Trở về truyện

Mỗi Ngày Đều Bị Trúc Mã Đè - Chương 21: Tiêu Dật Việt: Yên Yên, Em Chưa Ngủ Đúng Không?

Mỗi Ngày Đều Bị Trúc Mã Đè

21 Chương 21: Tiêu Dật Việt: Yên Yên, em chưa ngủ đúng không?

“Trương Nhụy Anh kia thật là quá ghê tởm!” Lý Nam Nam chỉ cần nghĩ đến dáng vẻ vừa rồi của Trương Nhụy Anh liền tức đến nghiến răng nghiến lợi, cảm thấy bất bình thay cho Diệp Yên Yên.

“Đi thôi.” Diệp Yên Yên cười nhạt không trả lời, liếc nhìn Tiêu Dật Việt một cái rồi mới kéo Lý Nam Nam ra khỏi trường, hai cô gái nhỏ nắm tay đến quán trà sữa gần đó mua trà sữa uống, mãi đến gần tối mới về nhà.

Diệp Yên Yên vừa mới đặt cặp sách xuống để chuẩn bị đi tắm, thì chợt nhớ tới lời nói của Tiêu Dật Việt khi trước, khuôn mặt nhỏ xinh liền đỏ bừng, mím chặt môi cất bộ đồ ngủ vừa mới lấy ra đi, rồi đổi sang một bộ có kiểu dáng mát mẻ hơn…

Diệp Yên Yên đã tắm rửa và thu dọn xong tất cả, nhưng khi nằm lên chiếc giường mềm mại, cô lại chẳng thể nào ngủ được…

Thẳng đến gần rạng sáng, cửa sổ trong phòng bỗng có tiếng động, Diệp Yên Yên bị dọa sợ đến nhắm chặt mắt lại, nằm cứng đờ trên giường không dám hít thở.

“Sao hôm nay Yên Yên lại ăn mặc gợi cảm vậy…” giọng nói nhẹ nhàng của Tiêu Dật Việt vang lên, lời nói của anh khiến cho thiếu nữ trên giường xấu hổ đến đỏ mặt. Lúc này, cô chỉ cảm thấy trái tim nhỏ bé của mình đang đập điên cuồng, nhịp tim vì kích động mà trở nên ầm ĩ, sợ thiếu niên bên cạnh sẽ phát hiện ra.

“Yên Yên, em rất hợp với đồ màu đen đấy…” Tiêu Dật Việt chợt ghé sát, khẽ nói bên tai thiếu nữ. Giọng nói trầm thấp đầy từ tính ấy, Diệp Yên Yên nghe xong thì chỉ cảm thấy toàn thân như muốn nhũn ra vậy.

“Ô…” Diệp Yên Yên cảm thấy bên tai có xúc cảm ấm nóng, là thiếu niên đang liếm láp vành tai nhạy cảm của cô, sự kích thích này khiến thiếu nữ không nhịn được phát ra tiếng ngâm nga…


Cô cảm giác thân thể mình đã bắt đầu run rẩy, mềm nhũn…

“Tay Yên Yên thật nhỏ bé, mềm mại…” Tiêu Dật Việt miễn cưỡng buông vành tai bị mình liếm đến đỏ bừng ra, chuyển mục tiêu sang bàn tay mềm mại và trắng nõn “Hôm nay Yên Yên dùng tay có được không…” cầm lấy bàn tay của thiếu nữ, anh không chút do dự đặt ngay nơi bụng dưới của mình, cái lều nhỏ đã dựng đứng thể hiện rõ sự hưng phấn và kích động.

Thật muốn nhanh chóng chiếm lấy em…

“Yên Yên…cảm nhận được không…chỉ em mới có thể khiến nó kích động đến vậy…” Tiêu Dật Việt hưng phấn cúi đầu thở hổn hển, không đợi được nữa thả ra vật thô to đã dần cương cứng ra. Vì bàn tay mềm mại của thiếu nữ vừa mới chạm vào mà càng trở nên sưng to hơn, nhiệt độ nóng bỏng khiến Diệp Yên Yên suýt chút nữa nhịn không được hét lên vì kinh ngạc.

Cuối cùng, cô vẫn nhịn được.

“Ưm… Bàn tay nhỏ bé của Yên Yên sao có thể mềm mại như thế…” vật ấy ngày càng thô to, tay của thiếu nữ nhẹ nhàng bao lấy côn thịt của anh, bị anh chậm rãi kéo lên kéo xuống…

Xúc cảm nóng hổi, cứng rắn trên tay khiến Diệp Yên Yên càng thêm căng thẳng, hai mắt nhắm chặt khẽ run vì côn thịt cô nắm trong tay ngày càng sưng to.

“Yên Yên… Em chưa ngủ phải không?” khi thiếu niên phun ra dịch thể đậm đặc, giọng nói của anh chợt vang lên bên tai, giọng nói tràn đầy nghi ngờ làm cô căng thẳng đến mức nắm chặt côn thịt thô to nóng bỏng của anh.


Sự kích thích đột ngột khiến Tiêu Dật Việt hít một hơi đau đớn, sau đó lại đưa mắt nhìn về phía người thiếu nữ đang nhắm chặt mắt trên giường…

(づ ̄ ³ ̄)づ(づ ̄ ³ ̄)づ(づ ̄ ³ ̄)づ

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.