới 1 tay lòn lên bóp vú thím 1 tay vỗ vào mông như chàng cao bôi đang cưỡi ngựa
-sướng quá chồng ơi..cặt anh đụ sướng quá..ơ ...ơ..a..tê lồn quá,s..ư..ớ..n..g lồn..quá, cho em ăn cặt anh đi lồn em thốn quá chịu hết nổi rồi sướng quá

bất ngờ thím quay lại cặt tôi bị trượt ra khỏi lồn thím lắc lên lắc xuống ..thím chụp lấy đưa vào miệng,tôi nắm lấy đầu tóc thím nắc liên tục 1 dòng khí bắn ngập miệng thím ngộp thở thím nhả cặt tôi ra,tui tiếp tục bắn đầy mặt thím,sau khi nuốt hết thím lấy ngón tay quệt chất dính trên mặt rồi đưa vào miệng lười mút nghe chùn chụt như em bé mút kem nhìn tôi thỏa mãtruyenc.com trân mặc đồ vào,tôi ngồi trên ghế thím nằm trên đùi tôi tay lôi con cặt tôi ra lấy lưỡi liếm mút như mút kẹo tay tôi thì mò bóp 2 vú thím lâu lâu thím nhã cặt tôi ra nói chuyện xong lại vội vàng ngậm vào như sợ cặt tôi chạy mất.

-có những chuyện công an không thể làm...1 câu nói không đầu không đuôi những đủ để cho cả 2 cùng hiểu
-anh nghĩ chuyện này dính líu 1 số thành phần cấp cao

-tất nhiên xắp tới 1 số ông lớn xắp về hưu ba có thuận lơi đăng cơ hay không thì cần phải có sự ủng hộ và tất nhiên cũng phải có những suất béo bở cho họ...ai cũng phải ăn mà

Đời là thế không cho không ai thứ gì.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.