Trở về truyện

Mana Của Ta Là Vô Hạn - Chương 5: Lên Cấp!

Mana Của Ta Là Vô Hạn

5 Chương 5: Lên cấp!

Lâm Tân và Huy đã ở trong cái quán này được gần 2 ngày, nay đã là bữa sáng ngày thứ 3, nếu không nhờ chỗ thức ăn còn lại trong quán thì không cần chờ zombie lại, cả hai cũng đã chết vì đói rồi. Nếu mọi người hỏi chẳng lẽ tại sao trong 2 ngày mà cả hai vẫn chưa tìm được đường ra thì, 2 ngày nay, Lâm Tân cố gắng trụ lại đây với Huy chỉ vì một lí do duy nhất, đó là tìm ra giờ giấc hoạt động của đám zombie này và cách thức hoạt động của chúng. Vì chỉ có 2 ngày nên hắn vẫn chưa hoàn toàn nắm giữ được, những hắn cũng đã hiểu đại khái về giờ giấc và cách thức hoạt động của đám zombie.

Thứ nhất, đám zombie này rất là kị hoạt động khi trời vẫn còn sáng, bọn chúng sẽ hoạt động chủ yếu vào ban đêm nên đây là khoảng thời gian nguy hiểm nhất, buổi sáng thì có bớt đi nhưng thực sự vẫn còn nhiều, đến trưa thì mới là lúc để hắn và Huy có thể tận dụng thời cơ mà hành động, vì lúc này cũng chỉ còn lác đác, không nhiều lắm là dám dạo bước trên phố vào nắng trưa. Thứ hai, đám zombie này rất là nhạy với âm thanh , nếu nghe được âm thanh, bọn chúng liền sẽ tập hợp lại cả đám nên lở dở là bị đám zombie hội đồng liền, nhưng trời không tuyệt đường người, bọn chúng nghe âm thanh rất là dở, nếu muốn thu hút cả đám thì phải cần âm thanh rất là lớn, nếu là âm thanh vừa có khi chỉ hấp dẫn 1,2 con. Sau khi quan sát đám zombie này, Lâm Tân đã có được một kế hoạch tuyệt vời để giúp hắn và Huy lên cấp. Tại sao lại ko dùng thời gian giấc trưa để chạy đi ư? Nếu chạy đi thì phần trăm để thoát đi sẽ rất là cao, nhưng thoát đi nơi này thì sẽ đi đâu? Chỉ có nơi này là có zombie, còn mọi chỗ khác đều binh yên ư? Ai nói bọn hắn không bị phục kích khi vừa thoát khỏi chỗ này, ai mà biết được thế giới giờ thành cái dạng gì đâu cơ chứ. Nhất là hôm qua hắn còn thấy mấy con chó đã bị biến thành zombie lảng vảng quanh đây, tốc độ bọn chúng nhanh hơn hẳn đám zombie nhân loại này, có mấy người còn sống giống bọn hắn đã cố thoát đi nhưng ko may lại tao ngộ bọn chó đó nên đều đi dời nhà ma hết rồi. Ai biết được biến thành zombie cái mũi chó của bọn nó có được cường hóa hay không chứ, lỡ bị thương thì chắc bị rượt tới cùng. Nên Lâm Tân quyết định hai thằng sẽ ở đây luyện cấp đến khi nào đủ mạnh để chống chọi những tình huống bất thường thì mới đi.

Lâm Tân đang nhìn đồng hồ trên tay mình, mặc dù trong trận chiến với 3 con zombie nó hơi sứt mẻ tí nhưng vẫn còn dùng được.

-Sắp tới trưa rồi, chờ đám zombie này tản đi cũng là thời gian mà hai đứa mình luyện cấp, lên cấp sau đó mình sẽ đi chuyển chức rồi làm bá chủ thế giới! Kkkkk.

Mặc dù đã trải qua những nguy hiểm sống còn nhưng nhân vật chính của chúng ta, anh ấy vẫn còn rất lạc quan, kẻ luôn mơ mộng về một tương lai sáng chói ở phía trước.

Cuối cùng thì đồng hồ cũng điểm đến gần trưa, mặt trời bắt đầu lên cao, khí trời bắt đầu nóng đi, thời gian hành động của nhóm Lâm Tân đã đến. Hắn bắt đầu dòm ngó bên ngoài, quả như những gì hắn thường thấy, đám zombie bắt đầu tản đi xa ra, đa số đều vào các kiến trúc để "trú nắng", chỉ có lác đác chừng chục con là rảo bước trên phố mà lại còn cách xa nhau nữa.

Lâm Tân biết thời cơ của mình đã đến, hắn quay lại đằng sau nháy mắt với thằng béo vẫn đang ngồi chờ nãy giờ, mà tên béo bây giờ khác xa so với mấy ngày trước khi tận thế, hắn bây giờ tuy vẫn còn mập mạp nhưng ko còn béo ụ như trước, có lẽ do lượng ăn 2 ngày nay giảm cộng thêm việc vật lộn với zombie hai ngày trước đã phần nào giúp hắn giảm cân, cứ thế này không bao lâu hắn ta lại thành soái ca mất, Lâm Tân từng đã suy nghĩ như thế.

Huy thấy Lâm Tân nháy mắt liền biết thời cơ hành động đã tới, hắn liền nhích lên ngồi cạnh Lâm Tân rồi 2 thằng cùng ngó ra ngoài đường. Lúc này cách cửa hàng không xa đang có 2 con zombie đi lảng vảng gần nhau, nếu là lúc ban đầu thì khi thấy hai con zombie này hai thằng đã sợ tím mặt, nhưng bây giờ, sau khi trải qua trận chiến với 3 con zombie kia thì lòng gan dạ của 2 thằng đã tăng lên đôi chút.

Hai thằng ăn ý nhìn nhau rồi gật đầu, có vẻ lăn lộn cùng nhau hồi nhỏ đến giờ nên 2 thằng gần như chỉ cần nhìn đã hiểu ý đối phương. Hai thằng ngoái lại nhìn trong bếp để kiểm tra, hóa ra cả hai đã lấy mấy miệng thịt sống trong tủ ra mà để trên nề nhà, mục đích là để dụ mấy xác chết này vào trong đó. Thấy mọi thứ đã ok, Huy bắt đầu đi lấy một cục đá vừa lại cho Lâm Tân, đây là một trong mấy cục đá trước quán mà hôm trước Lâm Tân thừa cơ không có zombie ở gần đã chạy ngay ra lụm để dành cho hành động ngay hôm nay.

Lâm Tân nhìn vị trí của hai con zombie, rồi canh ngay 1 góc mà theo hắn là tuyệt vời nhất mà nép, viên đá rơi ra cách cửa tiệm ko gây ra tiếng động ko nhỏ làm kinh động 2 con zombie, bọn chúng bắt đầu di chuyển lại viên đá thì cánh cửa quán bỗng mở ra khiến cho bọn chúng chuyển mục tiêu từ viên đá sang cái quán, thế là 2 con zombie từ từ di chuyển lại quán nhậu.

Còn 2 tên đã làm ra động tĩnh này thì khi vừa mở cửa ra 2 thằng đã nhanh chân chạy nấp sau quầy thu ngân, hai đứa đang chờ kế hoạch diễn ra theo đúng ý mình. Hai con zombie khi bước chân vào quán thì bắt đầu nhìn ngó xung quanh để tìm kiếm mục tiêu, và cũng rất tình cờ là trước mặt chúng lúc này là một vài miếng thịt đang nằm ngổn ngang, thứ mà có thể thỏa mãn cơn đói của bọn chúng. Thế là 2 con zombie không cần suy nghĩ mà phóng ngay tới chỗ mấy miếng thịt, mà cho dù có suy nghĩ thì với trí tuệ hiện giờ của 2 con này vẫn lựa chọn phóng đi thôi. Haizz số phận của những đứa ko não đã được định sẵn sẽ luôn bị dắt mũi. Hai con zombie đã làm theo những gì cần diễn ra trong kế hoạch của Lâm Tân.

Hai thằng đang nấp dưới quầy thu ngân lúc này, khi nghe được tiếng 2 con zombie nhai thịt nhòm nhèm thì đã biết ngày kế hoạch đã thành cộng, hai thằng rón rén chạy lại gần cửa chính, Huy thì người mang sáo trang cầm trong tay cái ghế dài hôm trước đã đánh 3 con zombie, Lâm Tân thì mặc full giáp tự chế gồm hai cái bàn được hắn dừng những sợi dây kết dính lại với nhau thành những bộ giáp tạm thời, đầu thì đeo cái ghế, tay thì cầm cây kiếm tân thủ của thằng Huy. Hai thằng nhìn cái cửa rồi liếm môi gật đầu, lần này là cả 2 bọn hắn đều đã đặt cược vào việc thăng cấp sẽ hồi phục lại trạng thái ban đầu, nếu không thì đành xài 2 bình máu của thằng Huy, vì cả 2 không thể chờ tới lần tiếp theo chỉ có một con lãng vảng được, Lâm Tân cảm giác mình không thể phí thời gian vào việc này, trực giác của hắn mách bảo cho hắn đám zombie đang ngày càng mạnh lên, nếu không tận dụng cơ hội nhanh nhất thì không chừng hắn sẽ bị đám zombie ăn lại.

Khi hai thằng đã tới cửa chính thì vội vàng đóng cửa và khóa chốt lại đồng nghĩa với việc cả hai cũng chẳng thể chạy đi nếu đánh không lại. Tiếng động làm hai con zombie đang ăn say sưa phải dừng lại và nhìn nơi đã phát ra tiếng động, sự hiện diện của nhóm Lâm Tân làm 2 con zombie bị trì tuệ đôi chút, nhưng ngay sau đó bọn chúng liền bỏ những miếng thịt đang ăn dở mà cấp tốc nhà tới 2 cục thịt to đùng đang ở trước mặt.

Mọi việc đúng như dự liệu 2 thằng Huy gầm lên một tiếng rồi dồn hết sức lực vào đôi bàn tay, hắn liền vung mạnh cái ghế vào 2 con zombie đang chạy tới làm cả hai thụt lùi về phía sau và té nằm xuống, thấy thế Huy vội vàng chạy lại kéo giò một con zombie chạy ra xa, Lâm Tân cũng xách dao chạy theo, với cân nặng và thể chất vượt trội hơn con zombie, Huy dễ dàng kéo con zombie lại đầu quán bên kia. Lúc này 2 thằng lại bắt đầu sử dụng man lực của mình để giải quyết con zombie, nhưng chưa kịp đánh bại con này thì cái con đằng kia sau phút chốc bị đứng hình đã nhanh chóng đuổi tới đây, Lâm Tân vội vàng nhìn lại số HP hiện giờ của con zombie.

-Chết tiệt, vẫn còn 1/3 thanh máu.

Lâm Tân biết mình cần phải làm gì đó, thế là hắn lấy vội vàng trớn, dùng cả thân mình để tông vào con zombie để vật lộn với nó, trước khi đi hắn còn không quên quăng cây dao cho Huy.

-Nhanh giải quyết nó đi, không thì tao không xong đâu.

Huy nhìn Lâm Tân đang vật lộn với con zombie thì hắn biết mình cần phải nhanh hơn nữa nếu không người anh hoặc là cả hai sẽ thảm mất. Thế là hắn nhanh chóng ngồi đè lên con zombie không cho nó đứng lên, mặc cho nó gào thét và gây sát thương cho mình, Huy liên tục lấy cây dao đăm vào đầu nó một cách nhanh chóng, rốt cuộc nó cũng chết sau 4 nhát dao mạnh mẽ của Huy. Huy vội vàng nhìn lại phía sau, thì lúc này máu của Lâm Tân đã trượt dài không phanh xuống không tới phân nữa, Huy biết lúc này nếu nó không kịp thì thằng bạn mình chết chắc, nó cầm cây dao lại đâm thẳng vào đầu con zombie, Lâm Tân và con zombie lúc này như dính vào nhau nên hắn không thể nào lôi ra được, vậy thì hắn phải giết con zombie trước khi nó kịp giết Lâm Tân. Thế là có một cuộc ganh đua sống còn giữa hai nhân loại và 1 con zombie, Huy chém vào đầu nó 2 nhát thì nó lại vồ thằng Tân 1 phát, cứ thế cuộc đọ sức cũng dần đi đến hồi kết khi máu của Lâm Tân và con zombie đều gần cạn đáy, khi chuẩn bị kết liễu nhanh con này thì hắn thấy con zombie lúc này không biết lấy đầu sức lực, cái đầu nãy giờ bị hắn đâm muốn thành tương vậy mà nhanh chóng mở cái mồn lên cắn về phía Lâm Tân. Huy hét lên trong tuyệt vọng.

-Không!

Còn về phía Lâm Tân, lúc này cuộc đời hắn chạy qua như một cuốn phim trong đầu, đây là những gì người sắp chết thấy sao? Ta sắp chết rồi sao? Nhưng mà cũng ko sao, trước khi chết nhưng giúp người mình quý được sống là tốt rồi. Mắt Lâm Tân nhòe đi.

"Đinh"

-Kích hoạt vòng bảo hộ may mắn: có tỉ lệ rất nhỏ sẽ xuất hiện, vô hiệu hóa 1 đòn tấn công của đối thủ.

Lâm Tân ngơ ngác nhìn cái thông báo trước mặt mình rồi vội vàng hét lên với thằng Huy.

-Nhanh lên, thân thờ gì, tao sắp chết rồi nè.

Huy không biết sao hắn còn sống, bây giờ hắn chỉ quan tâm phải giết con zombie này nhanh nhất có thể, thế là hắn rút tất cả sức lực bú sữa mẹ từ nhỏ đến giờ mà đâm liên hoàn ba nhát một cách nhanh chóng.

"Ting"

-Chúc mừng nhóm Lâm Tân thành công giết chết hai phổ thông zombie, kinh nghiệm +40.

"Ting"

-Chúc mừng người chơi Lâm Tân lên cấp, cấp bậc +1.

Hai tin nhắn hiện lên trước mặt Lâm Tân hiện giờ đã báo hiệu cho hắn biết là hắn sống rồi, hai mắt nhòe của hắn bây giờ đã chảy ra hai hàng nước mắt, đây là niềm vui khi được sống sao? Có vẻ không đến nỗi tệ! Rồi hắn nhìn sang thằng Huy, tên đang ngơ ngác nhìn hắn.

-Huy tiếp chiêu!

Vừa nói xong thế là hắn nhảy xổ lên người thằng Huy mà triển khai quyền cước, Huy cũng đâu chịu thua, thế là hai thằng lại lăn lộn trên nền nhà.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.