3 Chương 3: Đường Tam bị tàn phế
"Tên béo kia, thả Tiểu Vũ ra. Ngươi có chút đạo đức nào không hả? Sao ngươi có thể bắt nạt một cô nương như thế!" Lời nói của hắn vừa chính nghĩa vừa thánh thiện.
Chân m Xung vốn dĩ đang đắm chìm trong đôi chân xinh đẹp của Tiểu Vũ, không muốn nói chuyện với Đường Tam, bây giờ nghe được lời nói của Đường Tam nên hắn cảm thấy vô cùng chán nản. Phần lớn hứng thú đều bị hắn quét sạch rồi nên giờ hắn cảm thấy rất khó chịu. Tâm trí Chân m Xung cử động, giây tiếp theo, bảo bối khai ngộ tối thượng Hỗn Độn Thần Thương xuất hiện trong tay hắn, cùng với một tiếng súng vang lên, chân trái của Đường Tam đã không còn, khiến Đường Tam hoàn toàn trở thành một kẻ tàn phế, chỉ có thể di chuyển bằng xe lăn.
"Không!" Nước mắt Tiểu Vũ trào ra, hai mắt Tiểu Vũ lập tức đỏ bừng, trên cổ mảnh mai nổi lên mấy đường gân, nàng cố gắng thoát khỏi xiềng xích của Chân m Xung nhưng vô ích. Nàng chỉ có thể bất lực nhìn chân trái của Đường Tam hóa thành xương máu, lơ lửng trên không trung.
"Ôi! Tên béo, ngươi đáng chết!" Tiểu Vũ không thể nhúc nhích, hung dữ nhìn chằm chằm Chân m Xung như muốn ăn thịt hắn, uống máu hắn. Lúc này, trong lòng Tiểu Vũ, Chân m Xung đã vượt qua Bỉ Bỉ Đông và trở thành con người mà nàng ghét nhất.
Chân m Xung khinh thường cười nói: "Đừng hét nữa. Ngươi mà còn hét nữa thì ta sẽ đánh chết hắn." Nói xong, hắn giơ tay lên bắn thêm một phát nữa, đánh gãy cánh tay trái của Đường Tam và cánh tay trái của Đường Tam cũng tan chảy xương máu phân tán vào không khí.
Tiểu Vũ đau lòng đến mức run rẩy, muốn hét lên nhưng lại nhớ tới lời của Chân m Xung nói. Nếu nàng còn hét nữa, nàng sẽ giết chết Đường Tam, nàng chỉ có thể há miệng nhỏ nhắn rồi im lặng, kìm nén ánh mắt điên cuồng. Chân m Xung ôm chân nàng, trong miệng phát ra âm thanh "hô hô hô".
Nhìn thấy biểu hiện của Tiểu Vũ, trên mặt Chân m Xung lộ ra vẻ hài lòng nói: "Ta mặc kệ ngươi có muốn hay không, ta chỉ cần ngươi quan hệ với ta. Nếu ngươi dám chống cự, ta sẽ bắn chết Đường Tam. Hiểu chưa?"
Tiểu Vũ im lặng, tỏ ý phản đối, dùng đôi mắt to biết nói nhìn chằm chằm Chân m Xung, trong mắt lộ ra vẻ hận thù, giống như muốn ăn tươi nuốt sống Chân m Xung. Chân m Xung cau mày nhìn biểu cảm của Tiểu Vũ, giơ tay bắn nát cánh tay phải của Đường Tam.
Tiểu Vũ sợ hãi hét lên: "Ngươi làm cái gì vậy..."
Tiểu Vũ còn chưa kịp nói thêm gì thì Chân m Xung lại bắn thêm một phát nữa, bắn nát tay chân của Đường Tam. Con cặc và hòn dái của Đường Tam cũng bị bắn nát thành nguyên tử, sau đó nhanh chóng biến mất vào không khí.
Nhìn thấy Chân m Xung nhắm phát súng thứ ba vào đầu Đường Tam, Tiểu Vũ vội vàng hét lên: "Được rồi! Được rồi được rồi, ta đồng ý với ngươi. Đừng bắn, xin ngươi đừng bắn nữa."
Trên mặt Chân m Xung hiện lên vẻ hài lòng, hắn kiêu ngạo sờ đầu Tiểu Vũ coi như khen thưởng. Sau đó, hắn giải phóng áp lực trên người nàng vì hắn vẫn thích phản ứng bản năng của phụ nữ hơn. Hắn thích nhìn thấy phản ứng chân thực nhất, nên dù có nhiều công cụ tẩy não và thôi miên trên người nhưng hiện tại hắn ta không có ý định sử dụng chúng.
Chân m Xung ôm chân Tiểu Vũ, úp hết mặt vào đó, say sưa ngửi mùi thơm trên đôi chân còn trinh của Tiểu Vũ. Tiểu Vũ có mùi thơm trên cơ thể, khiến người ta hưng phấn, giống như mùi hoa tự nhiên, hương hoa hòa lẫn một ít mùi xạ hương của động vật. Hương thơm kết hợp của cả hai rất cá tính khiến người ngửi thấy nó có cảm giác nàng ấy gợi cảm mà vẫn giữ được phong cách có phần quý phái.
Mùi thơm chân nồng nặc, lỗ mũi của hắn tràn ngập hương thơm. Chân m Xung xoay ngón chân trỏ của nàng, há cái miệng to đầy dục vọng, dùng chiếc lưỡi béo và ướt áp sát vào lòng bàn chân Tiểu Vũ mà liếm qua lại, xâm phạm từng tấc da thịt của “nữ thần”.
Nước bọt nhớp nháp dính đầy chân Tiểu Vũ, gã mập mạp ghê tởm đẩy mông lên trên chân Tiểu Vũ. Nhìn hắn liếm láp ghê tởm đến mức Tiểu Vũ thậm chí còn cảm thấy chán ghét cái chân đang bị Chân m Xung ôm chặt. Nhưng Chân m Xung sao có thể quan tâm tới cảm giác của nàng?
Hắn chỉ cúi đầu liếm chân nàng một cách mãnh liệt, liếm từ phần bàn chân cong duyên dáng đến những ngón chân tròn như pha lê. Hắn tham lam mút những ngón chân mảnh dẻ như ngọc vào miệng, quấn chiếc lưỡi mập mạp vào ngón chân rồi khuấy động, cố ép ra hương thơm, tận hưởng cảm giác mềm mại.