Trở về truyện

Ngươi không phải là thái giám? - Chương 11 Ngươi Không Phải Là Thái Giám?

Ngươi không phải là thái giám?

11 Chương 11 Ngươi không phải là thái giám?

Ba bảng thông báo đột nhiên xuất hiện khiến cho Ngụy Thiên Minh hơi giật mình một chút. Nhưng rất nhanh đã lấy lại tinh thần, Hắn biết trên người mình còn có một cái hệ thống nữa.

Ngụy Thiên Minh rất bình tĩnh mà đọc lần lượt từng bảng thông báo. Bảng đầu tiên được một lần nhận thưởng vì đã hoàn thành thành tựu, tiếp theo là hướng dẫn sử dụng điểm thưởng và cái cuối cùng là mở ra chức năng mới.

Mấy hôm nay Ngụy Thiên Minh luôn phải lo nghĩ và làm quen với hoàn cảnh nên đã quên mất mình còn có một cái hệ thống. Đến lúc này, khi nó phải tự hiện mình lên thì hắn mới có thể nhớ đến được.

Trên mặt Ngụy Thiên Minh mang theo nụ cười, hắn liền từ từ tìm hiểu về cái bảng thông báo đầu tiên này.

[ THÀNH TỰU • HOÀN ]

[ Những người thành công thì không đi một mình, mà phải có những người ủng hộ ở phía sau ]

[ Hồng nhan tri kỷ đầu tiên • Hoàn ]

[ THƯỞNG: 15 thăm may mắn ]

Sau khi đọc xong thông báo này, trong lòng Ngụy Thiên Minh lại nổi lên một chút thắc mắc. Rõ ràng mình cũng đã tuyên trung thành với Tuệ phi nương nương và Cẩn công công rồi mà sao vẫn chưa hoàn thành được nhiệm vụ đánh giá phẩm cấp.

"Tuệ phi đã cực kỳ tín nhiệm rồi, Hay là con điều kiện gì khác?" Ngụy Thiên Minh hơi cau mày nhưng cũng không quá để ý, hắn nhìn đến cái bảng tiếp theo.

[ ĐIỂM THƯỞNG ]

[ Vạn vật trên giới đều có thứ đối lập với nhau, có thưởng ắt có phạt ]

[ Phần thưởng được chia làm ba cách thức khác nhau: Đầu tiên là thăm may mắn, được dùng để rút một phần thưởng ngẫu nhiên, phẩm cấp tùy thuộc vào điểm may mắn đã tích lũy được.

Thứ hai là được nhận ở một phần thưởng cố định tùy thuộc vào tình cảnh và đánh giá khi hoàn thành nhiệm vụ..

Cuối cùng là phần thưởng khi hoàn thành cốt truyện thế giới, điểm đổi ở cửa hàng sẽ được tính theo một cách khác. ]

"Đinh! Hoàn thành Hướng Dẫn Điểm Thưởng tặng 500 điểm cửa hàng và 5 thăm may mắn."

Đọc đến đây Ngụy Thiên Minh cũng đã hiểu sơ qua về mấy thứ này rồi, nhưng hiện tại hắn muốn vào cửa hàng để xem. Với số điểm mà hệ thống vừa cung cấp, thì có đủ để mua thứ gì đó tốt tốt giúp bản thân an toàn nơi cung cấm đầy những nguy hiểm này hay không đây.

Sau một lúc, Ngụy Thiên Minh đã tìm thấy mục cửa hàng.

Vừa mới bấm vào Ngụy Thiên Minh cảm giác trước mặt xuất hiện một màn sáng kỳ lạ, khá khác với mấy cái bảng thông báo trước đây. Tuy nhìn qua thì giống như hình chiếu, nhưng khi chạm vào lại có thể xuyên qua nó để có thể tìm kiếm được vật phẩm mình cần.

Bên trên hình ảnh có từng dãy hàng hoá, vài dòng chú thích công năng và giá của vật phẩm. Giao diện như những website online phổ biến, nhưng vật phẩm lại rất ly kỳ cổ quái. Mà màn ánh sáng này chỉ có một mình Ngụy Thiên Minh nhìn thấy, Tiểu Hồng nằm bên cạnh hắn thì vẫn không có phản ứng gì.

Ngụy Thiên Minh đánh giá kỹ những hàng hoá được bày ở đây, tất cả vật phẩm đều ghi là sơ cấp, công năng không lớn lắm nhưng lại rất đa dạng.

Ví dụ như, Một chiếc ngọc tiêu có thể khiến người nghe bị mê hoặc, giá 1200 điểm. Hay cái trống có thể làm tổn thương đến thần trí của người nghe giá 2200 điểm. Cùng một số bí tịch võ công có tên gọi khá kỳ lạ khác,...

Nhìn những vật phẩm bày ở đó làm cho Ngụy Thiên Minh rất động tâm. Chỉ cần hắn có được một trong những vật này, cho dù là cao thủ đại nội có vây công thì Ngụy Thiên Minh vẫn có tự tin rằng mình có thể thoát ra ngoài an toàn.

Bất quá, với tất cả số điểm của Ngụy Thiên Minh gộp chung lại, thì vẫn lên mua thứ gì đó thực dụng một chút thì hơn. Hắn chọn một loại tên là Đọc Tâm Thuật, tuy thuật này khá dễ để luyện nhưng nó cũng có một số hạn chế nhất định, một trong số đó là một ngày chỉ có thể dùng tối đa ba lần.

Tuy môn đọc tâm này đối với nhân sĩ giang hồ sống trên đao kiếm chỉ là thứ bỏ đi, nhưng đối với người đang ở trong cấm cung như hắn thì nó có thể phát được công dụng vượt sức tưởng tượng. Thậm chí hắn còn có thể dựa vào loại năng lực này đem địa vị của mình, tăng thêm một chút.

Không thì dùng nó để giữ an toàn cho bản thân cũng không thành vấn đề.

Ngụy Thiên Minh dốc hết vốn liếng để mua nó với giá 750 điểm, sau đó hắn lại tìm đến mục thăm may mắn để rút thưởng.

Đinh! Đinh!....Đinh!...Đ...

Vì Ngụy Thiên Minh chưa bao giờ tin vào nhân phẩm của mình nên đã rút một hơi hết hai mươi lần, và kết quả đúng như hắn đã nghĩ. Chỉ ra được một vật phẩm duy nhất, những thông báo còn lại chỉ hiện lên cùng một dòng chữ điểm rút thăm may mắn +1 chúc bạn may mắn lần sau.

"Đinh! Hoàn thành thành tựu ẩn Thần May Mắn Không Bỏ Rơi Ta ( rút thất bại 15 lần bất kỳ ) Chỉ số may mắn +2, chỉ số thu hút +3."

Sau thanh âm kia của hệ thống liền không có thông báo nào hiện lên nữa, khiến cho Ngụy Thiên Minh hơi khó hiểu về hai chỉ số vừa rồi.

Hắn muốn kiểm tra ở mục thông tin xem có được đáp án mà hắn muốn hay không.

[ NGƯỜI DÙNG ]

[ TÊN : Ngụy Thiên Minh ]

[ GIỚI TÍNH : Nam ]

[ CHỦNG TỘC : Nhân loại ]

[ Điểm: 12 - Thăm: 0 ]

Sau khi tìm một hồi cũng không thấy gì khả quan nên cũng lười tìm hiểu tiếp, hiện tại hắn chỉ cần học xong Thông Tâm Thuật này thì ở trong hậu cung hắn cũng có thể kiếm thêm một vài chỗ dựa cũng như thủ hạ đắc lực cho mình.

Không suy nghĩ nhiều Ngụy Thiên Minh liền cầm lấy cuộn thẻ tre này rồi bắt đầu nghiên cứu. Nhưng cũng không mất quá lâu thì hệ thống hiện lên và hỏi hắn có muốn học nó với 10 điểm hay không? Và tất nhiên, phương pháp sử dụng đã tiến ngay vào trong đầu Ngụy Thiên Minh.

Nếu như muốn nghe ý nghĩ trong lòng mục tiêu thì chỉ cần tập trung tinh thần vào đối tượng là được, tính ra cũng khá dễ sử dụng. Mang theo tâm tình được thả lỏng, Ngụy Thiên Minh liền ôm Tiểu Hồng chìm vào giấc ngủ.

...

Ngày hôm sau hắn ngủ đến khi mặt trời treo trên đỉnh đầu, nhưng cũng không người nào dám cả gan đến để đánh thức hắn. Trong Tuệ Hương Cung, trừ Tuệ phi ra đã không có ai dám sai khiến Ngụy Thiên Minh nữa. Thế mà, đang lúc Ngụy Thiên Minh ngủ rất thoải mái thì bên ngoài sân truyền đến một trận thanh âm chó sủa làm hắn bừng tỉnh.

Khi quay sang cũng không thấy Tiểu Hồng đâu, thì nhất thời cả người Ngụy Thiên Minh có hơi chút bực bội. Hắn từ trên giường đứng dậy chỉnh lại y phục rồi tiến ra khỏi cửa, ánh mắt lộ ra tia sắc bén khí cùng thế không gì sánh được.

"Là tên khốn nạn nào dám mang chó tới đây làm phiền bản đại nhân nghỉ ngơi!" Ngụy Thiên Minh nhịn không được mà mắng vài câu.

Hắn vừa ra đến cửa liền nhìn thấy một con chó ngao tây tạng đang loanh quanh trong sân rượt người, sủa mãi không thôi.

Xung quanh có mấy tên thái giám xui xẻo còn bị nó cào cắn, cả người máu tươi chảy mãi không ngưng.

Con tàng ngao này toàn thân to lớn, cao gần 1m50, lông trên toàn thân dựng đứng y như là một con sư tử đang nổi giận, trông mười phần uy vũ. Đôi mắt nó loé hung quang nhìn chằm chằm vào mấy tên thái giám kia, giống như đang nhìn con mồi.

Đôi răng nanh lộ ra sự bén nhọn giống như mũi khoan, móng vuốt ở bốn chân cũng không khác lưỡi dao, bộ dạng đáng sợ.

"Rống. . ."

Miệng con chó ngao này phát ra tiếng gầm rống từng bước áp sát đến mấy tên thái giám. Đám người này sớm đã bị hoảng sợ toàn thân phát run, mặt mày xanh mét. Còn có một người bởi vì quá sợ hãi, đều tè ra cả quần.

Một bên vừa lui lại trong miệng thì lẩm bẩm : " Không muốn, ta không có muốn a, ngươi không được qua đây. . ."

Có một tên thái giám nhìn thấy Ngụy Thiên Minh đến, thì giống như phát hiện ra cây cỏ cứu mạng, há miệng hô to: " Ngụy công công, cứu mạng a, xin nhanh cứu lấy chúng ta. . ."

Mấy tên tiểu thái giám này, đều là thủ hạ của Ngụy Thiên Minh, thuộc về người hầu trong cung Tuệ phi. Hiện tại bọn hắn hướng Ngụy Thiên Minh kêu cứu, Ngụy Thiên Minh cũng không thể bỏ mặc được.

Hắn đi đến góc sân cầm lên một cây gậy vừa tay, một khối đá ở trong sân, nói: " Chui từ đâu ra một con chó hoang như vậy, dám chạy đến đây để giương oai!"

Nói xong Ngụy Thiên Minh vung khối đá từ trong tay phi ra trước mặt.

"Ầm!"

Tảng đá không sai lệch chút nào trúng giữa đầu con chó to lớn này. Ngụy Thiên Minh dùng lực cũng không nhỏ, cú ném này làm nó đau đớn không thôi.

"Ngao ô. . ."

Nhất thời, con chó Ngao này quay đầu nhìn chằm chằm vào Ngụy Thiên Minh giận giữ gầm lên một tiếng, thanh âm tràn ngập sự phẫn nộ vang khắp bốn phía. Ánh mắt hung hãn cặp răng nanh bén nhọn, trong miệng thì chảy ra từng dòng nước nhìn như mười phần đói khát, muốn đem Ngụy Thiên Minh nuốt chửng.

Nếu là kiếp trước, Ngụy Thiên Minh nhìn thấy con tây tạng to như thế này, chắc chắn sẽ bị dọa sợ. Nhưng mà bây giờ, Ngụy Thiên Minh là một người gần đạt đến võ đạo tông sư. Chỉ có một con chó như vậy, Ngụy Thiên Minh vẫn không để trong vào mắt.

Huống chi con súc sinh này còn làm phiền giấc ngủ của hắn, cứ như vậy thì bỏ qua làm sao được. Ngụy Thiên Minh nhìn con tàng ngao này rồi ngoắc ngoắc ngón tay, ra hiệu cho nó nói: " Nghiệt súc, ngươi có bản lĩnh thì phi đến, gia gia sẽ dùng một tay đập bẹp ngươi!"

Có thể con Tàng Ngao này chắc có chút linh tính, khi nghe xong lời Ngụy Thiên Minh nói. Nó gầm lên một tiếng rồi nhanh chóng phi đến, giương nanh múa vuốt muốn đem Ngụy Thiên Minh cắn xé. Tốc độ Tàng Ngao cực nhanh, tựa như mũi tên rời cung, trong nháy mắt vọt tới trước mặt Ngụy Thiên Minh.

Mồm miệng nó há to muốn cắn vào cổ Ngụy Thiên Minh. Cái miệng kia như chậu máu há ra hết mức, gần như có thể đem đầu Ngụy Thiên Minh một lần nuốt trọn. Ngụy Thiên Minh nhìn thấy Tàng Ngao này xông đến, trên mặt biểu hiện hết sức lạnh lẽo, bên trong ánh mắt lóe qua một tia sát khí. Hai cánh tay hắn nắm cây gậy, hướng về đầu Tàng Ngao hung hăng mà đập xuống.

"Viu!"

Một thanh âm trong nháy mắt xé gió mà truyền đến. Một đầu gậy to lớn trực tiếp nện xuống đầu con Tàng Ngao.

"Bộp!"

Lại một tiếng vang trầm thấp truyền đến, Ngụy Thiên Minh đập cây gậy lên đầu Tàng Ngao trực tiếp bị gãy làm đôi.

Một thanh gỗ to bằng bắp tay liền bị Ngụy Thiên Minh cứ thế mà dùng lực đánh gãy, nghĩ một chút liền biết Ngụy Thiên Minh dùng bao nhiêu sức lực.

"Ngao ô. . ."

Một tiếng kêu thảm truyền đến, con chó Ngao Tây Tạng to lớn kia bị đánh bay về sau lật người ngã xuống. Con Tàng Ngao nằm trên mặt đất kêu rên không ngừng. Trong mắt mũi miệng, đều chảy ra vô số máu tươi. Nhưng cho dù như vậy, nó vẫn đối với Ngụy Thiên Minh cừu hận không thôi.

Nó là một con thú săn mồi, đã nhận định Ngụy Thiên Minh là đối thủ thì sẽ liều đến chết mới thôi, muốn đứng lên chiến đấu với Ngụy Thiên Minh tới cùng. Ngụy Thiên Minh nhìn thấy vậy thì cười lạnh nói: " Ai nha, thật đúng là một con nghiệt súc dũng mãnh xem ra ta phải ra thêm vài phần thực lực!"

Thừa dịp Tàng Ngao còn chưa đứng vững, Ngụy Thiên Minh từ dưới đất nhặt lên một khối đá, liền trực tiếp ném đến Tàng Ngao. Hắn không do dự, cầm lên thật nhiều đá ném thật mạnh về phí Tàng Ngao. Mới qua hai ba lần bị ném, con Tàng Ngao to lớn này bị Ngụy Thiên Minh ném cho đầu óc choáng váng, không còn năng lực phản kháng.

"Ngao ô. . . Ngao ô. . ."

Bị đánh như vậy Tàng Ngao chỉ có thể bất lực nằm kêu rên, phảng phất như là đang cầu xin tha thứ. Nhưng Ngụy Thiên Minh vốn trong lòng đang giận, lần này vừa vặn mượn nó phát tiết toàn bộ ra ngoài.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.