Trở về truyện

Mẹ Ngực Bự Bị Nhắm Bởi Bạn Cùng Lớp - Chương 1

Mẹ Ngực Bự Bị Nhắm Bởi Bạn Cùng Lớp

1 Chương 1

"Reng reng ..."

Ba phút trước khi kết thúc giờ học, đó là khoảng thời gian khó khăn nhất đối với tôi, tôi cứ nhìn đồng hồ mong sao trôi qua thật nhanh, cho đến khi chuông báo hết giờ vang lên, tôi liền cầm cặp chạy ra cửa lớp!

"Lý Khải!"

Một tiếng hét lớn làm cho tôi giật mình, tôi vội vàng quay người đi đến bên cạnh người gọi, trên mặt cố nặn ra một nụ cười nịnh nọt:

"Cường ca, anh gọi em có chuyện gì không?"

"Hôm qua tao chơi bóng rổ bị đau ngón tay, làm phiền mày giúp tao trực nhật một chút!"

Nhìn vẻ mặt phách lối của thằng nhóc trước mặt, tôi rất muốn đấm cho một cái, nhưng đáng tiếc, tôi chỉ dám nghĩ đến mà không dám biểu lộ một chút bất mãn nào:

"Được, Cường ca vì lớp tranh tài nên mới bị thương, em giúp Cường ca trực nhật có tính là gì, thậm chí còn không bằng một nửa cống hiện của anh!"


"Hắc hắc, nếu mày đã biết mình không có nhiều cống hiến cho lớp, vậy thì tao sẽ cho mày một cơ hội, vừa vặn tao chưa ăn cơm, hay là mày mời tao đi!"

"Cường ca ..."

Nghe thằng nhóc nói vậy, tôi liền vòng tay ôm lấy cổ nó, hơi cúi đầu và cười vào tai nó:

"Em ... Em cũng muốn mời anh, nhưng hôm nay em không mang đủ tiền!"

Nói xong, tôi lộ ra một vẻ mặt đau khổ, nhưng trong lòng thầm tự hào về sự hóm hỉnh của mình!

"Không sao, nếu mày không đủ tiền thì tao về nhà mày ăn cơm, anh mày không kén ăn đâu, haha ..."

"Cường ca ..."

Nó giả vờ bạo dạn, sau đó híp mắt cười nửa miệng nhìn tôi:


"Không phải mày nói hôm nay nhà mày không có ai sao?"

"Được, được rồi! Nếu Cường ca không ngại, em sẽ giúp anh trực nhật rồi mời anh về nhà ăn cơm!"

Bị thằng nhóc này phát hiện ý đồ, tôi hoảng hốt vội vàng đồng ý, nhưng trong lòng đang thầm mắng bản thân đã tự lấy đá đập vào chân mình!

Sao tôi lại có thể mời tên lưu manh này về nhà cơ chứ?

"Rất tốt, mày làm đi, tao sẽ đợi mày, haha ..."

Nói xong, thằng nhóc tìm một chỗ ngồi xuống, sau đó lấy điện thoại di động ra và nhìn vào màn hình, trong khi nhìn nó còn tự nhủ:

"Ngực thật lớn, nếu được địt cô ấy thì thật tuyệt vời!"


- Nó đang nói về ai vậy?

Vừa nghĩ, tôi vừa bực bội cầm chổi bắt đầu dọn dẹp lớp!

Tên tôi Lý Khải, năm nay mười sáu tuổi, hiện đang là học sinh cấp hai, đầu năm nay mới chuyển đến trường cấp hai số ba!

Mặc dù sinh ra trong một gia đình giàu có, nhưng tôi có dáng người vừa thấp vừa gầy, vì chiều cao của mình nên tính cách có hơi nhát gan và tự ti!

Bố tôi là kỹ sư giám sát, tuy kiếm được nhiều tiền, nhưng ông thường xuyên vắng nhà, trong lòng tôi cũng không có nhiều tình cảm với ông!

Điều duy nhất tôi cảm thấy tự hào chính là mẹ tôi!

Mẹ tôi Liễu Hân, năm nay ba mươi tám tuổi, là một người phụ nữ Giang Nam điển hình với làn da trắng nõn, vẻ ngoài dịu dàng và e lệ, giọng nói luôn nũng nịu giống như đang rên rỉ!

Trái ngược với tôi, mẹ cao hơn 1m7, dáng người trông khá đầy đặn, hai vú trước ngực to tròn, không hề bị chảy xệ chút nào!

Đối với mẹ, sau khi sinh ra tôi, cặp vú khủng của mẹ bắt đầu phát triển và dường như nó ngày càng trở lên lớn hơn, điều này khiến cho mẹ cảm thấy rất đau khổ, cho nên mẹ đã chọn một loại thuốc ngoại nhập có tác dụng ức chế Hormone vào thời điểm đó, tác dụng phụ hóa ra là tôi có sữa quanh năm, nhưng bố không bận tâm, ngược lại còn rất vui vẻ!

Chính vì vậy, tôi cũng may mắn được chứng kiến

cảnh mẹ vắt sữa ra cốc khi bầu ngực căng đầy, nhìn cảnh mẹ thản nhiên rót sữa ra mà tôi ghen tị rất lâu!
Ngoài ra, bên dưới cặp vú to là vòng eo liễu mảnh mai, tôi lén quan sát thì phát hiện nó rất là nhỏ, điều thú vị hơn cả là cặp mông căng tròn của mẹ, đầy đặn nhưng không trướng mắt, gợi cảm nhưng không khó chịu, sờ vào có độ đàn hồi, ấn xuống có cảm giác nảy lên, tôi biết được điểm này là vì tôi đã lợi dụng mỗi khi làm nũng với mẹ!


Thực ra, mẹ tôi vốn là một giáo viên tiếng Anh, đồng thời cũng là giáo viên chủ nhiệm của tôi, nhờ có mẹ nên tôi mới có thể chuyển trường!

Đương nhiên, cũng bởi vì tôi từ trường khác chuyển đến thông qua quan hệ, cho nên để tránh những phiền phức không cần thiết, chúng tôi chưa bao giờ tiết lộ mối quan hệ mẹ con của mình, thậm chí khi chúng tôi đi học về cũng không đi cùng với nhau!

Bình thường, mẹ thích mặc áo sơ mi màu be ôm sát lấy thân hình đầy đặn, phần thân dưới là chiếc quần tây màu đen chất liệu mỏng nhẹ, tôn lên cặp mông đáng tự hào của mẹ, đôi khi mẹ cũng mặc một chiếc váy ngắn dài đến đầu gối, lộ ra đôi chân thon dài, và điều khiến cho người ta chảy nước miếng nhiều hơn chính bắp đùi mịn màng của mẹ, theo mỗi bước đi đều có thể khiến cho đám đàn ông trong trường phải rung rinh theo!
Đối với nam giáo viên trong trường còn tốt, bọn họ biết mẹ đã có gia đình cho nên chỉ lén nhìn vài cái, nhưng đối với đám học sinh nam, bọn chúng chẳng thèm che giấu dục vọng, một trong số đó có cả Trương Cường, thằng nhóc này còn mê đắm mẹ đến mức thường xuyên vào nhà vệ sinh để thủ dâm!

Trương Cường rất cao, hắn cao hơn mẹ một chút, thân hình cũng rất cân đối, là một thiếu niên khá đẹp trai!

Tôi nghe mọi người nói rằng mẹ nó đã bỏ nhà theo trai khi nó còn là một đứa trẻ, hơn nữa bố nó còn là một tên khốn, cho nên về cơ bản, nó là người tự do, không chịu sự quản thúc của ai, hay nói cách khác nó chính là một tên lưu manh giống như bố nó!

Bất quá, Trương Cường đối xử với các bạn trong lớp rất tốt, nhưng chỉ có tôi là không được đãi ngộ này, cũng không phải là vì tính cách của tôi nhút nhát, mà là vì tôi đến từ ngôi trường khác, cho nên nó chưa từng lịch sự với tôi, thậm chí còn bắt nạt tôi đủ kiểu!
Đối mặt với ánh mắt nghiêm khắc và thân hình cường tráng của nó, căn bản tôi không có ý muốn phản kháng, và cũng chưa bao giờ dám nói với mẹ ...

- Đáng đời! Bố con mày như vậy nên mẹ mày mới bỏ đi!

Sau khi hoàn thành xong nhiệm vụ của mình, tôi mệt mỏi đến mức chỉ biết thầm rủa trong lòng để lấy lại một chút tự tin!

"Cường ca, em làm xong rồi, anh có muốn về nhà em ăn cơm không?"

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.