Trở về truyện

Tên Háo Sắc Chuyển Sinh Được Sắc Dục Hệ Thống - Chương 3: Đại Náo Sòng Bạc Thiên Đàng Rực Lửa

Tên Háo Sắc Chuyển Sinh Được Sắc Dục Hệ Thống

3 Chương 3: Đại náo sòng bạc Thiên Đàng Rực Lửa

Bên trong phòng tắm, từ bên ngoài nhìn vào, là hai bóng người, một nam một nữ, đang đè lên nhau. Từng tiếng rên nhẹ của nữ giới vang lên, hoà tấu mỗi khi bóng người nam từ sau đẩy tới, hoà cùng với bóng người nữ.

Bên trong, hai cơ thể ướt át đang quấn lấy nhau, tiếng da thịt va chạm vào nhau, tạo thành một buổi giao hưởng dâm dục. Cường hai tay bấu lấy cặp mông to săn chắc của Tiểu Mỹ, nhịp nhàng đẩy dương vật của hắn vào trong âm đạo cô, lo rằng bản thân nếu quá mạnh bạo sẽ làm tổn thương Tiểu Mỹ, vì trước đó hắn mới phá trinh cô mà, Cường nãy giờ kiềm chế thú tính của mình lại, chỉ nhẹ nhàng mà đụ Tiểu Mỹ.

Nhưng làm chậm, làm nhẹ nhàng không có nghĩa là không sướng, nhất là khi mỗi lần đâm đều đâm sâu, đâm chạm vào tử cung. Không chỉ thể, Cường còn hay thay đổi góc độ, nhiều cú còn đâm vào những vị trí khác nhau trong thành lồn Tiểu Mỹ.

Cả hai vốn ban đầu định làm thêm một tí, rồi tắm rửa sạch sẽ, nhưng khi nhìn thấy cơ thể loà lỗ của người còn lại, cả hai liền lao vào nhau, và thế là kéo thành thêm hơn hai giờ đồng hồ nữa. Tiểu Mỹ, bị tay nghề của Cường chơi cho đến không biết trời trăng mây đất, ra thêm không biết bao nhiêu lần. Ngay bây giờ đây, được Cường đụ ngay trước cửa nhà tắm, Tiểu Mỹ không còn giữ được vẻ mặt bình tình đoan trang, mà thay vào đó là một vẻ mặt dâm tục, hai mắt nửa trợn ngược, lười thè ra rên rỉ, nhỏ dãi. Dưới hạ thể Tiểu Mỹ, âm đạo của cô, cứ vài nhịp đẩy vào, rút ra của Cường thì lại không thể tự kiểm soát mà phóng ra dâm thuỷ.

Cường bắt đầu cảm thấy con rồng nhỏ của hắn bắt đầu co giật, bị thành lồn của Tiểu Mỹ bó chặt nãy giờ, hắn bắt đầu không nhịn nổi nữa, hắn sắp ra rồi. “Tiểu Mỹ của anh, anh sắp bắn rồi!”

“Ahh… bắn đi anh… aaa…. Bắn…. á…. Bắn vào cái lồn dâm đãng của…. á… em đi!” Tiểu Mỹ cầu xin.

Nghe thấy lời câu xin đầy tục tĩu, Cường không nhịn nữa, một dòng tinh đâm đặc bắn vào trong tử cung của Tiểu Mỹ. Hơi âm của tinh trùng Cường khiến cho Tiểu Mỹ không kiềm chế được mà lên đỉnh thêm lần nữa, lần này còn sướng hơn những lần vừa rồi, Tiểu Mỹ không chỉ bắn dâm thuỷ, mà còn bắn thêm một dòng nước vàng xuống sàn nhà tắm.

Cường chậm rãi rút còn dương vật của hắn ra, sau khi dương vật của hắn rời khỏi âm đạo của Tiểu Mỹ, một dòng tinh trắng đặc vẫn còn kết nối chúng. Khi dương vật của Cường rút ra thì toàn bộ sức lực của Tiểu Mỹ như cũng rút khỏi cơ thể cô, hai chân cô run mạnh, Tiểu Mỹ ngã xuống, cặp mông to đập mạnh xuống sàn, khiến cho hỗn hợp dâm thuỷ, tinh dịch, nước tiểu bắn lên.


Nhìn tình cảnh trước mắt, Cường không khỏi nở nụ cười thoả mãn, càng vui hơn khi hắn thấy dương vật của mình, được bao bọc trong dâm thuỷ và tinh dịch, vẫn còn cương lên đầy sung mãn.



Một lúc sau, cả hai đang ngồi ngâm mình trong bồn tắm, hơi nước ấm khiến cho cơ thể thấm mệt của cả hai được giai toả, tất nhiên đối với Tiểu Mỹ thì đỡ hơn hẳn, còn Cường thì với có thể, theo đúng nghĩa đen là được trời ban, thì không thấy mệt đi lắm.

Tiểu Mỹ, bộ ngực nổi lềnh bềnh trong nước, tay trái vẫn tay trong tay với Cường, đang ngân nga.

“Em trong vui nhỉ, nhìn em bây giờ, chắc chắn không ai ngờ được, mới trước đó còn làm ra cái vẻ mặt đĩ thoả kia!” Cường trêu chọc.

“Anh này!” Tiểu Mỹ thủ thỉ, không có vẻ gì là dỗi trước lời châm trọc của Cường. “Nhưng em vui thật mà, vì cuối cùng, tình cảm của em cũng đã được đáp lại!” Dù rằng không đối mặt nhau, nhưng từ góc nhìn của Cường, hắn vẫn có thể nhìn thấy vẻ mặt ửng đỏ của Tiểu Mỹ khi cô nói thế.

Cường không khỏi thầm khen nét dễ thương này của Tiểu Mỹ. Vừa mới chuyển kiếp mà đã vớ được một cô gái dễ thương thế, thì chơi trò bạn trai bạn gái ít lâu cùng không sao, cơ mà, Tiểu Mỹ trông có vẻ luỵ hắn như thế, lại còn rất dâm nữa, Cường không khỏi nảy ý tham lam, với hệ thống Sắc Dục, hắn có suy nghĩ rằng biết đâu cả hai không chỉ dừng ở mối quan hệ yêu đương, mà hắn còn có thể biến Tiểu Mỹ thành tình nô, lúc đó thì vẫn có thể thoải mái ngoại tình bên ngoài. Hệ thống cho thấy rằng còn nhiều bí mật vẫn còn có thể mở khoá, vậy nên, không gì là không thể.

“Ừm, có một cô bạn gái như em, kiếp này coi như anh thật may mắn, anh đúng là ngốc mà, đến bay giờ mới mạnh dạn đáp lại tình cảm của em. Tiểu Mỹ, em có giận anh vì đã chậm trễ không?” Cường đây là đang dùng một trong mấy mánh khoé dụ dỗ con gái nhà lành của hắn, hắn muốn nhân lúc trói chặt lấy Tiểu Mỹ thêm.


“Tất nhiên là không rồi, chậm còn hơn không, em cũng hạnh phúc lắm!” Tiểu Mỹ vừa dứt lời liền quay sang tặng cho Cường một nụ hôn. Cường cũng nhanh chóng đáp lại bằng bằng cách biến nó thành một màn đá lưỡi. Một tay của Cường, vốn đang ôm lấy bụng Tiểu Mỹ, cũng từ từ đưa xuống âm đạo của cô, chậm rãi nô đùa.

“Ahhh… cái anh này… aaa… chụt chụt… để cho người ta… aa… nghỉ chút đi chứ... Chụt… Anh… a…. học mấy cái… a… này từ đâu thế!?” Tiểu Mỹ vừa rên trong khi đá lưỡi, vừa cố hỏi.

Cường dứt môi ra khỏi Tiểu Mỹ. “Học từ đâu không quan trọng, miễn là anh làm em thấy sướng là đủ. Mà em đừng lo, anh chỉ trơn mớn tí thôi, không đâm chọt gì nữa đâu.” Nói rồi Cường tiếp tục cưỡng hiếp đôi môi của Tiểu Mỹ, tay vẫn không ngừng mân mê vú và âm đạo cô, Tiểu Mỹ theo dòng đê mê cũng không còn nhớ gì đến những thắc mắc của bản thân nữa.

….

Một lúc sau…

Sau khi chào tạm biệt Tiểu Mỹ, tất nhiên là không quên làm một màn hôn kiểu Pháp và sờ soạng khắp nơi suốt nửa tiếng mới chịu để con gái nhà người ta đi. Sau đó, Cường dành thêm chút thời gian để dọn dẹp phòng ốc, tất nhiên là phần nhiều thời gian dọp dẹp được dùng để giặt chăn ga gối nệm và lau chùi tinh và dâm thuỷ xung quanh phòng ngủ và phòng tắm.

Tốt nhất là trong cửa hàng của hệ thống có vật phẩm giúp dọn dẹp cấp tốc, chứ mỗi lần làm tình mà phải dọn dẹp thế này thì chết mình mất. Cường không khỏi than vãn trước bãi chiến trường mà hắn phải lau dọn, có được một cơ thể mới với sinh lực hơn gấp mấy lần cơ thể cũ thật tốt, hắn có thể chịch gái thật lâu thật nhiều không ngừng nghỉ, nhưng nếu cô gái nào cũng bắn nhiều, bắn mạnh như Tiểu Mỹ thì mỗi lần làm tình sẽ không tránh được việc cả hai người sẽ khiến nơi làm tình ướt đẫm tinh dịch, mà đấy là chưa kể Cường sau này còn muốn được chơi tay ba, tay bốn nữa chứ.


Sau hơn ba giờ đồng hồ dọn tới lui thì Cường cuối cùng cũng thấy hài lòng. Sau đó hắn ngã người lên chiếc ghế văn phòng, thở phào một hơi. Cường nhắm mắt, thả lỏng cơ thể để nó lún vào trong chiếc ghế da, hắn đang bình tâm ngẫm nghĩ lại mọi chuyện xảy ra từ lúc hắn được chuyển sinh đến giờ. Cũng phải thôi, vừa chuyển sinh chưa được hơn một giờ đồng hồ thì hắn đã được làm tình, đã thế còn là một màn giao cấu cực phẩm kéo dài nhiều giờ đồng hồ, chưa kể những tính năng của hệ thống hiện lên trong khi mây mưa nữa chứ. Cũng phải công nhận chỉ mới bắt đầu thôi mà hệ thống đã có những tính năng tuyệt vời rồi, không biết về sau mình sẽ còn khám phá thêm được những tính năng hay ho nào nữa. Cường đang thầm khen tính năng thể hiện thông tin của hệ thống, ngoài những thông tin cơ bản, phần thông tin “mật” mà hệ thống cho hắn thấy đã góp phần giúp hắn có thêm dũng khí để thúc đẩy Tiểu Mỹ làm tình với mình, và sau đó hệ thống còn xuất hiện thêm hai tính năng mới nữa.

Nghĩ tới đó, Cường nhất điện thoại lên, lướt sơ qua thì Cường tìm thấy một ứng dụng lạ, không nghi ngờ gì nữa đây chính là Sặc Dục Hệ Thống dưới dạng ứng dụng điện thoại. Cường thấy bản thân đang ở một mình, hắn liền thử sử dụng ý nghĩ, quả nhiên, Sắc Dụng Hệ Thống đã xuất hiện theo như ý niệm của hắn. Được rồi, để xem thử hai tính năng mới của hệ thống xem nào.

Đầu tiên thì Cường lướt danh sách nhiệm vụ của hệ thống trước đã. Tuy nhiên, vừa lướt được mấy giây thì hắn liền ngỡ ngàng, vì toàn bộ nhiệm vụ điều bị khoá, chỉ hiện dấu chấm hỏi, và khi truy cập thì không hiện lên bất cứ thông tin nào. Trong lúc Cường vẫn đang ngây ra suy nghĩ về vấn đề này, thì một bảng thông tin liền hiện ra giải thích.

[Thông báo: Hệ thống không có nhiệm vụ sẵn, mà tuỳ theo hoạt động của chủ nhân thì hệ thống nhiệm vụ sẽ đưa ra (các) nhiệm vụ khác nhau, các nhiệm vụ cũng không có độ khó chỉ định, nên mức thưởng sẽ là cao thấp ngẫu nhiên, (các) nhiệm vụ được cấp tuỳ theo tình huống sẽ có hoặc không có hạn mức để hoàn thành, cũng không có hình phạt nếu chủ nhân thất bại trong việc hoàn thành nhiệm vụ, chủ nhân cũng có thể chọn từ chối nhiệm vụ, nếu như thế thì phần thưởng của nhiệm vụ đó sẽ biến mất]

Hừm, hệ thống nhiệm vụ như thế cũng là quá tiện rồi. Cường thầm nghĩ, không phải nhiệm vụ nào cũng có giới hạn thời gian này, nếu nhiệm vụ thất bại cũng không có hình phạt, lại có thể từ chối nhiệm vụ thoải mái, đọc đi đọc lại thì hắn chỉ thấy lợi chứ không hại. Hai thứ duy nhất mà Cường thấy bất tiện đó chính là việc hệ thống có thể cấp cho hắn nhiệm vụ một cách ngẫu nhiên và mức thưởng cũng là ngẫu nhiên, nhất là vế hai, nếu nhiệm vụ mà hệ thống cấp vô cùng rắc rối nhưng phần thưởng lại quá ít hoặc không đáng kể. Tuy nhiên, việc có thể thoải mái từ chối nhiệm vụ cũng khiến cho việc ngẫu nhiên phần thưởng cũng không phải là vấn đề quá lớn, nếu không thích thì cứ từ chối thôi. Đọc đi đọc lại Cường vẫn thấy bản thân quá hời với hệ thống nhiệm vụ kiểu này, khiến hắn không tránh khỏi nghi hoặc, nhất là khi hệ thống vẫn chưa cấp bất kì nhiệm vụ nào cả, nên Cường vẫn chưa rõ hắn sẽ được cấp thể loại nhiệm vụ nào. Đến cuối cùng, Cường vẫn cho là cứ để khi được hệ thống cấp vài nhiệm vụ để xem thử tính chất chúng như thế nào đã rồi tính.

Quyết định xong, Cường quyết định chuyển sang xem cửa hàng vật phẩm. Số lượng vật phẩm và tính chất vật phẩm khiến Cường không khỏi trố mắt, hắn vuốt bảng hiển thị mãi cũng không thấy điểm dừng, số lượng vật phẩm gần như vô hạn. Còn tính chất thì miễn bàn, có những thứ đơn giản như bút chì, sách, bàn ghế, như trong tiệm tạp hoá, cho đến những thứ có vẻ hư cấu hơn như một số thuốc cường hoá tính chất cơ thể trong một khoảng thời gian nhất định. Cường xem một hồi rồi thử dùng bộ lọc để xem thử có món hàng hay ho nào mà hắn đủ điểm Sắc Dục để đổi không.

Để xem thử nào! Ồ, món này trong thú vị đấy! Lọt vào tầm ngắm của Cường chính là [thuốc tăng độ may mắn], với thời gian hiệu lực tuỳ thuộc vào lượng điểm mà Cường chịu đổi, với 1000 điểm Sắc Dục mà hắn đang có được, thuốc sẽ có hiệu lực trong hơn ba tiếng đồng hồ. Đến đây, trong đầu Cường bỗng nảy ra một ý tưởng táo bạo.

Cường không chần chừ liền bấm mua, sau đó, Cường liền nhanh chóng thay một bộ áo cánh tương đối sang trọng, rồi bấm bản đồ điện tử tìm địa điểm. Sau khi xác định được đích đến thích hợp, Cường nhanh chóng rời khỏi nhà, trên môi vẫn đang nở một nụ cười đắc chí.

“Sòng bạc Thiên Đàng Rực Lửa, đêm nay xem như các người gặp xui rồi! Ha ha ha!”



Hơn hai tiếng sau.

Sòng bạc Thiên Đàng Rực Lửa – The Fiery Heaven, là khu tổ hợp sòng bạc – khách sạn lớn nhất của thành phố Tân Quang Địa Đàng. Tuy nói là khu tổ hợp sòng bạc – khách sạn, nhưng quy mô của nó có thể ngang bằng với một công viên giải trí siêu cấp. Ngoài sòng bạc, khách sạn, Thiên Đàng Rực Lửa cũng không thiếu những cơ sở vật chất khác như trung tâm mua sắm, khu giải trí, nhà hàng, etc. Và những cơ sở vật chất này được kết nối với nhau, nên có thể coi Thiên Đàng Rực Lửa như một thành phố nhỏ nằm ngay trong Tân Quang Địa Đàng vậy.


Với quy mô và tiềm lực nằm vào nhóm đầu của Tân Quang Địa Đàng, thế lực đứng sau Thiên Đàng Rực Lửa tuyệt đối không dễ chọc. Ở thế giới ngầm tương truyền rằng, để Thiên Đàng Rực Lửa có thể đạt đến vị thế bất di bất dịch như hiện này ở Tân Quang Địa Đàng, nền móng của nó là được xây dựng trên vô vàn xác chết. Vậy mà, tối nay lại có một kẻ gan to dám đến gõ cửa thiên đàng gây sự.

Nằm ngay trung tâm Thiên Đàng Rực Lửa là một toàn kiến trúc hình vòm xoắn ốc, với các còn đường và cầu thang trời từ các cơ sở vật chất khác của Thiên Đàng Rực Lửa, đều dẫn đến toà kiến trúc này. Nơi đây cũng chính là sảnh bạc duy nhất của Thiên Đàng Rực Lửa, cũng như là sảnh bạc lớn nhật Tân Quang Địa Đàng, nơi đây có toàn bộ các trò cá cược, cờ bạc, mới cũ trên khắp thế giới. Chưa hết, sảnh bạc này còn được chia thành mười sảnh nhỏ, nói đúng hơn là mười tầng, càng lên cao, càng sang trọng, và cấp độ khách cũng phải cao cấp mới có thể đi lên cao thêm.

Trong tầng năm, tại một bàn blackjack, nhân viên chia bài đang lấy con bài cuối cùng cho bản thân, hai tay ông ta có hơi run đối với một nhân viên chuyên nghiệp lâu năm, nếu nhìn kỹ, có thể thấy cho dù đã cố giữ bình tĩnh, nhân viên này cũng không thể giấu được việc cả người đã toát mồ hôi hột.

Đối diện ông ta, là một người nam trong một bộ áo cánh với áo sơ mi trắng và áo ngoài đen, quần đen, đeo một chiếc mặt nạ trắng không có hoạ tiết, chỉ để hai lỗ cho hai mắt. Người này không ai khác chính là Cường, hắn không muốn để lộ mặt nếu gây ra quá nhiều sự chú ý, nên khi biết sòng bạc ở Thiên Đàng Rực Lửa có những thủ tục đặc biệt dành cho những khách không muốn để lộ mặt, Cường liền đăng ký làm theo, được đeo một chiếc mặt nạ do sòng bạc cấp. Tất nhiên, nhân viên sòng bạc Thiên Đàng Rực Lửa vẫn biết được thông tin hợp pháp của hắn, chỉ là những người chơi bình thường khác thì sẽ không nhìn thấy mặt thật của Cường thôi.

Cường ngồi đối diện nhìn thấy dáng vẻ đó của nhân viên chia bài không dám lật bài, liền cười khiêu khích.

“Thôi nào, tôi không muốn chờ cả ngày đâu, mau lật bài lên đi!”

Đằng sau Cường, đứng cách một khoảng cách, là những người chơi kiếu kì khác đang theo dõi cuộc chơi của hắn, cũng hưởng ứng hô theo, hối thúc nhân viên kia mau lật bài. Nhân viên đó cũng không dám chần chừ lâu, đành phải lật trong áp lực.

Con bài lật lên, là một con bồi.

“Điểm… điểm số hai mươi hai, nhà… nhà cái… quắc!” Ông ta cúi đầu, bất lực thông báo.

Cường bật cười phá lên sau chiếc mặt nạ. “Ha ha, cảm ơn nhé!”

Những người đằng sau thấy Cường lại thắng thêm một bàn không khỏi reo hò chúc mừng.

Nhờ vào thuốc tăng may mắn với hiệu lực trong ba giờ đồng hồ, Cường đã thắng liên tục trong trò blackjack, hắn thắng từ tầng một đã thắng đến tầng năm, vì ở mỗi tầng, khi đặt cược đều có giới hạn mức cược tối đa, chỉ có thể lên tầng cao hơn mới có mức giới hạn cao hơn, Cường đi đến tầng năm và không thể đi cao hơn được nửa, vì từ tầng bốn trở đi phải được cấp thẻ V.I.P đặc biệt mới được bước lên. Cường ở bàn blackjack này, đã bao toàn bộ bàn, chơi tối đa số tay có thể, mỗi tay đều đặt mức cược, và nhờ vào thuốc tăng may mắn mà hắn đã thắng liên tục, với tỉ lệ thắng lên đến hơn chín mươi phần trăm. Số tiền thắng cũng đã lên đến hơn ba triệu hoàng kim.

(Ở thế giới này, đơn vị tiền tệ phổ biến nhất là hoàng kim)

Trong vài giờ đồng hồ đã thắng bạc đến thành triệu phú, với tỉ lệ thắng cao đến mức hư cấu, đây là tiền lệ chưa từng có trong lịch sử thành lập Thiên Đàng Rực Lửa đến nay, vì thế Cường không khỏi thu hút sự chú ý của những người khách xung quanh, và tất nhiên là cũng thu hút cả sự chú ý của ban quản lí sòng bạc.

Bằng chứng là trước khi ván tiếp theo bắt đầu, đã có một tay chia bài khác đến thay thế người cũ. Chà, có vẻ rắc rối tìm đến rồi đây. Cường lập tức có suy nghĩ này ngay khi nhìn thấy người thay thế. Đó là một cô gái, với mái tóc cắt ngắn ngang vai, đuôi tóc uốn lượn, mái tóc che mất một phần mặt, nhưng vẫn không đủ che đi khuôn mặt thanh tú, với nét sắc sảo khó có. Nữ nhân này không chỉ diện mạo thanh tú mà dáng người cũng thuộc dạng cực phẩm khó có, bộ đồng phục nhân viên ôm sát gần như không giấu nổi vòng một vòng ba căng mọng như muốn phá kén mà ra. Ngồi trước một cô gái quyến rũ như thế, nhưng trong lòng Cường không hề dâng lên được tí khoái cảm nào, vì hắn có thể cảm nhận được, dù nữ nhân trước mặt đang cười thân thiện với mình, nhưng ánh mắt như thú săn mồi muốn xé xác mình ra. Ánh mắt ấy khiến Cường nhanh chóng cảm thấy chán ghét, cả cơ thể hắn trở nên căng thẳng.

Đồng phục khác với những nhân viên bình thường, cô ta là thuộc ban quản lí!? Hầu hết các nhân viên cấp thấp ở đây đều vận đồng phục màu đỏ sáng, chỉ có số ít các quản lí là mặc đồng phục màu đen, nên Cường đoán người con gái trước mặt chắc là thuộc ban quản lí đến để “giải quyết” mình.

“Vị khách này.” Nữ nhân trước mặt Cường lên tiếng. “Tôi tên là Lucia, đầu tiên, tôi xin chúc mừng ngài, trước giờ chưa có vị khách nào may mắn, thắng liên tục như ngài vậy.”

Dựa vào lời nói của cô ta, Cường thả lỏng được đôi chút, dùng từ may mắn ắt hẳn là đối phương cũng không phát hiện ra được liệu Cường có gian lận hay không. Cũng phải thôi, khi yếu tố tạo thế có lợi cho Cường chính là may mắn, thì làm sao mà người bình thường có thể phát hiện ra điểm bất thường được cơ chứ.

“Ngài chơi liên tục gần ba giờ đồng hồ rồi, ắt hẳn cũng đã thấm mệt, hay là đổi tiền,nghỉ tay đến quán bar làm vài ly rượu giải khát nhé, chúng tôi mời.” Nữ nhân trước mặt mời, đôi môi đỏ mọng nở một nụ cười ngọt ngào.

Thì ra là muốn đuổi khéo, thú thật thì Cường cũng muốn dừng tay rồi, vì tác dụng của thuốc viên tăng độ may mắn cũng đã gần hết, nếu lân la quá lâu có thể xảy ra biến cố ngoài ý muốn. Chưa kể, Cường dựa theo ký ức của bản thân ở thế giới này, biết được Thiên Đang Rực Lửa cũng không phải là kinh doanh minh bạch gì cho cam. Nhưng trước khi Cường kịp đưa ra quyết định, thì hệ thống liền xuất hiện thông báo.

///

Tên: Liễu Thanh Quang – Ngoại hiệu: Lucia

Tuổi: 25



Độ yêu thích: 8

Ham muốn: 29

Mệt mỏi: 44



[Một trong các phó quản lí của Thiên Đàng Rực Lửa, nhưng danh tính thực sự là cháu gái của chủ tịch tập toàn, dấu thân phận thật sự đi làm trong Thiên Đàng Rực Lửa mong kiếm thêm kinh nghiệm quản lí, không nhiều người biết được sự thật này. Sắc sảo vượt xa những người đồng trang lứa. Từ trước đến nay vẫn độc thân, chưa trải qua bất kì mối quan hệ nam nữ nào…]

[Nhiệm vụ:

Liễu Thanh Quang đại diện nhóm quản lí muốn đuổi khéo chủ nhân, ngăn cản con đường phát tài. Hãy cho họ biết là Lê Cường không phải hạng dễ chọc, từ số tiền hiện tại, hãy đấu thêm một ván tất tay và phải thắng.

Khi thực hiện nhiệm vụ, hệ thống sẽ huỷ đi bất cứ tác dụng còn lại của thuốc tăng độ may mắn, bất kể thuốc còn bao nhiêu thời gian hiệu lực.

Phần thưởng hoàn thành nhiệm vụ: Thưởng một vật phẩm hạng thường ngẫu nhiên]

///

Trước có chút bất ngờ trước thông tin cá nhân và đặc biệt chú ý nhiệm vụ mà hệ thống đưa ra. Nó cũng đã giúp xác nhận những suy đoán của hắn là ban quản lí sòng bạc không muốn hắn chơi tiếp. Cường không màng lắm đến thông tin của Liễu Thanh Quang, vì mục đích tối nay của Cường là kiếm tiền, Liễu Thanh Quang bây giờ cũng không cách nào chạm tới được, nên thông tin cá nhân của cô thì hắn chỉ coi như hạng tặng kèm của hệ thống thôi.

Quay lại chi tiết nhiệm vụ, Cường cảm thấy hệ thống đúng là có ý muốn chơi hắn đây mà, không chỉ bảo hắn chơi một ván tất tay, mà nếu hắn chịu chơi thì sẽ phải đánh cược khi cán cân may mắn không nghiêng về phía hắn. Tức là hắn chỉ có thể phó mặc cho may rủi mà thôi. Nếu mà thua thì chẳng phải công sức hần ba tiếng đồng hồ của ta coi như công cốc hay sao. Cường cũng không có thời gian để đắn đó, trước mặt hắn, Thanh Quang với nụ cười công nghiệp, vẫn đang đợi hắn trả lời.

“Hừ, Thiên Đàng Rực Lửa nổi tiếng của thành phố Tân Quang Địa Đàng, hoá ra lại có phong cách làm ăn như thế, thấy người ta thắng được chút tiền thì lại muốn đuổi.” Từ ngữ điệu cạnh khoé của Cường, Liễu Thanh Quang có ý muốn lên tiếng, nhưng chưa kịp thốt lên thì người đàn ông chẹ mặt đối diện cô đã vỗ mạnh tay xuống bàn, thét lên. “Nếu đã không vui khi thấy ta lấy đi tiền của sòng bạc, vậy ta cho mấy người cơ hội gỡ lỗ. Thêm một ván, ta cược toàn bộ chỗ tiền mà ta có, ta đã may mắn suốt cả đêm, giờ không ngại thêm một ván nữa. Sao, ban quản lí mấy người có dám chơi.” Cường chỉ thẳng vào Liễu Thanh Quang.

Tuy không có nhiều thời gian suy tính, nhưng Cường cũng nghĩ thông, cùng lắm thua thì coi như lỗ số ít tiền vốn ban đầu bỏ ra, phí công sức một đêm, hệ thống cũng không đi đâu mất, lại nhân cơ hội khác để kiếm tiền. Ngược lại, đã có hệ thống, bản thân sao lại phí hoài cợ hội có được khoái cảm mạo hiểm khó có cơ chứ, thế giới này không phải thế giới cũ, Cường muốn dùng hệ thống ở thế giới mới trèo cao, kiếm được nhiều tiền, thâu tóm quyền lực, sống một cuộc đời như thần tiên, thì sao có thể vừa gặp khó khăn đã chọn cách né tránh. Vì thế, Cường không chọn con đường nghỉ chơi để giữ số tiền nãy giờ kiếm được, thà là kiếm thêm gấp đôi hoặc mất hết.

Hơn nữa, Cường cũng không thích vẻ thảo mai của Liễu Thanh Quang cũng như việc ban quản lí muốn ngăn hắn phát tài, nên cố ý giở giọng hống hách, nêu đích danh cả ban quản lí. Ngoài việc tỏ thái độ, còn muốn khiêu khích đối phương chịu cược với mình.

Xung quang bàn bài, nhiều người nghe thấy lời tuyên chiến hùng hồn của Cường, không khỏi bản tán xôn xao. Một số cảm thấy Cường to gan chán sống, một số thì hiếu kì không biết bên quản lí sẽ xử trí ra sao.

Về phần Liễu Thanh Quang, trước động thái của Cường, cô có hơi ngỡ ngàng, nhưng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh. Nhưng cô dù muốn cược với Cường hay không cũng không do bản thân tự quyết được, nhất là khi Cường đòi phá quy tắc mà cược tất tay, ba triệu hơn hoàng kim, vượt xa hạn mức cược cho phép, nếu cô thắng lại số tiền lớn này thì xem như lập được công, nhưng nếu để thua thì ngay với thân phận thật của cô, cũng không dám nghĩ đến hậu quá nếu cấp cao biết được. Trong lúc Liễu Thanh Quang còn đang đắn đo, thì từ trong tai nghe truyền đến chỉ thị cấp trên.

“Thằng nhóc ngạo mạn này, chúng ta cho nó đường lui, rút lui vẫn giữ được tiền thắng, nó lại muốn đâm đầu vào hang cọp, vậy thì tối nay cho nó ra về tay không! Liễu Thanh Quang, chiều ý nó.” Là lời của quản lí trưởng, đang cùng ban quản lí quan sát diễn biến từ trong phòng giám sát.

Được cấp trên cho phép, Liễu Thanh Quang cũng không chần chừ. Cô lại nở nụ cười, lần này lại có thêm phần sắc bén, khiêu khích. “Ban quản lí đã chấp nhận yêu cầu của vị khách ngài, ván cuối sẽ phá lệ cho phép ngài cược toàn bộ số phỉnh mà ngài có. Để cho công bằng, tuy ta chỉ chơi một ván, nhưng chúng tôi sẽ đổi xấp bài mới.” Nói rồi chính tay Thanh Quang soạn ra một sấp bài mới, bỏ vào máy xào bài, ở các sòng bạc, xấp bài blackjack thường là do từ bốn tới sau bộ bài con gộp lại thành, Thiên Đang Rực Lửa cũng không phải ngoại lệ.

Chính tay Liễu Thanh Quang sẽ chia bài, sau khi chia hai lá cho Cường, hai lá cho cô, đám đông xung quanh liều ồ lên, vì Cường được chia cho hai con tay, còn Liễu Thanh Quang là một lá mười và một lá bài sấp, cô cũng kiểm tra, lá sấp không phải là xì dách mà là một con tây khác. Trong blackjack, các lá tay và lá mười đều tính là mười nút, và chúng chiếm số nhiều trong bộ bài, nên cũng không lạ gì khi cả hai người đều được chia hai mươi nút. Đám đông xung quanh, có nhiều kẻ sành sỏi với bộ môn blackjack, biết được khi chơi blackjack phải luôn luôn cho rằng lá úp của bên nhà cái là mười nút, nên họ đã đoán được ván bài này sẽ là hoà. Người ngoài cuộc biết, thì Cường hẳn sao không biết điều này chứ.

Liễu Thanh Quang thầm khen Cường gặp may, hoà với cô ván này, lúc này có tự nhủ có nên gạ Cường làm thêm ván nữa không, nhưng cô không dám lên tiếng vì đang đợi chỉ thị cấp trên. Theo lệ, cô hỏi Cường có muốn rút thêm không. Bất ngờ thay…

“Có, rút cho tôi.” Cường bình thản yêu cầu. Câu trả lời của Cường khiến đám đông trở nên nhốn nháo, Liễu Thanh Quang đang làm cái bất ngờ, và cả ban quan lí đang theo dõi từ trong phòng kín cũng nháo nhào.

Đã hai mươi điểm còn rút thêm, tỉ lệ quắc cực cao, nên không muốn nói là chắc chắn xảy ra. Trừ khi Cường biết được lá tiếp theo là con át, nhưng tất nhiên là hắn không thể biệt được, Cường đây là muốn đánh cược, hắn đây là chơi với tâm thế thua không quan trọng, thắng thì càng tốt. Cường thấy Liễu Thanh Quang hơi chần chừ, liền nói thêm.

“Ta đã nói là chơi một ván thì là một ván, hoà tức là không thắng, không thắng thì khác gì thua. Cho dù phần thắng có nhỏ nhoi đến mấy, ta cũng đều phải bấu víu vào. Nào, mau rút cho ta.” Cường dõng dạc tuyên bố. Cả những người xem xung quanh cũng bị lời của Cường đánh động, cùng nhau reo hò cổ vũ nhiệt tình.

Từ trong tai nghe của Liễu Thanh Quang cũng truyền tới quyết định của cấp trên. “Đã phân tích lối chơi của hắn, chắc chắn từ đầu hắn chỉ dựa vào may mắn và chiến thuật phổ thông của môn blackjack, hoàn toàn không phát hiện bất kì thủ pháp gian lận nào. Hắn muốn dựa vào vận khí bản thân, vậy Liễu Thanh Quang cô đấu may mắn với hắn.” Ngay cả cấp trên cũng bảo rút, Liễu Thanh Quang liền hít hà lấy bình tĩnh rồi rút thêm một lá cho Cường.

Lá bài được lật lên. Cường bất ngờ đứng bật phắt dậy, Liễu Thanh Quang thì sững sờ, bên tai cô, cấp trên cũng im lặng, đám đông xung quanh thì hò reo.

Là quân át, và cũng đã quyết định chiến thắng của Cường. Liễu Thanh Quang không thể chấp nhận sự thật, không thể giữ nổi bình tĩnh nữa, hai bên mặt đã nhỏ mồ hôi từ lúc nào không hay, hai tay cũng không kìm được mà run lên. Đối diện cô, Cường cũng không tin là mình lại may mắn thế, hắn phải kiểm tra vài lần xem thuốc may mắn còn hiệu lực hay không, nhưng đúng là hệ thống đã huỷ tác dụng từ lâu, nhờ vào bản thân mạo hiểm mà thắng lớn, vượt ngoài dự tính ban đầu, cộng thêm khoái cảm hồi hộp, Cường phải cố nén không cho bản thân run lên trong sung sướng.

Liễu Thanh Quang không phải tay mơ, dù đây là trường hợp lần đầu gặp phải, cô nhanh chóng bình tâm, rồi ngậm ngùi gọi người lấy tấm séc ghi số tiền thắng ra trao cho Cường, nhưng chưa kịp thì Cường đã cản lại.

“Không cần đâu, cứ đổi số tiền cược của tôi ra là được.”

Quyết định này của Cường đều khiến cho tất cả mọi người ngỡ ngàng. Cường không giải thích gì thêm, chỉ cho đại một lý do nhảm là giữ quá nhiều tiền không tốt, rồi cầm tấm chi phiếu hơn ba triệu hơn, khẩn trương rời đi.



Trên đường về, Cường ngồi trên taxi, ngả người về sau thở gấp liên hồi. Một tay đút trong túi áo khoác, cầm chặt tấm chi phiếu, chờ khi về nhà sẽ chuyển ngay vào tài khoản ngân hàng. Tay còn lại vẫn đang giữ chiếc mặt nạ mà bên sòng bạc cấp cho, do bỏ đi gấp quá nên hắn quên gửi lại, dù sao mặt na cũng không quá quan trọng.

Giờ chỉ còn lại một mình, Cường mới để cho cảm xúc trào ra tự do, cả người run lên bần bật, miệng nhoẻn cười không kiểm soát. Hắn, được chuyển sinh, đến thế giới mới, trong một ngày ngắn ngủi, được đụ một cô gái xinh đẹp, được thắng một số tiền khổng lồ. Tâm tình vui sướng kích động hơn bình thưởng cũng phải.

Bình tĩnh lại được một chút, Cường nhìn ra ngoài cửa sổ xe, lòng lại nghĩ về tình cảnh lúc nãy. Bản thân cược một ván lớn và thắng đậm. Lý do Cường không nhận số tiền thắng, là vì hắn biết lời đồn về Thiên Đàng Rực Lửa, bản thân trong vài giờ ngắn ngủi đã thắng hơn ba triệu hoàng kim, nếu hắn thật sự nhận cả số tiền thắng trong ván đấu cuối cùng với Liễu Thanh Quang, cho dù bên quản lí có tìm được bằng chứng mình gian lận hay không, cũng sẽ không để mình yên lành rời khỏi sòng bạc, hắn không muốn mạo hiểm, nên khi hệ thống thông báo nhiệm vụ hoàn thành và tặng thưởng, Cường liền rút ngay. Hắn không lấy ba triệu hơn tiền thắng kia, cũng coi như là gửi lại tiền cho bên sòng bạc, là đã tỏ thiện ý, do lúc đó tâm tình vui mừng chưa quen, nên không giải thích đàng hoàng, chỉ chăm chăm chạy trước. Cường đăm chiêu nhìn ra ngoài phố, chỉ hy vọng đối phương hiểu được thành ý của hắn. Lo lắng không lâu, thì Cường lại nở một nụ cười, nhờ vào hệ thống mà kiếp này của hắn, tuy mới bắt đầu đã cho hắn thấy rằng cuộc đời mới này sẽ càng thêm đặc sắc, Cường tự nhủ, sẽ dùng hệ thống này, trèo lên cao, viết nên một cuộc đời đặc sắc cho bản thân. Thiên Đàng Rực Lửa, cứ chờ đó, một ngày nào đó, ta sẽ quay lại, sẽ khiến các người nghiêng trời lệch đất.



Quay lại phòng quản lí sòng bạc Thiên Đàng Rực Lửa.

Liễu Thanh Quang quay về phòng giám sát, là một căn phòng rộng lớn, bên trong là hơn trăm nhân viên, số lượng màn hình theo dõi cũng nhiều không kém, với một sòng bạc quy mô khủng như Thiên Đàng Rực Lửa, quy mô của phòng giam sát và ban quản lí phải lớn thế mới đủ xử lí các vấn đề chung mỗi ngày của nó. Liễu Thanh Quang vừa bước vào trong, vô số ánh mắt đã nhìn về phía cô, nhưng không ai dám nói gì, cũng không có ai dám lên tiếng khi cô đi qua, cùng lắm chỉ có vài tiếng thì thào, không đủ để lọt tai cô. Vì tất cả mọi người đều hiểu bây giờ tâm tình của cô không được tốt, cho dù ngoài mặt cô không thể hiện ra, nên không ai dám chọc cho cô nổi nóng. Liễu Thanh Quang đi thẳng một mạch đến quản lí trưởng của ban quản lí.

Quản lí trưởng Liễu Minh Lạc, là chú họ của Liễu Thanh Quang, trong công ty Liễu Thanh Quang dùng biệt danh là Lucia, ngay cả I.D của cô cũng ghi tên này kèm theo họ giả, nên không ai biết là hai người này có quan hệ họ hàng với nhau. Khi Liễu Thanh Quang lại gần, Minh Lạc còn đang bận góp ý cho một nhóm cấp dưới khác. Minh Lạc để ý thấy cháu gái đến thì cũng giải tán nhóm kia, quay ra sau đón chào cô. Liễu Thanh Quang thấy chú thì liền cúi đầu tạ lỗi.

“Xin lỗi quản lí trưởng, là em kém cỏi, xém tí đã khiến công ti tổn thất lớn.” Tuy Liễu Thanh Quang đã điều tiết giọng nói, nhưng những người ở gần nếu nhạy tí sẽ cảm nhận được chút buồn trong giọng cô. Tất nhiên Minh Lạc làm quản lí lâu năm, không khó nhìn ra cảm xúc mà Liễu Thanh Quang đang đè nén không một để trào ra.

“Thôi, quyết định là do chúng ta xem xét đưa ra, nếu nói tội thì lỗi thuộc về bọn ta, nào phải cô. Tình huống vừa rồi nói may rủi, bất kì ai trong vị thế của cô lúc đó đều không thay đổi được kết quả, cả ta cũng thế.” Hai bác cháu không xung hô như thân thích được vì Liễu Thanh Quang không muốn để lộ thân phận thiên kim tiểu thư, Minh Lạc đành phải tiết chế, chỉ xưng hô như cấp trên cấp dưới, an ủi cũng chỉ ba phần chân thành, bảy phần công nghiệp. Minh Lạc đành phải đợi tan làm rồi mới lấy thân phận chú họ an ủi cháu sau vậy.

Liễu Thanh Quang vào công ty bốn năm, nằm dưới sự quản lí của Minh Lạc cũng là bao nhiêu đó năm, Trong khoảng thời gian này, được Minh Lạc dìu dắt, Liễu Thanh Quang và ông ngày một thân thiết. Minh Lạc cũng không vì tình thân mà thiên vị cháu mình. Lời an ủi vừa nói ra, Minh Lạc cố ý nói lớn chút, cốt ý để nhân viên khắp phòng biết là không nên trách cô.

“Thưa quản lí trưởng, rốt cục tên này là thần thánh phương nào?” Liễu Thanh Quang hiếu kì hỏi.

Minh Lạc lắc đầu. “Đã cho người chạy máy thông tin của hắn qua I.D mà hắn đã cấp cho ta. Tên này không có lịch sử chơi sòng bạc nào, đây chắc là lần đầu tiên đi cờ bạc của hắn. Các chuyên gia thẩm định của ta cũng đều nhận định rằng hắn không hề dùng tiểu xảo, cũng không có đồng bọn hỗ trợ, các chiến thắng của hắn, chỉ đơn thuần là may mắn.”

Cho dù kết luận là thế, nhưng với tỉ lệ thắng của Cường, và ván đấu cuối đó, thật khiến người khác khó tin. Trong lúc Liễu Thanh Quang còn đang đăm chiêu suy nghĩ, Minh Lạc đã được một xấp tài liệu mỏng đến trước mặt cô.

“Chạy I.D của hắn thu được chút thông tin cá nhân, không có thông tin nào quan trọng, nhưng cô hẳn là muốn biết kẻ vừa rồi là ai. Hắn coi như cũng biết điều, chỉ lấy chiến thắng, không lấy tiền thưởng, có vẻ như hắn để lại coi như là quà giảng hoà với chúng ta, biết dừng đúng lúc.” Có vẻ như Cường may mắn khi Minh Lạc cũng có cùng suy nghĩ với hắn.

Liễu Thanh Quang nhìn vào tệp hồ sơ, cô nhìn tên Cường và ảnh mặt hắn, không khỏi sinh ý hiếu kỳ. “Lê Cường, rốt cuộc mi là ai?”

Liễu Thanh Quang vẫn chưa biết rằng, kỳ ngộ lần này, chỉ là mở màng cho số phận đặc sắc, và dâm dục về sau của cô và Cường.

Truyện cùng thể loại(Truyện 18+)

Danh sách Truyện 18+ mới nhất

Truyện 18+

Sắc Dục Hệ Thống

Thể loại: Sắc Hiệp, Huyền Huyễn, Hệ Thống... . Tên Truyện: Dâm Dục Hệ thống.

Đọc truyện
Truyện 18+

Bí Cảnh Bá Chủ

Lâm Khang xuyên qua, phát hiện mình đã trở thành chủ nhân của một bí cảnh vừa mới hình thành. Theo chân hắn phát triển bí cảnh từ một cái hang nhỏ thảm không thể thảm hơn, từng bước trở thành bí cảnh

Đọc truyện
Truyện 18+

Xuyên Không Ta Có Được Hệ Thống Hết Sức Vô Sỉ

Một lần vô tình hắn được xuyên không tới đấu la đại lục,hắn một thân vô sỉ nhưng không ngờ hắn gặp phải hệ thông còn vô sỉ hơn hắn nhiều lần chỉ nhằm thơi cơ trừ bớt phần thường nhận được của hắn sau

Đọc truyện
Truyện 18+

Hậu Cung Tại Đấu Khí Đại Lục

. . . .

Đọc truyện
Truyện 18+

Thiên Ngoại Tiên Lâu: Đi Đến Đỉnh Cao Nhân Sinh

Được Âm Hậu thu nhận làm đệ tử, dùng chính bản thân mình làm lô đỉnh tu luyện Đạo Tâm Chủng Ma Đại Pháp, Hiên Viên Đế Phượng Quyết... . * Đẳng Cấp Trong Truyện.

Đọc truyện
Truyện 18+

Tuyệt Diệt Thiên Ma: Cuối Đường Ai Thắng?

Thế giới bước vào thời đại linh khí khôi phục một điểm nhân loại bên trong như sâu kiến, con người thức tỉnh tu luyện cùng yêu ma giao tranh gồng gã 20 năm chớp mắt trôi qua. .

Đọc truyện
Xem thêm

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.