Trở về truyện

Phong Lưu - Chương 48: Tình Thiêu Ngọc Nữ (Thượng).

Phong Lưu

48 Chương 48: Tình thiêu ngọc nữ (thượng).

Thân thể cường tráng của Đường công tử, còn có thứ gồ lên nhìn qua đã biết không nhỏ kia, khẳng định để Vân Tiên đại tỷ chết đi sống lại, càng thấy càng thêm lóa mắt, hì hì…

Đoàn người nháy mắt với nhau mấy cái, hội ý cười, lặng lẽ rời khỏi cửa, còn đặc biệt khép lại cửa phòng bị đá gãy then trong.

Kha Vân Tiên cũng có suy đoán giống như vậy, chỉ là nàng đã sớm chuẩn bị tâm lý, thân thể không thuần khiết của chính mình, môn không đăng hộ không đối, chỉ cần có thể gả vào Đường gia, làm thiếp thì có sao? Có thể chiếm một phần nho nhỏ trong lòng hắn đã thấy mỹ mãn, còn nữ, nàng tự nhận đã biết rõ tính tình của Lôi Mị, chỉ cần không chọc vào nàng, tin tưởng nàng là một người hiểu tình đạt lý, hẳn là có thể chung sống hòa bình.

Chỉ là địa phương ước hội thực là, vì sao hết lần này tới lần khác lại chạy tới nhà tắm? Oan gia này khẳng định là đầu quá nóng, khiến Lôi Mị chưa hiểu chuyện bị chọc sợ hãi, ai, không thích hợp nha, oan gia này rất có tính tình, ôn nhu tới mức bản thân khó giữ nổi, chẳng lẽ Lôi Mị có ham mê gì khác sao?

Nàng nhẹ nhàng kéo kéo Đường Điềm, cùng nàng ta lui ra ngoài.

Lôi Mị đỏ bừng mặt liếc mắt nhìn Đường Tiểu Đông, hạ thấp đầu, một tiếng cũng không nói, lập tức rời đi.

Xem ra lần này Lôi Mị có miệng cũng khó nói, cái chuyện kia đã bị các nàng cho là sự thực rồi, ha ha, nhảy vào Hoàng Hà cũng đừng mong tẩy sạch.

Trong lòng Đường Tiểu Đông mừng rỡ, nhìn chiếc áo choàng và chiếc giày nhỏ còn nắm chắc trong tay, nhún nhún vai, mặc y phục, nhẹ chân nhẹ tay bước ra ngoài, hoàn hảo trong lòng mọi người tự cho là biết chuyện gì xảy ra, đều trở lại phòng của chính mình.

Da mặt của tiểu cô nương người ta rất mỏng nha, nếu như gặp các nàng, sợ rằng xấu hổ nhảy sông tự vẫn cũng không phải không thể.

Đường Tiểu Đông nhẹ chân nhẹ tay bước lên lầu, thời điểm đi qua gian phòng của Lôi Mị, hắn dừng lại bước chân, giống như kẻ trộm ngắm nhìn bốn phía, xác định không có người nào nhìn lén, đưa tay thử một chút, cửa phòng chỉ khép hờ, trong lòng không khỏi mừng rỡ, đúng là tâm hữu linh tê nha.

Một lần nữa ngắm nhìn bốn phía, sau đó đẩy cửa tiến vào, tiếp tục thăm dò bên ngoài một lần nữa mới yên tâm.

Nhìn bộ dáng dáo dác của hắn, Lôi Mị thở dài, lần này thực sự đúng là nhảy vào Hoàng Hà cũng không thể rửa sạch được, tuy rằng đã sớm muốn gả cho hắn, chỉ là biến thành như hiện tại, thực sự xấu hổ chết người.

Cảm giác được ánh mắt nóng cháy của hắn tập trung vào người chính mình, trong lòng không khỏi kinh hoàng, hai gò má cũng nóng bừng như lửa đốt, nàng hạ thấp đầu, không dám nghênh đón ánh mắt của hắn.

Một lúc lâu không thấy hắn nói lời nào, Lôi Mị nao nao, không khỏi ngẩng đầu lên, vừa vặn giao với ánh mắt nóng cháy kia, nàng xấu hổ ưm một tiếng, cuống quýt xoay người.

Bộ dạng e thẹn động lòng người kia còn hơn nuốt mười viên Viagra, Đường Tiểu Đông ực ực nuốt nước bọt, lửa dục bị Kha Vân Tiên khiêu khích vừa rồi lại bùng cháy một lần nữa.

Cảm giác được hắn đang tới gần, thở ra hơi nóng phun vào đầu chính mình, thậm chí có thể nghe được tiếng tam đập cuồng loạn của hắn, Lôi Mị không khỏi khẩn trương.

Thời điểm một bàn tay to lớn đầy lựa lượng nắm vào eo nhỏ nhắn của chính mình, càng khẩn trương tới mức thân thể căng thẳng, cứng ngắc, run run. Trái tim giống như con nai đang nhảy loạn, hô hấp cũng không khỏi gấp gáp.

- Mị nhi!

Bên tai truyền tiếng tiếng lẩm bẩm ôn nhu, giống như gió xuân thổi qua, trong nháy mắt khiến nàng mê say.

- A…

Cái lỗ tai đột nhiên truyền tới cơn ngứa ngáy khiến nàng nhịn không được phát ra một tiếng hô thấp, thân thể căng thẳng trong nháy mắt trở nên mềm yếu không còn chút sức lực, nếu không phải có cánh tay của Đường Tiểu Đông ôm chặt, chỉ sợ nàng đã yếu đuối ngã trên mặt đất.

Trong đầu ong ong trống rỗng, tại thời điểm nàng còn chưa phản ứng kịp, môi anh đào đã bị cái miệng rộng che lại, chỉ có thể phát sinh tiếng thở gấp…

Trời đất đều xoay tròn, cảm giác hít thở không thông chưa bao giờ thể nghiệm qua khiến đầu óc của nàng trống rỗng, không thể suy nghĩ, chỉ có đáp lại theo bản năng.

Trong hoảng hốt, nàng phảng phất như khoác vũ y nghê thường, bay lượn phía chân trời vô biên vô hạn, hoa vũ huyễn lệ nhiều màu rơi khắp bầu trời, vô số đám mây mỹ lệ thổi qua thân thể…

Trong biển rộng mênh mông vô bờ bến, ba đào cuộn trào mãnh liệt lúc nào cũng có thể bao phủ nàng, nàng liều mạng giãy dụa, chăm chú nắm lấy hắn, chỉ có hắn mới có thể đưa chính mình tới bến bờ đại dương…

Lôi Mị ửng đỏ má ngọc thở từng hơi hổn hển, chậm rãi hoàn hồn trở lại, nàng phát hiện hai tay chính mình không biết từ khi nào đã ôm chặt lấy sau gáy hắn, xiêm y nửa cởi, lộ ra bờ vai trắng xinh, một bàn tay ma quái tràn đầy ma lực đã tiến vào trong dò xét…

Từng đợt cảm giác quái dị giống như điện giật khiến chỗ sâu nhất trong thân thể nàng dâng lên, khó có thể khống chế được cơn sóng trong lòng, thân thể mềm yếu vô lực, khiến nàng khẩn trương sợ hãi, lại càng thêm khát vọng muốn thư giảm bớt thoát.

Đường Tiểu Đông tự nhận chính mình không phải là chính nhân quân tử gì đó, đến từ xã hội khoa học công nghệ phát triển, càng chịu sự ảnh hưởng của tư tưởng cởi mở phương tây, đối với chuyện nam nữ, căn cứ vào nguyên tắc tiên hạ thủ vi cường, hoa tươi có thể hái, miễn cho sau này hối hận.

Tiểu mỹ nhân trong lòng chưa hiểu việc nam nhân, chỉ trải qua một chút khiêu khích đã tràn lan xuân triều, mị nhãn như tơ, thở gấp không ngớt, tiếng rên rỉ không kìm lòng được kia chính là một loại mê hoặc, cũng là một loại cổ vũ, khiến lửa dục của hắn tăng vọt, càng thêm tùy ý làm bậy…

Cảm giác mát mẻ để nóng bức khó nhịn trong cơ thể Lôi Mị giảm bớt, cũng để thần trí đã hoàn toàn mất phương hướng của nàng thanh tỉnh lại, bản thân không biết từ khi nào đã mềm nhũn nằm trên giường, quần áo trên người đã cởi hết, bàn tay ma quái tràn đầy ma lựa kia thăm dò từng tấc từng tắc nhỏ nhất, mỗi một chỗ lướt qua, da thịt đều bị ma lực kích hoạt, trở nên mẫn cảm dị thường, khát vọng sâu nhất trong cơ thể bị giải thoát hoàn toàn…

- A… Không…

Khi bàn tay ma quái kia chạm tới địa phương từ trước tới nay chưa từng có nam nhân nào chạm qua, thân thể của nàng trở nên run rẩy kịch liệt, loại cảm giác chưa bao giờ có khiến nàng giải thoát trong nháy mắt, cũng để thần trí của nàng hoàn toàn thanh tỉnh lại.

Phát sinh một tiếng rên rỉ thật dài như thống khổ cũng như cực độ thỏa mãn, nàng nắm chặt lấy ma thủ tàn sát bừa bãi kia, cầu xin nói:

- …Không… Không nên…

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.