46 Chương 46: Ăn nhiều để xoa dịu nỗi đau
Anh đã xâm nhập vào điện thoại di động của Mộc Trạch Tê vào đêm hôm đó nên có thể nhìn thấy mọi hoạt động và điều khiển một số chức năng trên giao diện điện thoại di động của Mộc Trạch Tê.
Nếu Mộc Trạch Tê đăng bài đăng đó, nội dung bài đăng sẽ thay đổi ngay lập tức và ảnh của Lâm Thi Vũ sẽ được thay thế bằng ảnh của chính Mộc Trạch Tê. Gậy ông đập lưng ông.
Nghiêm Kỷ mở album ra xem một bức ảnh mà anh đã chuyển qua từ điện thoại di động của Mộc Trạch Tê.
Trong ảnh là thân hình nõn nà của cô gái, đôi tay cứng ngắc ngượng ngùng đang ôm lấy ngực. Ngực to mềm như quả bóng nước, căng tràn lộ ra khỏi cánh tay trắng nõn.
Đầu vú hồng hào khẽ hé lộ ra khỏi những ngón tay trắng nõn, mềm mại, giống như quả anh đào trong tuyết trắng, hấp dẫn như một chiếc bánh kem dâu tây.
Nửa vòng cung duyên dáng trên ngực trái còn có một nốt ruồi đỏ nhỏ dễ thấy, khiến da thịt như ngọc càng thêm quyến rũ mê người, vô cùng bắt mắt.
Nghiêm Kỷ cảm thấy rất xinh đẹp, trong lòng lại có chút bất mãn.
Anh lẩm bẩm một mình: “Chậc chậc, chụp ảnh này để làm gì?” Đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, gương mặt điển trai trở nên tối tăm ảm đạm, lộ vẻ không hài lòng: “Hay là muốn gửi nó cho ai?”
Mộc Mộc và Nam Nam đã có một khoảng thời gian thảo luận kế hoạch vui vẻ. Cuối cùng còn cùng nhau tiêu diệt mấy hộp cơm, hộp đựng cơm xinh đẹp cũng không có “cảm giác đựng cơm rang”.
Cuối cùng, toàn bộ chân trái của La Nam Nam đã mất cảm giác. Lúc Nghiêm Kỷ phát hiện ra đã nhanh chóng gọi xe cấp cứu.
Trước khi được đưa lên xe cấp cứu, La Nam Nam vẫn nắm lấy bàn tay nhỏ bé của Mộc Trạch Tê, nhỏ giọng nhắc nhở.
"Trạch Tê à, những thứ được miêu tả trong sách khi đặt trong “hiện thực” sẽ rất tàn khốc, cũng sẽ rất đau đớn. Sau này có thể cậu sẽ suy sụp rất nhiều, nhưng đừng nản lòng!"
Nói xong, cô ấy liếc nhìn Nghiêm Kỷ đang đứng bên cạnh, giọng nói trầm thấp chuyển thành giọng lạnh lạnh băng: "Trân trọng sinh mệnh, tránh xa nam chính."
"Nam Nam, tớ hiểu rồi. Cậu nên đi bác sĩ sớm đi!" Mộc Trạch Tê rơm rớm nước mắt nói khi thấy đầu gối của La Nam Nam sưng to như cái bánh bao.
“Được rồi.” La Nam Nam không thích làm người đẹp khóc. Theo cốt truyện, đúng là cô ấy nên rời khỏi đây một thời gian ngắn.
Nghiêm Kỷ, Lâm Thi Vũ, Trần Triết thấy hai người như sinh ly tử biệt. Tất cả đều có nghi ngờ, quan hệ giữa hai người tốt như vậy từ khi nào?
Chương kế tiếp
47
Chương 47: Ăn nhiều để xoa dịu nỗi đau 2?
48
Chương 48: Nhận ra sự thay đổi
49
Chương 49: Vận mệnh là thứ không thể cưỡng cầu
50
Chương 50: Thế giới vừa chân thật vừa giả tạo này kì quái tới mức quỷ dị
51
Chương 51: Nhận ra ngón chân trắng hồng đang cuộn tròn, dục vọng chiếm hữu nam chính bùng nổ