Trở về truyện

Sắc Dục Hệ Thống - Chương 10 Sắc Dục Hệ Thống

Sắc Dục Hệ Thống

10 Chương 10 Sắc Dục Hệ Thống

Vì Dương Dịch cùng Dương Thần đều không có gì gặp nhau, cho nên hai ngươi cũng không tính là quen biết hay hận thù gì, tiếng tâm của Dương Dịch mặc dù không tốt đẹp gì nhưng chỉ là không coi ai ra gì, cũng không có tổn thương qua Dương gia ngươi, cho nên các đệ tử Dương gia cũng cho hắn vị này con trai đại trưởng lão một bộ mặt.

"Dịch sư huynh!"

Nhìn thấy hắn tới, các đệ tử đều cùng nhau hô lên âm thanh, bọn họ cũng cảm giác áp lực của mình vậy mà biến mất không thấy.

Dương Dịch hơi chấp tay hướng Dương Thần mở miệng nói," Dương Thần đồng tộc, ta thay Thiệu muội muội xin lỗi ngươi, như vậy đi, cái vòng tay đó bao nhiêu linh thạch, ta đền cho ngươi gấp hai số linh thạch!"

Nghe thấy hắn nói như vậy, các đệ tử Dương gia đều có chút thay đổi cách nhìn về Dương Dịch, bọn họ không ngờ hắn vậy mà trở nên biết ăn nói như vậy, một vị nam đệ tử thấp giọng cảm thán một câu," Dịch sư huynh coi ra đã khai khiếu rồi a!"

Dương Dịch cũng không quan tâm bọn hắn nói gì mình, Dương Thiệu mặc dù cảm thấy rất không đáng nhưng lại ngoan ngoãn không có phản bác, trong lòng cũng có chút hốt hoảng khi ở trước mặt mọi người bị hắn gọi là Thiệu muội muội.

Nhưng nàng trong lòng lại không cảm thấy phản cảm, ngược lại có chút vui mừng vì hắn hành vi ta mặt giúp đỡ nàng.

Dương Thần cũng vị Dương Dịch nói cho á khẩu không trả lời được, dù sao người ta cũng đã có ý tứ bồi thường, còn là gấp đôi, nhưng không thể nói ra giá thật đi à nha, còn không thể vô cớ phát tác, dù sao thân phận của Dương Dịch bày ra ở đó, nếu hắn không định tiếp tục ở Dương gia đợi.

Thế là Dương Thần cũng chỉ có thể nuốt cơn giận này xuống bụng, tùy ý báo cái giá, Dương Dịch cũng sảng khoái từ túi trữ vật ném ra một túi linh thạch.

Dương Dịch trong lòng cười lạnh," Tạm thời gởi linh thạch trên người ngươi!"

Thấy không có náo nhiệt có thể xem, mọi người cũng dần dần giải tán đi, rất nhanh chuyện lần này cũng bị mọi người truyền khắp Dương gia, mọi người đều có chút hơi hảo cảm đối với Dương Dịch cùng với có chút bất mãn đối với Dương Thần.

Hảo hảo một cái thiên tài không đi làm, lại cố tình ẩn giấu tu vi, tới các trưởng lão còn không có nhìn đi ra, nếu không có sự việc lần này, còn không biết hắn sẽ giấu tới khi nào.

Nhưng chỉ là trong lòng bất mãn mà thôi, dù sao thiên tài khi xưa bây giờ đã quay trở lại, bọn họ cũng không muốn lại đắc tội đối phương, mặc dù lúc trước bọn họ có ở trước mặt Dương Thần trào phúng qua hắn mấy câu.

...

Nhìn sự tình đã giải quyết, Dương Thiệu nhỏ giọng nói với Dương Dịch," Cảm ơn ngươi vì ta mà ra mặt!"

Dương Dịch ấm áp nở nụ cười mở miệng nói," Không, là trước đó ta quá không hiểu chuyện, khắp nơi gây sự lung tung, không có làm đúng chức trách mà một đường huynh nên làm, ta bây giờ đã nghĩ thông suốt, cho nên bảo vệ ngươi là việc mà ta nên làm, dù sao thúc thúc a di trước khi ra đi đã nhờ phụ thân ta chăm sóc tốt cho ngươi!"

Nghe hắn nói như thế, Dương Thiệu cũng bị cho cảm động đến, trái tim cũng hung hán co lại, nàng không ngờ có một ngày, vị đường huynh này có thể mở miệng nói ra những lời như vậy, cũng có chút đau buồn khi bị hắn nhắc tới cha mẹ mình.

Dương Dịch cùng Dương Thiệu cùng nhàu trò chuyện mấy câu cũng rời đi, đi qua đây chỉ là tiện đường mà thôi, mục tiêu của hắn trước mắt là tộc trưởng phu nhân.

Nhìn bóng lưng Dương Dịch rời đi, trong lòng Dương Thiệu ngọt ngào mở nụ cười, bộ pháp cũng có chút thiếu nữ nhúng nhảy đi vào bên trong đi.

...

Mà lúc này đây, Dương Thần trong lòng một cổ tức giận tiêu thất không thấy, vì ngày hôm qua hắn vậy mà phát hiện, mình vậy mà không thể cảm ứng được Huyết Ma vòng tay đâu, cho nên sáng sớm mới đi tới Dương Thiệu hỏi thâm.

Nhưng làm hắn tan vỡ là, nàng vậy mà đánh mất nó mất rồi.

Nhưng sau khi rời khỏi, tâm tình hắn hơi bình phục một chút, cẩn thận cảm ứng vị trí của mẫu vật.

Hắn chỉ là man tân thái thử nghiệm dò xét mà thôi, nhưng không ngờ lại làm cho hắn cho cảm ứng đến rồi, hắn dựa theo phương hương mang tâm tình vui mừng đi tìm.

Tại một góc cây bên dưới, Huyết Ma vòng tay đang bị một cục đá cho che khuất lấy, hắn vội đi tới nhặc vòng tay đi lên.

"Vậy mà đã đầy rồi!"

Dương Thần tâm tình vui mừng nhìn Huyết Ma vòng tay, bên trong khí huyết đã lấp đầy, ý nghĩa là hắn có thể dùng chủ vật để luyện hóa khí huyết bên trong mẫu vật.

"Đáng tiếc, nếu thêm một chút thời gian, có lẽ sẽ có đến tinh huyết!"

Mặc dù tiếc nuối nhưng mọi chuyện đã đến nước này, hắn cũng không có cách nào đưa vòng tay này cho Dương Thiệu, dù sao hắn chỉ có một cơ hội, vòng tay đã hấp thu khí huyết của Dương Thiệu, cho nên bây giờ muốn đổi người cũng không được.

Dương Thần bỏ Huyết Ma vòng tay vào trong túi trữ vật, giống như không có chuyện gì xảy ra mà trở về chỗ ở của mình.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.