Trở về truyện

Sáng Thần Tu Luyện Hệ Thống - Chương 16: Liêu Âm Cước!!!

Sáng Thần Tu Luyện Hệ Thống

16 Chương 16: Liêu âm cước!!!

Lý Thiên Ngọc vừa mới vênh mặt trang bức xong còn chưa kịp đếm đến "Ba!" liền thấy Hoàng Nhan Hồng Liệt khiển mã quay đầu ngược lại hô lên:

"Dừng, Rút lui!" . Sau đó liền quay đầu ngựa phóng thẳng.

Lý Thiên Ngọc mộng bức, Khâu Xử Cơ mộng bức, đám thủ hạ áo đen cũng mộng bức.

...

"Có đùa không vậy, Ta nói cút thì ngươi cút... Hoàng Nhan Hồng Liệt biết nghe lời như vậy từ bao giờ?". Lý Thiên Ngọc đứng hình sững sờ lẩm bẩm nói.

Còn Hoàng Nhan Hồng Liệt thì vừa cưỡi ngựa chạy đi vừa nghĩ :"Một mình tên Khâu Xử Cơ đạo sĩ kia đã khó đối phó, ta và thủ hạ cũng chưa chắc đã giết được hắn, giờ lại thêm một tên hình dạng quái dị không biết chui từ đâu ra, thiết nghĩ tên kia dám đi ra mà nói như vậy là có điểm nắm chắc, ta không nhất thiết phải cậy mạnh mà đi đối phó với hai người bọn hắn lúc này".

Hoàng Nhan Hồng Liệt cũng là một người xảo quyệt, từ việc hắn sau này lừa gạt Bao Tích Nhược cho đến việc hạ nhục thủ hạ của Thiết Mộc Chân là Triết Biệt rồi một câu nói kích bác ly gián Thiết Mộc Chân với Trát Mộc Hợp. Ngươi nếu xem qua Anh hùng xạ điêu sẽ biết được Hoàng Nhan Hồng Liệt tuy không bằng Thiết Mộc Chân nhưng cũng có thể xem là túc trí đa mưu, tuy làm vậy có điểm hèn nhát, có điều lần này hắn là gặp may...

Lý Thiên Ngọc hồi thần, liền quay ra nói với Khâu Xử Cơ :

"Khâu đạo trưởng, ngươi nhanh chóng đuổi theo bắt tên cầm đầu, nếu có thể giết chết hắn là tốt nhất, còn đám người áo đen này để cho ta xử lý".

"Lý huynh đệ có nắm chắc một mình đối phó nhiều người như vậy?" Khâu Xử Cơ liếc mắt nói.

Mặc dù Lý Thiên Ngọc sức chiến đấu có thể nói là đi ngang thế giới này nhưng phải công nhận một điều là cảnh giới hắn cũng bất quá phàm cảnh ngũ trọng, biểu lộ ra ngoài cũng chỉ ngang ngửa với Dương Thiết Tâm, Khâu Xử Cơ hỏi như vậy cũng là dễ hiểu.

"Đạo trưởng cứ an tâm mà đuổi theo tên cầm đầu đi thôi, ta sức chiến đấu cao hơn so với thực lực, ngoài ra ta còn có một bộ cước pháp cần thao luyên đây, mấy tên này tới đúng lúc!" Lý Thiên Ngọc tự tin nói.

"Vậy bần đạo cũng không dây dưa dài dòng! Mọi việc ở đây trông cậy vào Lý huynh đệ". Khâu Xử Cơ nói xong cũng không chần chừ nhanh chóng vận khởi khinh công lao thẳng ra khỏi thôn.

Lũ người áo đen trông thấy liền muốn đuổi theo ngăn cản Khâu Xử Cơ, chớp mắt liền thấy Lý Thiên Ngọc đứng chặn ở cửa thôn.

"Mấy con cừu tội nghiệp! Hôm nay các ngươi đến vừa vặn, các ngươi nên cảm thấy vinh hạnh vì các ngươi là những người đầu tiên được nếm thử Liêu âm cước". Lý Thiên Ngọc nở nụ cười đê tiện hắc hắc đối với đám áo đen nói.

Trông mặt hắn lúc này muốn bao nhiêu bỉ ổi hạ lưu liền có bấy nhiêu bỉ ổi hạ lưu.

Vận khởi Kinh lôi truy tinh bộ Lý Thiên Ngọc phi thân lao tới như một tia chớp để lại phía sau từng đợt tàn ảnh, chỉ thấy lúc này hắn giơ chân liền tung liền thập cước liên hoàn.

Hàng loạt tiếng kêu rên chợt vang lên từng đợt âm điệu trầm bổng như một bản giao hưởng.

- Đinh ! Ký chủ phát động Liêu âm cước thành công !

- Đinh ! Ký chủ phát động Liêu âm cước thành công !

- Đinh ! Ký chủ phát động Liêu âm cước thành công !

- Đinh ! Ký chủ phát động Liêu âm cước thành công !

...

"Ối ...Con mẹ nó!!!"

"A! Trứng chim của ta!"

"Á ! Ư....ư....n...nát...nát mất rồi!"

"Ứ Hự..ự..ự...! Đau chết ta!"

...

Chớp nhoáng, mười tên áo đen trong đó tay bưng đũng quần đẫm máu nằm là liệt kêu rên thảm thiết sau chút thời gian liền mất máu mà chết.

"Đinh! Chúc mừng ký chủ giết Kim binh x1, điểm kinh nghiệm + 5".

"Đinh! Chúc mừng ký chủ giết Kim binh x1, điểm kinh nghiệm + 5".

"Đinh! Chúc mừng ký chủ giết Kim binh x1, điểm kinh nghiệm + 5".

"Đinh! Chúc mừng ký chủ giết Kim binh x1, điểm kinh nghiệm + 5".

"Đinh!"

...

"....Tên khốn kiếp hạ lưu này! Mọi người cẩn thận phòng bị, gia hỏa này võ công chuyên nhằm vào đồ vật nối dõi tông đường của chúng ta, không thể để cho hắn có cơ hội đã đản đản!" Một tên trong số 15 tên áo đen còn lại thấy trong giây lát liền có một nửa đồng bọn bị đá nát trứng mà chết liền hét lớn cảnh báo đồng bọn.

"Phòng a! Các ngươi phòng ta xem nào..." Lý Thiên Ngọc mặt lộ biểu tình âm hiểm nói, trong tâm thì nghĩ :"Liêu âm cước mà phòng được ta liền gọi các ngươi là gia gia!".

Cũng đúng, Liêu âm cước bỏ qua phòng thủ, muốn phòng thì phòng sao, thật đúng là chuyện cười!

Chỉ thấy lúc này một đám áo đen tay trái thì ôm đũng quần đề phòng Lý Thiên Ngọc lại tung cước đá đản đản, tay phải thì cầm loan đao, trường kiếm, trường thương đủ loại vũ khí hoành trước ngực, hai mắt chăm chú khóa chặt hai chân của hắn.

Lý Thiên Ngọc lần này quyêt định không dùng tới thân pháp, vì như thế quá bắt nạt người, ít ra phải cho người ta có chút hi vọng chứ nhỉ !?

Hai bên nhìn nhau, đám áo đen thì cúc hoa căng thẳng, Lý Thiên Ngọc thì thoải mái nhẹ nhõm trên mặt treo lấy nụ cười trông rất vô liêm sỉ.

Hai tên áo đen đứng phía trước quay ra nhìn nhau, trong mắt biểu lộ sự nghi ngại, rất lo lắng cho sự an nguy của "lão nhị", sau đó, cả hai tên này liền dứt khoát bán đi đồng bọn quay đầu liền vận khinh công đào tẩu.

Vừa vận khởi khinh công xuống hai chân đạp xuống mặt đất phi thân qua hàng rào, tay trái vẫn không quên túm bộ ấm chén mà chạy, chỉ là hai tên này chân trước vừa vươn ra khỏi hàng rào, chân sau còn chưa kịp đuổi theo thì trước mắt đã lóe lên một đạo thân ảnh, trong tai liền vang lên 2 tiếng động, khiến cả hai tên hai mắt trợn lên...

"Bịch!"

"Bịch..."

Hai tên này còn chưa hết nghi hoặc còn tưởng mắt có vấn đề nhìn lầm thì một cảm giác thốn đến tận rốn, đau thấu tờ rym liền truyền tới não bộ khiến bọn chúng rú lên thảm thiết:

"Á...! Của ta...của ta...Nát..nát thật rồi..." Tên áo đen bên trái nước mắt ứa ra oan ức kêu lên.

"Gào! T...ta cũng nát...đau chết ta!!!" Tên bên phải cũng ứng tiếng kêu lên.

Lại tiếp tục vang lên hai tiếng "Bịch!"

Chính là tiếng thân thể hai tên áo đen rơi xuống thân thiết với mặt đất, hai tay bưng đũng quần, máu me lênh láng, muốn bao nhiêu thê thảm liền có bấy nhiêu thê thảm, vừa lăn lộn vừa rên như heo bị chọc tiết.

Hai tên không sao hiểu được đồng thanh hét lớn :"L...làm sao có thể?" Sau đó vài giây liền nghẹo đầu về một bên cúp máy.

"Đinh! Chúc mừng ký chủ giết Kim binh x1, điểm kinh nghiệm + 5".

"Đinh! Chúc mừng ký chủ giết Kim binh x1, điểm kinh nghiệm + 5".

"Đinh! Chúc mừng ký chủ nhận được bí tịch Phàm cấp hạ phẩm 《Thiết trảo công》".

Lý Thiên Ngọc hơi ngẩn người sau đó hắn liền mừng như điên, hắn liền ngửa mặt lên cười dài một tiếng :

"Ha.. ha... ha...!!!"

Hắn thật bất ngờ, không thể nghĩ đến giết một tên yếu kê lv.1 mà lại rơi bí tịch, cái này gọi gì? Là con mẹ nó...nghịch thiên tiết tấu a! Là nhân phẩm bạo phát a!

Không thèm để ý một lũ áo đen còn lại đang ngơ ngác không hiểu vì sao hai tên đồng bọn mặc dù phòng bị nhưng vẫn trúng chiêu, hơn nữa tên địch nhân giờ này còn ngẩn người cười lớn một trận như một thằng tâm thần trốn trại.

Đối với thái độ của bọn áo đen, Lý Thiên Ngọc mới mặc kệ, hắn mở lên rương chứa đồ điểm kích Thiết trảo công.

(Nhắc nhở : Bởi ký chủ sau khi tu luyện Hỗn nguyên thôn khí công đã phụ gia thêm hiệu ứng thân thể có thể ngạnh kháng hầu hết tất cả các loại vũ khí từ hoàng cấp trở xuống, bí tịch Thiết trảo công không gia tăng thêm cường độ thân thể, kiến nghị ký chủ đem bí tịch trao đổi với hệ thống thông qua thương thành)

Lý Thiên Ngọc đọc đến đây nhưng cũng không vội mở thương thành, thêm hai tên vừa rồi, hắn đã chế tạo ra 12 tên thái giám và gửi chúng xuống hầu hạ diêm vương gia.

Điều đáng nói là trong lúc hắn dò xét, có mấy tên áo đen đui mù vậy mà lao vào tấn công hắn, hàng loạt tiếng "đang!", "đang!" do vũ khí của chúng va chạm với thân thể của hắn vang lên, khiến hắn căm tức là lại có tên dùng loan đao nhằm vào bộ ấm chén của hắn chém tới nhưng không may vướng vào khóa quần, hiện giờ tên này còn đang dùng sức kéo giật lại vũ khí...

"Mẹ kiếp! Ngươi có không có đạo đức nghề nghiệp à!" Lý Thiên Ngọc quát to gia hỏa kia một trận.

Hắn nói chuyện kiểu há miệng không sợ gió thổi đau đầu lưỡi, không nghĩ vừa rồi hắn đá tan bộ ấm chén của người khác, bây giờ người ta tìm tới muốn chém tiểu huynh đệ hắn báo thù thì có gì là không được?

Lại thấy tên này không thèm để ý đến mình mà vẫn dùng sức kéo giật thanh loan đao của hắn, chỉ nghe chiếc quần jean của Lý Thiên Ngọc ứng tiếng đánh "bục!" một cái, tên gia hỏa này cuối cùng cũng lôi ra được thanh vũ khí của mình kèm theo nguyên cái khóa quần mắc trên đó trên mặt treo lấy nụ cười thỏa mãn, chỉ là tên này còn chưa kịp mừng rỡ bao lâu liền nghe thấy Lý Thiên Ngọc thở dài nói:

"Liêu âm cước a!.... sự nghiệp chết tạo thái giám của ca còn cả một chặng đường dài phải đi lắm đây!"

Thở dài ngao ngán đi qua, Lý Thiên Ngọc đề lên tinh thần, ánh mắt chăm chú đắm đuối nhìn hạ thân tên gia hỏa này khiến hắn lông tơ toàn thân dựng đứng, cúc hoa căng chặt, còn chưa kịp làm ra phản ứng thì chân Lý Thiên Ngọc đã thoắt ẩn thoắt hiện vung ra.

"Bịch!"

"Ngaoooo........!!!" Tên gia hỏa chợt tru lên một tiếng như heo chọc tiết nghe mà rợn cả người.

Tiếp đó là một loạt tiếng động vang lên....

"Bịch!"

"Bịch!"

"Đinh!"

"Đinh!"

...

Không mất quá nhiều thời gian, 24 tên áo đen liền đoạn tử tuyệt tôn trở thành 24 tên vinh dự thái giám, thu về 100 điểm kinh nghiệm và một quyển bí tịch, hắn liền mở hệ thống thương thành.

Một khung hình cửa hàng cổ phác bán trong suốt hiện lên, trong đó đấy đủ các mục như vũ khí, trang bị, võ công, công pháp, thân pháp, đan dược, phù chú, ....cuối cùng hắn thấy một mục là Dung luyện. Lý thiên Ngọc liền kích chọn để trao đổi.

Trong khung viền hiện lên có hình một chiếc lô đỉnh 3 chân, thân đỉnh vàng kim cổ kính mà xa xưa. Hắn liền kêu gọi hệ thống :

"Hệ thống! Ta muốn trao đổi hối đoái điểm!"

"Đinh! Mời ký chủ bỏ vật phẩm vào dung lô để phân giải. Sau khi phân giải, ký chủ sẽ nhận được một lượng điểm còn được gọi là hối đoái điểm, tùy theo phẩm cấp vật phẩm mà hệ thống sẽ trao trả lại cho ký chủ một lượng hối đoái điểm tương ứng. Hối đoái điểm được sử dụng trong hệ thống thương thành".

"Đinh! Ngoài ra ký chủ còn có thể dùng dung lô để dung hợp vật phẩm, số lượng cần thiết là từ 3 vật phẩm trở lên mới có thể dung hợp. Có 50% kỹ chủ nhận được vật phẩm sau khi dung hợp có đẳng cấp cao hơn vật phẩm bỏ vào, 50% thất bại, thất bại sẽ làm vật phẩm biến mất".

Không thèm quan tâm việc chiếc quần jean đang mặc bị thủng ở một chỗ khá nhạy cảm, Lý Thiên Ngọc một hồi suy tư liền quyết định đóng thương thành, hắn muốn sưu tầm chút bí tịch, dung hợp sau đó biết đâu ra hàng ngon thì sao?

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.