Trở về truyện

Mẹ Và Bạn Gái Bị Kẻ Thù Biến Thành Nô Lệ Tình Dục - Chương 27: Phá Vỡ Phòng Tuyến Tâm Lý Cuối Cùng

Mẹ Và Bạn Gái Bị Kẻ Thù Biến Thành Nô Lệ Tình Dục

27 Chương 27: Phá Vỡ Phòng Tuyến Tâm Lý Cuối Cùng

Vương Khải ôm Lâm Mộng Khiết vào lòng dập thêm một đợt, sau đó bắn tinh dịch nóng hổi vào sâu trong lỗ lồn của Lâm Mộng Khiết. Lâm Mộng Khiết cũng ôm lấy Vương Khải, duỗi thẳng eo để phối hợp với cậu ta, lại đạt được một cực khoái khác dưới sự kích thích của tinh dịch, hai mắt trợn trắng bật ngửa nằm co quắp trên ghế sofa. Vương Khải cũng thở hổn hển một lúc lâu mới từ từ đứng dậy, con cặc trượt ra khỏi khe lồn, tinh dịch lẫn với nước lồn chảy khắp sofa, cuối cùng nhỏ tí tách xuống sàn nhà.

Vương Khải một tay đỡ đầu Lâm Mộng Khiết, tay còn lại nắm con cặc đưa lên trước mặt cô, Lâm Mộng Khiết vô thức ngậm con cặc vào miệng bú mút thỏa thích. Vương Khải rút tay ra chụp vài tấm rồi rót một cốc nước ngồi xuống nghỉ ngơi. Một lúc sau, Lâm Mộng Khiết mới từ từ tỉnh, sau khi cố gắng đứng dậy, cô nhìn thấy bức ảnh chụp gia đình dưới cơ thể mình. Trên bức ảnh còn có một vũng lớn tinh dịch và dâm thủy, đương nhiên vừa rồi Vương Khải đã cố ý đặt nó xuống dưới, nhưng lúc đó Lâm Mộng Khiết mê muội nên không để ý.

Nhìn thấy tình cảnh này, Vương Khải hít một hơi thật sâu và bước tới, Lâm Mộng Khiết trông rất bối rối, nhấc khung ảnh dính đầy tinh dịch và nước lồn dưới người lên, cô muốn ôm khung ảnh vào lòng nhưng nhìn thấy một vũng lớn mấy chất dịch dơ bẩn trên đó khiến có chút không biết phải làm sao.

“Hôm nay cô giáo rất hiểu chuyện, tắm rửa sạch sẽ, sau đó còn không mặc quần áo đợi em.”

“Không phải! Chỉ là… Cô ngủ quên thôi.”

“Không cần giải thích, em hiểu mà…”

“Cô, cô nói thật… Thôi quên đi, Vương Khải, lần này nữa thôi… Làm một lần cuối cùng… Về sau chúng ta không nên như vậy…”

“Không nên làm gì? Chuyện này sao? Là như vậy à?” Vương Khải vừa nói vừa dùng tay khảy lên hạt le lẫn núm vú của Lâm Mộng Khiết, cô vội vàng tránh né.


“A… Xin em đừng… Đừng làm chuyện này nữa, cô có chồng rồi, chúng ta đang phạm pháp!”

“Chậc chậc, nhưng mỗi lần bị em địt lồn cô đều rất sung sướng, vừa rồi lên đỉnh bao nhiêu lần?”

“Cô… Đó là… là vì…”

“Bởi vì phòng không gối chiếc nên cảm thấy trống trải? Hay vì chồng đi công tác dài hạn nên cảm thấy cô đơn?”

“Không phải… Không phải như vậy…”

Vương Khải nhân cơ hội nắm lấy cổ tay của Lâm Mộng Khiết, đè cô xuống dưới cơ thể, con cặc của Vương Khải đã lấy lại được sinh lực, căng cứng cọ sát vào cái lồn nhớp nháp như vũng lầy. Lâm Mộng Khiết vặn eo để tránh, nhưng chỉ làm cho ma sát giữa con cặc và khe lồn thêm mãnh liệt, sau đó cô không còn cách nào khác ngoài việc ngừng phản kháng.

“Em còn nhớ rõ lần cuối cô và chồng làm tình là nửa năm trước đúng không?”

“Em! Sao em biết…?”


“Lúc cô sướng quá nên đã nói cho em biết, quên rồi à? Nếu như em cưới được một người vợ có vóc dáng đẹp như cô, khẳng định mỗi ngày đều kè kè bên cạnh, địt lồn không ngừng nghỉ.”

“Anh… Anh ấy bận việc.”

“Nhà cô thiếu tiền sao? Để vợ mình cô đơn vắng vẻ như vậy có đáng không?”

“Vì anh ấy… Anh ấy…”

Lâm Mộng Khiết nhất thời không nói nên lời, điều kiện gia đình của cô và Giang Thiên Dật đều tốt, có nhà có xe, cuộc sống sung túc. Mặc dù sau khi Giang Thiên Dật được thăng chức cuộc sống của họ càng khá khẩm, Nhưng trên thực tế, từ hai năm trước Giang Thiên Dật đã có cơ hội về làm trong nước, mặc dù tiền lương có thể thấp hơn một chút, hơn nữa trở lại trụ sở chính của công ty sẽ có cơ hội thăng chức dễ dàng hơn. Tuy nhiên Giang Thiên Dật lấy lý do không muốn lục đục với đám người kia để tiếp tục quản lý các dự án bên ngoài. Mặc dù trong lòng Lâm Mộng Khiết cảm thấy hơi bực bội nhưng vẫn ủng hộ quyết định của chồng. Tính cách tương đối chất phác thật thà của Giang Thiên Dật thực sự không phù hợp với việc đấu đá mưu mô . Nhưng trong một thời gian khi Lâm Mộng Khiết cảm thấy cô đơn, cô đã một vài suy nghĩ bậy bạ.
[Đúng rồi, anh ấy làm như vậy có đáng không? Có phải là anh ấy đã chán cơ thể có tuổi này? Không, Giang Thiên Dật không phải loại người như vậy, anh ấy thực sự phù hợp với việc giao tiếp với nhóm kỹ thuật viên và kỹ sư ở công trường, đó là nơi phù hợp nhất với anh ấy, mình nên ủng hộ chồng mới phải! Nhưng… Lâm Mộng Khiết, mày cảm thấy cam tâm không? Giang Thiên Dật thường đi công tác trong một năm hoặc lâu hơn, mày không thấy cô đơn sao?]

Lâm Mộng Khiết bối rối, không biết phải trả lời câu hỏi của Vương Khải như thế nào, trong lòng cô cũng có những lúc oán giận Giang Thiên Dật, chỉ là cô yên lặng nhẫn nhịn mà thôi, không có ai đặc biệt đề cập đến chuyện này, cũng không có ai đặt ra những câu hỏi gay gắt như vậy, thấy Lâm Mộng Khiết trong lòng rối loạn, cậu ta thừa cơ nói: “Ông ta không biết trân trọng vợ mình, vậy hãy để em chăm sóc cho!” Vương Khải nói xong liền duỗi thẳng thắt lưng, cặc của cậu ta ngay lập tức bị hút sâu vào trong khe lồn nhớp nháp trơn trượt của Lâm Mộng Khiết.
“Ưm… Không được, cô là giáo viên, em là học sinh, đây chính là thông dâm, là phạm pháp…Không được.”


“Cô cũng là phụ nữ, phụ nữ đều đều cần tình dục bồi bổ! Nếu không sẽ mau già!”

“Ưm… Đừng… Chuyện này… Ưm… Cô… Cô có… Ưm…. Chồng rồi…”

“Không phải nửa năm đến một năm cô với chồng mới làm một lần à? Một lần ông ấy kéo dài bao lâu?”

“Ưm… Anh ấy… Một lần… Ưm… Ưm…”

“Sao không nói? Chắc chắn là không bằng em rồi. Nói xem? Một lần mấy phút?” Vương Khải vừa nói vừa tăng tốc.

“Ưm… Ưm… Năm… Năm phút… Ơ… Chậm chút… Ưm…”

“Ha ha, chỉ năm phút thôi? Vậy cũng gọi là đàn ông?”

“Em… Khốn nạn… Không cho phép em nói chồng cô như vậy… Ưm…”

Lâm Mộng Khiết đột nhiên giơ tay đẩy Vương Khải ra, mặc dù do liên tục đạt cực khoái nên có chút yếu ớt. Nhưng thái độ của cô vẫn rất kiên định, mê loạn trong mắt cũng biến mất rất nhiều. Vương Khải biết lời nói vừa rồi có chút quá vội vàng, đánh trúng điểm mấu chốt của Lâm Mộng Khiết. Cho nên Vương Khải giảm tốc độ xuống, giọng điệu trở nên ôn hòa, đối với Lâm Mộng Khiết nói: “Cô đừng trách em nói thẳng, em chỉ thấy thương cô, thương cô vì đã gả cho một tên đàn ông vô cảm.”
“Ưm… Anh ấy… Ưm… Anh ấy rất thương cô…” Nghe thấy giọng điệu nhẹ nhàng của Vương Khải, sự phản kháng của Lâm Mộng Khiết giảm đi một chút.

“Bỏ rơi hàng năm trời mà là thương sao? Mười mấy năm qua thời gian ông ấy ở nhà cộng lại được bao nhiêu?”

“Ưm… Anh ấy… Do bận quá… Nên không còn cách nào khác… Ưm…”


“Bận việc? Hừ, ngoại tình nghe còn tạm được!”

“Không thể nào! Anh ấy không phải hạng người như vậy!”

Thấy thái độ của Lâm Mộng Khiết lại trở nên gay gắt, Vương Khải cảm thấy đã đến lúc phải đưa ra tin tức kết liễu. Vương Khải lấy mấy tấm ảnh từ trong túi bên cạnh ra đặt ở trước mặt Lâm Mộng Khiết. Lâm Mộng Khiết tập trung nhìn kỹ hơn, phát hiện ra đây đều là những bức ảnh “thân mật” của Giang Thiên Dật với một phụ nữ trẻ. Đương nhiên là cố ý chụp các góc gây hiểu lầm. Ví dụ như khi hai người nắm tay nhau lên xe, thực ra là Giang Thiên Dật đưa chìa khóa cho nữ trợ lý. Một ví dụ khác là cả hai cùng vào phòng khách sạn, chỉ là quý ông Giang Thiên Dật giúp nữ trợ lý chuyển hành lý vào rồi lập tức đi ra. Đương nhiên, Vương Khải sẽ không giải thích loại chuyện này, cậu ta chính là cố ý muốn Lâm Mộng Khiết hiểu lầm.
“Đây… Đây là… Giang Thiên Dật sao…? Ở đâu mà em có được mấy tấm ảnh này…”

“Hôm qua em nhờ người hỏi thăm tình huống của Giang Thiên Dật, thứ này là hôm qua một người bạn của em chụp được, cậu ta nói Giang Thiên Dật với nữ trợ lý có quan hệ mập mờ.”

“Nữ trợ lý? Không thể nào… Trợ lý của Giang Thiên Dật là nam mà?”

“Nam? Hừ, vậy cô không biết chuyện hai năm trước ông ta đã đổi thành trợ lý nữ rồi sao? Người đó chính là cô gái trẻ xinh đẹp trong ảnh.”

“Cái gì…? Không… Không phải… Anh ấy không phải là loại người này… Em đang lừa cô, mấy tấm ảnh này là giả!”

“Lừa? Cô tự mình hỏi thử chồng mình xem .”

Vương Khải đưa điện thoại đến, Lâm Mộng Khiết cầm lấy bắt đầu ấn số của Giang Thiên Dật. Do dự một lúc, Lâm Mộng Khiết nhấn nút gọi, tây cầm điện thoại hơi run rẩy. Sau khi điện thoại kêu hai tiếng bíp, cuộc gọi được kết nối, một giọng nữ trẻ trung trong trẻo ngọt ngào truyền đến: “Xin chào, xin hỏi ngài muốn tìm ai?”
“Cô… Cô là ai? Giang Thiên Dật đâu?”

“Chào cô, tôi là trợ lý của ông ấy, Giám đốc Giang đang họp, cô có chuyện gì không? Tôi có thể…”

Đối phương còn chưa nói xong, Lâm Mộng Khiết đã cúp điện thoại, trong mắt lộ ra vẻ khó tin cùng tức giận, sau đó liền cảm thấy choáng váng mờ mịt.

[Giang Thiên Dật lại thật lừa mình tuyển trợ lý nữ… Tại sao? Chẳng lẽ… Ảnh chụp là thật?.... Chẳng lẽ Giang Thiên Dật… Ngoại tình là thật? Anh ấy… Anh ấy sao lại đối xử với mình như vậy chứ… Để mình ở nhà một mình khổ sở mang thai chăm con, rồi lại đi ngoại tình…? Mình… Mình phải làm sao đây. Đúng vậy, mình với học sinh làm chuyện quá giới hạn như vậy thì có quyền gì mà trách móc chồng chứ…]

Vương Khải ở bên cạnh nghe rõ ràng những gì trong điện thoại, trong lòng thầm nghĩ, trời cũng giúp mình, lúc nãy là nữ trợ lý nghe điện thoại. Nếu lúc nãy là Giang Thiên Dật nghe điện thoại, hai người có cơ hội giải thích rõ ràng thì mọi thứ chưa chắc đã suôn sẻ, nhưng trên đời này làm gì có chuyện “nếu”. dường như Lâm Mộng Khiết đã được định sẵn là để cho cậu ta huấn luyện trở thành một nô lệ tình dục.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.