Trở về truyện

Quen Và Thịt Gái Cafe - Chương 4

Quen Và Thịt Gái Cafe

4 Chương 4

Em xin tự gạch mình để đỡ buồn ngủ ạ. có sức viết tiếp

Em Nhi và Yến vừa mới nhấc mông rời đi thì 2 em tiếp viên khác từ những bàn bên cạnh sáp lại ngồi gần với bọn em. Lần này em với thằng Vũ ẻo lả lại tiếp tục gặp may khi 2 em ấy quyết định ngồi vào 2 ghế mà em Nhi và Yến đã ngồi trước đó. 4 thằng còn lại thì trông rất uất ức, cơ mà éo làm được gì ngoài những ánh mắt ghen tỵ với em và thằng Vũ. Xét về ngoại hình 2 em này thì có vẻ nhỉnh sắc hơn 2 em trước, một em thì nước da hơi ngăm ngăm nhưng khuôn mặt thì xinh đáo để, giọng nói dễ thương đến nỗi làm tim em xao xuyến. Em còn lại thì nhìn sơ qua thì giống y đúc pé Nhi nhưng trông có vẻ già dặn hơn một chút, sau này em mới biết nó là chị của con Nhi.

Và rồi, đang luyên huyên nói dóc với bọn bạn thì em có nước da ngăm tiến sát lại ghế ngồi của em, nhoẻn miệng cùng với nụ cười tươi như hoa cất lời “Em ngồi với anh nha”. Ôi giọng nàng thật dễ thương làm sao, em như chết lặng trong vài giây cùng những ngụm nước miếng trôi liên tục trong cuống họng. Trong khoảng khắc đó dường như tiếng sét ái tình đã đánh trúng tim em, khiến con người e trở nên mê muội, dại khờ. Người ta bảo không sai, khi đứng trước người mình không thích thì nói như sáo, nhưng khi đứng trước người mình yêu thì đa phần không thốt lên thành lời.

Khi được nàng yêu cầu ngồi chung, em ấp a ấp úng như gà mắc tóc “ùa em ngồi đi”

Em không ngờ được rằng trước đó chửi thằng bạn như chó, nào là nhát gái này nọ, nhưng bây giờ chính em lại rơi vào cái hoàn cảnh này, thậm chí có phần nhát hơn so với thằng Vũ khi nó được em Yến tiếp chuyện trước đó.

Nàng vừa nói xong thì với bản tính ga lăng và mê gái, em kéo ghế ra mời nàng ngồi xuống. Lúc đó vì muốn chứng tỏ với nàng rằng em là một con người hiền lành, không ham chơi nên em đã dập tắt điếu thuốc đang hút nửa chừng, với mục đích cho nàng biết là trong đám em là thằng hiền nhất vì không biết hút thuốc. Mấy thằng kia thì miệng lúc đó thằng nào cũng xì xèo điếu thuốc, trông bố láo vl

Và rồi, cuộc trò chuyện đánh dấu sự mở đầu cho mối tình nồng thắm của em và nàng bắt đầu (vâng, đây chính là nhỏ mà em sẽ thịt sau này ạ, éo phải con Nhi)

“Anh tên gì ạ, lần đầu anh đến quán à” (Ôi giọng nói của em đã giết anh rồi)


“Anh tên Phúc, ở saigon, anh uống quán này lâu rồi” (xạo với nhỏ một tý, chứ e cũng mới tới đây lần đầu)

“Ơ anh là người saigon chắc bạn bè của anh ở đây nhiều lắm à, trông anh ăn chơi quá mà” (Bố khỉ, muốn giả hiền cũng bị nó phát hiện rồi)

“Ui, trông anh ăn chơi vậy chứ anh hiền lắm, em cứ hỏi mấy thằng bạn anh là biết”

“Phải không anh” (nhỏ quay sang hỏi thằng bạn của em)

“Đừng nghe thằng đó, nó quậy nhất trong đám đó” (thằng bạn cười hí hô nói với nàng)

“Thế em tên gì, nhiêu tuổi, quê ở đâu, trông em xinh quá”

“Em tên Duyên, quê ở kiên giang anh ạ, em nhỏ tuổi nhất trong quán này” (Ơ cái dkm, tính dụ bố đi tù à)

“Hèn chi, nhìn duyên thế kia mà, anh đoán em 16 tuổi 2 tháng”


“Hihi, anh đoán gần trúng rồi, e 16 tuổi rưỡi ạ” (Mẹ cái con hâm, đoán sai có 3 tháng chứ mấy)

“Thế em làm ở đây được bao lâu rồi, sao anh lên đây hoài mà không gặp em” (troll nhỏ tý)

“Dạ em cũng mới vô tuần trước thôi, lần đầu tiên em đi làm, nhỏ giờ toàn ba mẹ lo anh ạ” (éo biết nó có nói thật không)

“Vậy cơ à, thế vì cái gì mà em lại bỏ học và làm công việc này, cái này anh nghĩ không hợp với em đâu” (lần đầu tiên mình khuyên chân thành nhỏ)

“Dạ tại em chán học, với lại ở quê bị ba mẹ la mắng nhiều quá nên em bỏ nhà lên sài gòn, vật vả cả tháng không kiếm được việc gì nên em quyết định làm việc này” (Á cái con này được, biết nói sự thật)

Cuộc trò chuyện trong không khí hết sức cởi mở, cộng với một chút va chạm xác thịt nhẹ, cứ vậy tiếp tục cho đến khi một trong số những thằng bạn có việc gấp nên đòi về, mà ịt mẹ chứ, một thằng về thì cả đám phải về vì đi có 2 xe mà tới 6 thằng. Trước khi tính tiền em đã vội hỏi nàng số điện thoại, và không quên gửi cho nàng số điện thoại của mình, cùng với một câu nói đầy âm mưu “tối nay em làm xong, rãnh thì nhắn tin trò chuyện với anh nhé”. Pé Duyên cũng vui vẻ cho sđt và sau đó nhanh chóng đem phiếu tính tiền ra. Vì tính háo thắng, trẻ trâu và nể anh em nên em đã giành lấy phần trả tiền cho lũ bạn chó chết, và không quên “bo nhẹ” cho pé duyên 50k để lấy le…., em xin phép tự gạch em vì thêm một tội ngu ạ

Lòng háo hức mong chờ thời gian trôi qua thật nhanh, và rồi niềm vui cũng mỉm cười với em khi buổi tối hôm đó, tiếng chuông điện thoại báo tin nhắn đến..tít tít….


Chuyện còn khá dài, tối về em báo cáo tiếp ạ

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.