Trở về truyện

Nhân Gian Nổi Sóng - Chương 104: Đi Hóng Gió Giải Khuây

Nhân Gian Nổi Sóng

104 Chương 104: Đi hóng gió giải khuây

Cuối cùng Thiên Tú nhận được cái gật đầu chân thành đồng ý làm người yêu của Thảo Nguyên, cậu và nàng tiếp tục khiêu vũ cùng với mọi người ở bên dưới.Cách đó không xa, Phi công tử và Lan Oanh lạnh mặt nhìn Thiên Tú. Tấn Phi nói: "Công nhận hắn đa tài thật. Thảo nào hắn đúng là chướng ngại của Chúa tể."

Lan Oanh mở lời: "Cả tôi cũng bị hắn thu hút, hắn thật là đẹp trai quá mà."

Tấn Phi: "Thôi cái giọng đó của ngươi được không? Cũng may lúc đó ta bịt mồm ngươi lại kịp thời nếu không thì..."

Lan Oanh quay qua nhìn Phi công tử cười: "Thì thế nào hử, chủ nhân?"

Tấn Phi: "Thôi, ta sợ ngươi quá, giờ về trình diện Chúa tể thôi."

Lan Oanh: "Ok."

Nói rồi cả hai nhân lúc không ai để ý lẻn ra ngoài trở về hình dạng thật của mình và biến mất.

Thiên Tú đang khiêu vũ với Thảo Nguyên bỗng cảm nhận được mùi của Quỷ dù chỉ rất ít, cậu lia mắt tìm kiếm thì thấy Phi công tử và Lan Oanh không còn ở đây nữa. Thảo Nguyên thấy cậu đảo mắt xung quanh thì nhẹ nhàng hỏi: "Anh kiếm gì vậy?"


Thiên Tú đáp: "Anh cảm nhận được tà khí của yêu quỷ đang lởn vởn ở đây, dù rất ít."

Tim Thảo Nguyên đập "thịch", nàng sợ hỏi: "Anh nói có quỷ ư?"

Tú gật đầu: "Ừ, anh chắc chắn điều đó."

Thảo Nguyên hỏi gấp: "Vậy phải làm sao?"

Tú đáp: "Nơi này anh thấy ngột ngạt, có lẽ không tốt cho em đâu. Nên chúng ta đi dạo đâu đó nhé?"

Thảo Nguyên gật đầu: "Dạ, chờ em thay đồ một lát nhé."

Tú cười nhẹ: "Ok bây bi."

...


Thảo Nguyên diện bộ đầm body hai dây cúp ngực màu đỏ lái chiếc Mercedes của nàng chở Thiên Tú xuống tận... Vũng Tàu đi dạo hóng biển.

Không khí của biển khiến cả hai thư thái không còn cái cảm giác bị hù của ma quỷ nữa. Đôi trai gái dắt tay nhau tản bộ trên con đường nhộn nhịp dòng người. Tú hỏi thăm dân địa phương và được hướng dẫn đến một quán ăn trong con hẻm gần khách sạn. Quán không lớn nhưng rất đông khách, đây là nơi bán hải sản tươi sống được chế biến không quá cầu kỳ nên giữ được hương vị nguyên sơ của món ăn miền biển. Một chiếc bàn nhựa được kê tăng cường trên lề đường đối diện, cả hai ngồi vào bàn và háo hức trước mùi thơm lừng của mỡ hành, của tỏi phi và nước chấm. Lần lượt từng dĩa hải sản được bày la liệt trên chiếc bàn nhỏ kích thích cơn thèm khát.

Thảo Nguyên ngạc nhiên hỏi: "Anh gọi nhiều vậy? Làm sao ăn hết?"

"Anh đang đói lắm đây, trong tích tắc anh sẽ tàn phá hết chỗ này cho em coi." Tú xé cọng râu mực chấm vào tương ớt.

"Á… râu mực là của em, đưa cho em." Thảo Nguyên không cầm lòng được nói lớn.

Tú cười cười đưa tới trước mặt cô bé, nàng chưa kịp đón lấy đã bị cậu cho vào miệng nhai ngon lành. Thảo Nguyên giẫm chân giãy nảy như đứa trẻ, khuôn mặt nũng nịu chỉ khiến Tú muốn ngấu nghiến nàng ngay thôi. Những sợi tóc mai phất phơ trên khuôn mặt nàng tạo nên nét liêu trai ma mị. Lúc này đây, trông nàng bỗng đáng yêu và đẹp tuyệt trần như tiên nữ giáng trần vậy.

Họ lại nắm tay nhau đi dạo trên những con phố rực ánh đèn. Chiếc đầm body hai dây cúp ngực màu đỏ khiến Thảo Nguyên càng nổi bật giữa trời đêm. Hàng quán dần đóng cửa, thị trấn đi vào cảnh êm đềm tĩnh lặng. Nàng tiếc nuối phải quay về khách sạn nhưng lòng vẫn còn muốn đi dạo bên chàng trai đã chiếm lĩnh trái tim mình.


Về đến phòng, Thiên Tú nhào đến lật ngửa Thảo Nguyên ra nệm. Nàng nằm đó trong khuôn ngực vung cao, nhấp nhô theo từng nhịp thở rối loạn. Hai ánh mắt chạm nhau nói lên bao nỗi khát khao thầm kín.

Tú trườn lên người Thảo Nguyên, chỗ cương cứng miết dọc theo đùi tiến dần đến lưng chừng vòng mông rồi dừng lại. Chân trái tì xuống nệm, chân phải co lên cạ đầu gối vào khối thịt mềm mại, nơi mà lúc sáng cậu đã nếm được hương vị của dòng nước từ lỗ thịt nhỏ bắn ra. Cậu nắm cổ tay nàng dang ra hai phía ép chặt xuống nệm buộc nàng nằm trong tư thế phơi thân trên chiếc giường êm ái trải ga trắng muốt. Thảo Nguyên hồi hộp nhìn cậu, ánh mắt nửa như van lơn nửa như đắm đuối. Giờ phút này lý trí đã lụi tàn, tình yêu đang trỗi dậy chiếm lĩnh quyền điều khiển.
"Anh… định… làm gì?" Khuôn mặt nàng ửng hồng lắp bắp trong hơi thở đứt đoạn.

"Làm cái việc em đang nghĩ đến." Tú đè hẳn lên người nàng, cố tình chuyển bộ phận đàn ông vào giữa hai chân Nguyên áp vào khối thịt mềm mại.

"Anh không được làm bậy… anh… anh đã… hứa… chỉ hôn thôi!" Nàng rên rỉ đến tội nghiệp.

"Ừ thì anh hôn… hôn khắp người em không chừa chỗ nào." Nói rồi Tú gắn môi mình vào môi bé Nguyên, hai chiếc lưỡi hòa quyện ướt át, đôi cánh tay nàng được tha bổng để có thể vòng lên cổ khóa chặt thân thể săn chắc, hai con người trẻ tuổi hừng hực đam mê quấn lấy nhau như mắc phải lời nguyền từ muôn kiếp.

Tú vuốt ve đôi má mát lạnh đã ửng hồng vì ham muốn, mơn trớn từ triền cổ chạy dài xuống bầu vú căng tức. Cậu kéo hai dây đầm đang yên vị trên vai nàng xuống hai cánh tay của nàng để lộ hai bầu vú căng tròn trắng nõn khiêu khích của cô bé.
Thảo Nguyên không ngăn cậu như những lần trước mà để mặc cho sự nhào nặn ra sức cày xới lên cặp vú nung núc. Tú lùi dần lướt đầu lưỡi trên vùng da thịt nhạy cảm, cậu lùi thấp hơn nữa cho đến khi áp mặt vào khối nhô cao.

Khe háng hằn rõ sau lớp vải mỏng tanh, phân định thành một vùng tam giác lum lúp nằm e ấp giữa hai đùi.

Tú vén chiếc đầm lên cao để lộ quần lót làm từ lụa của Thảo Nguyên. Cô bé khẽ nhìn xuống thấy Tú nhấp nhổm ngụp lặn trong khu háng.

Nàng đưa tay ôm lấy vuốt ve trong hơi thở đứt quãng. Có nằm mơ bé Nguyên cũng không thể hình dung đàn ông lại thích hôn hít âm hộ của con gái đến vậy.

Tú không giả đò say đắm, bằng chứng là hồi sáng cậu đã vùi mặt vào khu rừng giữa hai chân Thảo Nguyên, ban đầu nàng còn ngăn cản nhưng cảm giác mê đắm ma mị đã thôi thúc nàng buông thả. Giờ đây khi đã quen mùi sương gió thì nỗi khát khao muốn dâng hiến cho người tình càng mãnh liệt hơn bao giờ hết.
Thảo Nguyên ngửa cổ đớp không khí mỗi khi hàm răng của Tú cạp trượt lên gò mu qua lớp vải quần lót. Cặp chân dài thon thả của cô bé duỗi đạp trước những kích thích vượt quá sức chịu đựng. Sự nhớp nhúa đã thấm đẫm đáy quần lót và dòng nước tình yêu thi nhau tuôn trào từ lỗ âm đạo của nàng


Tú chúi mũi hít sâu, hương vị thơm nồng mùi âm hộ con gái trinh nguyên không thể nhầm lẫn với bất kỳ thứ gì. Thảo Nguyên đạp chân, dường như nàng đang nẩy âm hộ của mình lên cao để sự vùi dập càng thêm mê đắm.

Tú hít một hơi nữa rồi ngừng khiến nàng thấy uất nghẹn, cậu trườn lên người nàng tiếp tục dùng đôi môi ranh mãnh khuất phục bạn tình. Nàng vòng tay xiết lấy mông Tú, cái vật to dài cấn vào vùng kín khiến nàng nấc lên trối chết.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.