Trở về truyện

Phong Lưu - Chương 376: Thuyền Cảm Tử

Phong Lưu

376 Chương 376: Thuyền cảm tử

Đối với mậu dịch vận chuyển lương thảo quặng sắt trên biển, Đường Tiểu Đông cũng hạ lệnh tăng cường kiểm tra, bất cứ chi tiết hàng hóa thời gian địa điểm chuyển hàng đều phải đăng ký cẩn thận, chỉ riêng điểm này, đã đủ khiến thương nhân đen lòng đen dạ không dám làm liều.

Thủy sư của Lý Hưng Chu cũng tăng cường tuần tra đường sông, một là hộ tống thương thuyền qua lại, hai là giám thị đả kích tiểu thương phạm pháp, một khi phát hiện, lập tức bắn cự thạch đánh chìm thương thuyền.

Đường Tiểu Đông còn hạ lệnh quan phủ Hán Châu, Giang Châu, tiến hành đăng ký cư trú cho người dân, thương nhân buôn bán lui tới, lữ nhân ở trọ hoặc bằng hữu thân thích ở lại đều phải lập tức trình báo nha môn.

Kể từ đó, mật thám của Uy khấu, hải tặc muốn chui vào thành Hán Châu sợ tới mức run như cầy sấy.

Liên tiếp hành động nghiêm khác biểu lộ quyết tâm dẹp yên Uy khấu hải tặc của Đường Tiểu Đông nhận được sự toàn lực ủng hộ của dân chúng Hán Giang.

Sau tứ sát lệnh này, trong lòng Đường Tiểu Đông thoải mái hơn nhiều.

Nghiêm khắc quản chế mậu dịch vận chuyển lương thảo quặng sắt trên biển, chẳng khác gì chặt đứt toàn bộ lương thực và tài nguyên cho Uy khấu hải tặc.

Bóp chặt cổ các ngươi, lão tử xem các ngươi trụ được đến khi nào?

Sáng sớm một ngày của nửa tháng sau, khu vực sông Bạch Mã được phủ kín chiến hạm của thủy sư Hán Châu, từng đoàn hải cốt tuần tiễu kiểm tra bốn phía, nghiêm cấm ngư thuyền và thương thuyền thông hành.

Đám người Đường Tiểu Đông, Lý Hưng Chu đứng ở trên soái hạm, giơ Thiên lý nhãn quan sát phía trước.

Trên mặt nước trống rỗng phía trước, có mấy chiếc thuyền bia thả neo, sáu chiếc thuyền mông trùng cỡ nhỏ trải qua sự thay đổi của Nguyệt Tiểu Suất đang rẽ sóng phóng nhanh, khi chạy đến một khoảng cách nhất định với thuyền bia thì đột nhiên đổi

hướng.

Khoảng cách kia, chính là ngoài tầm bắn của cung tên bình thường, đương nhiên, nếu như là cao thủ võ công cao cường dùng chân khí bắn tiễn, nhất định có thể bắn tới.

Trên mỗi chiếc thuyền đều trang bị giá đỡ chuyển động phóng ra hỏa tiễn, vì tập trung vào tốc độ, mỗi thuyền chỉ có sáu sĩ binh, bốn hoa tiêu, một người phát xạ, một người dự bị.

Sáu mai hỏa tiễn phun ra lửa khói màu đỏ sậm, ở giữa không trung kéo ra từng đợt khói đặc, gào thét bay về phía thuyền bia.

Liên tiếng mấy tiếng nổ chấn thiên vang lên, thuyền bia cỡ nhỏ bị nổ nát tanh bành, thuyền bia cỡ lớn cũng bị nổ cho rạn nứt, liệt diễm bốc lên tận trời, khói đặc cuồn cuộn, che kín bầu trời.

Có hai mai hỏa tiễn lệch khỏi quỹ đạo mục tiêu, rơi xuống mặt sông nổ mạnh, dẫn ra hai cột nước cao chót vót, rồi lại oanh long rơi xuống, hơi nước bắn nhanh, trên mặt sông sóng nước đánh dữ dội, làm sau chiếc thuyền mông trung chấn động theo đó rung lắc đung đưa không thôi, gần như sắp lật nhào.

Độ thuần chất trải qua chiết xuất quặng trên diện rộng, hắc hỏa dược hiện tại phối chế được, uy lực so với oanh kích thiết kỵ Đột Quyết trên sa mạc lợi hại hơn rất nhiều, tầm bắn cũng xa hơn, Đường Tiểu Đông phi thường hài lòng.

Lý Hưng Chu cùng toàn bộ quan binh thủy sư Hán Giang chưa bao giờ thấy qua lực sát thương khủng bố như thế, lộ ra vẻ mặt sợ hãi.

Chỉ cần có đầy đủ hoả tiễn, chừng mười chiếc thuyền loại nhỏ, cũng đủ làm toàn quân thủy sư Hán Giang cường đại bị diệt.

Sau khi Lý Hưng Chu ngây người một lúc lâu, mới cảm thán nói:

- Huynh đệ, may mắn ngươi không phải là địch nhân của Đại Đường, bằng không...

Lực sát thương kinh khủng như thế, nếu sản xuất hàng loạt, quả thật muốn xưng bá thế giới, chẳng phải dễ dàng sao?

Đường Tiểu Đông ha ha cười nói:

- Nếu ta là địch nhân của Đại Đường, mấy người kia chẳng phải sớm giết ta rồi sao?

Lời này khiến Đường Sương, Lan Đình đỏ mặt, song song lườm hắn một cái, còn Lý Đằng Giao và Đường Điềm thì cười hì hì nhìn hắn, trong đôi mắt xinh đẹp lộ vẻ sùng bái cuồng nhiệt cùng tình yêu nồng đậm.

Hai nàng mới tới Hán Giang, lại không thể đi dạo phố mua đồ, sớm buồn muốn nổi điên, thí nghiệm hỏa tiễn lần này, chết sống cũng phải theo xem náo nhiệt.

- Tướng quân uy vũ, Đại Đường thiên uy.

Một trận reo hò cuồng nhiệt vang lên, thẳng tới trời xanh.

- Mụ nội nó!

Lý Hưng Chu học giọng điệu của Đường Tiểu Đông nói giỡn:

- Huynh đệ, hiện tại uy tín của ngươi trong quân so với ta làm thống lĩnh ba bốn năm còn cao hơn.

Hai người nhìn nhau, cười ha ha.

Đúng lúc này, thuyền bia cỡ lớn cũng đã chìm nghỉm, có binh lính tới điều khiển mấy chiếc thuyền bia cỡ lớn, bỏ neo tại trên mặt sông ban đầu.

Sáu thủy quỷ chia nhau ngồi trên sáu chiến thuyền độc mộc chạy tới.

Mũi tàu thuyền độ mộc có khảm mũi thiết dài nửa thước, trên thuyền chất từng đống bao thuốc nổ tự chế, hai bên thân tàu thì được buộc hai cái ống dài, hơi nghiêng về phía trước.

Lý Hưng Chu giật mình nói:

- Những chiếc thuyền nhỏ này có tác dụng gì?

Đường Tiểu Đông ha ha cười nói:

- Thuyền này gọi là thuyền cảm tử, đại ca xem rồi sẽ biết.

Cảm tử, luôn xông về phía trước, cùng địch nhân đồng quy vu tận.

Đang lúc nói chuyện, thuyền cảm tử đã tới gần thuyền bia cỡ lớn, thủy quỷ trên thuyền lấy ra cây đốt lửa châm ngồi nổ, nhảy xuống nước, dùng sức đẩy đuôi thuyền, dựa theo bay ra sau.

Thuyền cảm tử chịu lực đẩy này, tăng tốc rẽ sóng lao về trước, dây dẫn nổ cháy xè xè bốc ra khói nhẹ, hai chiếc ống dài buộc hai bên thân tàu đột nhiên phụt ra hai đạo hỏa diễm rất dài, làm sóng nước nổi lên cuồn cuộn.

Thuyền cảm tử được lực đẩy cường đại do hỏa dược phun ra, giống như sao băng bay vụt tới, tốc độ nhanh tới nỗi ngay cả mũi tàu cũng ưỡn lên xa rời mặt nước.

Tiếng va chạm liên tiếp vang lên, mũi thiết sắc nhọn dài nửa thước ở đầu thuyền cảm tử đâm vào thân tàu cứng rắn của thuyền bia, trong chốc lát, sáu chiến thuyền cảm tử ầm ầm nổ mạnh, ánh lửa tận trời, khói đặc cuồn cuộn, thuyền bia cỡ lớn

nghiêng ngả từ từ chìm xuống.

Lại một loại vũ khí lợi hại đối phó chiến hạm cỡ trung cỡ lớn, Lý Hưng Chu hít một hơi lạnh, chế tạo phức tạp, phí tổn đắt đỏ, cho dù là ngũ nha chiến hạm cự bá trên biển cũng không chịu nổi công kích như vậy a.

Thuyền cảm tử chế tạo đơn giản dễ dàng, giá thành rẻ tiền, ngay cả mấy chục chiếc hợp lấy đánh đắm ngũ nha chiến hạm, phí tổn cũng thấp hơn trăm lần so với chế tạo ngũ nha chiến hạm...

Đổ mồ hôi, có những vũ khí lợi hại do Đường huynh đệ chế tạo, những chiến thuyền cỡ lớn chẳng phải bị đào thải toàn bộ sao?

Đào thải thì đào thải, có được hỏa khí lợi hại như vậy, còn phí tiền phí lực vào mấy đồ kia làm gì?

Lý Hưng Chu xoa xoa tay, ha ha cười nói:

- Huynh đệ, lúc nào ngươi trang bị những hỏa khí dọa người này lên chiến hạm?

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.