Trở về truyện

Sau Khi Bị Vả Mặt Nữ Phụ Cuỗm Được Nam Chính - Chương 27: Nữ Chính Nữ Phụ Bắt Đầu Tranh Chấp

Sau Khi Bị Vả Mặt Nữ Phụ Cuỗm Được Nam Chính

27 Chương 27: Nữ chính nữ phụ bắt đầu tranh chấp

Thông thường vào những thời điểm này, những ghế xung quanh Nghiêm Kỷ là những chỗ ngồi tốt nhất. Bởi vì trong lớp truyền tai nhau: “Người nào ngồi gần Nghiêm Kỷ thì thành tích đều sẽ tăng lên.”

Mấy học sinh nam có thành tích kém trong lớp đang chắp tay cầu nguyện cho mình có thể bốc được chỗ ngồi gần Nghiêm Kỷ. Mấy bạn nữ luôn muốn tới gần Nghiêm Kỷ nghe được bạn nam lẩm bẩm thì liền lao vào đập bọn họ.

Bốc thăm xong.

Lâm Thi Vũ bốc được vị trí ngồi ngay sau Nghiêm Kỷ, bạn cùng bàn của cô ấy vẫn là Mã Văn Lệ. Hai chị em vui vẻ ôm lấy nhau.

Lần này Mộc Trạch Tê lại bốc được vị trí hàng sau cạnh cửa sổ, cách tổ của Nghiêm Kỷ rất xa, nếu muốn hỏi Nghiêm Kỷ một vấn đề gì đó thì cô phải băng qua một lối đi thì mới gặp được anh. Khoảng cách hai người càng ngày càng xa…

Mộc Trạch Tê nhớ tới lời của mẹ, bản thân cô thì một mực theo đuổi, và cảm giác xa cách của Nghiêm Kỷ. Nỗi sợ hãi, mất mát và sự ghê tởm với Lâm Thi Vũ lúc này đã chạm tới cực điểm.

La Nam Nam liếc mắt nhìn sắc mặt của Mộc Trạch Tê, thấy gương mặt nhỏ nhắn của cô đã trắng bệch. Trong lòng lại thở dài một tiếng, buff nữ phụ hắc hóa +1.

Sở dĩ là nữ chính, bởi vì vầng hào quang nữ chính mà cô thiết lập đã định trước là sẽ ở cạnh nam chính. Vì thế Lâm Thi Vũ may mắn là điều đương nhiên, mà may mắn của cô sẽ lấn át đi may mắn của người khác, như nữ phụ chẳng hạn.


Thật ra đổi chỗ ngồi chỉ là chuyện nhỏ, nhưng bốc trúng chỗ cách xa người mà mình thích thì lại là chuyện lớn. La Nam Nam cũng từng có một thời thanh xuân như vậy, rõ ràng là học cùng lớp nhưng lại không được ngồi gần người mà mình thích, thậm chí còn phải ngồi rất xa, trái tim như muôn trùng xa cách.

Trần Triết vẫn ngồi phía trước La Nam Nam, vừa quay đầu đã nhìn thấy ánh mắt đang liếc ngang liếc dọc của học bá.

Sau khi tất cả các tiết học buổi sáng kết thúc thì đến thời gian nghỉ trưa.

"Thi Vũ! Cùng nhau ăn cơm nha!" Lâm Thi Vũ đã dần dần hòa nhập với lớp học, có một người bạn thường xuyên hẹn nhau cùng đi ăn cơm.

"Yes sir!" Lâm Thi Vũ kiểm tra lại quỹ lớp thu lần trước, kẹp vào trong sách đặt lên cạnh bàn rồi cùng mọi người đi ăn cơm.

Lúc nghỉ trưa, phòng học không có một bóng người. Mộc Trạch Tê ăn xong bữa cơm giảm béo được mẹ chuẩn bị, ức gà không có dầu không có muối, trứng gà không có lòng đỏ, salad rau quả không có sốt salad, hoàn toàn là bữa ăn ít calo và ít chất béo.

Vẫn rất đói, đói muốn ngất. Đói đến mức Mộng Trạch Tê hăng hái học hành.

Cô đang đọc “Thấm Viên Xuân - Trường Sa ** Hàn Đông... “ thấy quả quýt đầu cây, cô nuốt nước miếng, sau đó quyết định không học thuộc bài này nữa.


Cô lại đọc “Vệ Phong. Manh manh chi si si…”nhìn thấy "vô thực tang thấm", nhắc đến quả dâu, miệng đã chảy đầy nước miếng, lại nhìn thấy "Kỳ thủy thang thang", não Mộc Trạch Tê tự động dịch thành nước canh? Canh gì?

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.