Trở về truyện

Ngoại Tình - Chương 51

Ngoại Tình

51 Chương 51

Bảo an gọi cảnh sát nghe thấy Chương Cao Thành thay đổi lý do thoái thác, cảm thấy người này khẳng định là tới kiếm chuyện, vừa mới còn luôn miệng nói muốn tìm thị trưởng Tần, ở chỗ này như phát điên bây giờ lại nói muốn tìm vợ mình.

- Ai tôi nói anh người này như thế nào...

Chương Cao Thành lúc này đã không quan tâm đến chuyện gì, vẻ mặt cô đơn rời khỏi cửa tiểu khu, làm cho bảo an không thể hiểu được, cũng không nói gì nữa để hắn rời đi. Chương Cao Thành hoảng hốt nghĩ, nhất định là mình dùng sai phương pháp mới đem vợ mình đẩy ra xa, hắn hẳn là phải nghĩ tốt lại như thế nào để Diệp Chân biết được gương mặt thật của Tần Duẫn Đông.

Trong biệt thự.

- Ưm ưm...

Diệp Chân căn bản không biết Tần Duẫn Đông gửi ảnh giường chiếu và ghi âm hai người làm tình cho Chương Cao Thành, giờ phút này bị đè trên người anh hôn lưỡi, nước bọt giàn giụa, hô hấp dồn dậtruyenc.comìn từ bàn ăn cơm, thân hình Diệp Chân phập phồng quyến rũ bị thân thể Tần Duẫn Đông che đậy kín mít. Từ đầu đến cuối cô chỉ lộ ra khuôn mặt thừa hoan mị hoặc, hai mắt tan rã mà mê ly, lúc không chịu nổi khoái cảm không ngừng mà câu lấy đùi anh, tứ chi hai người mê loạn mà dây dưa. Hai tay Diệp Chân để trên bả vai dày rộng của anh, mười ngón tay dùng sức, trong lúc nhất thời không biết là đang đẩy anh ra hay là hùa theo anh.

Tần Duẫn Đông chống cánh tay từ trên người cô lên, một bàn tay bắt lấy cẳng chân cô mở ra cũng nâng lên, một lần nữa đè ép xuống.

- Từ bỏ, ưm... từ bỏ... Tần Duẫn Đông...


Diệp Chân sớm bị anh đâm cho hoa mắt chóng mặt, bạch bạch vang lên, hai thân thể trần trụi va vào nhau phát ra tiếng nước dâm mị. Thân thể lại lần nữa bị anh nhét đầy, mỗi một cái gắng sức điểm đều vào chỗ mẫn cảm nhất của Diệp Chân, cô đã không còn sức rên rỉ.

Diệp Chân không biết Tần Duẫn Đông còn thao bao lâu nữa, tựa như không thể nào cho con sói đói này ăn no được.

- Ưm ưm ưm...

Khuôn mặt đẹp của cô ửng hồng, tay sờ cơ bắp căng chặt trên eo lưng anh, phảng phất như có dòng điện chạy qua, sờ đến tất cả các lỗ chân lông của anh đều thư giãn, trên trán nổi gân xanh.

- Ưm ưm ... em giúp anh hút ra, được không...

- Tiểu yêu phụ.

Tần Duẫn Đông a một tiếng thở dốc, đem dương vật từ huyệt rút ra, một bàn tay đem cô ôm lên, hai tay chống ra sau ngửa mặt, Diệp Chân đối mặt với anh ghé vào bàn cơm.

Theo cô mở miệng ra, anh ưỡn eo lên trên, đem dương vật thao vào miệng nhỏ của cô, lập tức bị khoang miệng ấm áp gắt gao bọc lấy.


- Ưm...

Hai núm vú Diệp Chân rũ xuống ở trên đùi anh không ngừng cọ xát, kích thích như thế làm thân thể hai người không ngừng run rẩy.

Diệp Chân nhịn không được đi sờ hai chân mở ra của anh, lúc bị anh thao tới chỗ sâu nhất của yết hầu tâm thần nhộn nhạo, nước bọt giàn giụa.

- Ách.

Cả người Tần Duẫn Đông run lên, bàn tay mang theo vết chai mỏng vuốt ve bả vai trần trụi của Diệp Chân, không ngừng âu yếm da thịt trắng nõn non mịn của cô.

- Dâm đãng như vậy, liếm dương vật mà nước cũng chảy ra.

Cơ bụng của anh sớm bị chất lỏng làm ướt, ở thời điểm cuối cùng đem dương vật cắm trở về cơ thể cô gái, bắn ở trong huyệt nhỏ của cô.


- Ưm, a ...

Thân thể Diệp Chân mướt mồ hôi co rút vào, ngửa mặt thừa nhận anh tưới tắm, cuối cùng cả người thoát lực mà nằm trên bàn ăn.

- Chân Chân?

Diệp Chân mê loạn mà thở dốc, sức lực cuối cùng trên người đều bị con sói đói này ép khô, cô nghe thấy anh rút dương vật ra, tiếng thở dốc thật gợi cảm.

- Mệt mỏi?

Tần Duẫn Đông ôm cô gái xuống bàn ăn, cúi đầu dịu dàng hôn khắp mặt cô cuối cùng dừng lại ở đôi môi đỏ, dùng ngón tay chải vuốt mái tóc đã mướt mồ hôi tán loạn của cô. Diệp Chân nhíu mày, bị dòng nước ấm áp vây quanh cơ thể, thoải mái lẩm bẩm một câu, lẳng lặng dựa vào ngực anh, ngay cả lúc hai ngón tay anh vói vào trong huyệt ôn nhu moi móc cũng không có sức lực cùng ý tứ đáp lại.

- Chân Chân.

Ánh mắt Tần Duẫn Đông đen như mực trở nên càng thâm thúy, anh nhìn đồ vật của mình nổi lên trên mặt nước, tinh dịch nùng bạch đều bị moi ra.

- Vợ ơi.

Cuối cùng hai người nằm trên một chiếc giường lớn cùng qua một đêm.

Buổi chiều ngày hôm sau Diệp Chân mới tỉnh lại, lúc tỉnh lại eo mỏi lưng đau, vừa mở mắt đã nhìn thấy anh áo mũ chỉnh tề cúi người nhìn mình.

- Anh...


- Tỉnh?

Tần Duẫn Đông ngồi xuống, giơ tay đem sợi tóc trên mặt cô vén ra sau tai, giọng nói từ tính trầm thấp dễ nghe gần ở bên tai.

- Đem thuốc uống đi.

Lúc mỗi lần Diệp Chân cho rằng Tần Duẫn Đông yêu mình, giây tiếp theo đã bị thuốc tránh thai đánh trở về hiện thực, nếu một người đàn ông thật sự yêu một người phụ nữ, như thế nào sẽ để cô uống loại thuốc tránh thai hại thân thể mình thế này? 

Càng dịu dàng, cũng càng tàn nhẫn.

- Lần sau, thị trưởng Tần nhớ đeo bao vào.

Diệp Chân cầm lấy thuốc tránh thai, lấy vài viên uống vào, ngay cả nước đều không uống, đứng dậy xốc chăn đi dép lê xuống đất.

- Em không phải không muốn sinh có con?

Tần Duẫn Đông nhìn cô, Diệp Chân ngẩng mặt nhìn hắn, cười thật tươi.

- Đúng vậy, em không muốn sinh con, cũng không muốn uống thuốc tránh thai.

Thời điểm này mang thai là xấu hổ nhất, nhưng anh chủ động đưa thuốc tránh thai là một việc khác.

Tươi cười tươi đẹp như vậy, tựa hồ cùng thời gian trong trí nhớ hợp lại. Ánh mắt Tần Duẫn Đông nhìn chằm chằm nụ cười trên mặt cô, có vài giây thất thần, như hoài niệm điều gì, yết hầu anh lăn lộn một chút.

- Chân Chân.

Diệp Chân bị ánh mắt anh nhìn đến kỳ quái, đẩy anh ra.

Tần Duẫn Đông nhớ tới đã từng có vô số ngày không có cô, anh mơ thấy mình trên đường rốt cuộc gặp lại Diệp Chân.

Anh không chịu nổi mà kéo tay cô, cô lại dùng ánh mắt lạnh như băng nhìn hắn, lạnh nhạt hất tay anh ra.

Tựa như hồi còn bé anh vô số lần hất tay cô ra.

Anh cuối cùng không chịu đựng được, từ phía sau gắt gao ôm lấy cô, không ngừng nói mơ.

- Em khi đó luôn hỏi tôi có thích em không, tôi biết khi đó em còn quá nhỏ, căn bản không biết được hàm nghĩa chân chính của từ thích này, nhưng mà --

- Tôi thích em, Chân Chân, tôi rất yêu em.

Cảm tình thời niên thiếu luôn là thuần khiết nhất. Diệp Chân còn quá nhỏ còn ngây thơ không biết không hiểu ý nghĩa chân chính của thích, nhưng mà anh, lại sớm đâm sâu rễ tình.

...

Ác mộng như vậy tỉnh lại vài lần, anh liền trắng đêm không ngủ, đợi một cái lại một cái 5 năm, thậm chí cô kết hôn cũng không chịu từ bỏ.

- Ưm...

Diệp Chân mới đi vài bước, đã bị anh từ phía sau bất ngờ ôm vào lòng, theo bản năng quay đầu lại vừa vặn đánh vào trên môi anh, bị đầu lưỡi anh không khách khí mà xâm nhập vào khoang miệng.

- Làm ... Làm gì a...

Anh không màng sự giãy giụa của cô, hôn sâu tận hầu đế, giữ đầu cô không ngừng hôn sâu, thẳng đến đem cô hôn hoàn toàn nằm liệt trong ngực anh.

- Muốn hôn em.

Thanh âm Tần Duẫn Đông khàn khàn ở bên tai vang lên, cuối cùng buông lỏng cô gái thở hổn hển ra, rũ mắt xuống dùng đầu lưỡi liếm môi cô.

TruyenC

Copyright © 2025 TruyenC.