Trở về truyện

Thẩm Khê - Chương 24: Anh Rể, Em Muốn Hôn Hôn

Thẩm Khê

34 Chương 24: Anh rể, em muốn hôn hôn

Thẩm Khê mang theo một chút do dự, cô đầu tiên ngẩng đầu nhìn thoáng qua biểu tình của anh rể, phát hiện hắn cũng không có bất kỳ khó xử chút nào, sau đó mới thật cẩn thận vòng tay, tựa hồ ôm lấy thân cây, đôi tay hoàn toàn đặt ở trên eo Tống Tử Hoành.

Trong lòng Tống Tử Hoành rất vừa lòng, tự cho là mình đã chữa khỏi cho cô nhóc này, yêu thương xoa xoa đầu em vợ.

Hai người duy trì tư thế ôm nhau một hồi lâu, lúc sau, Thẩm Khê chậm rãi đem mặt vùi trong lòng ngực anh rể, cô nhỏ giọng nói.

"Anh rể, anh đối với em thật tốt."

Tống Tử Hoành cũng cảm nhận được mình đối tốt với cô, hắn vui vẻ cúi đầu nhìn cô nhóc đang chôn trong ngực mình, tay đặt ở trên lưng em vợ nhẹ nhàng vỗ vỗ hai cái.

Lại là một trận trầm mặc, chỉ là lực đạo Thẩm Khê ôm hắn vẫn tăng thêm, cứ như muốn đem thân thể chính mình khảm vào trên người Tống Tử Hoành.

Tại thời điểm Tống Tử Hoành phỏng đoán Thẩm Khê có phải đã ngủ luôn rồi hay không thì cô đột nhiên ngẩng đầu, ánh mắt lập lòe chờ đợi, thật cẩn thận mở miệng.

"Anh rể, em còn có thể hôn thêm một chút nữa hay không?"


Tống Tử Hoành trong lòng "lộp bộp" một tiếng.

"Không phải không hiếu kỳ nữa sao?"

"Hiện tại lại tò mò."

Sắc mặt Tống Tử Hoành khó xử, Thẩm Khê vội giải thích.

"Anh hôn quá nhanh, em còn chưa kịp cảm nhận được cảm giác gì."

Tống Tử Hoành cảm thấy như trước và sau đều có mãnh thú truy đuổi, lộ ra biểu tình khảng khái hi sinh, khẽ cắn môi, cuối cùng vẫn đồng ý.

"Có thể."

Thẩm Khê cười cong cong đôi mắt, thành hình bán nguyệt, đôi tay mảnh mai đặt ở trên vai anh rể, nhón chân, ngửa đầu, học theo động tác hắn làm lúc nãy, nhẹ nhàng đem môi ấn trên môi hắn. Không dừng lại lâu, ấn xong liền rời đi.


Tống Tử Hoành vốn dĩ lo lắng em vợ sẽ hôn thật lâu, sau đó thấy cô rất nhanh đã buông ra, trong lòng liền bớt đi không ít áp lực.

Thẩm Khê không có kinh nghiệm, hắn hôn trong tích tắc thì cô cũng chỉ hôn trong tích tắc.

Loại hôn nhẹ này suy cho cùng cũng chỉ tính là lễ tiết xã giao, không tính là vượt rào.

Không để Tống Tử Hoành vui vẻ lâu, Thẩm Khê lại mở miệng hỏi:

"Anh rể, em có thể hôn thêm một lần nữa được không?"

Cô bé mở to đôi mắt, đáng thương như nai con, cứ như chỉ cần hắn mở miệng nói lời cự tuyệt thì giây tiếp theo liền sẽ chảy ra nước mắt.

Tống Tử Hoành vô lực gật đầu, Thẩm Khê nhanh chóng hôn lên, tiếp theo lại mở miệng nói.


"Anh rể, em còn muốn hôn."

Tống Tử Hoành nhẫn nại, cô lại thành công hôn môi.

"Anh rể, em còn muốn..."

Tống Tử Hoành hết kiên nhẫn, trầm mặt đáp.

"Không được."

Thẩm Khê lập tức đỏ hốc mắt, Tống Tử Hoành đành thỏa hiệp.

"Một ngày chỉ có thể hôn ba lần. Hôn chào buổi sáng, hôn buổi trưa, hôn chúc ngủ ngon. Hôm nay em đã hôn đủ số lần rồi."

"Nhưng em còn muốn hôn."

Thẩm Khê đáng thương ngửa đầu nhìn hắn.

"Em 14 năm qua chưa từng hôn. Tính ra một ngày ba lần nhân cho 14 năm tổng cộng là..."

Cô bé nhíu nhíu cái mũi, không đếm được, dứt khoát vô lại nói.

"Chính là thật nhiều thật nhiều lần. Em mặc kệ, em phải hôn cho đủ."

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.