Trở về truyện

Ngươi không phải là thái giám? - Chương 20 Ngươi Không Phải Là Thái Giám?

Ngươi không phải là thái giám?

20 Chương 20 Ngươi không phải là thái giám?

Hôm nay Ngụy Thiên Minh đã được Cẩn công công cho phép xuất cung, nên hiện tại tâm tình của hắn coi như không tệ. Hắn xuyên không đến hậu cung này, thời gian cũng không tính là ngắn. Thế nhưng đến tận bây giờ, còn chưa từng đi ra khỏi cửa cung lần nào cả.

Lần này đã có cơ hội ra ngoài, Ngụy Thiên Minh cũng muốn đi xem. Kinh thành cổ đại của thế giới này là bộ dáng gì, có phồn hoa như gấm, náo nhiệt như thành phố kiếp trước hắn từng sống hay không.

Khi nghĩ đến sắp được ra ngoài kia, Ngụy Thiên Minh khá là vui vẻ mà quay về chỗ mình ở, vừa hát vừa đi vào trong sân. Hắn vừa mới vào đến cửa, đã có một tiểu thái giám vội vội vàng vàng chạy tới bên cạnh.

Tiểu thái giám này cung kính thi lễ đối với Ngụy Thiên Minh nói ra: "Ngụy công, Tuệ phi nương nương muốn ngài qua bên kia một chuyến!

Không giống những tên thái giám đầy vênh váo đắc ý ở địa bàn Cẩn công công kia. Trong Tuệ Hương Cung, những tiểu thái giám này luôn đối với Ngụy Thiên Minh cực kỳ cung kính, cả đám đều rất sợ đắc tội với hắn.

Nhìn tiểu thái giám bên người này một chút, Ngụy Thiên Minh uy nghiêm nói ra: "Ta đã biết, ngươi đi về trước, bản công công sẽ tới sau!"

"Vâng, Thưa Ngụy công!" Tên này không chút do dự mà đáp ứng, khom người hành lễ rồi đi về phía Tuệ Hương Cung.

Ngụy Thiên Minh nhìn về phía nào đó trong hoàng cung rồi vỗ trán một cái. Có chút bất đắc dĩ, cũng có chút đắc ý nói ra: " Đúng là không có cách a, bản công công bá khí như vậy, mị lực lớn như vậy. Đi đến đâu cũng đều có thể làm cho người ta nhung nhớ a...Ai...."

Tự luyến xong một câu, Ngụy Thiên Minh xoay người hướng về phía Tuệ Hương Cung mà đi. Trong tẩm cung, Tuệ phi ngồi một bên uống trà, một bên chờ đợi Ngụy Thiên Minh.

Nàng nhìn vừa thấy Ngụy Thiên Minh tiến đến, trực tiếp nói: "Tiểu Ngụy Tử, bản cung tìm ngươi đến đây là nói cho ngươi. Cẩn công công đã đáp ứng việc này, ngày mai sẽ để ngươi xuất cung, ngươi nhất định phải thay bản cung làm việc thật tốt, hiểu chưa?"

Ngụy Thiên Minh đã sớm biết, nhưng lại giả bộ như vừa mới biết, ở trước mặt Tuệ phi nói ra: " Nương nương người yên tâm, nô tài nhất định tận tâm tận lực, thay ngài làm việc tốt!"

"Ừm!"

Tuệ phi hơi gật đầu, tiếp theo nói ra: "Tiểu Ngụy Tử, ngươi là tâm phúc của bản cung, về sau vinh hoa phú quý đều không thiếu chỗ tốt của ngươi."

Ngụy Thiên Minh nghe xong, đương nhiên biết Tuệ phi có ý gì.

Ngụy Thiên Minh trên mặt mang theo nụ cười, liền bước tới trước mặt Tuệ phi, cung kính nói ra: "Có thể theo Nương nương làm việc, đó là vinh hạnh của nô tài. Nương nương yên tâm, nô tài nhất định làm việc thật tốt, cho dù là xông pha khói lửa, quyết không chối từ."

Lời nói của Ngụy Thiên Minh để Tuệ phi nghe xong phi thường hài lòng. Vì thế, Tuệ phi còn cố ý đưa Ngụy Thiên Minh thêm một ngàn lượng ngân phiếu, nói là để Ngụy Thiên Minh ngày mai xuất cung, thay nàng làm việc thật tốt.

Việc còn chưa bắt đầu làm gì, Ngụy Thiên Minh đã có trong tay hơn một ngàn lượng, lại thêm lần trước Cẩn công công đưa cho, hắn bây giờ hẳn được coi là Tiểu phú một vùng.

Ở lại cùng Tuệ phi vui đùa đến tối, hắn mới quay về viện tử.

Hôm nay tâm tình Ngụy Thiên Minh rất không tệ, khi đang dùng bữa bên Tuệ phi thì đã có người bên Cẩn công công đưa lệnh bài tới. Như vậy sáng sớm ngày mai, Ngụy Thiên Minh chỉ cần cầm lấy lệnh bài này liền có thể xuất cung. Nghĩ đến mình đang có nhiều bạc như vậy, hắn rốt cục có thể đi ra ngoài mở mang kiến thức một chút.

Một lần nữa trở lại chỗ mình ở, Ngụy Thiên Minh kéo theo Tiểu Hồng đi vào phòng. Từ trong ngực cầm ra hơn một ngàn lượng ngân phiếu, vừa ngắm sấp bạc vừa cười nói với thiếu nữ ngồi bên: "Ha ha Tiểu Hồng, đã thấy bản sự của phu quân nàng hay chưa? Trong hậu cung này chỉ cần ta còn tại thì nha đầu nàng sẽ không phải lo nghĩ về việc gì cả!"

Người sau chỉ có thể đỏ mặt cúi đầu mà 'um..' một tiếng. Từ khi được Tuệ phi phái thêm người để chiếu cố sinh hoạt thường ngày của hắn, thì Ngụy Thiên Minh đã chỉ định Tiểu Hồng với lý do là nàng còn nhỏ khá giống như tiểu muội trước kia của hắn.

Sau khi nói xong, Ngụy Thiên Minh đem ngân lượng cất kỹ. Ngày mai xuất cung, nhất định có thể vui đùa thật tốt một phen. Ngay khi Ngụy Thiên Minh chuẩn bị kéo Tiểu Hồng đi nghỉ ngơi, thì bên tai hắn lại truyền đến thanh âm của hệ thống.

"Đinh! hoàn thành nhiệm vụ đánh giá phẩm cấp ( Lam bậc ) nhận được x10000 Quặng sắt tinh chất, x1000 Quặng đồng tinh chất, x100 Tinh thạch vũ trụ, x...., x50 Thăm may mắn. Không gian hiện tại không đủ, tự động chuyển hoá vào không gian lưu trữ."

Đang chuẩn bị đi nghỉ ngơi, Ngụy Thiên Minh nghe được thông báo này lập tức sửng sốt. Hoá ra là cái nhiệm vụ phẩm cấp hắn còn chưa nhận thưởng, nhưng hệ thống lại thưởng cho một đống quặng thế kia để làm gì a.

Trên mặt Ngụy Thiên Minh hơi đen lại, bắt đầu tìm đến mục rút thưởng.

Để nhanh chóng đi nghỉ ngơi với Tiểu Hồng, hoặc có lẽ Ngụy Thiên Minh muốn xoá cái danh hiệu rút thăm toàn trượt ở kiếp trước của mình. Nên lăm mươi lá thăm này, hắn đã rút cùng một lượt.

Đinh!..Đinh!...Đ...

Hàng loạt thông báo Điểm rút thăm may mắn +1, chúc bạn may mắn lần sau được vang lên, làm cho Ngụy Thiên Minh nổi giận mà suýt lao vào đấm cái hệ thống này nhiều nhát.

Hắn tưởng hệ thống bị lỗi khi không có thành tựu nào được mở ra, nhưng khi kiểm tra lịch sử thì thấy có ba món đồ được chuyển vào không gian hệ thống. Và mỗi một món được mở ra cách nhau mười bốn lượt, nên không được tính là rút thất bại liên tục.

"Moẹ nó, ngươi đang trêu ta phải không?" Ngụy Thiên Minh rít qua kẽ răng khiến cho Tiểu Hồng ở bên cạnh cũng phải giật mình mà hỏi xem có chuyện gì.

Sau khi thấy Tiểu Hồng bị doạ sợ như vậy thì Ngụy Thiên Minh hơi thu liễm tâm tình của mình lại rồi ra hiệu với nàng rằng không có việc gì.

Hắn muốn xem xem, ba món đồ mà hắn cực kỳ may mắn mở thẻ rút thăm được là gì. Rất nhanh, trong ống tay áo Ngụy Thiên Minh xuất hiện ra ba món đồ vật. Đầu tiên là một gói kẹo vị bạc hà rồi đến một con bút bê cầu mưa, cuối cùng là cuốn bí kíp tàn quyển có tựa Nhất Dương Chỉ.

Khuôn mặt đang cười của Ngụy Thiên Minh lập tức khắc đông cứng lại, mọi lần hệ thống đều cho hắn những vật thần kì, nhưng lần này lại là nhưng thứ bỏ đi này. Hắn khó khăn nhấp một ngụm trà, để bình ổn nội tâm đang nổi lên sóng lớn của mình.

"Coi như ta xả xui tháng này vậy, ít ra cũng được một cuốn tàn tịch"

Sau đó Ngụy Thiên Minh tiêu hao 35 điểm để học thức thứ nhất của Nhất Dương Chỉ có tên Vô Hình Chỉ.

Ngụy Thiên Minh hiểu được cách sử dụng của chiêu này liền đứng bật dậy, khuôn mặt từ đe như đáy nồi trở thành cười rạng rỡ. Lúc đầu khi nhận được tàn quyển thì hắn còn tưởng là thứ bỏ đi, nhưng không ngờ chiêu này có lực sát thương rất cao. Quan trọng nhất là thức này đúng như tên, vô hình vô ảnh.

Có lẽ hiện tại Ngụy Thiên Minh sẽ rút lại lời vừa nói kia với hệ thống, tuy là tàn tịch những vẫn để cho hắn khá vừa lòng.

Cho dù đây không phải võ công tu luyện thân pháp cũng như nâng cao nội lực nhưng lại rất hay ho đối với hắn. Và cái tên Nhất Dương Chỉ

cũng làm cho hắn cảm thấy khá quen tai, có lẽ hắn đã từng nghe được ở đâu đó rồi.

Nghĩ xuôi những thứ này, Ngụy Thiên Minh lộ ra ý cười.

Mặc dù bây giờ đêm đã khuya, nhưng Ngụy Thiên Minh lại không có chút buồn ngủ nào. Hắn quyết định, chút nữa phải thử nghiệm uy lực của chiêu này một lần mới được, nhìn xem rốt cục toàn lực xuất chiêu thì sức công phá sẽ lớn thế nào!

Nghĩ đến đây, Ngụy Thiên Minh bắt cởi bỏ y phục mà kéo Tiểu Hồng lên giường.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.