Trở về truyện

Sáng Thần Tu Luyện Hệ Thống - Chương 26: Bích Hải Triều Sinh!

Sáng Thần Tu Luyện Hệ Thống

26 Chương 26: Bích hải triều sinh!

"Hoàng đảo chủ đúng là người giữ chữ tín, tại hạ hôm này đến mang theo một vị thiếp thân nha hoàn, tại hạ nhất mực yêu thương lại rất thông minh, tại hạ có tâm muốn dạy nàng ta võ công để phòng thân"

Lý Thiên Ngọc nói xong, hơi dừng lại một chút sau đó mới tiếp tục mở miệng:

"Thế nhưng tiếc là tại hạ thân chỉ biết pháp môn tu luyện nội công, chiêu số ngược lại tại hạ đều không biết, mà trên giang hồ hiện nay, cũng không có mấy loại võ công được coi là tinh diệu đồng thời phù hợp với nữ tử, tại hạ cũng suy nghĩ rất kỹ, cảm thấy chỉ có đào hoa đảo võ công là thích hợp với nàng, mong đảo chủ chỉ điểm cho nàng một hai".

Nhìn Hoàng Dược Sư biểu tình không vui không buồn, chân mày có chút cau lại, hắn hít sâu một hơi nghiêm túc nói:

"Tại hạ bảo đảm nếu không có Hoàng đảo chủ mệnh lệnh, nàng tuyệt đối sẽ không truyền võ công cho bất kỳ ai!" Lý Thiên Ngọc lại nói.

"Được rồi, ý của tiểu huynh đệ ta đã biết, đối với người được Hoàng mỗ công nhận, chẳng lẽ một vài môn công phu mà thôi, ta có thể luyến tiếc sao?"Hoàng Dược sư chợt bật cười mà nói.

"Vậy sao, thật tốt quá, như thế tại hạ đa tạ đảo chủ tác thành" Lý Thiên Ngọc chắp tay vui mừng nói.

"Hoàng đảo chủ, thế nhưng xin chờ một chút, nàng hiện tại vẫn còn ngoài bến thuyền, trước đó tại hạ lên đảo có chút bận tâm cho nên không mang nàng theo, cho nên...tại hạ bây giờ liền đi ra ngoài đó mang nàng tới bái kiến Đảo chủ" Lý Thiên Ngọc chắp tay cười nói.

"Tiểu huynh đệ khách khí, vậy tiểu huynh đệ cứ ra ngoài tiếp nàng, lão phu sẽ sai hạ nhân chờ ở nơi này còn lão phu về trước chuẩn bị trà nước điểm tâm tiếp đón tiểu huynh đệ!" Hoàng Dược sư liền gật đầu nói sau đó phân phó hạ nhân một chút rồi rời đi.

Thu nhi lúc này vẫn đang ở trong sáng thần không gian tu luyện, Lý Thiên Ngọc mau chóng tìm chỗ vắng mang nàng ra sau đó đi theo hạ nhân tiền tới một tòa lầu các.

Bước vào phòng, Lý Thiên Ngọc chỉ thấy đây là một nhã gian dùng để tiếp khách, tranh chữ, câu đối treo bên trên vách tường bằng trúc, lộ ra sự đơn giản mà thanh tao, hắn cùng Thu nhi ngồi xuống, hạ nhân ngay lập tức liền bưng trà và bánh ngọt lên, hướng về phía Thu nhi, hắn nói :

"Thu nhi ! Hôm nay công tử mang nàng tới Đào hoa đảo, chính là muốn Hoàng đảo chủ dạy nàng võ công, tuy Hoàng đảo chủ tính tình cổ quái hơi khác thường nhân, có điều nàng cũng không cần phải sợ hãi, cứ tùy ý một chút lại tốt, hơn nữa nhớ chăm chỉ học có biết không?"

"Công tử, Thu Nhi biết rồi mà, đây đã là lần thứ ba ngươi nói chuyện này rồi, Thu nhi cũng không phải là heo nha mà ngốc như vậy!" Thu nhi mặt phụng phịu nói.

"Ha hả...Thu nhi, không nên sinh khí, công tử cũng chỉ là muốn tốt cho nàng thôi, nàng cũng biết mà!" Lý Thiên Ngọc xoa xoa đầu nàng, đút cho nàng một miếng bánh chịu thua nói.

"Hì hì.. Công tử, Thu nhi biết ngươi tốt với ta nhất!" Thu nhi lại tươi cười, khoác tay hắn, cắn lấy điểm tâm ngọt ngào nhấm nuốt.

Đúng lúc này, có người tiến vào, Lý Thiên Ngọc cùng Thu nhi sửng sốt đứng lên chào hỏi.

Người tới không phải Hoàng Dược Sư mà là một vị mỹ thiếu phụ, Lý Thiên Ngọc nếu không đoán ra là ai thì cũng quá mất mặt.

Ngoài thê tử Hoàng Dược sư Phùng Hằng ra thì còn có thể là ai được đây? Nàng tuy đã hơn ba mươi nhưng trông còn rất phong vận, có sự hấp dẫn của một nữ nhân thành thục.

"Lý Thiên Ngọc bái kiến Hoàng phu nhân, hôm nay quấy rầy mong phu nhân chớ trách!" Lý Thiên Ngọc chắp tay nói ra thân phận của nàng.

"Thu nhi bái kiến Hoàng phu nhân!" Thu nhi cũng chắp tay nói.

"Hai vị không cần khách khí, mời ngồi!" Phùng Hằng cười khoát tay mà nói.

"Ta rất hiếu kỳ, các hạ tại sao lại biết được ta là thê tử của Dược sư vậy?"

"Phu nhân, ngươi cũng không cần thử Lý mỗ, trên đảo này ngoài hạ nhân đều là kẻ câm người điếc cũng chỉ có phu nhân và sáu vị đệ tử của Hoàng đảo chủ ở lại, trong sáu vị đệ tử nếu ta nhớ không sai thì chỉ có một vị là nữ đệ tự gọi là Mai Siêu Phong - Mai Nhược Hoa...

...Mai Siêu Phong là người tập võ cho nên dáng vẻ, bước chân, cách hít thở sẽ khác với phu nhân là một người bình thường, hơn nữa cũng sẽ không có được dáng vẻ thanh nhã, thành thục như phu nhân đây".

"Lý huynh đệ thật thông minh, cách nói chuyện lại thật khiến người ta vui vẻ, không biết hôm nay cùng vị cô nương này lên đảo có việc gì không?" Phùng Hằng vừa khen ngợi vừa dò hỏi.

Đúng lúc này Hoàng Dược sư liền đi vào trông thấy Phùng Hằng ngạc nhiên nói:

"Phùng Hằng, sao nàng lại ở đây?"

"Ta sao lại không thể ở đây, Ta thấy huynh có khách đến chơi, ta chẳng lẽ không thể ra đón tiếp sao, Hứ!" Phùng Hằng nói xong liền hừ một tiếng.

"Ấy, Tất nhiên là được, tất nhiên là được, nằng muốn tới, ai có thể cấm nàng chứ? Chỉ là ta có chút hiếu kỳ, bình thường muội ít khi ra ngoài, nên ta mới có chút lạ thôi!" Hoàng Dược sư có chút toát mồ hôi vội vã nói.

Lý Thiên Ngọc thừa biết lão Tà là đứng ngoài nghe một thời gian rồi, đến giờ mới đi vào, cho nên hắn cũng liền nói:

"Hoàng đảo chủ, Phùng phu nhân đích thân tiếp đón, hai người tại hạ quả thực rất vinh hạnh, Phùng phu nhân mỹ mạo vô song, nói chuyện văn nhã, Hoàng đảo chủ thật có phúc khí!".

"Ha hả.. Tiểu huynh đệ thật biết nói chuyện, ha ha....ha!" Hoàng Dược sư liền đắc chí cười dài.

"Hai vị mời ngồi xuống!" Hoàng Dược sư mời hai người an tọa, đồng thời tay rót trà đưa tới.

"Phùng muội , vị tiểu huynh đệ này là Lý Thiên Ngọc, võ công rất cao cường, còn đây là...thứ lỗi, không biết vị cô nương này tên họ...!?" Hoàng Dược sư nhìn về phía Thu nhi hơi ngập ngừng.

"Đây là thiếp thân nha hoàn của tại hạ tên là Trần Thu Nhi bình thường vẫn hay gọi là Thu nhi, cha nàng thấy ta cô đơn một mình không người hầu hạ liền cho nàng đi theo tại hạ, cũng may có Thu nhi bên cạnh cho nên tại hạ trên đường cũng không tịch mịch!" Lý Thiên Ngọc vội nói.

"Thu Nhi bái kiến Hoàng đảo chủ!" Thu nhi liền chắp tay hơi khom người dịu dàng nói.

"Thì ra là Thu nhi cô nương, cô nương không cần đa lễ câu nệ, lão phu cũng không thích mấy cái lễ tiết phiền phức này, cứ tùy tiện là được!" Hoàng Dược sư phất phất tay nói.

"Thu nhi cô nương, ngươi tốt!" Phùng Hằng đáp lễ.

"Hoàng phu nhân, ngươi tốt!" Thu nhi vội đáp lễ nói.

"Các ngươi hai người cứ ngươi tốt qua ta tốt lại phiền phức chết đi được, tiểu huynh đệ, ngươi nói muốn cùng lão phu luận bàn âm luật, vậy chúng ta bắt đầu đi!" Hoàng Dược sư hơi ngán ngẩm quay sang nói với hắn.

"Hoàng đảo chủ, nghe nói ngươi có một khúc "Bích hải triều sinh khúc" nổi danh thiên hạ, tại hạ muốn được đảo chủ diễn tấu một lần để tại hạ được mở rộng tầm mắt!" Lý Thiên Ngọc nói.

"Được! Vậy nhờ tiểu huynh đệ đánh giá một phen!" Hoàng Dược sư nói xong liền rút bích lục ngọc tiêu cầm trên tay bắt đầu thổi.

Hoàng Dược sư cũng không hề sử dụng nội công, chỉ rất bình thường mà thổi một khúc "Bích hải triều sinh".

Chỉ thấy khi nhắm lại liền hiện ra cảnh tượng biển xanh mênh mông, vô bờ vô bến, tuy xa mà gần, tuy gần mà xa, sóng sau xô sóng trước, càng lúc càng mạnh mẽ, càng da diết. Khúc nhạc này mới nghe thì thanh thoát như lạc hoa lưu thủy nhưng càng nghe càng như sóng gầm biển thét.

Lý Thiên Ngọc nhắm mắt cảm nhận, hắn chưa phải chưa từng nghe khúc nhạc này, ở thế giới của hắn, khúc nhạc này rất phổ biến nhưng khi đó hắn nghe tuy biết ý của bài khúc ra sao nhưng người diễn tấu thì quá tệ, hôm nay hắn nghe chính chủ thể hiện, trong nhất thời nhớ lại từ khúc của khúc nhạc này, tâm tình xúc động, hắn liền mở miệng trầm giọng ca lên:

"Rất muốn có người kề bên

Cùng thưởng thức thủy triều nơi biển xanh

Một cái nhíu mày, mỗi tiếng cười cũng không thể quên

Nỗi đau ly biệt vĩnh cửu thấm đẫm tâm can

Chỉ có người, không còn ai khác trong tim này

Nếu như có thể dùng sinh mệnh ta

Đổi lại cho người hồi sinh cũng không hề hối tiếc

Chỉ cần có thể bên cạnh người

Dù hóa thành tro cũng cam tâm tình nguyện

Tiếng tiêu cũng là một loại cô đơn

Ngoại trừ người, trần thế này liệu còn ai có thể thấu hiểu ta

Thế nhân đều nói Đông tà điên

Ai có thể hiểu nỗi đau trong tim

Tiếng tiêu cũng là một loại cô đơn

Nỗi quyến luyến ẩn tàng của ta, hy vọng người có thể nghe hiểu

Ánh trăng xa cách như chân trời góc biển

Liệu có mấy người tung hoành cả cuộc đời

Khi chính tà bất luận

Rất muốn có người kề bên

Cùng thưởng thức thủy triều nơi biển xanh

..."

Hoàng Dược sư cũng hơi kinh ngạc nhưng cũng không ngừng mà tiếp tục thổi, nghe đến hắn ca lên đoạn :

"Thế nhân đều nói Đông tà điên

Ai có thể thấu hiểu nỗi đau trong tim"

Hoàng Dược sư cũng mắt lóe tinh quang, tâm thần như nhớ lại chuyện gì mà xúc động, tiếng tiêu cùng tiếng hát vang lên trong không gian tĩnh lặng, dồn dập mà da diết, tuy chỉ được tấu lên bằng một loại nhạc cụ duy nhất đó là tiêu, nhưng đàn ông không cần nhiều, chỉ cần một tiếng tiêu là đủ, tiếng tiêu cũng là một loại cô đơn.

Thu nhi cùng Phùng Hằng lúc này cũng nhắm mắt cảm nhận lấy khúc nhạc, trên khóe mắt Thu nhi còn vương từng giọt lệ nóng.

Nàng thì nhớ về lúc cha nàng bị bệnh, nàng mỗi ngày phải đi móc túi ăn trộm, vừa để cho cha chữa bệnh vừa để nuôi sống cả hai.

Còn Phùng Hằng có lẽ đang nghĩ đến những ký ức khi nàng và Hoàng Dược sư gặp nhau đi!

Hoàng Dược sư lúc này đã ngừng thổi nhưng hắn vẫn đứng lặng tại chỗ mắt nhắm lại, mặt ngửa lên trời thở dài, như thể đang nghĩ lại cố sự nào đó.


tác : Thú thực chương này tác định viết kiểu khác nhưng vì lỡ nghe qua "Bích hải triều sinh khúc - Bốc Vân Long" và cảm thấy nó hay vãi cả heo ra nên chương này quyết định cho main đi đạo nhạc, bản thân tác thấy chương này tác viết khá ok, nhưng bạn nào có ý kiến khác xin vui lòng cmt ở bên dưới. Xin tiếp tục ủng hộ tác !!!

Truyện cùng thể loại(Truyện 18+)

Danh sách Truyện 18+ mới nhất

Truyện 18+

Bí Cảnh Bá Chủ

Lâm Khang xuyên qua, phát hiện mình đã trở thành chủ nhân của một bí cảnh vừa mới hình thành. Theo chân hắn phát triển bí cảnh từ một cái hang nhỏ thảm không thể thảm hơn, từng bước trở thành bí cảnh

Đọc truyện
Truyện 18+

Trọng Sinh Chi Chinh Phục Phụ Nữ Chi Vương( Remake)

" Trong tương lai tôi sẽ là người giàu có nhất Trung Hoa và ngồi trên ngai vàng cùng với những người phụ nữ xinh đẹp của mình". .

Đọc truyện
Truyện 18+

Hệ Thống Của Thần Hậu Cung Tối Cao

Hậu cung của tôi càng lớn tôi càng trở lên manh mẽ...Nux Lender xuyên không vào một thế giới giả tưởng cổ điển và nhận bàn tay vàng của mình. .

Đọc truyện
Truyện 18+

Làm Gì Có Chuyện Đồ Đệ Của Ta Là Yandere?

Tôi là một thiên tài ở Địa giới. . Tôi đã chết ở Vân giới. .

Đọc truyện
Truyện 18+

Thiên Ngoại Tiên Lâu: Đi Đến Đỉnh Cao Nhân Sinh

Được Âm Hậu thu nhận làm đệ tử, dùng chính bản thân mình làm lô đỉnh tu luyện Đạo Tâm Chủng Ma Đại Pháp, Hiên Viên Đế Phượng Quyết... . * Đẳng Cấp Trong Truyện.

Đọc truyện
Truyện 18+

Toàn Cầu Tận Thế Chỉ Có Ta Sở Hữu Hệ Thống

Toàn bộ thế giới bước vào thời đại tận thế, yêu ma, dị tộc xâm lấn, đại hồng thủy, kỷ băng hà, sa mạc hoá, thực vật biến dị, động vật thành quái vật, Vô Thiên bên trong tận thế 10 năm bị trở thành vật

Đọc truyện
Xem thêm

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.