Trở về truyện

Ma Vật Và Mạo Hiểm Giả - Chương 1.1: Ma Sinh Thụ

Ma Vật Và Mạo Hiểm Giả

1 Chương 1.1: Ma Sinh Thụ

Lost Forest là một khu rừng ma thuật rộng lớn tràn ngập chướng khí và tà khí trên bình nguyên, từ xa xưa, khu rừng cổ thụ xum xuê này đã không ngừng thuật lại với mọi người về sự sâu xa và bóng tối của nó. Người ta đồn rằng nơi đây là chốn tụ tập của ma vật và sinh vật hắc ám, ngay cả đồng loại của chúng cũng không dám dễ dàng bén mảng đến khu rừng cấm kỵ này.

Dù là vậy, giống như một con đĩ quyến rũ, Lost Forest vẫn lan truyền thứ sức hấp dẫn ma quỷ của nó đến các vương quốc lớn và thành phố thông qua miệng những mạo hiểm giả thắng lợi trở về, rằng trong rừng có vô số bảo tàng đang say giấc tại đây, bên trong vùng đất chưa được khai phá này. Vì tài phú, vì vinh quanh, vì khát khao, càng ngày càng nhiều những người thám hiểm gia nhập vào trong hàng ngũ mạo hiểm này.

Các vương quốc lớn đều thành lập Hiệp hội mạo hiểm giả nhằm vào khu rừng, truyền dạy cho mọi người những kiến thức và kỹ năng chinh phục khu rừng nguyên sinh ấy. Dần dà, vùng ngoại vi khu rừng trở thành chốn vui chơi của những mạo hiểm giả, dùng tài phú và đàn bà vô cùng để thu hút sự chú ý của một số lớn người, hồn nhiên quên rằng phần lớn của cải này đều lấy từ những kẻ đáng thương đã mất đi sinh mệnh trong cuộc mạo hiểm trước kia.

Tuy rằng bìa rừng đã không còn quá đáng sợ, nhưng phần giữa khu rừng vẫn duy trì lực răn đe mạnh mẽ đối với con người, những con quái vật đếm không xuể cùng thực vật nguyên sinh làm cho hầu hết các mạo hiểm giả chùn bước, và điểm sâu nhất của nó lại gần như không ai có thể dòm ngó thấy, người sống sót mười không được một.

Lúc này, trong phần chính giữa khu rừng vốn yên tĩnh ấy, một nhóm mạo hiểm giả đang cố gắng chinh phục lĩnh vực chưa biết, tiếng nổ thật lớn vang lên từ đó, ngọn lửa đột nhiên bắn lên tận trời, đỏ rực cả một vùng rừng rộng lớn.

“Chết tiệt, vẫn không đánh trúng sao?” Ma Pháp Kỵ Sĩ (Magic Knight) cầm trong tay cây ma kiếm đang cố gắng tìm kiếm bóng dáng của kẻ thù từ trong làn khói của vụ nổ. Người thi phát ma pháp này là một nữ kỵ sĩ trẻ tuổi độ đôi mươi, mái tóc vàng sẫm tung bay trong gió phối hợp cùng bộ giáp ôm sát trông anh tư mạnh mẽ phi thường, nhưng để thuận tiện cho việc di chuyển, bộ giáp kim loại này chỉ được gắn vào ngực, cổ tay và đôi chân trần, khoe dáng mảnh mai xinh đẹp của nữ kỵ sĩ trước mọi người.

“Đúng vậy, thật là đáng tiếc, Bá tước tiểu thư.” Một giọng nữ tự tin mà trầm ổn đột nhiên từ trong làn khói truyền ra, nữ kỵ sĩ chỉ thấy trước mắt lóe lên, một nữ kiếm sĩ tóc đen xinh đẹp bỗng xuất hiện ở trước mặt bản thân. Đối phương dáng người cao gầy, chỉ mặc áo vải, kèm theo tư thế vũ đạo nhẹ nhàng uyển chuyển, lưỡi kiếm lạnh như băng liền chém thẳng từ bên cạnh mình.

“Ha!” Nữ kỵ sĩ khẽ quát một tiếng, vội vàng nâng ma pháp kiếm còn đáng nóng sáng trong tay lên trước, cuối cùng chống đỡ được công kích của nữ kiếm sĩ. Đối phương là một nữ kiếm sĩ trưởng thành và xinh đẹp, thời điểm kim loại giao nhau, bốn mắt đối lập, Chris nhận thấy trong đôi mắt đen nhánh đó toát lên sự thong dong và tự tin không gì sánh được, “Không ngờ tới ngươi có thể đào thoát dưới công kích như vậy, tay sai của Đế quốc, hãy xưng tên ra!”


“Hừ, không hổ là Oanh Viêm Ma Kiếm trong truyền thuyết, có thể kích phát uy lực bùng nổ như vậy.” Nữ kiếm sĩ mỉm cười, đột nhiên cổ tay run lên, tay phải vốn cầm kiếm đột nhiên buông chuôi kiếm, sau đó tay trái trống lao ra tiếp được lợi kiếm rơi xuống, trở tay một kích, để lại một đạo dấu vết trên áo giáp trước ngực nữ kỵ sĩ, “Chỉ tiếc người sử dụng nó lại không thành thục, e rằng ma kiếm giờ đây đang khóc nhỉ?”
“Nói cái gì.” Chris lùi lại vài bước, thật vất vả mới dừng vững thân mình.

“Cecilia.” Nữ kiếm sĩ lùi lại một bước, tao nhã xòe hai tay ra, nhẹ cúi đầu, làm một lễ nghi kiếm sĩ kỳ quái, “Đế quốc Sí Viêm Kỵ Sĩ Đoàn, Phó đoàn trưởng.”

“Các ngươi, đi vào khu rừng này làm gì?” Nhắc tới Đế quốc, Chris liền không kìm được lửa giận trong lồng ngực. Quốc gia của bản thân, Liên minh các quốc gia phương Tây đã có chiến tranh lâu dài cùng Đế quốc phương Đông khổng lồ và cổ lão, trong những năm gần đây đã bị Đế quốc xâm lược, rất nhiều người dân và lãnh đạo đã bị Đế quốc cướp đoạt và chiếm đóng một cách tàn nhẫn. Thân là quý tộc của Liên minh, Chris chẳng thể nào có hảo cảm gì với những người lính của Đế quốc.

“Đáng tiếc sao, ta không có nghĩa vụ phải nói cho ngươi biết.” Nữ kiếm sĩ khẽ nhướng mày, hành động tưởng chừng như lơ đãng ấy lại kèm theo nhát chém như vũ bão. Thân hình nữ kiếm sĩ hết sức nhẹ nhàng và cực kỳ linh mẫn, Chris chỉ có thể chống đỡ dưới sự tấn công dữ dội của đối phương, “Nhưng thật ra là ngươi ấy, Bá tước thiên kim không ngoan ngoãn làm tiểu thư thục nữ, lại mặc giáp tới nơi này làm gì?”
“Thật lắm chuyện.” Chris xem chuẩn cơ hội dùng kiếm ép đối thủ đi, cẩn thận giữ khoảng cách với đối phương.

Mà cách hai người không xa, một nữ chiến sĩ man tộc cao lớn với làn da màu đồng vung vẩy chiếc búa sắt khổng lồ liên tục tấn công người đàn ông trước mặt, trông giống như một lính đánh thuê trong bộ đồ đỏ. Dưới thế công dữ dội của nữ man tộc, người đàn ông không có mấy sức để chống trả và liên tục lui về sau.

“Chậc, một người phụ nữ táo bạo, ta không thích kiểu người như cô đâu.” Tuy rằng ở thế bất lợi, nhưng giọng điệu của người đàn ông này vẫn rất ngả ngớn.

“Lắm lời, xem ta đập bẹp ngươi thành bùn đây!” Nữ chiến sĩ man tộc rống to một tiếng, bắp tay to tròn mang theo búa sắt thế ngàn quân đập xuống, nhất thời trên mặt đất bị nện ra một cái hố to, nhưng chỉ tiếc một kích trí mạng này lại vừa vặn bị người đàn ông né tránh. Nữ chiến sĩ khẽ hừ một tiếng: “Hừ, thật đúng là linh hoạt như khỉ.”

“Miễn, đừng có gọi ta là khỉ, tên của ta là Will, người đàn ông được mệnh danh là Lính Đánh Thuê Đỏ.” Người đàn ông lùi lại một bên: “Này, tiểu thư vu nữ ngực bự đằng kia, có hứng thú đến giúp tôi chút không?” Hắn la to móc mỉa.

Nơi đó là chiến trường thứ ba, cùng với gió xoáy và lửa mạnh, hai sức mạnh ma thuật đang va chạm với nhau trong không trung, phát ra những tiếng tsk tsk.

“A, lao vút đi, Liệt Phong!” Vu nữ (Miko) tràn ngập phong cách dị quốc, Shizuru chậm rãi chỉ vào phù văn, trong tiếng quát nhẹ bắn ra mấy tia sáng xuyên qua không trung, giống như những mũi tên sắc nhọn đâm thẳng vào bóng đen phía trước. Trong khoảng khắc tiếp theo, tất cả phù chú đều trúng mục tiêu, sóng xung kích do va chạm ma pháp mang lại giống như một cơn gió mạnh, thổi bay cây cối xung quanh.
Vu nữ Shizuru đến từ phương Đông cứ như vậy đứng lặng mình bất động trong làn sóng xung kích, mặc cho cơn gió mạnh thổi đong đưa bộ ngực khủng khó tin của mình. Nói lời thật lòng, tuy rằng là cách ăn mặc của vu nữ, nhưng tiểu thư Shizuru ăn mặc thật sự quá mức nóng bỏng, chẳng những để trần sau lưng trơn mịn, mà còn cả cặp đùi trắng nõn và đầy đặn đó cũng lộ hết ra ngoài, cộng với hai bầu ngực đồ sộ trước ngực, hoàn toàn khác một trời một vực với hình tượng vu nữ dịu dàng truyền thống.

Trên thực tế, tính cách của tiểu thư Shizuru vô duyên với hai chữ dịu dàng, cô là một người cực kỳ kiêu ngạo và tự tin, phương thức chiến đấu là dựa vào những phù chú công kích cực đoan làm chính, bất kỳ một tên đàn ông nào có mưu đồ không đúng đắn với cô đều sẽ bị đánh bại trước kỹ xảo chú thuật áp đảo của cô. Phong tình dị quốc và vô cùng tự tin, thân hình nóng bỏng hấp dẫn hơn nữa có thân thủ bất phàm khiến cho Shizuru trở nên nổi tiếng trong giới mạo hiểm giả. Nhưng mà lúc này, Shizuru, người thành danh với những phù văn thuật tấn công mạnh mẽ, lại phát hiện bản thân gặp phải một đối thủ cường hãn.
Sóng xung kích qua đi, đối thủ tiến đánh vẫn đang lẳng lặng đứng tại chỗ, lá chắn ma pháp xung quanh phát ra ánh sáng yếu ớt, sau khi hào quang dần rút đi, mới có thể nhìn thấy bóng người trong đó. Đó là một nữ thần quan (Priestess) trẻ tuối với mái tóc dài màu lam nhạt, trang phục thần quan thuần trắng biểu lộ tín ngưỡng của mình, nhưng chiếc váy trắng ngắn hở hang cùng sự ngạo mạn và cuồng nhiệt mãnh liệt lại được viết trên khuôn mặt cô, hiển nhiên, đây cũng là một nữ thần quan rất khác so với ý nghĩa truyền thống.

“Hừ, xem ra lần này gặp phải đối thủ cường đại rồi.” Shizuru yên lặng cầm phù văn trong tay, chuẩn bị phát động đợt tấn công thứ hai, tuy rằng công kích thất bại, nhưng trên mặt nàng vẫn lộ vẻ bình tĩnh và tự tin, “Nhìn một kích này như nào?”
“Đến bao nhiêu cũng vô dụng thôi, ma thuật ngoại đạo không thể gây thương tổn cho người hầu của thần.” Đối phương cũng lên tiếng, tuy thanh âm dễ nghe, nhưng trong đó xen lẫn sự lãnh khốc và kiêu ngạo vô cùng.

“Hể, thật không, vậy thì kiến thức một chút đi!” Shizuru cười lạnh đáp lại.


“Ê ê, tuy tôi thích mỹ nữ lắm, nhưng lập tức đến nhiều như vậy tôi cũng ăn không tiêu đâu.” Lính Đánh Thuê Đỏ không ngừng tránh né những nhát búa nặng của nữ chiến sĩ man tộc, từ xa nhìn thấy không ngừng các nữ binh tới gần, kêu khổ không thôi. Tuy rằng mỗi người lao tới đều có vóc dáng đẹp đẽ, nhưng tất cả đều là tinh anh trong quân, ai ai cũng là mỹ chiến sĩ lành nghề với thân thủ bất phàm.

Lính Đánh Thuê Đỏ Will đảo mắt nhìn vu nữ đang đấu pháp kịch liệt cùng thần quan, sau đó không tự chủ nuốt nước bọt một cái, hắn quay đầu sang hướng khác và hét lên với Chris đang đối đầu với nữ kiếm sĩ: “Này, tiểu thư Bá tước bên kia ơi, tình huống ở đây không ổn lắm đâu, cô bên kia như thế nào?”
“Dài dòng, nhìn sẽ biết.” Hiển nhiên, tình hình của Chris cũng chẳng khả quan hơn là bao.

“Vậy chúng ta phải chăng nên rút lui cho thỏa đáng?” Dù cho đang trong hiểm cảnh, giọng điệu của lính đánh thuê vẫn tinh quái như trước, không có chút kích động nào.

“Ngươi nói rút lui? Với những người của Đế quốc?” Chris mở to mắt, tôn nghiêm của kỵ sĩ khiến cô không muốn bỏ cuộc.

“Ta nghĩ người đàn ông đó không nói sai đâu, Bá tước tiểu thư.” Không biết từ khi nào Shizuru đã lùi tới phía sau Chris, tuy vẻ mặt của cô vẫn là sự tự tin như trước, nhưng rõ ràng đã có chút mệt mỏi, giao chiến cùng nữ thần quan đối phương đã khiến cô cạn kiệt không ít tinh lực.

“Nhưng mà …”

“Hãy nghĩ về nhiệm vụ trên người cô, tiểu thư?” Lính đánh thuê nhấn mạnh.

“Ừ, nói cũng phải.” Chris không tình nguyện gật đầu: “Tiểu thư Shizuru, giúp tôi một chút, lính đánh thuê bên kia, mời anh tạm thời giúp chúng tôi ngăn cản kẻ thù một lát.
“Rồi rồi, mấy cái chuyện khổ sai này luôn là anh đây làm.” Lính đánh thuê bất đắc dĩ thở dài: “Tôi tên là Will, xưng là Lính Đánh Thuê Đỏ, chắc phải nhớ tên tôi rồi chứ?”

“Bắt đầu đi.” Chris phớt lờ hắn, mà chuyển hướng sang vu nữ phía sau.

“Không thành vấn đề.” Shizuru gật đầu, sau đó làm ra động tác thi triển phù chú.

“Ha a a a a a a, cháy lên đi, Oanh Viêm Ma Kiếm.” Sau một lúc hoàn thành vịnh xướng thời gian dài, cùng với tiếng gầm nhẹ giòn giã, nữ kỵ sĩ bắt đầu cú thi pháp cuối cùng, ngón tay xinh đẹp của nàng nhẹ nhàng kẹp lấy ma pháp kiếm đang đỏ lên nóng hổi, chậm rãi từ chuôi kiếm vuốt qua mũi kiếm, phản ứng ma pháp mãnh liệt tản ra từ những nơi ngón tay lướt qua, thân kiếm cũng trở nên nóng vô cùng, sức mạnh ma pháp khổng lồ tập trung nơi mũi kiếm.

“Đi đi, Oanh Viêm Ma Kiếm!” Nữ kỵ sĩ vẫy một quả cầu lửa ma pháp khổng lồ.

“Lấp lánh nào, Xuyên Quang!” Vu nữ cũng hét lớn tung ra phù chú đã tụ đầy pháp lực.

Ngay lập tức, ánh lửa bắn lên tận trời, ánh sáng chói lòa bao trùm cả khu rừng này.

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.