Trở về truyện

Phong Lưu - Chương 428: Hưởng Thụ

Phong Lưu

428 Chương 428: Hưởng thụ

Hơn nữa, từ trong đô đốc phủ tìm được rất nhiều tài vật xa xỉ, tranh chữ đồ cổ các loại, những thứ đáng giá đều bị Lý Thiết Y để thủ hạ thân tiết đóng gói mang đi, sau đó phái người vận chuyển tới hạm đội của Lý Hưng Chu hộ tống trở về Hán Giang, sau trận chiến này kết thúc, mấy đại cự đầu phân chia tang vật.

Đường Tiểu Đông hơi tính toán một chút, chỉ là công chiếm toàn Thiên Diệp thành này, tiền tài thu được sau chiến tranh đã có thể so sánh được với thu nhập suốt một năm hắn kinh doanh đứng đắn.

Thảo nào các quân phiệt lại thích chiến tranh như vậy, không chỉ đơn giản là cướp đoạt địa bàn, vàng bạc kiếm được quả thực rất nhiều, vũ khĩ trang bị vật tư các loại, còn có nô lệ tù binh, đây hoàn toàn là sức lao động miễn phí, hết thảy đều là dùng sinh mạng của chiến sĩ tới tranh cướp tài nguyên.

Vũ khí các loại, Đường Tiểu Đông căn bản không có hứng thú.

Vũ khí trang bị của người Cao Lệ, căn bản kém hơn hẳn một bậc so với Đại Đường.

Dựa theo ý tứ của Đường Tiểu Đông, tận khả năng đào sạch tài chính, tài nguyên của Cao Lệ, trúng chiêu rút củi dưới đáy nổi này, bảo ngươi còn dám kiêu ngạo nữa hay không?

Đào sạch nhà ngươi, ngươi không mất vài chục năm, trên trăm năm, nghĩ muốn hồi phục nguyên khí, đó là chuyện không có khả năng.

Hơn bốn vạn tù binh, lúc này không bị tàn sát, ngoại trừ già nua yếu đuối, trẻ tuổi cường tráng đều bị Đường quân bắt làm cu li, thay Đường quân làm các công việc nặng tốn sức lực như tu bổ tường thành.

Vì để trấn an cư dân Cao Lệ thấm thỏm lo âu, toàn thành dán đầy bố cao chiêu an, đơn giản là nói đại quân phụng lệnh thiên tử Đại Đường chinh phạt Cao Lệ vương hại nước hại dân, Đường quân giữ nghiêm quân kỷ, chỉ cần bách tính thành thành thật thật, tuyệt đối

an toàn vô sự.

Vì bố cao chiêu an này, mấy phiên dịch đi theo quả thực sứt đầu mẻ trán, ai bảo bọn họ nói được ngôn ngữ Cao Lệ.

Có bố cáo chiêu an, hơn nữa có nô bộc hạ nhân đô đốc phủ tuyên dương, cư dân Thiên Diệp thành thấp thỏm lo âu rất nhanh liền yên ổn lại.

Chỉ là, bộ phận chạy đi lại trong thành cực nhỏ, toàn bộ thành rất tiêu điều vắng vẻ, tựa hồ không có một cửa hàng khai trương, duy nhất chỉ có một ít hàng rau hàng thịt các loại.

Người Cao Lệ vẫn sợ hãi như trước, chuyện này là phản ứng bình thường, chiến loạn nha, không sợ hãi mới là khác thường.

Đương nhiên, cũng có một số người Cao Lệ gan lớn cơ linh, nắm được thời cơ buôn bán hiếm có, chào hàng đặc sản, một ít thứ nho nhỏ đối với Đường binh, coi như buôn bán lời không nhỏ.

Quân kỷ Đường quân nghiêm minh, hơn nữa có đội giám sát điều tra, bởi vậy không phát sinh sự kiện nhiễu dân.

Mấy đại đầu sỏ Đường Tiểu Đông, Tống Kim, Lý Thiết

Y ở trong đô đốc phủ.

Đô đốc đại nhân bỏ thành chạy trối chết, ngay cả nữ nhân của mình cũng mặc kệ, phu nhân chính thất đã coi như già xấu, nhưng mấy tiểu thiếp thì rất không tồi, chỉ là bên người theo mấy lão bà, Đường Tiểu Đông rất muốn thưởng thức vị đạo nữ nhân Cao Lệ đành phải bỏ đi ý niệm xấu xa trong đầu.

Đám người Lý Thiết Y, Ngũ Thiên Chiếu, Tống Kim thì không để ý tới những chuyện này rồi, công khai hưởng thụ mỹ thiếp của đô đốc đại nhân.

Đại phu nhân chính thất hoa tàn ít bướm, không chiếm được an ủi, cùng mấy mấy nữ nhân bị hạn chế sau phủ, có cơm ăn, không bị Đường quân ngược đãi coi như Phật tổ phù hộ.

Người Uy quốc khẳng định ***c nước béo cò, mật thám báo cáo, ba mươi vạn đại quân Uy quốc thừa cơ Cao Lệ bị Đường quân đánh tan, đột nhiên tiến quân về phía

tây, tập kích chiếm một ít thành trì của Cao Lệ.

Hiện tại Cao Lệ hỗn loạn bất kham, chỉ có thể mắt mở trừng trừng nhìn đối thủ một mất một còn thả đá xuống giếng, không cách nào tổ chức chống lại hữu hiệu.

Đường Tiểu Đông hiện tại không đếm xỉa tới người Uy quốc, truyền lệnh đại quân tu chỉnh ba ngày, chờ khi hạm đội Hán Giang vận chuyển đại pháo thần uy vô địch tới đây, lại vây khốn hoàng đô Thủ Nhĩ.

Hắn tuyệt sẽ không lo lắng Cao Lệ vương sẽ bỏ thành chạy trốn, trước hắn có Đường quân, sau hắn có ba mươi vạn quân Uy quốc, bên phải là biển rộng mênh mông vô bờ, hạm đội Hán Giang, Uy Hải hoàn toàn nắm giữ quyền chủ động trên biển, trái có Tô Định Viễn thế như chẻ tre, muốn chạy trốn nơi nào?

Vì vậy, hắn tuyệt đối không lo lắng Cao Lệ vương bỏ trốn, thoải mái thảnh thơi trong Thiên Diệp thành.

Tài năng cầm quân của Tô Định Viễn thực sự khiến người khác phải bội phục vô cùng, trong thời gian hai ngày đã phá được trọng trấn Hạ Tu, giống như gió thu cuốn hết lá vàng chiếm hết tây bộ Cao Lệ, đánh quân tiếp viện Cao Lệ chạy trối chết.

Liên quân nhanh chóng chạy về phía Thủ Nhĩ thành và Thiên Diệp thành, phỏng chừng hai ngày sau là có thể hội họp với quân đội của Đường Tiểu Đông.

Lính đưa tin mang một phong thư của Tô Định Viễn tới khiến hắn rất không vui.

Dựa theo ý tứ của hoàng thượng, chỉ cần trục xuất được đại quân Cao Lệ khỏi lãnh thổ Mạc La, giáo huấn Cao Lệ một chút là có thể rời đi.

Hiện tại đại quân hai người thống suất tựa hồ quét ngang Cao Lệ, không chỉ là giáo huấn nho nhỏ nữa rồi, đánh tiếp, Cao Lệ sẽ vong quốc.

Ý tứ của Tô Định Viễn, hắn viết thư hỏa tốc tám trăm dặm để hoàng thượng định đoạt, hy vọng Đường Tiểu Đông án binh bất động, hai quân hội họp, bày ra thế uy hiếp đối với hoàng đô Cao Lệ là được, tất cả các chuyện khác đều do hoàng thượng định đoạt.

Trong thư nói phi thường vào trọng tâm, nói rõ Tô Định Viễn cực kỳ coi trọng đối với hắn, nhưng trong lòng Đường Tiểu Đông vẫn không vui, không chỉ có hắn, đám người Ngũ Thiên Chiếu cũng không khác.

Ngẫm lại xem, hoàng đô Cao Lệ ngay trước mặt, sắp phá tới nơi, có đại pháo thần uy vô địch, muốn công phá Thủ Nhĩ thành, không phải là đơn giản như tát nước bắt cá sao?

Ngẫm lại trong hoàng cung có bao nhiêu thứ đáng giá?

Khối thịt béo đã ngậm tới miệng còn phải nhổ ra, thực khiến người khác không vui.

Chỉ là uy tín trong quân của Tô Định Viễn rất cao, đám người Lý Thiết Y, Ngũ Thiên Chiếu không dám không cho hắn mặt mũi, huống chi còn ra chiêu bài hoàng thượng ở đây, ai dám không nghe?

Được, phỏng chừng không thể đánh Thủ Nhĩ thành rồi, thánh chỉ của hoàng thượng vừa tới, không chừng phải rút quân, hiện tại nên nắm chặt thời gian hưởng lạc rồi, không thì sẽ bỏ qua cơ hội hành lạc.

Trần Huyền Lễ là người thành thật, tự mình trấn thủ quân doanh, đám người Lý Thiết Y, Ngũ Thiên Chiếu đều mắc quân vụ bên người, ôm thiếu nữ Cao Lệ xinh đẹp phong lưu khoái hoạt.

Có vài lão bà bên người, Đường Tiểu Đông tự nhiên không có cơ hội thưởng thức vị đạo mỹ nữ Cao Lệ, chỉ là Đường Điềm, Lý Đằng Giao và Lan Đình ngủ chung giường lớn, ngược lại cũng rất kích thích.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.