Trở về truyện

Máu Và Nước Mắt - Chương 32

Máu Và Nước Mắt

32 Chương 32

T.Mi trong giấc ngủ yên bình và hạnh phúc trong vòng tay của chàng tình nhân đẹp zaij và đáng yêu , cô dũi dũi mặt vào ***g ngực chàng trong cảm xúc thăng hoa của tình yêu , ***g ngực chàng thật ấm áp , như che chở cho tấm thân mảnh khảnh thon thả của cô , hít hít cái mũi nhỏ nhắn theo bản năng để cảm nhận mùi vị rất riêng của người yêu mình , cô bé thấy 1 hương vị rất riêng lan tỏa trên mũi , sảng khoái và quyến rũ theo 1 nét rất riêng , đôi môi đỏ chót khẽ nỡ và chạm vào ***g ngực của Dũng mà hôn nhẹ lên , Mi mấp máy đôi môi âu yếm nhìn chàng tình nhân tuyệt vời của mình 2 má ửng đỏ thẹn thùng , cô bé vừa trao cho chàng trai đó những gì tuyệt vời nhất của cuộc đời con gái , khi mà đôi môi khẽ chạm vào ***g ngực Dũng ,cô thấy ánh mắt Dũng long lanh gương mặt cũng khẽ thẹn thùng , tay nắm chặt tay , âu yếm hôn lên vầng trán của Mi , với những lời tuyệt vời nhất của đôi tình nhân lãng mạn nhát trên cuộc đời này

:” Vợ iu à… anh iu em nhiều nhiều lắm… mãi mãi ko bao giờ cách xa đâu…”:

Trong cơn ảo giác của đá và rượu mạnh , Mi xoe tròn đôi mắt khi thấy mình và Dũng tay nắm tay như nhẹ bước trên những áng mấy ngũ sắc , cô bé thấy mình và chàng tình nhân đáng yêu đang bay lơ lửng trên tháp ep- phen với những tràng pháo hoa nở rộ và thật hoành tráng , trái tim T.Mi đập rộn ràng , đưa 2 bàn tay xinh xắn lên xờ vào 2 gò má Mi thốt lên những lời hạnh phúc với đôi môi mấp máy nom thật đáng yêu biết bao nhiêu , chợt , cô bé ko còn cảm thấy hơi ấm quanh mình nữa, cảnh vật thật đẹp mà người nay đâu??… Mi ngơ ngác nhìn , cô ko còn thấy Dũng đâu nữa , mới vừa đây thôi

Cô còn nắm tay Dũng nhẹ nhàng thánh thót bước từng bước tung tẳng như đôi chim sáo hạnh phúc dành cho nhau tình yêu bất tận , Mi ngơ ngác như chú nai tơ bàng hoàng tìm bạn tình của mình , ánh mắt chợt lạc đi , nó như rưng rức chan chưa nước mắt nơi khóe mắt long lanh kia , cơ thể cô bé run lên bần bật , đôi tay run rẩy , đôi môi mấp máy những lời ấp úng như thầm gọi tình yêu bất tận của mình…

:” Chôk ơi … anh Dũng ơi….”:

Mi đưa tay quở sang Dũng tìm hơi ấm của cậu theo bản năng , và chợt cô cảm thấy cánh tay cô ko cảm nhận được da thịt của cậu , khoảng không bên cạnh trống vắng và lạnh lẽo cũng là lúc T.Mi xoe tròn đôi mắt tỉnh giấc ngủ ngon , nheo nheo đôi mắt , cô bé đưa những ngón tay mềm mại nhỏ nhắn như những búp măg lên dụi mắt như để cố kéo mình khỏi giấc ngủ và để trở lại với hiện thực….

Dũng ko còn ở bên cô , đó là sự thật , trên khóe mắt những giọt lệ đã ứa ra bao giờ , và giờ đây ánh mắt của T.Mi lạc lõng hẳn đi , sự thật là hơi ấm của Dũng ko còn bên cô nữa , thay vào đó là bọc tiền , cái bọc tiền mà cô nhớ rõ là Huy Dế nhờ Dũng chuyển cho mẹ Huy ngày hôm qua ..

Bất chợt cô bé chợt lo lắng , vùng dậy theo bản năng , cô bé lững chững bước ra khỏi chiếc giường ngủ , ngơ ngơ gọi Hiền cô bạn mình và để xem Dũng có ngồi hát hay hít đã với cô bạn của mình ko . Nhưng than ôi khi mà T.Mi nhẹ nhàng cất những lời nói như chim họa mi đang hót, với hương vị ngọt ngào và giọng nói trầm ấm..


:” Hiền ơi….”:

Thì ánh mắt cô lại thêm 1 lần nữa tròn xoe trong lo lắng khi mà căn phòng hát lạnh tanh , chẳng có ai cả , không gian lạnh lẽo và cô độc làm sao….

Lẩn thẩn nghĩ thầm trong bụng sự lo lắng lẫn những ngờ hoặc chợt nảy lên và lớn dần trong suy nghĩ đang trở nên rối bời của Mi..

:” Quái anh Dũng đi đâu nhỉ , cái Hiền cũng mất hút là sao…”:

Mi chợt nhớ lại những khoảng thời gian ngắn ngủi vừa nãy , khi mà cô bé nằm gục xuống bàn , thì cô bé đã lờ mờ nhìn thấy Dũng và hiền trao cho nhau nụ hôn và trong cảm xúc thăng hoa , chàng tình nhân tuyệt vời của cô đã chạm lên ngực của Hiền , rôi đưa tay xuống cái chỗ bí ẩn khao khát được khám phá của cuộc đời người con gái mà nghịch ngợm và thỏa mãn bàn tay của chúa^^….Nhưng Mi quá thần tượng Dũng , Dũng trong mắt cô là tuyệt vời nhất và ko gì có thể thay đổi được suy nghĩ đó , với những gì mà Dũng dành cho cô trao cho cô , Mi cho rằng đó là sự thèm muốn khi Dũng hít những chấm đã và những li rượu khiến Dũng ko kìm được bản năng của thằng đàn ông , và thằng đàn ông nào chẳng hám của lạ , cô ko so đo ko chấp nhặt khi mà cô bé thấy ánh mắt Hiền âu yếm dành cho Dũng những cái nhìn tình tứ , Dũng hoàn hảo như vậy cơ mà , ai mà chẳng muốn yêu , cái quan trọng là Dũng đã chọn cô rồi mà , đã trao tình yêu cho cô rồi mà, còn gì mà phải sợ nữa khi nép mình trong lòng anh ấy chứ…

Nhưng…..

Giờ đây, cái bọc tiền tự dưng ở trước mặt Mi , Hiền cũng ko thấy đâu , người yêu cô cũng mất hút khiến Mi chợt thấy nao nao , cảm giác bị phản bội chợt le lói trong cô , những giọt mồ hôi khẽ đẫm trên trán, ánh mặt diu xuống trầm buồn , Mi ko muốn tin đó là sự thật, cô vẫn tin Dũng ko phải là kẻ xấu xa như thế , đưa tay chạm nhẹ vào túi chiếc zip ngắn cũn để lộ đôi chân dài miên man , Mi giật mình khi ko thấy điện thoai của mình đâu , nhưng rồi ánh mắt cô chợt vui khi thấy nó đang trên bàn….

Những ngón tay nhẹ nhàng cầm lấy chiếc điện thoại , loay hoay định gọi cho Dũng gọi xem Dũng đang ở đâu , nhưng than ôi cô làm gì có số của Dũng , mới quen nhau cô quên béng mất việc lưu số điện thoại của Dũng vào máy mình , nhưng cũng may là cô có số của Hiền con bạn thân của mình, kéo nhẹ bàn phím xuống số điện thoai của Hiền Mi nhấn nút gọi và hồi hộp với những nhịp tim rộn ràng chờ Hiền nhấc máy…


Hiền đang nằm đó , gục ngã trên đường bất tỉnh sau cú đạp vào mặt khiến cô choáng váng và những cú sút liên tiếp đau đớn của Nam công tử vào bụng dành cho cô , ngất lịm đi 1 hồi lâu , như miên man trong giấc mơ , nơi mà cũng như T.Mi Hiền thấy hạnh phúc biết bao , Dũng nắm lấy tay cô bé ngồi trên 1 chiếc cầu cũ kỹ và chẳng có ai qua lại , ánh mặt trời đỏ rực và sắp lặn sau 1 ngày soi sáng nhân loại vất vả , ông mặt trời chuẩn bị đi ngủ , ánh mặt trời đỏ rực với những áng mây dần chuyển sang màu tím , không gian rộng lớn bao phủ 2 trái tim nóng , 2 con người dành tình yêu cho nhau, ngồi bệt xuống đường , Dũng nắm lấy bàn tay điệu đà dễ thương cua Hiền bằng bàn tay thô ráp của mình , cả 2 cảm nhận được hơi ấm lan tỏa trao cho nhau , những nhịp tim rộn ràng, ánh mắt Dũng tình tứ âu yếm nhìn Hiền, còn Hiền dành cho Dũng cái nhìn quyến rũ khơi gợi và sẵn sàng dâng hiến , đỏ ửng mặt Dũng cười thật tươi bàn tay chỉ về phía ông mặt trời đỏ rực và to như quả cầu phía xa xăm, miệng cười thật hạnh phúc quay sang Hiền nói ngọt ngào..

:” Mặt trời sắp lặn rồi đó… em có thấy đẹp ko…”:

thấy gương mặt Dũng rang ngời , Hiền e lệ mấp máy đôi môi chúm chím , cười thật tinh tế ..

:” Có…. ạnh à.. em cũng thích lắm…”:

Đây là lần đầu tiên em được nắm tay người mình yêu ngồi lặng lẽ cũng người ấy trên chiếc cầu treo cu kỹ để ngắm mây trôi và mặt trời lặn đó…”:

Đưa bàn tay dịu dàng nhéo chiếc mũi thon dài của Hiền , Dũng mếu máo đôi môi cớt nhả và trêu đùa Hiền trong hạnh phúc của kiếp tình nhân

:” He He may sao có anh đấy nhaz cô bé , ko thì đến bao giờ em mới được ngắm mặt trời lặn chứ…”:


Rồi chợt đôi mắt long lanh của Dũng lại rủ xuống hơi buồn buồn , có lẽ trong lòng cậu đang tê tái, những lời nói e lệ và ấp úng ..

:” Em… biết ko …ngày xưa khi anh còn bé ấy.. mỗi khi anh buồn hay anh chán nản việc gì … anh đều ra chiếc cầu treo ở Nam Định… ngồi trên cầu ngắm hoàng hôn buông xuống, thấy ánh mặt trời thật đẹp , tự nhiên thấy lòng ko còn buồn nữa…anh ước gì mình được là những áng mây trôi đó có thể lững lờ trôi , chẳng đau chẵng buồn phải không em…..khi áng mặt trời lặn mất , anh đứng dậy và gào to lên những gì mình buồn mình chán và về nhà , lòng thanh thản ấm áp….”:

đôi mắt long lanh pha chút tinh nghịch âu yếm nhìn Dũng , khẽ tựa đầu vào vai của cậu , cô bé run rẩy nói trong hạnh phúc và như đang sẻ chia cảm xúc với cậu

:”Đừng buồn nữa anh nhé…. giờ đây anh có em rồi mà… nếu anh là mây trôi thì em sẽ là những áng mây phiêu du cùng anh tới chân trời cuối đất này , khi anh cười em sẽ cười cùng anh , khi anh khốc , em sẽ ôm lấy anh lau những giọt nước mắt cho anh…ngày xưa anh hét trên chiếc cầu ấy 1 mình trong cô đơn , giờ đây em sẽ hét cùng anh , để anh biết rằng trong cuộc đời này , anh ko hề cô đơn , ít ra là có 1 cô bé như em , yêu anh dại khờ…”:

Hì hì….. nheo mắt long lanh tớt miệng cười nũng nịu như trẻ con trong bờ vai của Dũng…

Những lời nói của Hiền sao dịu dàng đến thế, những lời nói đó khiến Dũng thấy lâng lâng trong men say tình đưa cánh tay ra phía sau lưng Hiền , cậu quàng lấy bờ vai nhỏ xinh của hiền , cố xiết thật chặt , như sợ mất đi giây phút ấm áp hạnh phúc bên Hiền mãi mãi…, đôi môi khô khan run rẩy trong cảm xúc ấp úng những lời tự đáy lòng

:”Cô bé ngôk của anh … em dại khờ quá…..nhưng tình cảm của em khiến anh thấy mình thật nhỏ bé , nếu thật sự được làm áng mây kia thì em hãy mãi là những làn gió mát vi vu cùng anh suốt cuộc dời này nhé…”:

cúi mặt nhìn vào sâu trong đôi mắt cô bé đang run rẩy e ấp thẹn thùng trước chàng tình nhân ngọt ngào ,với đôi mắt như thiêu đốt trái tim cô , 2 gò má chợt đỏ lên vì say men tình , đôi môi cậu khẽ mấp máy những lời giản dị nhưng lại rất ngọt ngào với Hiền

:” Anh……Yêu… em…. yêu em mãi mãi….”:

Rồi cúi xuống đặt nhẹ bờ môi mình lên vầng trán Hiền im lặng trong giây lát , những làn gió vi vu thổi tới làm cả 2 khẽ run rẩy ngất ngây trong hạnh phúc, những làn gió mang đến hạnh phúc nhưng những làn gió cũng khiến cho Chàng tình nhân đáng yêu kia chợt tan biến vào hư không , khi mà bàn tay nhỏ bé cố níu chặt chiếc áo Dũng để cảm nhận nụ hôn nhẹ nhàng lên vầng trán của cô , nhắm mắt , và chúm chím đôi môi xinh của mình trong thích thú , chợt Hiền nhòa đi và như ko tin vào mắt mình nữa, Dũng chợt tan biến để lại 1 mình cô cô độc trong ánh trời chiều hiu hắt lẻ tẻ với những áng mây đen bao phủ, hắt hủi chút ánh sáng làm nổi lên cái bóng cô giữa chiếc cầu vắng lặng lạnh tanh …

Cố gắng mấp máy đôi môi run rẩy gọi tên Dũng trong hốt hoảng

:’ Anh… Dũng……….Anh Dũng….”:


Ngơ ngác nhìn ngó xung quanh , cô giật mìng hoảng sợ, run rẩy đưa 2 bàn tay lên cố dấu sự hốc hác trên gương mặt xinh xắn đang tiều tụy đi và nhễ nhại mồ hôi, rồi nước mắt rịn ra trên đôi gò má mũm mĩm ấy , tiếng gọi rồi tiếng thét lớn dần, cuối cùng cô cũng thấy vô vọng và lạc đi trong đau đớn … cô chao đảo đứng ko nổi vì ko thể tin vào mắt mình là người yêu của mình đã tan biến đi bong bóng xà phòng.. Nhăm mắt như cố trấn tĩnh , nhắm mắt để ngăn những giọt nước mắt ngừng rơi , cô chơt thấy nôn nao và khó chịu , gương mặt cô thấy rất rát , còn chiếc bụng xinh xắn thì nhói đau ko ngừng….. khoảng ko gian tĩnh lặng và đen tối mịt mù che phủ xung quanh cô , cố cố mở căng đôi mắt như để nhìn ngó xung quanh và để tìm lối ra cho mình nhưng dường như là vô vọng , nhưng rồi có tiếng gì vang vọng xung quanh cô , nho nhỏ , nho nhỏ rồi to dần lên

Tuzzzzzzt…….Tuzzzzz….tttttttt…tuzzzztttt

Hiền cố gắng lắng tai nghe dù mặt cô rát và cái bụng thì nhói lên từng hồi đau đớn , đưa bàn tay mò mẫm trong bóng tối dưới chiếc quần của mình để xem âm thanh gì đang phát ra, bàn tay cô run rẩy chợt rung lên vì tiếng rung ấy đập mạnh âm thanh vào những ngón tay điệu đà ấy , Hiền reo lên vì hình như đó là chiếc điện thoại của cô , Cũng chính là lúc cô mở to mắt và trở lại với hiện thực , Hiền đang nằm trên đường , cô đã ngất đi được 1 lát , cô thấy bụng mình đau nhoi , cố gắng gượng cầm chiếc điện thoai lên căng mắt nhìn xem ai đang gọi và rồi dòng chữ trên mà hình điện thoại hiện lên 1 cái tên quen thuộc

Trà Mi……

ngón tay run rẩy nhấn nút nghe cũng là lúc Hiền ngước mắt về phía trước nơi ánh sáng nhạt nhòa phảng phất , 1 con người đang nằm đó với vũng máu chan chứa bất động, rất quen thuộc rất gần gũi …hình như là….. quen quen nhỉ……. anh…. anh….

Hiền chợt cay dọc sống mũi , ánh mắt chợt nhòa đi khi miệng cô vẫn lắp trả lời điện thoại …

:” Anh Du…n……ũng…….. :”

A….A….Lo…..

Bên đầu bên kia 1 giọng nói quen thuộc nhẹ nhàng pha chút lo lắng

:” HIền à…. T.Mi đây , mày đang ở đâu thế “:

hét lớn lên trong đầu khi Dũng nằm đấy với 1 vũng máu bất động , nhưng hiền vẫn cố tỏ ra điềm tĩnh, gắng gượng trong đau đớn thể xác , để cố thốt ra từng lời, từng lời trơn tru và cứ như tự nhiên diễn ra

:” À… tao ra ngoài có chút việc…”:

Thế anh Dũng đâu tao tỉnh dậy ko thấy ai cả , lại có bọc tiền chắc anh Dũng để lại , anh ấy có đi cùng mày ko … tao lo quá….

Hiền quặn lòng khi cố tỏ ra điềm tỉnh :” À… ừ……..tao có chút việc nên nhờ anh ấy đi cùng , tại .. tại lúc ấy mày ngủ nên tao ko muốn đánh thức…….mà thôi tao bận chút …. nói chuyện sau nhé…. yên tâm mai rồi anh Dũng về thôi… mày về nhà trước đi hoặc ngủ ở đấy luôn cũng được…”:

Nói và Hiền tắt máy trong tích tăc, đưa 2 cánh tay nănggj trĩu cố gắng gượng dậy , Hiền lảo đảo lao tới phía Dũng trong cơn đau nhói ở bụng,, miệng cô rên rỉ những lời đau xót , ánh mắt rưng rức , lệ chan chứa 2 gò má … đôi môi méo xếch

:” Anh…..Dũng….”:

Như muốn lao chầm tới Dũng mà ôm lấy câu khóc nức nở, nhưng 1 cánh tay vạm vỡ đã chặn lại , đó là Huy Dế, giọng nói sang sảng và 1 bọ mặt lạnh toát , ánh mắt sắc nhọn ,nhưng trên hàng mi ấy lệ cũng đang khẽ hoen lại

:” Dừng lại nào cô bé … để nó nằm đấy đi , xe cứu thương đến bây ngay bây giờ…. nó bất tỉnh rồi …”:

Hiền khóc thét lên cố cùng vẫy khỏi cánh tay chắc khỏe của Huy , cô đấm đấm mạnh vào ngực Huy, run rẩy nói trong vô vọng..

:” Thả ra… thả tao ra………..Anh…. Dũng…..”:

Rồi căm hờn nhìn vào khuôn mặt đáng sợ của Huy , với những vết sẹo trên mặt lì lợm nhưng với Hiền bây giờ cô chẳng hề run sợ gì cả , chẹp môi và nhổ 1 bãi nước bọt vào mặt Huy , ánh mắt căm hờn , Hiền rít lên trong đau đớn

:’ Thằng chó mày là ai mà cản tao…..chúng mày đâm tưởng đâm xong là yên chuyện sao…..tao thề chúng mày sẽ phải trả giá….”:

trước sự căm hờn khi tưởng nhầm mình là đồng bọn của nam công tử , ánh mắt sắc nhọn như 1 con sư tử cái ***g lộn , bãi nước bọt Hiền nhổ vào mặt Huy , lẽ ra sẽ khiến cô ăn 1 phát tá, nhưng Huy rất hiểu và cảm thông với cô bé , nhìn thấy cô nằm sõng xoài dưới dường bên cạnh Dũng đủ biết cô bé cũng bản lĩnh thế nào bên người mình yêu , Huy chỉ cười nhạt , với vết sạo trên trán đỏ rực , Huy sẵng giọng

:” Anh là Huy … bạn của thằng Dũng … anh vừa biết chuyện đến đây rồi… bình tĩnh đi .. ko có chuyện gì xảy ra đâu cô bé , xe cứu thương sắp đến rồi…”:

ANh…. anh là… bạn anh Dũng à…. – Hiền chợt mấp máy nhẹ giọng lại và bẽn lẽn như chũ mèo con bị bắt quả tang khi ăn vụng cá

Khẽ nở nụ cười nhạt và lạnh tanh Huy gật đầu tỏ vẻ đồng ý và ko quên hỏi han cô bé

:” Em có sao ko … em có đầu đuôi câu truyện xô xát giữa bạn anh và thằng kia ko em…”:

HIền dù rất đau nhưng vẫn cố gắng gượng , lúc lắc cái đầu, đôi môi múa máy trông thật đáng yêu

:” Dạ ko anh ạ… em ko sao …còn chuyện xảy ra hôm nay là thế này….. A.Dũng cùng T.Mi bạn em đến trường học , thì thằng Nam và thằng Đồng Kon ….”:

Đảo ánh mắt khi Bất chợt Hiền nhìn thấy Đông Kon đang thất thần đứng nép vào góc tường , bên cạnh thằng Đồng là thằng Sinh chó đang nằm gục cũng với vũng mãu ko khác gì Dũng , căm hờn nhìn Đồng ko chớp mắt nhưng cũng phần nào hả hê vì thằng Sinh chó cũng đang nằm gục như trả giá cho tội lỗi của gã…

Hiền mấp máy môi nói tiếp , tay chỉ thằng về phía Đồng Kon mà rít lên

:” thằng kia kìa anh , thằng chó chết đấy cùng thằng Nam công tử vào lớp đánh anh Dũng , chúng nó đánh anh Dũng và sỉ nhục T.Mi , thằng Đồng kia cầm clip bẩn thỉu của thằng Nam đưa cho phát cho cả lớp em , chó chết hại đời bạn em lừa bạn em lên giường rồi giở cái trò bẩn thỉu…. anh Dũng ko hề sợ dù chúng nó 2 thằng cùng đánh , nó còn xé rách áo anh ấy , nhưng khi mà nhìn thấy những vết sẹo của anh ấy với anh mắt anh ấy nhìn thì chúng nó mới kinh và ko dám làm gì nữa, cái Mi bạn em chán đời nên bọn em đi quậy , em cũng vừa mới quen anh Dũng thôi , đang vui vẻ trong phòng hát thì thằng nam gọi điện chửi Mi là con phạch con ******* , anh Dũng bất bình nên hẹn thằng nam ra đánh nhau , em sợ có 1 mình anh Dũng thì có chuyện ko hay thì đi theo…”:

Huy trợn ngước mắt như gần gần hiểu được câu truyện mà Hiền nói , ánh mắt trợn ngược , hàng lông mày xếch lên , những đường gân hằn lên trên thái dương , vết sẹo cũng lồi ra và đỏ rực đến phát kinh , khuôn mặt như cắt ko 1 giọt máu , đôi bàn tay nắm chặt , với 2 hàm răng nghiến chặt , Huy khó nhọc trong từng lời nói

:” Vậy à…..”:

Đồng Kon đứng tựa vào tường nhưng cũng nghe rõ từng lời từng chữ của Hiền, nó chợt thấy đau nhói , vì quả thật lần này nó sai hoàn toàn , nó cứ nghĩ T.Mi là kẻ phản bội vì tin tưởng bạn mà no cho Dũng là kẻ xấu xa cướp người yêu của bạn mình , và cũng vì tin bạn mà giờ đây bạn nó đang trên đường vào viện , người mà nó ngưỡng mộ tin tưởng như anh ruột lại đang coi nó như kẻ thù , và còn 1 người vô tội kia cũng đang nằm bê bết trong vũng máu, chân tay nó lảo đảo đi khi giờ đây chỉ vì mù quáng mà nó khiến cho mọi truyện trở nên phức tạp , Sinh chó đang nằm gục ở đây có nghĩa là Dũng và Huy sẽ bị trả thù đó là điều đương nhiên, nó cũng biết Huy sẽ ko bao giờ bỏ bạn khi đang bê bết thế này dù cho Huy có phải chết, tượt người xuống dần như thể ko thể niius kéo được sức nặng của cả cơ thể, nó nghệt ra vì ko biết sẽ phải giải quyết ra làm sao, đêm hôm nay có thể nó sẽ mãi mãi mất đi tình bạn, mãi mãi mất đi người anh xã hội mà nó thầm tôn trọng … mất tất cả , trên đôi mắt nó ủ rũ sụp xuống , những giọt lệ như rưng rức cay xé trong mắt và như chờ cơ hội để tuôn tràn, toàn thân nó như kiệt sưc , chìm nghỉm trong suy nghĩ ko lối thoát , những vết cọ từ lưng vào tường khiến bụi khẽ mù lên , no húng hắng ho và rồi ngồi bệt xuống đất , và cũng chính lúc đó nó nhận được những lời cay đắng , cay đắng từ lời nói đến trái tim

:”Tao thật ko ngờ , mày… mày làm tao thất vọng quá………..hài hước…. ha ha ha.. hài hước quá phải ko…..lẽ ra khi tao hiểu ra câu truyện thì tao nên đâm cho mày 1 nhát … nhưng thôi …..mày từng là em tao mày , tao coi trọng điều ấy , nhưng giờ hết rồi , có thể trong mắt mày tao cũng chẳng ra cái đjt gì nhưng ít ra với tao , tao đã sai lầm khi đã từng coi mày là 1 thằng anh em…..nhắn với tất cả những nào có ý định trả thù bạn tao thì hãy nhớ bước qua xác tao đã, nếu nó có mệnh hệ gì thì thằng bạn mày cũng tai qua nạn khỏi đâu , tao hứa đây…”:

Đồng Kon lúc này chẳng còn hơi sức đâu mà sợ hãi mà run rẩy nữa , nỗi buồn đang lan tỏa tới từng ngóc ngách tế bào của nó , nhắm nghiền đôi mắt lắng nghe những lời đau xót , nó khẽ thở dài như than thở như tự sự và như bất lực , ánh sáng leo lét bị những làn gió vi vút thổi tới , cuốn trôi những gì ở trên đường bụi mù lên tạo nên 1 màu sắc hỗn độn , cứ thế tối đen rồi lại le lói hiu hắt , bảng làng như màn đêm đang bao phủ tất cả ,ở đâu đó xa xa tiếng vang vọng eo éo của xe cứu thương 115 cứ lớn dần lên , Huy Dế quay sang Hiền , thân thương nhìn cô bé , Huy nở 1 nụ cười , 1 nụ cười dù lạnh tanh dù rất sẵng nhưng ánh mắt thì ko hề lạnh lùng , mà nó như có ngọn lửa ấm áp trong đó

:” Xe đến rồi , thôi em về đi , anh cám ơn vì đã giúp bạn anh …”:

Rồi đặt bàn tay lên má cô bé khiến Hiền đỏ bừng vì hơi xấu hổ , Huy nở 1 nụ cười nửa miệng trên cái gương mặt nom đến dữ tợn ấy

:” Em là 1 cô gái rất dũng cảm , bạn anh thật tốt phúc, nhưng cũng muộn rồi em gọi taxi mà về đi , anh phải cõng bạn anh ra xe đây…..”:

Ban tay rời khỏi khỏi bầu má của Hiền , cũng là lúc Huy Dế lạnh lùng quay ngoắt lại , nó dùng hết tất cả sức mạnh để dìu bạn nó lên lưng và khệnh nệnh bước ra khỏi con đường hầm leo lắt ngập tràn máu này, từng bước đi rất nặng nề vì có lẽ Dũng cũng rất nặng , máu từ trên ngực và bụng giờ đây thấm cả sang lưng áo của Huy ,1 màu đỏ tươi quyện với bụi trắng, Huy ko quay lại chào Hiền lần cuối nhưng nó cũng giơ tay lên tựng trưng cho lời cảm tạ và những bước chân cứ lặng lẽ nhanh dần trong đêm . Lần cuối Huy nghếch đôi mắt dành cho Đồng cái nhìn nửa đời , sắc nhọn với sự căm thù vô bờ bến cùng cái bóng đang nằm bệt trên đường với vũng máu ứa ra ,nhếch mép cười khẩy và khẽ thở dài Huy tiếp tục cất bước , nó đang cố bước thật nhanh để ra khỏi con đường hầm này để đặt bạn nó lên xe cứu thương vào bệnh viện khẩn cấp, nhưng hình như là nó ko chỉ cất bước 1 mình , những tiếng bước chân lẹt quẹt cứ lẽo đẽo chạy theo , Huy biết rằng đó là Hiền dù ko hề quay đầu lại , giọng trầm trâm Huy hỏi

:” Sao vậy …. sao ko về đi em ……”:

Hiền bỗng chạy vụt lên nhìn thẳng vào mắt Huy mà mếu máo đôi môi , anh mắt cô bé rưng rức , hàng mi sụp xuống , trên 2 gò má ấy hốc hác , lo lắng

:” Cho em đi với , em ko thể bỏ anh Dũng 1 mình được….”:

và rồi Hiền nức nở lên như bị ai đó cướp mất 1 cái gì đó quá đỗi thân quen của mình

Có lẽ cô bé này yêu Dũng thì phải , gương mặt đầy lo lắng , dám liều mình vì Dũng những lời nói chân thành và nước mắt thì đang thánh thót rơi rơi , Huy như hiểu ra , 1 tiếng à ứ trong họng nhưng ko phát ra thanh lời , rồi Huy tỏ ra khá hài hước nghếch đầu và nheo mắt với Hiền , giọng nói ẩn chứa niềm vui

:” Vậy thì đi thôi , còn chờ gì nữa , nhưng tắt nước mắt đi em , nó đang nguy kịch thế này , em phải mạnh mẽ lên chứ …”:

Chẳng còn kịp gật đầu hay biểu lộ xúc cảm Hiền đã phải lóc cóc chạy theo những sãi chân nhanh của Huy , Hiền chỉ kịp đưa những ngón tay nhỏ nhắn điệu đà ấy lên mắt gạt nhẹ những giọt nước mắt chan chứa ấy , đăm đăm song song những sải bước trong ánh đèn roẹt xoẹt leo lắt , Hiền nhìn chằm chằm vào Dũng , nhịp tim cô đập loạn xạ và ko theo nhịp điệu , cô muốn ôm lấy nắm lấy tay Dũng mà than thở nhưng cô phải kìm nén việc quan trọng bây giờ là đưa Dũng thật nhanh vào viện và trong lòng cô , cô đang thầm gọi tên ông trời như cầu cứu đến đức Phật mong sao Dũng của cô có thể yên bình trở lại

Kia rồi chiếc xe cứu thương 115 với ánh đèn xoay rọi và phát ra tiếng kêu đến não lòng đang đứng đó , ở cạnh đó là 2 người đàn ông mặc bộ đồ trắng tay đeo găng tay khẩu trang đang đứng sẵn chờ Huy , thấy họ Huy vẫy vay tay như để họ biết là ở đây đang có người bị nạn và yêu cầu họ mang cáng tới chuyển gấp Dũng đi viện , 2 người đàn ông kéo vội cái cáng ra và Huy đặt nhẹ Dũng xuống cang với sự giúp đỡ của Hiền , người đàn ông ấy sờ vào vết đâm ở bụng vết chém trên ngực , và lẹ làng đưa tay lên đầu xem xét rồi lắc đầu nguây nguẩy nói với Huy và Hiền giọng có chút gì đó tê tái xót xa

:” Nặng lắm đây.. chắc lại vừa đâm chém nhau rồi…”:

Rồi người đàn ông ấy quay sang đồng nghiệp của mình kêu người bạn đó nhanh chóng cầm bình o xi ra để cho Dũng thở và rồi chiếc cáng được đưa lên chiếc xe cứu thương ấy cùng Huy và Hiền. Chiếc xe lao nhanh với tốc độ chóng mặt vì nó được ứu tiên , Hiền đặt bàn tay nhỏ bé của mình lên bàn tay của Dũng nắm chặt lấy cố gắng ko ứa lệ nhưng sao , gương mặt lại nhăn nhó và đôi xinh ấy như mếu máo méo xệch đi trong kìm nén , những ánh đèn cao áp 2 bên đường cứ vụt qua trong tích tắc rồi lại ánh đèn khác bị vụt qua , bóng những chiếc xe máy , ô tô xe đạp cứ vụt qua rồi lại xuất hiện , cứ vụt qua rồi lại xuất hiện. Huy ngồi đấy nó lạnh lùng như ko hề có xúc cảm nào ngoài việc nó đang rút điện thoại ra và nhấn nút nghe , 1 lát sau thì bên kia cũng đã bắt máy , Huy lạnh lùng với đôi mắt như chẳng hề chớp

:” Anh cần mày giúp đỡ …..”:

Í éo … í éo … bên kia èo xèo trả lời nhưng Hiền ko nghe thấy được ..

Huy Dế tiếp tục nói

:” Anh cần khoảng 20 thằng , mày lôi những thằng chinh chiến quen rồi ấy , đến ngay bệnh viện Việt- Tiệp ngay bây giờ , anh muốn mày bảo đảm mạng sống cho thằng bạn anh , mỗi thằng mày trang bị cho nó 1 con đồ nhé , tuýp và tông thái ……”:

bên kia lại ì èo trong khi ở đây Hiên xoe tròn đôi mắt lanh lợi của mình ngơ ngác ngác nhiên

Nhớ là ngụy trang cho kỹ vào đấy ,anh cũng chẳng biết bao giờ thì xong , nhưng cứ giúp anh đi , anh ko để mày thiệt đâu ,”:

.Tăt máy và Huy thở dài 1 cái 2 tay chống xuống đùi vò đầu mà nhìn xuống sàn xe vẻ sầu não….

————————————————————————————————–

Hiền ngắt máy , lấp lửng trả lời như đang nói dối , như đang dấu diếm khiến Mi chợt chạnh lòng , lòng cô tự nhủ Dũng đi đâu với Hiền trong đêm tối thế này , dù ko muốn tin rằng Dũng là kẻ chăng hoa , có trăng đòi sao , vì những gì Dũng thể hiện Dũng hành xử thật ấm áp thật tuyệt vời , trái tim cô ngây dại vì điều đó , kể cả khi Dũng hôn lên đôi môi gợi tình quyến rũ đàn ông của Hiền , chạm lên bầu ngực của đàn bà rồi còn đưa tay xuống chỗ đấy sờ xoạng nữa thì Mi vẫn tin đó là do những chấm đá khiến Dũng ảo giác mà ko kìm được lòng mình , và rằng Dũng thật lòng yêu cô, thở dài trong run rẩy và sự tò mò khiến cô ngồi bịch xuống, lặng lẽ lặng lẽ trầm ngâm, đảo ánh mắt dịu dàng buồn tê tái nhìn xung quanh căn phòng , than ôi nó thật lạnh ngắt khi ko có Dũng ở đây, 1 mình Mi ngồi đây mà lòng se lại ,nước mắt cứ trực ứa ra , Mi đang nghẹn ngào vì trong đầu cô giờ đây chỉ toàn cảm tính , cô cố xóa nó đi nhưng những khói đá đã làm cô mụ mị

:” Ko thể anh ấy ko phải là con người ấy , anh ấy yêu mình….”:

Rồi lại những tiếng vang vọng trong óc đến xót xa

:” Nó lừa mày đấy , nó đi hú hí với cái Hiền rồi……… hú hí với cái Hiền rồi. …”:

Mi lắc đầu thét lên 1 mình , cô đưa 2 bàn tay nhỏ nhắn lên bịt lấy tai và cố trấn tĩnh lại trước những ảo giác xấu xa kia bởi vì cô tin Dũng … cô yêu Dũng ..

Màn hình bật sáng , chiếc điện thoại rung lên và khẽ xoay tròn trên bàn , Mi ngạc nhiên nhìn vào màn hình , cô bé cố xoe tròn đôi mắt để xem cóp hải là Dũng gọi về giải thích ko , nhưng hình như là ko phải , trên màn hình là Dòng chữ ghi người gọi :” Chị già “:

Bà ấy gọi cho mình làm gì lúc nửa đêm này nhỉ , ko hú hí cùng thằng tình nhân vừa béo vừa lùn hay sao……..thôi mặc kệ chẳng thèm nghe máy nữa…”:

Nhưng những tiếng rung liên hồi khiến Mi khó chịu , cô bé xưng xỉa cầm lấy máy trong bực tực

:” alo…. bà gọi cho tôi có việc gì thế…”:

bà già trên màn hình là mẹ của Mi , có lẽ thái độ của Mi cũng khiến bà ta thoáng buồn , phải mất chút ít thời gian thì bên kia mới nói được giọng run run

:”Con à…. mẹ đang ở trước cửa nhà , hôm nay mẹ muốn về ngủ với con , mà mẹ ko có chìa khóa , chùm chìa khóa của mẹ bị mất rồi, mà sao đêm hôm thế này con đi đâu thế , thân gái mà cứ suốt ngày chơi bời đàn đúm là có ngày hư hỏng đấy…”:

Mi hứ giọng ,gắt gẩu khi bị nghe những lời chói tai và trong tiềm thức trẻ thơ cô ko giống như những người con gái khác , cô bé ko có 1 hạnh phúc gia đình thật sự , niềm khao khát ấy khiến cô bỗng nhiên trở nên căm thù cái gia đình của mình

:”Tôi ko cần bà quan tâm, tốt nhất là bà nên về mà hú hí với thằng lùn của bà đi , còn hôm nay tôi đi sinh nhật với bạn rồi , tôi ko về nhà đâu…..”:

Sao con lại nói với mẹ như thế

Các người chỉ biết cảm giác của các người thôi , có bao giờ các người đặt tay lên trán hỏi thử xem tôi muốn gì chưa , có bao giờ các người hiểu rằng tôi khao khát những gì chưa , cứ nghĩ rằng tiền có thể mua được tất cả sao…….nó chẳng bao giờ mua được 1 tiếng gọi là bố thân thương đâu , chẳng bao giờ mau được 1 tiếng mẹ trìu mến đâu- Chẳng hiểu vì sao mà T.Mi bỗng trở nên nổi nóng như vậy , có lẽ đó là vết thương trong lòng cô , vết thương quá lớn để 1 tâm hồn trắng trong vấy bẩn và lầm lỗi , Mi hét lên trong vô vọng qua điện thoại , và những giọt nước mắt ứa ra rỉ lên những ngón tay đang cầm chiếc điện thoại của cô , có vẻ Mi thấy mình cũng hơi quá đáng , 1 chút gì đó tàn nhẫn quá vì dù gì bà ta cũng là mẹ của Mi cơ mà , với lại bây giờ là đêm khuya để bà ta đi trong đêm cũng nguy hiểm lắm , thôi đành vậy về nhà mở cửa cho bà ta vào nhà chứ biết làm sao …

bên kia khi nghe những lời diếc móc của cô con gái thì bỗng trở nên đau lòng , sụt sùi trong điện thoai và ấp úng nói

:” Vậy thôi , nếu con ko về thì mẹ đi đây , có gì cần thì gọi cho mẹ nhé…”:

Mi chợt thấy nhói đau khi thấy mẹ cô sụt sùi , có lẽ cô hơi quá đáng , giọng run run cô thốt lên 1 tiếng mẹ thật nhỏ trong cổ họng nhưng rồi cô lại :’ Không..”: rồi run rẩy nói trong điện thoại

:” Thôi bà ko phải đi đâu đâu tôi về bây giờ đó đứng chờ tôi 1 lát thôi….”:

Mi tắt điện thoại khi tiếng ừ bên kia vừa tắt.., chấn chỉnh lại quần áo và ko quên chạy vào nhà WC để rửa lại cái mặt , cô bé vẫn thật xinh , 1 vẻ đẹp rạng ngời và dịu dàng , bầu ngực vun cao đều đặn , đôi chân thì dài thon thả với cặp mông tròn trĩnh nom thật đáng yêu , nụ cười thì ngọt ngào như ChocoLate , Mi cầm lấy bọc tiền cho vào chiếc ví da rồi mở cửa bước ra ngoài , nhìn thấy mụ chủ quán Mi hắng giọng gọi với

:” CHị ơi chị tính tiền cho em với …”:

mụ chủ quán thấy Mi thì đon đả chạy đén miệng toe toét cười

:” Cái Hiền nó thanh toán hết rồi , mà các cô các cậu sao hôm nay chơi ít thế , hay là chê nhà chị có điểm gì ko được chu đáo à..”:

Mi nở 1 nụ cười rạng rỡ đưa bàn tay lên gãi đầu..

:” Không phải vậy đâu chị , em… em có việc mà… thôi em về đây hôm nào rảnh em lại qua quán chị..”:

Định rảo bước ra ngoài lấy xe đi về nhà thì bàn tay nặng nề của mụ chủ quán đã nắm lấy và kéo Mi lại

Đon đả mụ cười nom đến giả tạo ghê gớm

:” Từ đã chị bảo cái này gì mà vội vàng thế …”:

Mi đứng lại nhìn mụ chủ và có vẻ ngạc nhiên

:” Vâng chỉ hỏi đi…”:

Em có nhớ cái anh chàng đi cùng em vừa nãy vào quán nhà chị ko , lúc đầu chị nghĩ là người yêu của êm đó , nhưng vừa nãy cậu ta cùng Hiền ra đây , cả 2 ôm nhau và hôn nhau , con Hiền may mắn thật , chị thấy nó bao nhiêu lần vào quán chị toàn đi với thằng này thằng nọ được 1 thời gian ngắn là đã pi pi rồi …”:

Mi cố gắng bình tình để nghe nốt câu truyện khi mà cô ko tin vào tai mình được nữa Dũng , chàng tình nhân hoàn hảo ấy đã hôn bạn của cô trước mặt bao nhiêu người ở cái quán bả này

:” mà ko biết bao nhiêu thằng say mê nó , nhưng nó hay tâm sự với chị là chẳng tìm được ai ưng ý, chẳng tìm được ai có đủ lãng mạn để nó có thể ứ ừ ư…….. nhưng cái cậu hôm qua cao ráo đẹp zaij thiệt , cậu ta đáp lại con bé Hiền bằng nụ hôn bằng cái nắm tay và lời nói anh yêu em… chao ôi ,, giá như chị trẻ đẹp như các em nhỉ……. “:

Mụ he he cười nhưng mụ đâu biết rằng trái tim Mi giờ đây như nát tan, từng ngõ ngách phủ đầy băng giá, Mi loạng choạng đứng ko vững , may mà có mụ chủ quán đưa người ra đỡ , ngơ ngác mụ nhìn Mi và hỏi

:” Mi em làm sao thế…”:

đưa bàn tay lên day day thái dương cố lấp liếm đi nỗi đau xót trong tim và nước mắt như nhạt nhòa trong khóe mắt..

:” Em hơi đau đầu , chắc uống rượu nhiều quá…. thôi em về đây.. chào chị nha…”:

Mi loạng choạng bước đi xiêu vẹo trong cái lắc đầu của mụ chủ quán cũng ko ko hiểu vì sao…

Mi rú gaz và chiếc Sh màu đỏ đun phi vèo đi lướt quá những , khuôn mặt Mi hốc hác , những giọt nước mắt giờ đây ko còn có thể kìm nén được nữa , trái tim cô lại 1 lần nữa vỡ tan , nó đã 1 lần tan vỡ rồi , nhưng lần này sao mà đau đớn như vậy , Mi òa lên như 1 em bé đang khóc nhè , ánh mắt trôi ngược ra sau khi những làn gió vút qua và quệt đi , Mi chợt hét lên trong đêm , sự nghẹn ngào cứ ứ trong cổ họng rồi chợt nấc lên cay đắng

:” Tại sao.. tại sao anh lại phản bôi em như thế chứ….. anh vừa mới yêu em mà….”:

Những cái nhìn lạ lẫm khi thấy 1 cô gái xinh xắn sành điệu đang òa khóc đang đi SH và tự hét lên trong nước mắt từ những người qua đường , những người tham gia giao thông, có người cười , có người thì chỉ trỏ Mi như 1 con điên loạn trong đêm tối…..

Chiếc Sh lao vun vút trên con đường với những loạt đèn cao áp chạy dài trên con phố , mái tóc Mi phấp phới hất tung ra sau nó thấm cả mồ hôi cả nước mắt đang bị thổi tung ra sau bởi những làn gió mát lạnh nhưng lại chẳng có chút tác dụng gì cho trái tim nóng bỏng như lửa đốt của cô…

Ngôi nhà như biệt thự của T.Mi đã hiện ra trước mắt , 1 bóng dáng thân quen của mẹ cô bé , trạc khoảng 40 , khuôn mặt rất xinh đẹp lấm chấm những nếp nhăn trên trán , mẹ của Mi có lẽ là người đàn bà thích trang điểm và làm đẹp cho mình , trông bà rất quý phái và nhang nhác giông giống Mi đến 7 phần, dựng chiếc xe Sh xuống Mi chợt chạy tới và ôm chầm lấy mẹ của mình mà khóc nức nở , chẳng nói chẳng rằng gì cả chỉ khóc và khóc , nước mắt chan chứa nhỏ giọt chảy xuống lưng bà qua chiếc áo hở da thịt mát mẻ cùa bà, ngạc nhiên , ngạc nhiên tột độ , trong khi bà ta nghĩ Mi chạy xuống để mở cổng , nhưng ko cô bé đã ồm chầm lấy bà mà khóc nức nở , nấc lên nghẹn ngào và đau khổ . Bà chẳng biết chuyện gì đang xảy ra , nhưng dù xấu xa đến mấy bà cũng mẹ của T.Mi mà, đưa bàn tay cũng thon nhỏ với làn da trắng ôm lấy con gái vỗ về , với giọng nói sụt sùi và như đồng cảm bà dành cho con gái những lời nói ấm áp

:”Khóc đi … cứ khóc đi có mẹ đây rồi……….”:

———————————————————————————————————————

Tránh ra nào tránh ra nào , tiếng chân chạy thật nhanh của 2 người đàn ông hét lớn để dọn dường , các cô y tá cũng khẩn trương chạy theo , 1 cô y tá trạc tuổi 30 nói

:” đưa ngay vào phòng hồi sức cấp cứu bệnh nhân này ra nhiều máu quá…”:

Cùng với đó là những bước chân dồn dập của Hiền và Huy Dế …..

HIền lúc này chan chứa nước mắt khi sự sợ hãi tột độ lan tỏa trong cô

:” Đừng bỏ em nhé anh DŨng ….. hu hu hu …”:

Ngay cả đến Huy cứng rắn là vậy nhưng cung ko thể kìm được nước mắt , nó chợt cay xé trong khóe mắt , giọt nước mắt nóng bỏng chợt ứa ra trên khuôn mặt lì lợm và khô khan ấy…

chiếc ce cáng đã được chuyển vào phòng hồi sức cấp cứu , cánh cửa màu xanh với kính trắng được đóng sập vào để ngăn ko cho vi khuẩn hợac vi rút xâm nhập , cô ý tá đứng ở cánh cửa ngăn lại sự gào thét muốn xông vào của Hiền

:” Các anh chị bình tĩnh chờ ở ngoài để bác sĩ làm việc , 1 lát nữa các anh ra kia làm thủ tục nhập viện cho bệnh nhân..”:

Huy có vẻ bình tĩnh hơn , nó nắm lấy vai cô bé gật gật cái đầu như can lơn cô bé tránh khỏi sự kích động…

cả 2 ngồi bệt trên ghế , với bộ dạng người ko ra người , ngợm ko ra ngợm , Hiền chợt lay lay cánh tay Huy Dế mếu máo

:” Anh Huy ơi… liệu anh Dũng có sao ko anh …. em sợ lắm ..”:

quay sang nhìn cô bé , cô bé thật đẹp , ánh mắt rưng rức run sợ , những giọt lệ hoen khóe mi , đôi môi run rẩy khiến Huy cảm động , nở 1 nụ cười ấm áp trấn an cô bé

:” KO sao đâu … nó ko chết được đâu ,đừng khóc nữa mạnh mẽ lên chứ …. mà em yêu nó phải ko…”:

HIền ko nói gì chỉ cúi đầu gật gật , nước mắt lã chã rơi xuống sàn nhà …

Lặng im 1 hồi cùng những người nhà khác cũng đang có người đang nguy kich ở đây ,1 sự im lặng đến dễ sợ , chỉ thấy trên những gương mặt ấy alf sự lo lắng , người thì méo xệch miệng muốn khóc nhưng rồi lậi đưa tay lên che miệng để cố kìm nước mắt , những cụ già thì cầm chiếc nón tơi phẩy phẩy qua lại , miệng nhai những miếng trầu với hàm răng đen nhánh và khoe khoắn , Huy có vẻ khó chịu trong người , vì nó cũng đang lo lắng ko ngừng , nó định đứng lên hút điếu thuốc thì chợt cái gì đó đang tiến lại rất gần ,gần dần, đó là 1 nhóm người áo đen rất đông , người nào người đấy rất lầm lì tràn đầy sát khí , bên cạnh là chiếc xe cứu thương nhanh chóng đẩy nhanh vào phòng cấp cứu , Huy chợt thấy quen thuộc và đó ko phải là ai khác mà chính là thằng Sinh chó , những thằng đàn em Sinh chó đang chay gần bên chiếc cáng cứu thương lưu động mà rú lên vẻ đau xót ,

Huy Đứng sững ở phía đối diện , nó đứng hiên ngang và cũng đang không khỏi ngạc nhiên và rất shock với tình huống nó đang gặp phải này, chợt 1 thằng đệ Sinh chó thét lên , tay chỉ thẳng vào mặt Huy Dế miệng run rẩy lắp bắp , thằng đó nói với lão già đang hùng dũng mặc bộ quần áo thể thao , chiếc áo phong màu cam và chiếc quần caki sàng điệu cùng với đôi giày trắng thanh lịch, khuôn mặt to béo với bộ râu xồm

:” Chú ơi ….. chính thằng này … thằng này là thằng đâm anh Sinh chú ạ, nó là bạn thằng đã đâm anh Nam đấy chú…”:

Ngay lập tức trên tay đám áo đên hung dữ kia những con dao quắm được xuất ra , ánh sáng phán chiếu rất nhanh , nó vụt chói sáng , nhưng lão già có vẻ như vẫn kìm chế được , lão chính là bố của thằng Nam công tử, đưa cánh tay to béo nặng bề lên bảo bọn đệ bình tĩnh và lão nhìn Huy 1 lúc quan sát rồi mới bắt đầu cất tiếng nói ồm oàm

:”Mày chính là thằng đâm thằng em tao phải ko, thằng bạn mày đâu… tao cần gặp nó…”:

Rơi ngay vào cái tình huống này , khi mà ngay cả những thằng em Huy còn chưa đến nó sợ nó ko thể bảo vệ được bạn nó khi nó chỉ có 1 thân 1 mình nhu thế này, ánh mắt kiên định của 1 thằng đầu gấu nhóc con chưa có nhiều tên tuổi nhưng lại thừa bản lĩnh, quắc mắt lên nhìn tất cả trong khi thằng SInh chó được đưa vào trong phòng câp cứu..

:” Tôi là người đâm thằng Sinh chó , và đâm thằng con ông đấy , tất cả là tôi gây ra mình tôi chịu..”:

1 thằng cũng khá trung tuổi đeo kính đen chỉ thẳng vào mặt Huy gằn giọng nói , cảnh tượng này khiến những người dân xung quanh chợt hoang mang , họ hiểu rằng có thể sẽ có đánh nhau xảy ra

Thằng ranh , mày tôi với ai vậy , mày bước ra đây tao đâm mày chết bây giờ…”:

Huy nhếch mép , giờ đây nó đâu còn biết sợ nữa,

:” Anh đâm được em thì đâm đi, còn nếu ai động vào bạn em thì phải bước qua cái xác em trước đã..”:

lão già nhếch mép khoanh tay nhìn Huy cười nhạt

:’ Con tao đang trong phòng cấp cứu , thằng bạn mày đã đâm 2 nhát xuyên quá lá gan , dám làm thì dám chịu , 1 mình mày ko làm gì nổi đâu , nhìn mày cũng có chút cân lạng đấy , tránh ra đi , muốn làm anh hùng thì phải thức thời , thằng bạn mày phải trả lại máu cho con tao…”:

Lão tiến tới 1 mình và vỗ nhẹ lên vai Huy rất lịch lãm và nở 1 nụ cười kinh quái, lão bước chân tới và giơ tay bảo bọn đàn em ko được tiến lên và ko được manh động..

:” Đứng im đấy tao vào xem con tao đã mổ xong chưa…..”:

Tôi đã nói rồi , muốn chạm vào bạn tôi thì phải bước qua xác tôi trước đã , hôm nay tôi nguyện bán máu vì nó , các người có thể giết chết tôi , giết chết được nó , nhưng cái giá ấy cũng sẽ quá đắt đấy….-Huy nói rõ từng chữ từng câu , mỗi 1 câu là 1 tiếng nghiến chặt hàm răng với thái độ căm hờn ghê gớm …….

Tiến tới cô bé Hiền cậu cúi xuống ghé sát mặt vào tai Hiền mà thều thào

:” Cô bé ơi em phải hết sức bình tình nhé , khoảng 5 phút nữa bạn anh mà ko đến thì khi anh liều mạng với chúng nó em gọi công an đi nhé, chuyện đã tới nước này thì phải có công an ko thì sẽ có thằng bịt mặt xông vào đam chết thằng Dũng đó , tin anh đi… nhớ bình tĩnh nhé và ko được khóc đâu….”:

Hiền ngơ ngác nhìn Huy ,Khuôn mặt giờ rin chặt mồ hôi, ánh mắt lạc đi nhưng cô đã gật đầu đã hứa là sẽ ko được khóc rồi mà .Gật đầu nhận lời với Huy mà đôi bàn tay cứ run lên bần bật , cô thấy Huy nhẹ nhàng đứng lên và bước về phía đám đông áo đen……chợt Hiền cảm thấy xúc động , anh chàng kia khiến cô thầm ngưỡng mộ , anh ấy đang hy sinh hết mình vì Dũng , bất chấp nguy hiểm đến tính mạng, những bước chân kia rồi sẽ đi về đâu và nó sẽ bước được bao nhiêu bước chân khi nằm gục ngã xuống dưới sàn…..

————————————————————————————-

đôi môi méo xệch , ánh mắt buồn rầu suy sụp và như ko còn sức lực nào nữa , trong căn phong khá rộng rãi được bài trí rất cổ điển , với những kệ sách được trạm trổ kỳ công theo văn hóa phương tây thời phục hưng , 1 người đàn ông đang đọc những cuốn sách rất cổ mắt cham chú , và 1 thằng thanh niên đang kiệt quệ , u nhược , nó mở của bước vào khi bố nó đang thanh thản đọc cuốn sách cổ , sự ngạc nhiên chợt hiện lên trên khuôn mặt , đã có nhiều vết nhăn trên trán, nhưng ánh mắt thì cứ như chim ưng , bộ ria xồm xoàm như lâu ngày ko được tỉa khiến ông ta trở nên già giặn hơn hẳn , buông lời hỏi han

:” Sao lại nhợt nhạt thế con , có chuyện gì ko kể cho bố nghe xem nào…”:

Chưa hết ngạc nhiên thì Thằng thanh niên ấy đổ người mạnh xuống đất , 2 cái đầu gối nó đập mạnh xuống nền nhà , và nó đang quỳ trước mặt người bố đáng kính của no , nó là Đồng Kon , ánh mắt nó chợt ứa lệ , những giọt nước mắt cay xé trong lòng thằng đàn ông mạnh mẽ

:” Bố … con chưa bao giờ cầu xin bố điều gì , nhưng con hôm nay con đã làm 1 việc hoàn toàn sai rồi , con dập đầu trước bố hàng ngàn lần , chỉ mong bố có thể giúp con …”:

Hoảng hốt khi thấy thằng con mình mọi ngày ương bướng là vậy , ngỗ ngược là vậy hôm nay lại chợt bật khóc và quỳ sụp xuống trước mặt ông , khiến ông cũng ko khỏi lo lắng , nhoẻn đứng dậy đỡ con đứng dậy , giọng ông ta thều thào trong sự tò mò và 1 chút lo lắng ..

:” Đứng dậy đi con … có chuyện gì nói cho bố nghe cái đã..

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.