Trở về truyện

Ngạo Thiên(Đấu Phá+LOL+Kim Dung) - Chương 3: Trả Thù

Ngạo Thiên(Đấu Phá+LOL+Kim Dung)

3 Chương 3: Trả Thù

Ra khỏi biệt viện của hắn, Tiêu Phong mới dừng lại, ngoái đầu xem Tiêu Nhược Tuyết có đuổi theo hay không, thấy không có ai hắn mới thở phào

"Muội ấy không đuổi theo"

Hắn sợ nàng đuổi theo, không phải hắn không muốn gặp nàng mà hắn sợ ánh mắt của nàng. Ánh mắt nàng nhìn hắn như Minh Nguyệt vậy, nhưng hai người là huynh muội, hắn thật sự không giám, bởi vậy hắn cực kỳ nhanh chóng bỏ chạy.

"Ô" một âm thanh cắt đứt suy nghĩ Tiêu Phong. Tiêu Phong quay đầu lại thì thấy một thiếu nữ mặc một y phục làm trông khá xinh xắn nhỏ nhắn đi cùng với một nam tử có chút anh tuấn trạc tuổi hắn. Nam tử nhìn về phía Tiêu Phong với ánh mắt coi thường và khinh bỉ: "Hahahaha, ai thế này thì ra là phế vật trong phế vật của chúng ta. À đúng hơn là đại thiên tài phế vật của chúng ta Tiêu Phong..."

Tiêu Phong nhíu mày nhìn về phía thanh niên khó chịu lên tiếng nói: "Tiêu An..." sau đó hắn nhìn về phía thiếu nữ đằng sau hắn người này không ai khác là bạn thời thơ ấu thanh mai trúc mã của hắn Tiêu Linh. Hắn cam giác lúc này con tim của hắn thắt lại, hắn khó chịu lên tiếng nói: "Linh Nhi ngươi cũng đi cũng hắn sao!?"

Thiếu nữ cúi đấu không nói gì. Có lẽ trong thâm tâm nàng cảm giác có lỗi với thiếu niên trước mặt này. Nhưng muốn nàng cưới một phế vật tuyệt đối là không thể nào. Thiếu niên đứng trước mặt Tiêu Phong nở ra một nụ cười khinh bỉ: "Hahahaha, nàng không đi với ta chẳng lẽ đi với ngươi sao hả đồ phế vật..."

Tiêu Phong cắn chặt hàm răng. Hắn phất tay áo rời đi. Người thanh niên nhìn về phía thiêu niên nở ra một nụ cười khinh bỉ. Tiêu Phong hắn không muốn nháo mọi sự quá lớn. Tiêu An vốn là cháu trai của tam trưởng lão nếu như hắn nháo lớn mọi việc thì hắn thì người chịu thiệt chỉ là mẫu thân hắn mà thôi. Mặc dù thực lực của hắn bây giờ hắn tin tưởng có thể đánh với Tiêu An một trận nhưng hắn quả thực phải nhẫn, phải nhẫn nhất định có ngày sẽ có một lần hắn đòi lại được tất cả.

Thiếu niên Tiêu An nhìn thanh niên dảo bước kia đi thì nở ra nụ cười khằng khặc: "Hahahaha, Linh Nhi muội nhìn xem kìa một phế vật như hắn thì có thể làm gì chứ? Nếu như ta là hắn thì đá đập đầu vào vách đá mà chết đi rồi!" hắn nhìn về phía Tiêu Phong lên tiếng nói: "Không biết phụ mẫu của hắn ăn cái c*t gì mà đẻ ra loại súc sinh như hắn cớ chứ!?"

Đến lúc này Tiêu Linh cũng không nhịn được khó chịu nhìn về phía Tiêu An. Tiêu Phong hai bàn tay nắm chặt lại, hắn xoay đầu lại nhìn về phía Tiêu An hỏi: "Ngươi vừa gọi ta là gì!?" Cả người Tiêu Phong bốc ra sát khí nồng đậm. Con người của hắn đều chuyển thành màu đỏ như máu.

Tiêu An nhìn thấy Tiêu Phong như vậy thì thoáng trở lên sợ hãi. Ngay sau đó hắn trấn tĩnh lại, hắn trong lòng khẽ nói: "Tại sao ta lại sợ hắn đây... Hắn chẳng qua là một phế vật mà thôi, ta tiến vào Ngũ đoạn đấu khí rất lâu rồi. Nếu so sánh với hắn một phế vật không có đấu khí thì tại sao ta phải sợ hắn đây!?"

Tiêu Phong gằn từng chữ một: "Tiêu An ngươi dám xúc phạm phụ mẫu ta!?"

Trong lòng Tiêu An mặc niệm: "Tại sao ta phải sợ hắn đây!?" hắn nhìn về phía Tiêu Phong. Hắn nhếch miệng cười: "Ta mắng Phụ mẫu ngươi đấy?" Tiêu Phong tức giận, kiếp trước hắn là trẻ mồ côi, kiếp này lão thiên đã cho hắn gặp Tiêu Hà, hắn đã xem ông là phụ thân mình, bây giờ Tiêu An xúc phạm ông, hắn sao chịu được

"Đinh, do kí chủ bộc phát sự hận thù lên mức cao nhât, kích phát'Sharigan' nhị câu ngọc"

Tiêu Sơn không nghe được thông báo của hệ thống vì hắn bị sự tức giận che mắt, vận toàn bộ đấu khí vào nắm đấm nhanh chóng đấm một cú thật mạnh vào thân ngực của Tiêu An làm hắn bay lộn ra phía sau va đập vào tường. Tiêu Linh con mắt nhìn chăm chú về phía Tiêu Phong, con mắt thể hiện ra sự kinh ngạc trong đó còn bao hàm sự không tin tưởng vào mắt của mình. Tiêu An phun ra một ngụm máu chỉ về phía Tiêu Phong tức giận nói: "Tiêu Phong ngươi... ngươi dám đánh ta, ngươi có biết gia gia của ta là ai không hả!?"

"Câm miệng!" Tiêu Phong nhìn về phía thiếu niên, hai câu ngọc trong mắt hắn xoay tròn liên tục, hắn rất muốn giết chết tên này. Tiêu Phong biết dù hắn giết tên này, Phụ Thân cũng gánh cho hắn, nhưng hắn không muốn là phụ thân lo lắng.

Tiêu Phong thở dài một hơi nhìn về phía Tiêu An. Hắn nhìn khuôn mặt sợ sệt của Tiêu An, hắn chỉ ngón chỏ về hướng hắn lên tiếng nói: "nếu như ngươi còn mắng chửi ta là súc sinh hay nói xấu phụ mẫu của ta đừng trách ta không khách khí..."

"Chăm sóc hôn phu của mình đi" Nói xong Tiêu Phong quay đầu bỏ đi. Hắn để lại những ánh mắt kinh ngạc nhìn về phía thiếu niên rời đi. Mọi người trong lòng đều kinh ngạc không phải nói hắn không tu luyện được đấu khí sao tại sao chỉ với một cú đấm của hắn lại có thể dễ dàng dánh bại đấu khí Ngũ đoạn Tiêu An.

Bước ra khỏi đại viện Tiêu gia, nhìn lên bầu trời trong xanh hít một hơi thật sâu rồi thở ra, hắn cảm thấy mình như bỏ đi được 1 gánh nặng. Tiêu Linh là chấp niệm của Tiêu Phong, bây giờ hắn đã giải quyết tốt, linh hồn sót lại của Tiêu Phong đã hoàn toàn biến mất.

"Đinh, kí chủ hoàn thành Nv:Trả thù Tiêu An, nhận 500 Kim tệ,1 lần quay thưởng"

Nghe thanh âm thông báo của hệ thống hắn lấp tức kích động, hệ thống quay thưởng là hệ thông bí ẩn nhất, hắn không biết làm cách nào sử dụng, bây giờ được ban thưởng một lần quay thưởng, không kích động đươc sao.

Tiến vào hệ thống quay thưởng, trước mắt hắn là 6 ô phần thưởng, lần lượt là:Đấu kỹ, tuyệt học, trang bị, công pháp, kim tệ và chúc em may mắn lần sau.

Hắn khẩn trưởng ần vào ô chữa từ 'Quay' trong lòng mặc niệm"Thánh ala, phật tổ như lai, dê cụ ách jesu" mong không rơi vào ô " chúc em lần sau đến"

"Tinh" Một thanh ôm thanh thúy truyền đến, đồng thời thông báo của' chị hệ thống iu quý' truyền đến

"Đinh, chúc mừng ký chủ nhận được'Liễm túc hạng liên''

{Liễm Tức Hạng Liên Khi trang bị giúp chủ nhân cho dấu tu vi bản thân trong 2 đại cấp độ.}

"Đồ tốt a" Hắn vui mừng cười lớn, hắn quan tâm nhất là tu vi bị bại lộ, giờ thì tốt a, có Liễm Tức Hạng Liên thì chỉ có Ngũ Tinh Đại Đấu Sư mới nhận ra tu vi thật của hắn a.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.