Trở về truyện

Tân Tiếu Ngạo Giang Hồ (Sắc Hiệp) - Chương 138

Tân Tiếu Ngạo Giang Hồ (Sắc Hiệp)

138 Chương 138

Ngay sau câu nói đó của Lệnh Hồ Xung, Nhạc phu nhân rút nhanh con dao trên dây lưng chàng đâm mạnh vào bùng. Một vũng máu trào ra khóe miệng. Nhạc phu nhân từ từ đổ xuống hai mắt nhắm nghiền. Nàng đã tự vẫn ngay trong vòng tay của chàng. Quá bất ngờ, Lệnh Hồ Xung không kịp ngăn cản, chàng đau đớn liên tục gào thét gọi hai tiếng “Sư nương”. Nhưng nàng đã nhắm mắt, trút hơi thở cuối cùng. Ra đi mãi mãi. Chỉ trong một thời gian ngắn, những người phụ nữ mà chàng yêu thương nhất, Đông Phương, tiểu sư muội, bây giờ là sư nương của chàng lần lượt rời bỏ chàng khiến cho nỗi đau của Lệnh Hồ Xung là vô cùng lớn, nhân lên gấp ngàn lần. Doanh Doanh đứng đó, không biết an ủi chàng ra sao, đành đặt tay lên bờ vai đang run run của chàng như để chia sẻ nỗi đau mà chàng đang gánh chịu.

Nhạc Bất Quần lúc này nghe tiếng khóc sầu thảm của Lệnh Hồ Xung, từ từ tỉnh giấc. Doanh Doanh thấy vậy, bước tới vung tay định kết liễu mạng sống của hắn:

– Đừng. – Tiếng thét của Lệnh Hồ Xung khiến nàng dừng tay kịp lúc. Lệnh Hồ Xung nhìn Nhạc Bất Quần bằng ánh mắt đỏ ngàu, chàng tiếp tục lên tiếng:

– Nhạc Bất Quần, ta cho ông biết, tình nghĩa sư đồ của ta và ông từ nay ân đoạn nghĩa tuyệt, chỉ cần ta gặp ông lần nữa, chúng ta sẽ quyết chiến sinh tử. CÚT ĐI.

Sau câu nói của Lệnh Hồ Xung, Doanh Doanh liền khống chế ông ta rồi nhét vào miệng Nhạc Bất Quần một viên thuốc. Nhạc Bất Quần không kịp nhả ra, viên thuốc từ từ chạy qua cuống họng rồi đi vào trong bụng. Hắn hốt hoảng lên tiếng:

– Ngươi…cho ta uống cái gì vậy?

Doanh Doanh mỉm cười lên tiếng:

– Từ nay về sau, cứ đến tiết Đoan Dương, ông hãy vác xác đến Hắc Mộc Nhai, ta sẽ ban cho ông thuốc giải.


Nhạc Bất Quần giật mình:

– Tam thi não thần đan.

– Tam thi não thần đan, là linh đan diệu dược của giáo ta, chỉ có nhân vật số 1 và người lập đại công mới có tư cách uống. Ta sẽ cho loan tin trên giang hồ Chưởng môn Nhạc Bất Quần phái Ngũ Nhạc đã thành tâm gia nhập giáo ta. Bây giờ ông có thể biến đi được rồi.

Nhạc Bất Quần tái mặt, không nói được lời nào, lặng lẽ bò dậy cúp đuôi đi mất, nhưng trong đầu vẫn nghĩ kế tìm thuốc giải. Đi được vài dặm, Nhạc Bất Quần bắt được một tên trưởng lão khác trong Ma giáo, hắn ra tay giết chết tên này và tìm trên người hắn được một tấm Hắc Mộc lệnh bài, bất giác Nhạc Bất Quần đắc ý cười lớn:

– Xem ra, muốn lấy được thuốc giải, phải bắt đầu ra tay từ Nhậm Doanh Doanh.

Ngôi mộ của Nhạc phu nhân được Lệnh Hồ Xung cẩn thận chôn cất ngay bên cạnh ngôi mộ của Linh San. Vậy là từ nay, xuống dưới cửu tuyền, họ lại tiếp tục được là mẹ con. Hai người cũng có người để bầu bạn, không còn sợ cô đơn lẻ loi nữa…

Lệnh Hồ Xung đã quá chán ngán chuyện ân oán giang hồ, vì vậy, sau khi chôn cất sư nương của chàng xong, hai người ở đó thêm một tuần nữa. Sau đó Lệnh Hồ Xung và Doanh Doanh cùng nhau lên núi Hằng Sơn, theo ý định của chàng, Lệnh Hồ Xung sẽ truyền lại ngôi vị trưởng môn cho Nghi Ngọc, sau đó sẽ đợi Bình Nhất Chỉ giải độc cho Doanh Doanh xong sẽ cùng nàng du ngoạn nhân gian, bỏ qua hết những ân oán cá nhân trong giang hồ, tiêu diêu thổi khúc tiếu ngạo giang hồ với nàng. Lệnh Hồ Xung trở về núi trong sự chào đón của tất cả mọi người, tất cả bọn họ đều mong chàng trở về để lãnh đạo Hằng Sơn.

Buổi tối hôm đó, để chào mừng Lệnh Hồ Xung và Doanh Doanh trở về Hằng Sơn bình an vô sự, phái Hằng Sơn đã tổ chức một tiệc mừng nho nhỏ, toàn là đồ chay, coi như một phần để chúc phúc cho Doanh Doanh và chàng. Tất cả các đệ tử ở đó đều được tham gia. Chỉ có Điền Bá Quang và Lam Phượng Hoàng là chạy đi đâu không rõ. Mọi người đều tham gia ăn uống nhiệt tình, hò hét vui vẻ. Nhưng ngay sau khi bữa tiệc diễn ra được nửa canh giờ, tất cả mọi người đều nằm lăn ra bàn của mình mà gục ngay tại chỗ, không rõ nguyên nhân.


Ngay sau khi phái Hằng Sơn đang ồn ào náo nhiệt bỗng nhiên lặng im thì ngay lập tức có một nhóm gồm mười tên lao vun vút lên trên đại điện rồi lén lút bước vào, chúng nhìn thấy Lệnh Hồ Xung, Doanh Doanh và những người còn lại đều nằm la liệt, người nằm sấp, người nằm ngửa, người nằm nghiêng, người chồng đống lên nhau mà ngủ, tất cả đều say sưa không hề biết nguy hiểm đang ập xuống đầu mình.

Mười tên này là những thành phần bất hảo của Ma giáo, sau khi phạm giới luật, chúng bị khai trừ ra khỏi giáo. Ngay lập tức chúng lập ra một nhóm riêng, chuyên đánh chặn, cướp bó và cưỡng hiếp con gái nhà lành. Và tất cả bọn chúng đều bị Nhạc Bất Quần mua chuộc, sau khi có được Hắc Mộc lệnh. Nhạc Bất Quần âm thầm tìm hiểu vè đám người này, hắn dùng Hắc Mộc lệnh triệu tập bọn chúng, sau đó ra lệnh cho bọn chúng đánh thuốc mê, bắt trói tất cả những ni cô trên núi này lại để đưa lên Hắc Mộc Nhai, sau đó, mục đích của Nhạc Bất Quần là dùng đám ni cô Hằng Sơn này để ép Lệnh Hồ Xung và Doanh Doanh giao ra thuốc giải. Ngoài ra, Nhạc Bất Quần còn loan tin Lệnh Hồ Xung đã có Tịch tà kiếm pháp cho bọn chúng biết. Điều này khiến bọn chúng háo hức vô cùng. Tịch tà kiếm pháp, bộ kiếm pháp mà mọi cao thủ đều muốn có trên đời để độc bá thiên hạ. Nhạc Bất Quần sau khi điều chúng đi, khoái chí cười the thé:

– Hé hé hé. Nhậm Doanh Doanh…cô cho ta uống Tam Thi Não Thần Đan. Ta sẽ khiển cho cô bị một đám cướp ô hợp, bẩn thỉu và cặn bã nhất giang hồ này hãm hiếp tập thể. Đó là cái giác của việc dám đối đầu với Nhạc Bất Quần ta.

Bọn chúng chạy lên đại điện, thấy mọi người đều đã bị trúng phải liều thuốc mê cực mạnh mà chúng đã lén bỏ vào trong thức ăn. Ngay lập tức chúng trói hết bọn họ lại, sau đó phát ám hiệu xuống phía dưới. Ngay lập tức có hơn chục tên nữa chạy lên, bọn chúng theo lệnh, trói chặt các nico lại, sau đó đem hết xuống xe ngựa ở dưới sau đó thẳng hướng Hắc Mộc Nhai chạy.

Trê đại điện lúc này chỉ còn lại Lệnh Hồ Xung và Doanh Doanh, cả hai vẫn đang tựa vào nhau say ngủ mà không hề hay biết điều gì. Hai người họ được Nhạc Bất Quần đặc biệt căn dặn bọn chúng phải tráo thật chặt lại, sau đó, chính chúng phải giải đi, bởi vì võ công của hai người này vô cùng cao cường. Một tên lâu la trong số chúng hỏi tên thủ lãnh ở đó:

– Đại ca, bây giờ chúng ta trói họ lại chứ?

Tên thủ lãnh không nói gì, âm thầm bước đến bên họ, hắn lật Lệnh Hồ Xung và Doanh Doanh ra, vừa nhìn thấy Doanh Doanh, cả chục tên khốn đã ò lên một tiếng kinh ngạc. Nàng thực sự quá đẹp. Bọn chúng gia nhập Ma giáo đã lâu, nhưng đám vô danh tiểu tốt như chúng chưa bao giờ có cơ hội được gặp nàng. Hôm nay, được tận mắt chứng kiến dung nhan của nàng, bọn chúng không hỏi kinh ngạc. Nàng thực sự quá đẹp, cả đời chúng chưa bào giờ nhìn thấy một người con gái nào đẹp và gợi dục như thế. Chỉ nhìn ngắm nàng thôi mà cả chục đứa, tên nào tên nây cặc dái cứ dựng ngược lên cả đũng quần. Hắn phải thốt lên:


– Trời ơi, Thánh cô đẹp quá, thật không thể tin được.

– Đúng đấy đại ca. – Lũ đàn em chó má gật đầu đồng ý.

– Thằng kia, thằng nay, mau lôi Lệnh Hồ Xung ra một căn nhà khác sau đó trói thật chặt hắn lại cho ta. Tốt nhất là trói hẳn vào cột nhà ấy. Hôm nay chúng ta không cần Tịch tà kiếm pháp vội. Ha ha ha

Lũ đàn em hiểu ngay ý của hắn, tất cả cười phá lên sằng sặc. hai tên được lệnh nhanh chóng khiêng Lệnh Hồ Xung sang một căn nhà khác, cách đó không xa, chúng cẩn thận dùng dây thừng trói chặt tay chân chàng lại, sau đó còn trói luôn chàng vào một cái cột nhà ở đó, rồi sau đó nhanh nhảu chạy lên đại điện, nơi đại ca hắn và đám huynh đệ chó má đang quây quần bên Doanh Doanh.

Sau khi Lệnh Hồ Xung bị trói lại như một khúc dò, những người còn lại cũng đã được chuyển đi, bọn chúng bắt đầu vây kín lấy Doanh Doanh, nàng vẫn đang say sưa ngủ dưới ảnh hưởng của thuốc mê, không hề hay biết chuyện gì xảy ra. Bọn chúng kê một cái bàn lớn và chiều cao cùng vừa tầm nhất ra giữa đại điện, sau đó một tên được lệnh bế nàng nằm ra giữa cái bàn.

Doanh Doanh vừa nằm ra bàn là tất cả mười đứa đầu trâu mặt ngựa đều bâu lấy nàng liền. Từ tên thủ lãnh tới thằng cướp quèn đều dán mắt nhìn lên người của Doanh Doanh mà không ngờ nàng lại đẹp và quyến rũ đến thế. Những tiếng khen ngợi, trầm trồ, xúyt xoa vang lên không ngớt.

Doanh Doanh nằm ngửa trên bàn, hai mắt phượng nhắm nghiền, hai cánh mũi thanh tú phập phồng, hai đôi môi mọng hé mở như đang cười tình, mặt nàng khả ái, nhu mì, xinh tươi, duyên dáng thật đúng là một khuôn mặt thiên thần, trông kiều diễm không bút nào tả xiết. Dáng người nàng nhỏ nhắn, gọn ghẽ, thon thon. Hai tay búp măng trắng nuột. Hai chân thon dài, tròn lẳn. Ngực nàng nhấp nhô theo nhịp thở, đầy đặn, vun tròn. Nàng nằm yên thiêm thiếp trên bàn, hai tay rộng mở, hai chân dạng ra, như mời mọc, như chào đón, như dâng hiến, như trao thân.

Cả bọn mười đứa đều dồn tới chung quanh chiếc bàn. Mùi hương da thịt ngọt ngào từ người nàng tỏa ra thơm ngát. Mắt đứa nào cũng đều mở căng ra, miệng đứa nào cũng đều há hốc, lưỡi đứa nào cũng đều thè ra, nước dãi nhễu xuống. Và dĩ nhiên cặc đứa nào cũng đều cương cứng. Doanh Doanh nằm đó dưới ánh đèn lung linh, trẻ đẹp sắc sảo, hết sức khiêu gợi khiến bọn chúng thèm thuồng nhỏ dãi. Chúng tụ lại quanh người nàng, mặt mũi láo liên như lũ sói bao quanh một con cừu. Một lũ sài lang hung dữ, hừng hực lửa dục, chỉ chực nhào tới ăn tươi nuốt sống con mồi trơ trọi, tơ non thơm ngọt. Vậy mà Doanh Doanh, không hề biết thân mình đang trong cơn hiểm nguy, lạc dục, vẫn còn thiêm thiếp giấc nồng, thản nhiên yên ngủ trước những con mắt đỏ ngầu vì khát dục, nứng tình. Mười thằng du côn cứ liện tục đưa mắt nhìn lên thân thể trẻ đẹp, diễm lệ của Doanh Doanh rồi lại nháy mắt nhìn nhau, hứa hẹn đêm nay sẽ làm một đêm hành lạc dai dẳng và sung sướng nhất trong cuộc đời khốn nạn của chúng.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.