Trở về truyện

Tây Du Truyền Thừa - Chương 212:

Tây Du Truyền Thừa

208 Chương 212:

CHƯƠNG 212: Hai Ngày

Ngân Nguyệt đang sung sướng liếm cổ Thiên, bất chợt từ mông nàng chuyền đến cảm giác khó tả.

Hóa ra Thiên do tò mò nên đã chọc ngón tay vào cái tiểu huyệt động nhỏ bé ngay phía dưới đuôi nàng.

Cảm giác thốn lập tức khiến Ngân Nguyệt rùng mình, nàng ngước lên nhìn Thiên : " Khi trước thiếp cũng thích thế này sao?"

Thiên lắc đầu : " Không có, nhưng ta muốn cùng nàng thử."

Ngân Nguyệt hơi e dè : " Nhưng chỗ đó của thiếp nhỏ lắm...của chàng thì to thế này." Ngân Nguyệt dùng bàn tay trắng trẻo của mình nắm lấy cổ tay còn lại rồi đưa trước mặt Thiên miêu tả.

Thiên giống như ông kẹ dụ dỗ con nít để bắt cóc, hắn nói : " Không sao đâu, ta hứa sẽ không đau ngược lại nàng sẽ thấy rất sướng."

Ngân Nguyệt như tờ giấy trắng trước mặt Thiên, nghe thấy được sướng thì hơi do dự và gật đầu nhưng vẫn đầy lo lắng : " Vậy thì chăm sự nhờ chàng."


Thiên mỉm cười, hắn nhấp thêm vào cái vào âm đạo nàng sau đó ôm eo nàng nhấc bổng lên, đồng thời tay hắn miết lấy âm đạo nàng lấy chút dâm dịch ướt át rồi trét vào tiểu huyệt nhỏ phía sau.

Ngân Nguyệt thấp thỏm chờ đợi, trong lòng nàng cũng hiện lên nhiều cảnh tượng và cảm giác khác nhau khi tiểu huyệt bị đâm vào bởi dương vật của to lớn của Thiên.

Sau khi tiểu huyệt được bôi trơn, Thiên hạ thân thể của Ngân Nguyệt xuống vừa vặn đem đầu khấc và tiểu huyệt chạm vào nhau.

Ngân Nguyệt nhắm mắt lại chờ đợi, hai tay nàng bám chặt lấy vai Thiên phó thác cho hắn.

Thiên dùng lực lên eo nàng từ từ đẩy xuống. Tiểu huyệt dần bị đầu khấc tách ra nhưng chỉ mới được một chút Ngân Nguyệt đã ré lên.

" A...thôi thiếp không muốn nữa!"

Nhưng Thiên muốn, hắn dùng lực thật mạnh kết hợp với hạ thể của bản thân từ phía dưới đẩy lên, cả hai tạo ra một lực đủ mạnh.

Chỉ nghe thấy một tiếng phập sau đó là tiếng la thất thanh của Ngân Nguyệt. Dương vật Thiên đã hoàn toàn nằm gọn trong tiểu huyệt của nàng.


Ngân Nguyệt đau thốn ứa nước mắt, mặc dù nàng có thể dùng pháp lực ngăn cản cơn đau nhưng ban nãy do bất ngờ nên cảm giác ấy nàng lãnh đủ.

Thiên thì như muốn xuất tinh ngay, tiểu huyệt bóp chặt dương vật hắn hơn nhiều so với âm đạo.

" Tên xấu xa, ta đã nói là không rồi mà....ta cắn chàng!" Ngân Nguyệt uất ức bật khóc, nàng nghe răng nanh sắc nhọn ra cắn thật mạnh vào vai Thiên.

Với độ lì đòn của Thiên bây giờ thì cú cắn của Ngân Nguyệt thỉ như muỗi đốt, nhưng hắn vờ nhăn mặt đau đớn rồi biện minh : " Ta không nghe thấy."

" Đừng có chối, rõ ràng chàng nghe thấy...hức...ta thấy...ủa."

Ngân Nguyệt đang định kêu rằng đau lắm nhưng cảm giác đau đã biến mất. Nàng tò mò thử nhún vài cái, lập tức cảm giác sung sướng ập tới khiến bản thân nàng bất ngờ, âm đạo bất giác rỉ ra dâm dịch.

Thiên thấy vậy, hắn liền đưa tay xuống kích thích âm đạo nàng.


Ngân Nguyệt không chịu nổi nhấc mông lên nhưng bị Thiên đẩy xuống, cảm giác dương vật trong tiểu huyệt khiến nàng lần nữa rùng mình, âm đạo lần nữa tiết dâm dịch nhỏ giọt vào tay Thiên.

Thiên đã hiểu, hóa ra Ngân Nguyệt nàng đây một dâm dâm cô nương lại có loại khoái cảm hơi chút khác người.

Ngân Nguyệt cũng nhận ra điều bất thường này, nàng cảm thấy chỉ cần ngâm cái thứ to lớn kia trong tiểu huyệt đã đủ sướng rồi chứ đừng nói đến việc Thiên dùng sức nhấp, nếu hắn nhấp có lẽ nàng sẽ bị xé toạc bởi sự sung sướng mất.

Tạm thời Thiên chưa nhấp, hắn muốn trêu ghẹo Ngân Nguyệt thêm một lát. Tay hắn mò xuống mân mê hạt le của nàng, khiến nàng sung sướng muốn hét lên.

Kế đó hắn bú vú nàng, se hai đầu ti nàng đến khi chúng đỏ lên mới thôi. Ngân Nguyệt bị kích thích khắp mọi vị trí nhưng không thể phản kháng, nếu nàng có ý định thì lập tức sẽ bị cảm giác thốn sướng trong tiểu huyệt làm cho mụ mị.
" Hoàn cảnh này ngoài sức tưởng tượng...chàng lừa ta!" Ngân Nguyệt bất lực trách móc Thiên, đôi mắt đẹp chứa đầy sự ủy khuất.

Thiên nhe răng cười, hắn đặt tay lên mông nàng rồi nhấn xuống. Ngân Nguyệt lập tức lên đỉnh lần thứ 3, dâm thủy ứa ra thành dòng ướt đầy tay Thiên.

" A...ta chịu thua...không chịu được....a....sướng lắm rồi....tha cho ta." Ngân Nguyệt khóc lóc van xin Thiên.

Nhưng Thiên nào dễ bỏ qua, lúc này hắn cũng muốn biết cảm giác khi được nhấp trong tiểu huyệt của nàng có gì thú vị.

Hắn chỉ nhe răng cười, cái thái độ của hắn làm Ngân Nguyệt nhận ra dù nàng có van xin cũng vô ích.

" Chàng là tên đểu, tên xấu xa, tên dâm tặc, tên....Á!"

Thiên đẩy dương vật lên, Ngân Nguyệt đang mắng cũng phải ré lên rồi câm nín, cảm giác sướng ngất này khiến tâm trí nàng mê loạn, nước miếng từ khóe miệng chảy ra, đôi mắt lim dim đờ đẫn giống như bị tẩy não, hoàn toàn không còn chút sức phản kháng.
" Á...Á....Á!"


Tiếp theo đó là từng cú nhấm từ nhẹ nhàng đến dồn dập, tiếng la hét của Ngân Nguyệt không có dấu hiệu thuyên giảm.

Tiểu huyệt Ngân Nguyệt như muốn rụng ra khi Thiên liên tục nhấp vào, giây thần kinh cảm giác của nàng như muốn đứt đoạn, từ bộ phận, từng lỗ chân lông đều có cảm giác sung sướng.

Nàng sướng như muốn chết đi sống lại, Thiên còn vừa nhấp vào tiểu huyệt vừa dùng hai ngón tay đâm vào âm đạo nàng rồi dùng chiêu móc lốp thần chưởng đúng điểm G của nàng khiến sung sướng nhân lên gấp bội.

Dâm thủy tiết ra không có dấu hiệu dừng lại thấm ướt hết cả chiếc giường.

" A...không chịu nổi...không không đừng dừng lại!"

Ngân Nguyệt giống như bị tẩy não, nàng bây giờ chỉ còn biết đến dương vật và tình dục. Nàng chẳng còn biết xấu hổ là gì nữa, nàng rên rỉ như con con điếm, nàng la hét như muốn cho cả thế giới biết nàng đang sướng đến mức nào.
Cũng may Thiên có chuẩn bị đem căn phòng này phong ấn tiếng ồn, nếu không thì cả Vạn Hợp Tông sẽ biết cả hai đang nhiệt tình đến mức nào.

Ngân Nguyệt lên đỉnh không biết bao nhiêu lần, nàng không nhớ rõ. Nàng chỉ biết nàng được sướng đến mức muốn mất trí nhớ thêm lần nữa để được Thiên yêu thương chiều chuộng hơn.

Mấy tiếng sau, cả hai vẫn trong tư thế đó mà điên cuồng giao hoan. Ngân Nguyệt lúc này đã chủ động nhấp nhổm để cho tiểu huyệt được kích thích tối đa.

Môi nàng kề sát môi Thiên nhưng không hôn, chỉ có hơi thở là phả vào mặt đối phương.

Thiên cứ thỉnh thoảng lại đánh vào mông nàng khiến hai bờ mông đỏ lên như trái táo. Ngân Nguyệt vừa nhấp vừa rên rỉ những tiếng vô nghĩa trước mặt Thiên khiến hắn cảm thấy thích thú khi nàng hoàn toàn hóa thú khi cùng hắn lên giường.
Cho đến khi Thiên thấy Ngân Nguyệt không còn chịu nổi nữa, hắn vịn lấy eo nàng đồng thời đẩy dương vật vào tiểu huyệt nàng một cách điên cuồng.

Ngân Nguyệt rên lên như hét, toàn thân nàng tỏa ra dục hỏa mãnh liệt, dâm khí toàn thân tích tụ lại phía âm đạo tiếp tục lên đỉnh.

Không biết bao nhiêu dâm thủy đã được tiết ra, dương vật bị bóp nghẹt trong tiểu huyệt làm Thiên muốn xuất lắm rồi, hắn không nhịn nữa, dương vật giật giật đem toàn bộ tinh dịch bắn vào trong nàng.

Cảm nhận luồng tinh khí nồng đậm của người tình bắn vào trong mình, Ngân Nguyệt thỏa mãn gục đầu vào vai hắn ngủ thiếp đi. Nàng mê man nói gì đó với hắn nhưng toàn nói những câu vô nghĩa.

Thiên đỡ lấy nàng rồi từ từ rút dương vật ra khỏi tiểu huyệt nàng, tinh dịch theo đó chảy ra ngoài. Hắn đặt nàng nằm nghênh ra giường, cặp chân dài hơi co lên bày ra bộ dạng mê người, bờ mông bị Thiên đánh cho đỏ lên lồ lộ trước mắt, cơ hồ ở vị trí của Thiên lúc này có thể quan sát cả âm đạo và tiểu huyệt của nàng cùng lúc.
Nhìn âm đạo đỏ ửng ướt át cùng tiểu huyệt đỏ ửng bị hành hạ ra cái bộ dạng đáng thương. Thiên thấy có lỗi quá, hắn cúi xuống hôn lên mông nàng sau đó dùng Đế Diễm hong khô giường. Sau đó hắn cho nàng uống một viên đan dược hồi sức, có điều vì nàng đã ngủ mê mệt nên hắn đành nhai ra rồi mớm cho nàng.

Ngân Nguyệt ngủ được khoảng hơn một giờ, sau đó tỉnh lại khi cơ thể đã không còn mệt mỏi. Nàng thấy mình vẫn trần như nhộng nhưng được đắp một tấm chăn mỏng. Thiên đang nằm cạnh nàng, gương mặt hắn đang gần nàng như muốn hôn nhưng thực ra là hắn đang ngắm nhìn nàng.

Ngân Nguyệt bất giác nhớ lại khung cảnh ban nãy, nàng xấu hổ kéo chăn che mặt lại để tránh ánh mắt của Thiên.

Thiên bật cười, sau đó hắn chui vào chăn ôm lấy nàng. Ngân Nguyệt trong lòng hạnh phúc vô cùng, nhưng nàng giật mình khi cảm thấy mông mình bị thứ gì đó cứng dài chạm vào.
Nàng cứng đờ người, gương mặt có chút hốt hoảng mở chăn ra quay lại nhìn Thiên với ánh mắt như không tin : " Chàng...!"

Thiên không nói gì, chỉ thấy hắn hôn nàng một cái sau đó hung hăng đè nàng ra rồi mơn trớn nàng.

Ngân Nguyệt nhất thời hoảng hốt, nhưng sau đó cũng dần chiều theo ý nhân tình.

Trên chiếc giường êm ái, tiếng rên rỉ lại vang lên.

Ngân Nguyệt lại được Thiên đưa lên chín tầng mây.

Hai ngày sau, Thiên mở cửa phòng sau đó dẫn Ngân Nguyệt ra ngoài.

Trong hai ngày ở trong phòng nàng và hắn đã làm đủ các tư thế, đủ mọi loại sung sướng. Ngân Nguyệt đáng ra là không thể dậy nổi nhưng do có đan dược của Thiên nên nàng mới ra ngoài được.

Dù vậy thì nơi tiểu huyệt của nàng vẫn còn chút đau mặc dù đã được nàng áp chế cơn đau bằng pháp lực.

Ngân Nguyệt lườm Thiên một cái, Thiên thấy thế biết nàng đang thầm trách mình thì vội nói : " Nàng tới đây cũng đã được một thời gian, để ta đưa nàng tới đại điện giới thiệu chính thức với mọi người."
Hôm nay trên dưới Vạn Hợp Tông náo nhiệt vô cùng. Nghe nói ban nãy tiếng chuông vang lên ba lần, tiếng chuông vang lên báo hiệu Tông Chủ triệu tập toàn bộ môn đồ tới đại điện.

Hàng ngàn đệ tử nhanh chóng có mặt tại đại điện đứng ngay ngắn theo hàng theo lối, trật tự rõ ràng.

Phía hai bên trái phải chiếc ngai tông chủ có đặt thêm hai chiếc ghế nhỏ hơn với hoa văn tinh tế mềm mại nhưng không kém phần uy nghiêm.

Minh Trúc, Thanh Trúc, Hồng Trúc đứng tại vị trí của bản thân hướng mắt về phía chúng đệ tử để kiểm tra một lượt xem còn thiếu ai hay không.

Mẫu Đơn, Trầm Hương và Vô Hạn thì được ngồi ghế khách mời.

Lúc này Thiên xuất hiện cùng với hai mỹ nhân hai bên, Thiên dắt Tiểu Cúc ngồi lên ghế bên phải, sau đó dắt Ngân Nguyệt ngồi lên ghế bên trái, cuối cùng hắn ngồi tại vị trí chính giữa. Pháp lực lan tỏa khiến cả đại điện phải rùng mình.
Sau cuộc chiến với Lạc Hoàng Đế, tuy phía Vạn Hợp Tông không thiệt hại gì nhưng cũng tổn hao nguyên khí không nhẹ.

Vì tông môn toàn là nữ, dù không ăn nằm với ai thì Thiên cũng cảm thấy xót xa mỗi khi có ai đó bị thương.

Vì vậy hắn tuyên bố tất cả đệ tử trên dưới đều ngừng việc tu luyện lại.

Nghe được quyết định của Thiên, tất cả ngạc nhiên không hiểu. Thiên liền giải thích : " Mỗi người các ngươi sẽ tới mỗi nơi khác nhau do ta chỉ điểm, tìm một loại nguyên liệu ta cần thế là được."

" Các ngươi biết về Kim Khí Sư chứ?" Thiên hỏi.

Nghe tới đây cũng đã có người hiểu Thiên muốn làm gì, nhưng muốn làm khác với làm được.

Có nữ đệ tử mạnh dạn lên tiếng nói : " Thưa Tông Chủ, cha của đệ tử cũng là một Kim Khí Sư nên đệ tử biết chút ít, ông ấy có thể chế tạo ra vũ khí vô cùng tinh diệu."
Thiên gật gù : " Phải rồi, Kim Khí Sư là những kẻ chế tạo vũ khí, pháp bảo và...Đấu Khải."

Tông môn toàn là nữ, để giảm việc các nàng bị thương đến mức tối thiểu thì Thiên nghĩ tới một biện pháp là chế tạo ra hàng hoạt Đấu Khải.

Đấu Khải này sẽ thay những nữ đệ tử làm những việc tay chân và những việc nguy hiểm như đi vào cùng có khí độc.

Đấu Khải thì chúng nữ đệ tử ở đây có từng đôi lần nghe tới nhưng không biết rõ. Chỉ biết là Đấu Khải vô cùng khó chế tạo mà thôi.

Thiên không muốn tự mình khoe khoang, hắn quay sang nhìn Tiểu Cúc.

Tiểu Cúc khẽ cười một cái, sau đó lên tiếng : " Các ngươi sẽ được phân phó đi tìm nguyên liệu để đem về tông môn cho Tông Chủ chế tạo Đấu Khải. Tông Chủ của các ngươi ngoài khả năng Luyện Đan siêu đẳng ra thì cũng là một Kim Khí Sư thiên tài."
Nghe vậy, sắc mặt của chúng nữ đệ tử đủ loại cảm xúc khác nhau nhưng chủ yếu là hâm mộ.

" Oa, Tông Chủ thật là lắm tài."

Thiên xém quên, hắn đưa tay ra lệnh mọi người trật tự rồi đứng lên đồng thời kéo Ngân Nguyệt đứng cạnh mình.

" Chắc các ngươi không lạ gì Ngân Nguyệt nữa, nhưng hôm nay trước mặt tất cả ta giới thiệu lại."

Thiên nắm tay Ngân Nguyệt, nhìn nàng bằng ánh mắt đầy trìu mến nói : " Nàng ấy là thê tử của ta."

Thiên rất tinh ý, hắn đưa tay về phía Tiểu Cúc. Lập tức một cỗ pháp lực bao bọc lấy nàng đem lại bên hắn.

Hắn trìu mến nói tiếp : " Còn đây thì chắc các ngươi đã quen rồi, nàng ấy cũng là thê tử của ta."

Nam nhân lắm tài lại tuấn tú nữ nhân nào mà không muốn ở bên. Không ai cấm việc ngươi yêu một lúc nhiều người kể cả nam và nữ, nếu ngươi cảm thấy bản thân đủ sức yêu được nhiều người mà làm đối phương cũng thoải mái thì cứ yêu thôi.
Mẫu Đơn xinh đẹp ngồi vắt chéo chân, tay chống cằm nhìn Thiên cùng hai thê tử hắn, miệng khẽ nhếch lên thầm cảm thán : " Muội muội ngốc của ta lắm tình địch thật!"

Hết chương 212!

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.