Trở về truyện

Tây Du Truyền Thừa - Chương 132: Nghỉ Ngơi

Tây Du Truyền Thừa

131 Chương 132: Nghỉ ngơi

CHƯƠNG 132 : NGHỈ NGƠI

2 tuần sau cuộc chiến....

Màn đêm tĩnh lặng, bầu trời đầy sao lấp lánh. Trong khuê phòng thoang thoảng mùi hương dịu nhẹ làm con người ta thoải mái.

Tô Mị đang ngồi trước gương chải tóc, cơ thể quyến rũ ẩn hiện trong lớp áo ngủ mỏng manh.

Hoang Thành trải qua kiếp nạn vực dậy, thân làm Thành Chủ nàng là người vui hơn ai hết. Tuy nhiên lòng nàng có một nỗi buồn khó mà quên được.

Tuy trước kia từng là tú bà của một thanh lâu nhưng Tô Mị rất chung tình, hồi đó có một công tử tán tỉnh nàng và thường qua lại với nhau. Tuy nhiên không lâu sau đó công tử kia do vướng vào tranh quyền đoạt lợi mà mất mạng, từ đó Tô Mị mang một nỗi buồn, nàng mất đi người tâm sự, mất đi người hiểu mình nhất.

Khi vô tình bị cuốn vào Thiên Địa Hồng Hoang, nàng đã dùng kinh nghiệm của mình để quyến rũ Như Thế. Mặc dù lên duyên phu thê nhưng cũng không mấy hạnh phúc, Như Thế ngoài chịch và hứa xuông ra thì rất ít quan tâm đến nàng. Tuy vậy nhưng là phu thê nên khi biết tin Như Thế bị xiên chết nàng cũng vô cùng đau khổ.

Có hai người đàn ông đến với cuộc đời nàng, cả hai cùng chết. Có lẽ nàng là kiếp sát phu, chỉ nên sống một mình.


Cái ngày Ngân Nguyệt và nàng tâm sự, nàng đã không tin vào tai mình khi nghe Ngân Nguyệt nói : " Ta xin lỗi ngươi vì những gì Thiên gây ra, nhưng nếu ngươi cần một phu quân mới ta có thể bảo Thiên làm tròn trách nhiệm."

Tô Mị trợn tròn mắt : " Ngươi không ghen à?"

Ngân Nguyệt gật đầu : " Sao ta lại không ghen cho được, nhưng ta thấy đây là việc nên làm."

Tô Mị nghĩ đến bản mặt đáng ghét của Thiên, sau đó lắc đầu : " Ta không cần các ngươi thương hại."

Ngân Nguyệt nói : " Ngươi giờ đã là thành chủ rồi, nhiều công việc bộn bề cần phải lo, lại một thân một mình không có bờ vai để dựa dẫm rất cô đơn."

Rồi Ngân Nguyệt nắm tay Tô Mị nhẹ nhàng kể : " Thiên là một người ấm áp, ân cần. Hiện tại ngươi có thể không thích chàng nhưng sau này thì sao? Ta sẽ đợi câu trả lời của ngươi."

Với nhãn lực của mình, làm sao Tô Mị không biết Thiên là một thiên tài hiếm có, tuổi còn trẻ đã có những thành tựu đáng khâm phục, chỉ cần nàng theo hắn thì tương lai sẽ quật khởi, nhưng thù giết chồng đâu dễ bỏ qua như vậy được! Nàng muốn hắn phải mạng đổi mạng, nhưng nàng không có dũng khí ra tay.

" Ta...ta cần thời gian!" Tô Mị sau một hồi suy nghĩ, ấp úng nói.


Nằm cô đơn trên chiếc giường rộng rãi, Tô Mị không tài nào chợp mắt được. Dù có ác cảm với Thiên nhưng trong đầu nàng mỗi khi nhắm mắt lại có hình bóng của hắn, cái hình ảnh hắn oai vệ như một chiến thần đứng giữa nguy hiểm để chiến đấu.

Nàng khẽ chạm nhẹ lên đôi môi mọng đỏ của mình, nhớ lại cái đêm hắn giả làm Như Thế và hôn nàng. Lần hôn đó khiến nàng lại đê mê khó tả, một cảm giác thư sướng len lỏi trong tâm trí của nàng.

" Tên đáng chết!" Tô Mị thầm mắng.

Tại một gian phòng khác, Thiên đang ngồi luyện đan thì một thứ căng tròn mềm mại đặt lên vai hắn.

Hắn quay lại, ánh mắt dâm dê nhìn bộ ngực trắng nõn căng tròn của Ngân Nguyệt ẩn hiện sau lớp áo mỏng, nàng đang ôm hắn từ phía sau, ngực đè lên vai hắn, má chạm vào tóc hắn. Bàn tay nhỏ nhắn nghịch ngợm tóc Thiên, Ngân Nguyệt như con mèo con chu đôi môi nhỏ nũng nịu : " Chúng ta đi ngủ thôi chàng!"

Hai tay Thiên đang bận khống chế hỏa diễm trong lò, toàn thân hắn nóng lên do được cơ thể quyến rũ của Ngân Nguyệt áp sát, hắn mỉm cười nói : " Ngoan nào, lên giường trước đi ta đang bận chút."

Nhưng Ngân Nguyệt bướng bỉnh không nghe, nàng luồn qua tay hắn đem cơ thể thơ tho ngọc ngàng ngồi trong lòng Thiên, ngón tay búp măng vẽ trên yết hầu của Thiên cười tinh nghịch.
" Ứ! Ta muốn chàng lên giường cùng ta cơ." Ngân Nguyệt làm nũng.


Thiên cười khổ, hắn hít lấy hương thơm tỏa ra từ mái tóc của nàng, ân cần nói : " Vậy chịu khó đợi ta luyện nốt đan dược nhé!"

Ngân Nguyệt bĩu môi giận dỗi quay mặt đi chỗ khác : " Hứ!"

Thiên nói : " Dạo này ta thấy nàng thần sắc không tốt, đã hái những thảo dược đặc biệt để luyện ra đan dược này cho nàng tẩm bổ, nàng lại giận ta sao?"

Nghe vậy, Ngân Nguyệt ngước mắt lên nhìn Thiên, giận hờn không còn dù chỉ một chút : " Chàng luyện nó cho ta sao?"

Thiên gật đầu : " Chứ cho ai bây giờ!"

Đôi tay trắng mịn vòng ra sau lưng Thiên ôm chặt, đầu ngả vào vai hắn Ngân Nguyệt mỉm cười đáp : " Hihi, cảm ơn chàng."

" Cảm ơn ta? Nàng khách sáo quá đấy." Thiên nhíu mày oán trách.
Ngân Nguyệt khẽ đỏ mặt, sau đó hôn lên má Thiên rồi lại ngả đầu vào vai hắn : " Vậy nụ hôn này thay lời cảm ơn của thiếp!"

Thiên tan chảy, hắn mau chóng hoàn thành quá trình luyện đan để ôm ấp nàng cho thỏa thích.

Giai Kỳ đang ngồi đánh chén con ngỗng quay to chà bá trên bàn, thấy đôi trẻ cứ nói chuyện tỉ tê sến súa như chốn không người thì cay ra mặt, nàng khiêng con ngỗng sang phòng bên cạnh để tiếp tục đánh chén.

Ngửi được mùi thơm bay ra từ lò, Ngân Nguyệt thích thú hỏi : " A có mùi thơm quá, lần trước ta đâu có ngửi thấy mùi này?"

Thiên đáp : " Lần trước ta luyện chỉ là đan Nhị Phẩm, còn đây là đan Tứ Phẩm đó."


Sau khi lấy đan trong lò ra, Thiên cầm trên tay rồi hơi đưa về phía miệng Ngân Nguyệt ý muốn nàng uống.

Nhưng nàng khẽ lắc đầu lảng tránh, Thiên hỏi : " Nàng sao thế? Đan dễ uống lắm mà."
Nàng chu môi : " Uống đan dược lại mất thời gian vận công, để mai đi."

Rồi nàng khẽ luồn tay xuống khúc thịt trong quần Thiên, mặt cười đầy ẩn ý : " Bây giờ thiếp bận rồi!"

" Đáng yêu quá!" Thiên siết lấy vòng eo tinh tế của nàng, hắn nâng cằm nàng lên rồi trao nàng nụ hôn ngọt ngào.

Hôn được một lát, Ngân Nguyệt chủ động rời môi sau đó cởi quần Thiên ra rồi cúi xuống chăm sóc dương vật hắn.

Kề sát dương vật cứng ngắc vào miệng, Ngân Nguyệt hôn lên nó rồi hít ngửi mùi hương nam tính tỏa ra ánh mắt đê mê hưởng thụ. Nàng hôn dương vật Thiên từ gốc lên đầu sau đó lại hôn ngược lại.

Thiên sướng khoái rên rỉ, hắn thu đan dược và lò vào giới chỉ. Sau đó vén váy mỏng của nàng lên rồi cho tay vào mân mê âm đạo ướt át của nàng.

" A!" Ngân Nguyệt rên khẽ khi ngón tay của Thiên tách hai mép âm đạo nàng ra để tiến vào bên trong.
Ngón tay Thiên dính đầy dâm thủy của nàng, hắn đưa lên mũi cảm nhận hương thơm quý phái của nàng sau đó giúp nàng cởi bỏ y phục.

Cả hai nhanh chóng không còn mảnh vải che thân, Thiên bế Ngân Nguyệt lên giường, hắn hôn nàng, hai tay không ngừng bóp vú nàng, sờ mông nàng.

Tiếng rên rỉ như mật ngọt kích thích Thiên tiếp tục mân mê nàng, toàn thân Ngân Nguyệt run lên vì cảm giác sung sướng Thiên đem lại.

Rồi nàng đẩy Thiên nằm ngửa ra, vén tóc lên rồi cúi xuống ngậm lấy dương vật hắn mà bú mút một cách điệu nghệ.

Vừa bú nàng vừa liếc hắn bằng ánh mắt tột cùng gợi tình : " Ưm...Chàng có thích không?"

" Thích! Ta thích lắm!" Thiên hít thở có phần gấp gáp nói.

Ngân Nguyệt cười đầy dâm đãng, nàng vừa mút dương vật hắn vừa di chuyển cơ thể, đem hạ thân đặt trước mặt Thiên theo tư thế 69.
Thiên không ngần ngại mau chóng hôn liếm âm đạo ẩm ướt ngập tràn dâm hương của Ngân Nguyệt, cả hai không ngừng kích thích bộ phận sinh dục của nhau.

" A....sướng quá....thiếp sướng quá chàng!"

Ngân Nguyệt nhả dương vật ra mà rên rỉ, cảm nhận âm đạo nhạy cảm của mình đang bị chiếc lưỡi của Thiên xâm chiếm mọi ngóc ngách, hạt le của nàng cũng cứng hết cỡ và bị hai ngón tay Thiên chăm sóc đến mức đỏ lên.

" Ư...sướng không chịu nổi...a...thiếp chết mất....sao lại sướng thế này!"

Ngân Nguyệt nằm gục đầu vào háng Thiên, tay sục dương vật liên tục còn miệng thì rên rỉ không ngừng. Nàng có cảm giác mình sắp lên đỉnh đến nơi.

" A...nữa chàng ơi...Ứ...Ưm...lưỡi chàng tuyệt quá...ngoáy sâu vào âm đạo thiếp đi...a...cho thiếp sướng chết đi!"
Nàng rên rỉ như hét, khẽ chống tay xuống bụng Thiên rồi nâng cơ thể lên để cho âm đạo tiếp xúc với miệng của Thiên một cách tối đa nhất. Thiên không ngừng hôn liếm âm đạo nàng, hắn tham lam húp hết dâm thủy nàng tiết ra không chừng một giọt.

" A...Thiếp sướng lắm...thiếp muốn ra...cho thiếp ra đi...thiếp yêu chàng!"

Ngân Nguyệt vừa rên vừa di chuyển hông cho âm đạo không ngừng trà sát lên miệng Thiên, cộng thêm lưỡi của hắn đang chọc ngoáy trong nàng nên khiến khoái cảm dâng trào mãnh liệt.

Tâm trí Ngân Nguyệt vụn vỡ, lúc này chỉ còn nghĩ đến tình dục. Nàng vừa rên rỉ vừa tự mân mê vú mình.

Rồi nàng rùng mình mãnh liệt, âm đạo co bóp dữ dội dâm thủy như suối tuôn ra, nàng nhắm nghiền hai mắt ngửa cổ lên rên lớn : " THIẾP RAAAAAAAA!"

Thiên húp hết dâm thủy của nàng, sau đó đặt cơ thể run rẩy của Ngân Nguyệt xuống giường.
Ngân Nguyệt hiểu ý liền bò tới bú dương vật cho hắn. Nàng dùng chiếc lưỡi tinh nghịch ngự trị trên đầu khấc của hắn, đôi mắt mơ màng nhìn hắn, trong đầu chỉ nghĩ muốn hắn xuất tinh vào miệng mình.

Bú dương vật như con điếm một hồi, Ngân Nguyệt đẩy hắn ngồi xuống sau đó nàng ngồi vào lòng hắn ngực chạm ngực mặt đối mặt.

Âm đạo hé mở đón nhận dương vật đâm vào lút cán.

" Á!" Tiếng rên sung sướng của Ngân Nguyệt giống như liều thuốc kích thích đối với Thiên, hắn hôn môi nàng, liếm cổ nàng, bú vú nàng, đánh mông nàng một cách vừa mạnh bạo và ân cần.

Nàng di chuyển hông, đem dương vật nhả ra nuốt vào trong âm đạo, tiếng rên rỉ, tiếng da thịt va chạm, tiếng môi lưỡi cứ thế vang lên trong căn phòng ngập tràn xuân sắc.

" A...nàng khít quá...ta yêu nàng!" Cảm nhận dương vật được âm đạo Ngân Nguyệt bóp nghẹt, Thiên sung sướng cảm thán.
" A...thiếp cũng yêu chàng...dương vật của chàng cứng quá...nó làm thiếp không thể ngừng nhấp được." Ngân Nguyệt đĩ thõa rên rỉ, một tay nàng ôm vai Thiên còn một tay nâng ngực lên đút vào miệng hắn.

" A...ngực thiếp có ngon không?" Ngân Nguyệt hỏi.

Thiên ngoạm lấy vú nàng như muốn nuốt chửng, sau đó đáp : " Ngon, nương tử của ta cái gì cũng ngon!"

Ngân Nguyệt đê mê sung sướng, âm đạo và ngực đều được kích thích, thiếu điều muốn lên đỉnh thêm lần nữa.

Rồi nàng cũng không thể kìm chế mình, run rẩy ôm đầu Thiên mà lên đỉnh lần nữa, dâm thủy lại tuôn ra không ngừng.

Thiên âu yếm nàng : " Dâm dâm cô nương!"

Ngân Nguyệt bĩu môi trong sung sướng : " Tại chàng hết a! Bắt đền chàng."

Thiên phì cười, hắn để nàng nằm ngửa trong khi dương vật vẫn đang cắm sâu trong âm đạo nàng rồi ra sức lấp đầy nàng bằng những cú thúc đầy mạnh mẽ.
Thể thể quyến rũ ướt đẫm mồ hôi, hai bàn tay trắng trẻo vịn lấy đôi vai rắn chắc của người tình, Ngân Nguyệt đê mê hưởng thụ từng cú lắc sâu tận tử cung mình, nàng chỉ mong giây phút này kéo dài mãi mãi.

" A...lấp đầy thiếp đi...cho thiếp sướng đến chết đi!"

" A...thiếp sướng quá...nữa đi...a!"

" Tướng công, cho thiếp tinh dịch của chàng đi...lấp đầy chúng trong tử cung của thiếp...thiếp muốn có em bé với chàng...thiếp muốn mang thai tiểu quỷ nhỏ của chúng ta...A!"

" Mỹ nhân, ta sẽ cho nàng toại nguyện!" Thiên cúi xuống hôn môi với nàng, cả hai trao nhau nụ hôn nồng cháy không rời.

" A...THIẾP RA....AAAAAA! THIẾP SƯỚNG!"

Ngân Nguyệt lên đỉnh lần nữa, dâm thủy của nàng lại tuôn ra không ngừng, sau đó nàng chuyển tư thế chổng mông lên cho Thiên yêu từ phía sau.
Thiên kê dương vật vào âm đạo nàng trong tư thế doggy sau đó ấn mạnh rồi nhấp.

Hắn vừa nhấp vừa bóp vú nàng, rồi nâng cằm nàng quay lại để hôn.

" A...thiếp chết mất...yêu chàng quá...hư hư!"

Ngân Nguyệt đã hoàn toàn rơi vào mê loạn, gương mặt đầy nét dâm đãng mỉm cười đĩ thõa, đôi mắt mơ màng như bị thôi miên đắm chìm trong tình dục.

Cả hai đổi nhiều tư thế, khi thì Ngân Nguyệt ngồi cưỡi ngựa được quyền làm chủ cuộc chơi, khi thì nàng chịu nằm sấp cho Thiên thúc vào âm đạo. Khi thì cả hai vắt chéo chân chữ X, dương vật và âm đạo không rời nhau.

" A sướng...sướng...sướng...sướng!"

" Thiếp sướng...thiếp yêu chàng!"

" Thiếp yêu chàng...thiếp yêu chàng!"

" Yêu chàng...yêu chàng...yêu chàng...yêu chàng...!"

" Yêu...yêu...yêu...yêu...yêu...!"
" Ứ...A...Á...Ư....Ứ....ƯM....A....A..!"

Ngân Nguyệt được như ý nguyện, bị Thiên hành cho cả đêm không lúc nào là không sung sướng, nàng lên đỉnh trên dưới mười lần, tâm trí rơi vào mơ hồ, âm đạo và miệng được lấp đầy bởi vô số tinh dịch của Thiên. Da thịt trắng nõn của nàng toàn những vết đỏ do bàn tay rắn chắc của Thiên bóp véo, xoa nắn mà thành.

Dự là nàng sẽ phải nghỉ ngơi vài ngày để lấy lại sức lực. Nàng nằm bất động trên giường, tay chân vô lực.

" Chàng là tên đáng ghét...thiếp sướng! Thiếp yêu chàng." Ngân Nguyệt mơ mơ màng màng , dư âm khoái cảm vẫn còn đọng lại, nàng mỉm một nụ cười tột cùng thỏa mãn.

Thiên tỉnh dậy, thất nàng mệt quá nên không lỡ đánh thức, hắn ra ngoài làm một số việc sau đó tới giữa trưa quay lại phòng.
" Quá giờ trưa rồi, dậy thôi!" Thiên bước vào phòng thấy Ngân Nguyệt vẫn đang lõa thể nằm ngủ trên giường liền gọi.

Ngân Nguyệt tỉnh dậy, mệt mỏi đáp : " Huhu, đỡ thiếp!"

Được Thiên bế lên, Ngân Nguyệt ủy khuất rúc vào ngực hắn nói : " Ta không đi nổi nữa, bắt đền chàng!"

" Được rồi! Ta giúp nàng tắm rửa sau đó ra ngoài ăn trưa nhé! Hôm nay ta bắt được con thú to lắm." Thiên vừa nói vừa bế nàng vào phòng tắm.

Ngân Nguyệt không nói gì, chỉ đỏ mặt gật đầu.

Sau khi giúp nàng tắm rửa thay y phục, Thiên dìu Ngân Nguyệt đến phòng ăn nơi Tô Mị và Giai Kỳ đang chờ sẵn.

" Chàng bắt được con thú gì vậy? Ta ngửi thấy mùi thơm rồi." Ngân Nguyệt chân đi không vững, bịn vào tay Thiên mỉm cười hỏi.

Thiên đáp : " Nàng phải tận mắt nhìn mới biết được!"
Hết Chương 132!

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.