Trở về truyện

Ngôi Trường Của Tôi - Chương 1: Học Sinh Cá Biệt

Ngôi Trường Của Tôi

1 Chương 1: Học sinh cá biệt

Hôm nay là một ngày khá tự do của tôi khi cả ngày không có lịch họp hay các vấn đề của trường cần tôi giải quyết gấp. Thế nên từ hôm qua tôi đã nhắn với thư ký của tôi, Ngọc, rằng tôi sẽ ở trong phòng của mình, nhưng đừng gọi tôi nếu không có việc gì gấp. Bước ra ngoài châm điêud thuốc, tôi bất chợt nhìn thấy một bóng người chạy vút qua khoảng sân bên dưới, chui vào bụi cây cạnh bờ rào ngăn ngôi trường với khu chợ bên cạnh. Nheo mắt nhìn kỹ, tôi nhận ra đó là Duyên, một học sinh cá biệt của trường.

- Duyên! - Tôi hô lớn.

Duyên giật mình quay lại. Con bé quay ngang quay dọc mất vài giây mới nhìn thấy tôi do tôi đang ở hành lang tầng ba. Thấy tôi, con bé cười ngượng nghịu. Tôi cũng mỉm cười và ngoắc tay mấy cái. Hiểu ý, Duyên cúi đầu lật đật từng bước đi bề phía văn phòng tôi.

Vài phút sau con bé mới lết được lênn đến phòng tôi. Tôi nhìn Duyên đứng giữa phòng mình. Duyên là một đứa con gái cá tính, và điều đó được bộc lộ ngay qua bẻ bề ngoài của con bé. Mặt Duyên được trang điểm với tông màu tối để làm nổi lên đôi môi đánh son màu đỏ. Tóc con bé cắt ngắn ngang vai và để xõa để che đi một bên đã được cạo ngắn. Tuy chỉ cao có 1m60 nhưng Duyên tao cho ngoài khác một cảm giác rằng con bé khá cao khi sở hữu một đôi chân dài và thon, khiến cái váy đồng phục đã được cắt ngắn lại càng cũn cỡn hơn khi chỉ vừa đủ che đi cặp mông khá to của Duyên. Chiếc áo đồng phục cũng được con bé chiết sát lại để khoe cái vòng eo con kiến của mình. Nhưng ông trời không cho ai tất cả. Duyên có một cặp ngực cũng nhỏ không kém gì vòng eo của mình. Tuy nhiên, bấy nhiêu đó thôi cũng đủ khiên bao thanh niên mới lớn mất ăn mất ngủ với thân hình nhỏ nhắn và khuôn mặt cá tính này rồi. Chả trách sao con bé không chịu học hành, nó đã có bao thằng hầu hạ rồi mà.

- Lần này là lần thứ mấy em bị gọi lên đây rồi hả Duyên?

- Dạ.... Chắc tầm mười lần ạ... - Duyên cười trừ đáp.

Do đã là..."khách quen" của tôi nên chúng tôi cũng khá gần gũi. Nếu gặp nhau trên hành lang, Duyên sẵn sàng trêu tôi chứ không lễ phép như phần lớn học sinh. Với con bé, tôi không phải là thầy hiệu trưởng, mà là một người bạn. Cũng vì lẽ đó mà dù đã vi phạm nhiều lần, tôi vẫn chưa liên lạc với phụ huynh Duyên lần nào.

- Chục lần? Lần này tôi phải mời phụ huynh cô lên đây nói chuyện thôi - Tôi đổi giọng.


Duyên tuy là một người có cá tính, nhưng rốt cuộc vẫn đang sống dựa vào bố mẹ. Trong thâm tâm cô sợ việc sẽ bị cắt trợ cấp, không có tiền tiêu thì xấu hổ với bạn bè lắm. Nên cô đành nài nỉ.

- Thầy ơi thầy đừng làm thế, bố em đánh em chết mất!

- Chết cũng hay, không trốn học được nữa.

- Ơ thầy ơi...

Năn nỉ một hồi mà thấy tôi vânc không xuôi, Duyên không nói gì nữa. Nhìn con bé thật dễ thương khi nó nhíu mày, cắn môi suy nghĩ kế sách để mua chuộc tôi.

- Thôi giờ về lớp học tiếp đi, để tôi còn gọi điện cho bố cô - Tôi cười vẻ đắc thắng.

Con bé nhắm mắt thở dài. Tôi ngỡ nó đã an phận với kết quả đấy, nhưng không.

- Hay bây giờ em xin phép cá với thấy một kèo, nếu em thắng thì thầy tha cho em.... - Giọng Duyên trầm xuống, mắt nhìn vào góc phòng để né tránh ánh nhìn của tôi.


Vẻ mặt đó khiến tôi biết rằng đây là biện pháp cuối cùng của Duyên. Nhưng hối lộ thầy mày đâu có dễ, tôi nghĩ.

- Cá gì nào? - tôi vừa cười vừa nói, nghĩ bụng nó chả có thể làm gì để thay thế cục diện này.

Duyên lại nhíu mày, môi mím chặt và bắt đầu đi về phía tôi. Con bé đứng ra sau lưng tôi rồi cúi xuống, ghé sát tai tôi thỏ thẻ:
- Em sẽ mút cặc của thầy.

Tôi sững người, tay đang cầm khối rubik quay quay cùng dừng lại, làm rơi nó xuống bàn. Có phải nó đang đùa tôi không? Như lần nó trêu tôi ba mấy rồi còn chưa có vợ, chắc là do bị yếu sinh lý? Hay lần nó giả vờ định vén áo lên để khoe bộ đồ lót nó mới mua làm quà cho bạn trai? Hay nó định làm thế thật? Chỉ để tôi không gọi bố nó ư? Thoát khỏi các suy nghĩ đang đấu đá nhau của mình, tôi quay sang nhìn Duyên. Mặt con bé ở sát tôi quá. Đôi mắt đen huyền của Duyên vốn dĩ đã to, giờ lại còn mở to ra hơn nữa, lấp lánh chờ đợi câu trả lời của tôi. Đôi môi đầy đặn của con bé nở một nụ cười gượng gạo nhưng cũng đủ làm tôi cảm thấy xao xuyến. Vì đứng gần nhau, tôi có thể ngửi thấy mùi hương từ cơ thể của Duyên. Mùi hoa hồng từ làn da của con bé phản phất trong không khí, đánh thức cậu nhỏ của tôi dậy.
Tôi quay mặt đi, tay với lấy khối rubik, gằn giọng nói:

- Đây không phải là chuyện để em đùa!

- Vâng, em không có đùa - Duyên nhanh nhẹn trả lời.


Tôi liền liếc mắt nhìn con bé. Vẻ mặt nó toát lên sự quyết tâm, có vẻ nó thật sự không hề đùa.

Điều đó làm tôi lưỡng lự thực sự. Còn gì tuyệt vời hơn việc được một người con gái đang ở độ tuổi đẹp nhất của cuộc đời bú mút con cặc của mình? Nhất là với đôi môi dày đấy? Nhưng cũng không thể vượt qua giới hạn của mối quan hệ thầy trò được. Hậu quả nào đang chờ đón tôi nếu tôi đồng ý?

Như đoán được tôi đang nghĩ gì, Duyên quàng tay quanh cổ tôi, dí sát miệng vào tai tôi thủ thỉ:

- Nếu em thua, thầy muốn làm gì em cũng được.

Con bé cố tình nhấn mạnh từng chữ một, kèm với hơi thở của nó phả nhè nhẹ vào tai tôi khiến dương vật của tôi cương lên trong quần.
Nhìn thấy đũng quần tôi nổi lên 1 cục, Duyên liền chớp lấy thời cơ. Con bé từ từ trượt tay từ cổ tôi xuống và ấn nhẹ vào dương vật của tôi qua lớp quần kaki. Duyên càng ấn xuống thì con cu của tôi lại càng cương lên.

- Em chỉ xin thầy 10 phút với cái này thôi. Nếu trong thời gian đấy mà thầy không xuất được thì em xin chịu phạt. Còn nếu được thì...

Vừa nói, con bé vừa từ từ kéo khóa quần của tôi xuống.

-...thì thầy tha cho em lần này nha - Duyên nói nốt.

Đến lúc này thì thật sự đã quá sức chịu đựng của tôi rồi. Tôi "hừm" một cái trong cổ họng, lấy tay bóp trán và nói:

- 7 phút, chui xuống hộc bàn đi.

Duyên hí hửng chui xuống hộc bàn và luồn vào giữa hai chân tôi, tay con bé bắt đầu luồn vào trong quần tôi, lục lọi lôi con cặc cương cứng của tôi ra. Trong lúc đó thì tôi với lấy cái điện thoại và đặt đồng hồ đếm ngược. Liếc xuống, tôi bắt gặp ánh nhìn sửng sốt của Duyên đang dành cho dương vật của tôi. Tuy dương vật của tôi có độ dài trung bình, nhưng bù lại nó vô cùng mập mạp. Có lẽ con bé chưa bao h nhìn thấy con cặc nào to như vậy. Tôi thầm mỉm cười trong đầu, thế là nó không có kinh nghiệm với mấy con cặc to rồi, làm sao cho tôi xuất trong 7 phút được.
Tôi đặt cái điện thoại lên đùi và nói:


- Có định làm không? Hay tính thua luôn thì tôi chỉ gọi phụ huynh thôi.

Hai tay Duyên nắm chặt thân dương vật tôi. Rồi em đặt lên đầu con cặc của tôi một nụ hôn, khiến nó giật giật lên.

- Thầy tính giờ đi ạ.

Nghe thấy vậy, tôi mỉm cười bật đồng hồ. Ngay lập tức, Duyên đút toàn bộ con cặc đồ sộ của tôi vào miệng. Tôi cũng bị bất ngờ vì vừa nãy Duyên còn khá e sợ về độ lớn của con cặc tôi. Con bé dừng lại khi miệng của nó chạm đến hai hòn dái. Nằm trong miệng Duyên, con cặc của tôi bị liếm láp, nắn bóp, mút mát. Và đặc biệt hơn, tôi có cảm giác như có một cái gì đó ấn nhẹ xuống dương vật của tôi và liên tục di chuyển khắp con cu. Cảm giác mới là đó khiến con cặc tôi cương cứng tột độ và giật liên hồi, hông tôi đẩy ra phía trước để con cặc tiến được sâu vào họng của Duyên hơn.
Không chịu được độ lớn của con cặc tôi cũng như việc tôi hẩy hông khiến nó chọc thẳng vào họng con bé, Duyên đành hất đầu về sau, để tuột con cặc tôi ra khỏi miệng dù vẫn còn các hàng nước bọt nối từ dương vật tôi tới miệng của Duyên. Do con bé phải há miệng lớn để lấy lại hơi, tôi phát hiện ra cội nguồn của cảm giác mới mẻ kia là gì. Duyên bấm khuyên lưỡi và con bé có một cái lưỡi vô cùng dài. Sự kết hợp giữa hai thứ đặc biệt đó khiến Duyên có thể mơn trớn con cặc trong miệng một cách dễ dàng và tạo ra một cảm giác sung sướng tột độ cho đối phương.

Không để cho tôi nghỉ ngơi, con bé dùng tay sục cặc khi đang lấy lại hơi, tay kia mát xa hai hòn dái bên dưới.

- Thỏa thuận là bú cặc chứ không phải là sục cặc nha, phạt em 1 phút. Thế là còn 4p53s - Tôi vừa thở gấp vừa nói.
- Ơ, thầy...

- Tích tắc tích tắc.

Hiểu ý, Duyên đành quỳ xuồng và nhét con cặc của tôi vào miệng. Lần này con bé mút lấy mút để cặc tôi. Mỗi lần nó đưa cặc tôi ra vào là nước bọt của nó lại chảy ra nhiều hơn, dần ướt cả hai hòn dái. Nước dãi của Duyên cũng khiến son môi của em phai hết ra phần thân của con cặc, khiến nó trở nên có màu đỏ hồng. Mascara của cũng Duyên trôi dài xuống má do một vài lần bị tôi hích dương vật vào tận cổ họng khiến con bé ứa cả nước mắt.

Khi thời gian còn độ ba phút cũng là lúc tôi có cảm giác mình không chịu được lâu nữa nên ngồi thẳng dậy để Duyên không thể mút được cặc tôi sâu nữa. Tất nhiên là Duyên nhận ra điều đó. Tay phải con bé nắm chặt lấy cặc tôi để tạo điểm tựa cho đôi môi Duyên tiếp tục bú mút. Mỗi lần cặc tôi đâm sâu vào miệng con bé, nó lại nhanh chóng dùng lưỡi cuốn chặt lấy cu tôi. Khuyên lưỡi của Duyên được ép vào cặc tôi, rồi theo lưỡi của con bé đi một vòng xoáy từ chân cặc đến đỉnh đâu. Lưỡi, khuyên, và đôi môi của Duyên như đang cố gắng vắt tinh từ cặc tôi ra với sự kết hợp uyển chuyển đó vậy. Tay còn lại của Duyên thì từ lúc nào đã cởi hết lớp cúc áo của con bé, để lộ ra chiếc áo lót thể thao màu ghi và cái bụng phẳng lỳ của Duyên. Con bé bóp lấy bóp để vú của nó qua lớp áo lót để kích thích thị giác của tôi.
Cặc tôi cứng đanh lại và không còn giật nữa, báo hiệu cho việc tôi sắp bị khuất phục bởi cô học trò nhỏ nhắn của tôi. Bỗng nhiên chiếc điện thoại trên đùi tôi réo lên. Là Ngọc, cô thư ký của tôi. Tôi thầm cảm ơn Ngọc vì lúc này tôi rất cần một sự phân tâm khỏi đôi môi đẫm nước bọt đang liên tục bú mút cặc tôi.

- Alo - tôi cố gắng giữ giọng trả lời.

- Đi ăn trưa không anh? Em chạy qua phòng anh rồi mình đi luôn - Ngọc ở đầu dây bên kia đáp lại.

- À...trưa nay anh có...hẹn rồi. Mai nhé?

Thấy tôi phải nghe điện thoại, Duyên nhanh chóng đổi tư thế. Hai tay con bé nắm lấy cạp quần tôi, rồi Duyên chúi đầu nó xuống nhằm nhét cặc tôi sâu nhất có thể vào miệng nó.

- Thế ạ? Đành để mai vậy. Mà mấy hôm nữa anh có rảnh buổi nào không? Có phụ huynh của em Duyên lớp Cơ bản 2 muốn qua gặp anh - Ngọc trả lời.
Tôi giật mình nhìn xuống Duyên. Có vẻ con bé không nghe thấy gì cả. Duyên sau khi đã nuốt trọn con cặc của tôi vào miệng thì đó là lúc lưỡi của con bé hành sự. Không như lúc đầu, lưỡi của Duyên không còn cuốn lấy và ép khuyên lưỡi vào cặc tôi nữa. Giờ lưỡi của con bé ngoáy điên loạn trong miệng nó. Mỗi lần lưỡi Duyên chạm chớp nhoáng vào cặc tôi là mỗi lần con cặc giật lên. Thấy tình thế không ổn, tôi bèn trả lời Ngọc nhanh gọn:

- Ờ, chắc được, để anh thu xếp sau, giờ anh dập máy đây.

Tôi dập máy, và đó là thứ Duyên đang chờ. Dù con cặc tôi đã chiếm trọn miệng cô học trò bé bỏng, Duyên vẫn cố há miệng ra thêm. Con bé trườn cái lưỡi dọc sống con cặc tôi, ra khỏi miệng, và bất ngờ siết chặt hai hòn dái. Tôi vội vàng ưỡn người lên, hai tay ghì đầu Duyên xuống. Giờ cả hai hòn dái của tôi cũng nằm trọn trong miệng Duyên. Con cặc tôi giật lên, bắn thẳng tinh dịch vào họng Duyên. Con bé cố đẩy tôi ra nhưng không được, nên nó giãy giụa trong khi tôi vẫn đang xuất vào miệng nó.
Sau khi đã thỏa mãn, tôi buông tay khỏi đầu Duyên. Con bé nhanh chóng nhả cặc tôi ra và ngửa mặt lên nhìn tôi. Cô học sinh của tôi trông thật gợi dục. Tóc tai con bé rồi bời, mascara và son môi lem ra khắp mặt Duyên. Nước bọt chảy xuống tận ngực con bé, làm ướt một phần chiếc áo lót. Mắt Duyên chớp chớp nhìn tôi và con bé nhoẻn miệng cười. Nhìn cảnh đó, tôi chỉ muốn đè Duyên ra và địt cái đôi môi lem luốc gợi tình này một lần nữa. Nghĩ đến đó thì điện thoại tôi reo lên. Lần này là tiếng chuông của đồng hồ đếm ngược.

- Có vẻ em là người thắng rồi - Duyên lên tiếng.

- Có vẻ là vậy - tôi cười đáp lại.

Con bé đứng dậy, bắt đầu lau dọn bãi chiến trường trên mặt mình.

- Thầy hy vọng lần sau em sẽ không tái phạm nữa - tôi nói.

Duyên vừa trang điểm lại vừa cười. Xong xuôi, con bé cúi đầu chào tôi và đi ra khỏi phòng. Bỗng Duyên ngó lại vào phòng và nói nhỏ:
- Em hy vọng lần sau thầy sẽ trụ được lâu hơn.

Nói xong, Duyên chạy nhanh khỏi văn phòng hiệu trưởng. Tôi mỉm cười vò đầu. "Lần sau à?", tôi lẩm bẩm. Lại có thêm một thứ để tôi để mắt đến cô học sinh cá biệt này rồi.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.