Trở về truyện

Ngộ Không Chuyển Thế - Chương 113: Diễm Thạch Cương Ma

Ngộ Không Chuyển Thế

113 Chương 113: Diễm Thạch Cương Ma

Rời khỏi Vô Danh đảo, Hải cùng với Thiên Tước Tiên Tử nhằm phương hướng Phượng Tộc mà đi. Không ngừng vượt biển, rốt cuộc qua hơn hai ngày cũng đến nơi cần đến.

Phượng tộc nằm ở phía tây Minh Giới, phạm vi cai quản mấy vạn dặm. Xung quanh nơi tập trung đầu não của Phượng Tộc - Phượng Tiên Thành có rất nhiều ngọn núi lửa to nhỏ, nằm rải rác khắp nơi. Từ trên cao nhìn xuống chỉ thấy những miệng hố đầy dung nham đang không ngừng phả khói lên bầu trời, một cảm giác oi bức bao trùm không gian.

Thiên Tước Tiên Tử dẫn đường cho Hải, hai người trực tiếp đi vào Phượng Tiên Thành. Tòa thành rộng hơn năm trăm dặm, được thiết kế theo hình dạng một con phượng hoàng đang tung cánh. Bên trong lấy màu đỏ làm chủ đạo khiến cho toàn bộ khung cảnh của tòa thành này vô cùng rực rỡ, chói mắt. Bởi vì hơi nóng toát ra từ mấy ngọn núi lửa xung quanh nên nhiệt độ ở nơi này khá cao. Người trong thành đa số ăn mặc ít vải, có thể nói là mát mẻ. Đặc biệt là mấy thiếu nữ non xanh, toàn là vận váy ngắn áo mỏng, cái bộ dạng nửa kín nửa hở cứ khiến cho mấy nam nhân trời đã nóng trong lòng càng nực nội.

Hải vừa đi vừa liếc sơ qua xung quanh, thâu gọn cảnh quan vào mắt. Họ tiến lên trên con đường lớn lát đá nham thạch cứng rắn, sạch sẽ, thông hướng Phượng Tiên phủ. Dọc đường người qua kẻ lại nườm nượp, đông vui như hội. Không khí xôn xao, náo nhiệt vô cùng.

• Phượng Tiên Thành này đã trải qua ba vạn năm, là tòa thành lớn và sầm uất nhất phía tây Đại Lục. Phượng Gia chúng ta chính là nhờ nơi này kinh doanh ra.....

Trên đường Thiên Tước Tiên Tử không ngừng giới thiệu về Phượng Tiên Thành, một dáng dân bản xứ ra vẻ hướng dẫn viên.

Hải bước chân theo sau nàng, chỉ nghe rồi lắc đầu cười cười. Bộ dạng này của Thiên Tước Tiên Tử trông thật là khả ái.

Cứ ngắm nàng như vậy, rốt cuộc hai người cũng đi đến trước cửa Phượng Tiên phủ.

.........

Vừa về đến phủ Thiên Tước Tiên Tử liền sai hạ nhân sắp xếp chỗ nghỉ ngơi cho Hải rồi tự mình đi tìm phụ thân, bắt đầu chuẩn bị kế hoạch.

Bởi do liên tục mấy ngày không nghỉ, Hải vừa nằm xuống đã ngủ say. Thiên Tước Tiên Tử có đến một lần nhưng thấy hắn ngủ nên không có gọi. Chỉ đứng ngoài cửa một chút rồi quay về.

Phải đến tận sáng hôm sau Hải mới tỉnh lại, một giấc ngủ ngon khiến tinh thần hắn sảng khoái vô cùng. Ngồi trên giường vươn vai, vẻ mặt sáng lạng Hải chống tay nhìn ra ngoài cửa. Thiên Tước Tiên Tử đã đang đứng ở đó.

Nàng đem chậu nước rửa mặt đên cho hắn. Hải vui vẻ nhận lấy, đoạn rửa sạch mặt mốc, sau đó cầm chiếc khăn giắt trên miệng chậu lau khô lại.

• Cô chắc chưa từng làm những chuyện phục vụ này bao giờ nhỉ.

Hải cười nhìn Thiên Tước Tiên Tử đùa giỡn một câu.

Thiên Tước Tiên Tử lặng nhìn hắn vài giây rồi khiêu mi.

• Nếu ta nói ta cam tâm tình nguyện làm một người hầu bình thường bên cạnh huynh thì huynh sẽ nghĩ sao.

Nàng nói.

• Được thần nữ như nàng chăm sóc thì còn có diễm phúc nào sánh bằng.

Hải nhún nhún vai nói.

• Không phải huynh có không ít mỹ nhân sao, dù là ta cũng chẳng thể sắp hàng thứ nhất.

Thiên Tước Tiên Tử cười nhẹ đáp lời.

• Bọn họ chính là cuộc sống của ta, là hạnh phúc nhất mà ta nhận được. Đối với ta giữa bọn họ không có trước sau, lớn nhỏ.

Hải nghiêm túc nói.

Thiên Tước Tiên Tử nghe xong không nói thêm nữa, chỉ im lặng bê chậu nước xong liền rời khỏi. Nhìn theo bóng lưng của nàng không thể đoán được biểu tình trên mặt.

........

Một canh giờ sau đó có người của Phượng Tiên phủ đi đến mời Hải đến gặp mặt mấy vị trưởng lão.

Hải chỉ chờ có bao nhiêu đó liền theo người này đi đến chính đường. Sau khi len qua mấy lối hành lang hắn cũng đi đến trước một đại điện. Chỗ này là nơi Phượng Tiên phủ tiếp đón khách khứa. Bên ngoài bố trí sang trọng, bên trong cao ráo, đẹp đẽ. Mấy vị trưởng lão Phượng Tiên phủ, phụ thân Thiên Tước Tiên Tử và nàng đều đã có mặt trong điện chờ hắn.

Chỉnh lại y phục Hải liền rảo bước đi vào. Bước chân không nhanh, không chậm, cực kỳ thong dong, tuy nhiên mặt đất dưới chân lại như bị kéo lùi về sau nên không mất bao nhiêu thời gian hắn đã đến giữa điện.

Thấy hắn xuất hiện, những người có mặt trong đại điện không khỏi nhìn hắn thêm vài lần. Người có thể đả bại Cửu Ngụy rốt cuộc lợi hại như thế nào. Nom Hải không được có bao nhiêu tuổi, bộ dạng có phần không thực lắm bản lĩnh cao cường..

• Mời ngồi....

Phụ thân của Thiên Tước Tiên Tử là Phượng Trung, gia chủ Phượng gia. Y ngồi trên chủ vị khách sáo mời Hải ngồi.

Hải gật đầu, khẽ nhìn qua Thiên Tước Tiên Tử một thoáng rồi bước qua ghế của mình đặn ngồi xuống.

• Được rồi, chúng ta vào vấn đề chính đi. Vị tiểu huynh đệ này chính là người chúng ta mời đến để đối phó Diễm Thạch Cương Ma.

Phượng Trung đem danh tính của Hải giới thiệu trước mặt mọi người. Chỉ là làm ra một hình thức chứ mọi người ở đây đã sớm biết rồi.

Sau đó Phượng Trung bắt đầu đem chuyện nói cho Hải biết lý do vì sao hắn được mời đến đây.

... Phượng tộc chính là hậu duệ truyền thừa của Thần Thú Thiên Tước. Sau khi thần chiến qua đi Thiên Tước bị trọng thương lâm vào ngủ say. Trước khi tự mình phong ấn mình, nó đã đem một ước thệ truyền xuống đời sau, đời đời phải thủ hộ Minh Giới, đề phòng Cửu Ngụy suất thế. Một khi Cửu Ngụy quay lại Minh Giới liền dùng Thiên Tiên Hỏa Tâm Thạch thức tỉnh nó.

Quả nhiên Cửu Ngụy thật sự xuất thế. Sau khi bị Hải đánh trọng thương, nguyên khí hao tổn liền trốn đi. Ẩn nhẩn khôi phục lực lượng. Phượng tộc một bên không ngừng truy lùng Cửu Ngụy, một bên bắt đầu câu thông với Thiên Tiên Hỏa Tâm Thạch, muốn dùng nó để đánh thức Thiên Tước. Chỉ là bọn họ không ngờ rằng, thủ hộ canh giữ Thiên Tiên Hỏa Tâm Thạch là Diễm Thạch Cương Ma lại lật mặt làm phản, tự mình muốn chiếm đoạt Thiên Tiên Hỏa Tâm Thạch làm của riêng. Phượng tộc tất nhiên không để chuyện này xảy ra, mấy lần cho cường giả trong tộc để trấn áp. Ai ngờ Diễm Thạch Cương Ma bỗng nhiên mạnh mẽ dị thường, mấy vị kia sau khi đánh với nó đều thất bại, trọng thương mà thiểu não chạy về. Hết cách, bọn họ mới tìm Thiên Tước Tiên Tử, muốn nhờ nàng tìm người đã đánh bại Cửu Ngụy đến giúp đỡ.

Nói đến đây thì Hải đã hiểu, không cần nhiều lời hắn liền đáp ứng. Dù sao đã đến đây thì ra tay một thoáng cũng không sao.

Mọi người quyết định rất nhanh. Sau khi sắp xếp một chút liền lập tức khởi hành, đi đến chỗ Thiên Tiên Hỏa Tâm Thạch.

.......

Thiên Tiên Hỏa Tâm Thạch chính là hỏa thạch bên trong trái tim của Thiên Tước Thần Thú. Năm xưa để phong ấn Cửu Ngụy nó đã không tiếc tiêu hao sạch hỏa nguyên chí khí của mình. Sau khi ngủ say liền để lại Thiên Tiên Hỏa Tâm Thạch uẩn dưỡng tại Hằng Diệm Sơn.

Hằng Diệm Sơn là ngọn núi lửa lớn nhất tây châu. Phượng tộc lấy nó làm trung tâm đã bố trí một đại trận khổng lồ kết nối với tất cả những ngọn hỏa sơn lớn nhỏ xung quanh trăm dặm, mục đích để uẩn dưỡng Thiên Tiên Hỏa Tâm Thạch. Hằng Diệm Sơn cao một ngàn năm trăm trượng. Chân núi rộng trăm dặm. Quanh năm không ngừng phun lên bầu trời một cột khói dày đặc.

Mấy người Hải tập trung dưới chân núi, đến trước một mật đạo. Đây là lối vào lòng núi, chỗ đặt Thiên Tiên Hỏa Tâm Thạch. Đứng ở đây có thể cảm nhận được sức nóng khủng khiếp toát ra từ hồ dung nham nằm trong lòng núi và một khí tức cường đại ẩn hiện.

Trao đổi ánh mắt một thoáng, bọn họ liền bước vào trong. Thông đạo không quá rộng, chỉ vừa đủ cho hai người đi song song. Lối đi chếch xuống tạo thành một con dốc dẫn xuống phía dưới. Đi độ nửa tiếng đồng hồ mới tới điểm cuối. Phía sau thông đạo là một hồ nham thạch khổng lồ, rộng mấy trăm trượng. Bên dưới là tầng tầng lớp lớp dung nham sôi sục. Sau khi bọn họ đến bản thân đều chuẩn bị sẵn sàng, có thể ra tay bất cứ lúc nào. Hồ nham thạch này chính là chỗ trú ngụ của Diễm Thạch Cương Ma, mỗi khi có kẻ lạ đến nó chắc chắn sẽ xuất hiện.

...... Ùng ục....

Bên dưới dòng đá nóng chảy đỏ bừng không ngừng sôi lên những bong bóng khí khổng lồ, một quái vật thể hình khổng lồ từ từ trồi lên, thủ hộ giả Hằng Diệm Sơn - Diễm Thạch Cương Ma cuối cùng cũng lộ diện.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.