Trở về truyện

Thần Minh Hệ Thống - Chương 3: Nhân Sinh Và Hệ Thống Dung Hợp

Thần Minh Hệ Thống

3 Chương 3: Nhân sinh và hệ thống dung hợp

Gâu! gâu gâu gâu...

Tiếng chó sủa đinh tai làm Trần Minh giật mình tỉnh giấc, hắn lớn giọng quát:

_ Câm mồm! Tụi mày muốn chết hả?

Vùng người dậy khỏi chiếc võng hai lớp, theo bản năng hắn liếc nhìn chiếc đồng hồ trên tường mới biết lúc này đã là hai giờ mười lăm. Vỗ thật mạnh vào đầu hắn lẩm bẩm

_ Chết cha! Quên đi kiểm tra rồi!

Bên ngoài trời đang mưa to, gió thổi ầm ầm như có con quái thú nào đó đang gào thét tìm bạn tình. Bước vài bước đi kiểm tra xung quanh với cái thân mệt mỏi cùng đôi mắt cứ díu chặt vào nhau vì buồn ngủ hắn thở dài

_ Haizzz Sài Gòn mấy bữa nay sao mà cứ mưa gió mãi thế không biết!

Hắn nghe mẹ kể lại, hồi đó hắn vốn có tên là Trần Thanh Minh nhưng do cha hắn mê tam quốc diễn nghĩa. Suốt ngày cứ bảo tên phải có hai chữ mới là cao quý. Toàn bộ trong thời tam quốc những người tài ba chẳng có ai tên quá hai chữ cả! Nào là Triệu Vân, Tào Tháo, Lưu Bị, Tôn Quyền, Quách Gia vân vân.. Tên toàn là hai chữ cả thôi. Về phần Gia Cát Lượng, thực chất Gia Cát là họ kép tên một chữ Lượng nên tính ra cũng chỉ là hai chữ. Vì vậy cha hắn quyết định đổi tên hắn lại, bỏ đi chữ lót trở thành Trần Minh.

Tính ra Trần Minh làm bảo vệ cho công ty này cũng được gần hai năm rồi. Trước đây hắn làm khá nhiều công việc. Nào là thiết kế quảng cáo, sửa chữa máy tính, quản lí phòng net hay lần gần đây nhất là hắn làm chỉ huy phó của một đội thi công công trình. Mỗi lần hắn kể lại thì chẳng có mấy ai tin. Tuy nhiên dù sao đó cũng là sự thật, là quá khứ của hắn.

Vừa mới đi kiểm tra xong một vòng quanh công ty thì bụng hắn lại réo lên vì đói. Nhìn cái bụng phệ to đùng của mình hắn lắc lắc đầu ngao ngán. Biết sao được, làm ở công ty này thật sự khá là nhàn. Hết ăn rồi lại nằm nếu không thì cũng cầm điện thoại chơi game hay đọc truyện. Chỉ mới gần hai năm thôi mà hắn từ một thanh niên gầy gò chưa được năm mươi ký đến nay đã béo ục ịch gần bảy mươi lăm ký rồi. Trần Minh hồi nhỏ khá là thông minh, học cũng giỏi. Mỗi tội khi hắn đang học lớp mười hai thì hắn gặp vợ hắn - một cô gái rất xinh đẹp. Tình yêu đầu đời làm hắn phân tâm học hành, đến nỗi khi đang trong kỳ thi hắn vẫn suốt ngày cầm điện thoại nhắn tin với người yêu. Nghĩ lại cũng thật buồn cười với cái bồng bột của tuổi thiếu niên lúc đó. Chỉ vì cô giáo tịch thu điện thoại để hắn chuyên tâm vào kỳ thi lớp mười hai và kỳ thi tốt nghiệp mà hắn quyết tâm bỏ học chỉ để.... Lấy lại điện thoại nói chuyện với người yêu của mình.

Đang lúc miên man suy nghĩ trong khi vừa châm nước nấu gói mì phục vụ cho cái bụng đói chết tiệt thì một tiếng "RẦMM.." vang dột làm hắn giật nảy cả mình. Nước sôi bắn vào người khiến hắn la oai oái như heo bị chọc tiết.

Vội vàng thu dọn đống lộn xộn trên bàn hắn chạy ra ngoài sân xem có chuyện gì xảy ra. Đập vào mắt Trần Minh lúc này là một cái hố to tướng rộng cả ba người ôm. Mặc dù lúc này đang là nửa đêm, ngoài trời thì mây đen phủ kín giơ tay ra trước mặt còn không thấy rõ là bao nhiêu ngón. Thế nhưng ánh sáng lập lòe đang phát ra từ dưới cái hố vẫn làm hắn trở nên ngây ngốc há to miệng đến nỗi làm cái mắt kính dày cộm suýt rơi xuống đất. Dưới cái hố là một quả cầu chỉ to cỡ nắm tay đang phát ra ánh sáng đỏ lập lòe có lẽ là do ma sát với không khí với tốc độ cao mà tạo thành.

Trong đầu hắn hỗn loạn muôn ngàn suy nghĩ. Thiên thạch? Không thể nào! Làm gì có kiểu thiên thạch tròn đến mức như thế này? Lại còn có hoa văn bên ngoài nữa chứ! Có khi nào là UFO không ta? Lỡ đâu bên trong là một đống sinh vật ngoài hành tinh tí hon thì sao nhỉ? Trần Minh vội vàng móc điện thoại ra định bật đèn flash lên nhìn cho kĩ thù một âm thanh đứt quãng hơi mang âm hưởng máy móc chợt vang lên:

_ Tít..tít.. Phát hiện..có...nguồn năng lượng..trong...phạm vi hấp...thu. Cần..bổ sung..năng lượng..gấp!

Kèm theo đó là một tiếng bụp tựa như tiếng của một cái thụi thật mạnh thẳng vào trong lồng ngực của Trần Minh lúc này.

_ KHÔNGGG!...

Cái điện thoại yêu quý của hắn chỉ kịp vang lên một tiếp bụp ỉu xìu rồi tắt ngúm kèm theo làn khói mỏng ra đi mặc kệ sự tiếc nuối và đau xót trong lòng hắn lúc này! Chiếc điện thoại yêu quý của hắn, chiếc điện thoại đã theo hắn qua biết bao nhiêu trận đấu rank gay cấn, chiếc điện thoại đã cùng hắn bay bỗng trong những câu chuyện đầy sắc màu. Cùng lên đỉnh vu sơn với hắn qua những bộ AV nóng bỏng trong những đêm cô đơn tại chổ làm. Xong thật rồi, hết thật rồi! Đã cháy bốc mùi khét lẹt như này thì còn sửa thế quái nào được nữa?!

Nói thì chậm nhưng thật sự tất cả xảy ra chỉ trong mấy giây đồng hồ. Còn chưa kịp để cho hắn hoàn hồn phản ứng để nghĩ xem chuyện gì đang xảy ra thì cái âm thanh máy móc ấy lại vàng lên một lần nữa. Chỉ là lần này có vẻ liền mạch hơn một chút:

_ Phát hiện sinh vật sống phù hợp điều kiện...chuẩn bị tiến hành dung hợp.

Sau đó là từng tiếng đếm ngược như âm thanh tử thần vang lên trong tai trước khi thu gặt tính mạng của một ai đó. Hắn giật nảy mình muốn bỏ chạy nhưng lúc này cơ thể hắn như đóng băng tại chổ không thể di động mảy may một chút nào. Thậm chí hắn muốn hét to một tiếng cầu cứu cũng không thể!

_ 5..4...3.....2......1........ Dung hợp bắt đầu!

Đến lúc này trong tâm trí hắn đột nhiên không còn hỗn loạn. Mình sẽ chết sao? Vợ mình ở nhà chắc sẽ đau lòng lắm! Chắc sẽ khóc nhiều lắm! Không biết cô ấy sẽ sống ra sao đây? Còn con mình nữa nó mới có năm tuổi thôi! Sau này không biết nó có bị bọn trẻ con khác trêu chọc vì không có cha hay không? Không biết sau này lớn lên nó có còn nhớ đước hình ảnh của mình hay không đây!?. Cha ơi!... Mẹ ơi!... Con bất hiếu quá! Bao nhiêu năm nay con chỉ toàn làm cho cha mẹ lo lắng! Con còn chưa báo đáp cho cha mẹ được chút nào cả! Hi vọng mẹ sẽ không vì đau lòng quá mà sinh bệnh!....

Nghĩ đến đây thì trong đầu hắn chỉ còn lại một mảnh hắc ám. Hắn ngất đi trong những tiếng kêu tít...tít.. Lạ lẫm.

<< Ai da! Chương này có vẻ buồn quá! Nếu các bạn để ý kĩ thì có lẽ sẽ nhận ra đây là nhân sinh của chính tác giả đó nha! >>

P/s: nếu các bạn thấy truyện hay thì đừng ngần ngại nhấn "ta thích", "theo dõi" và đề cử nhé! Mỗi một lượt thích, mỗi câu bình luận của các bạn chính là động lực thật lớn để tác giả tiếp tục tràn đầy nhiệt huyết cố gắng hoàn thành truyện này mà không bị drop!

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.