Trở về truyện

Ma đình - Chương 1 Ma Đình

Ma đình

1 Chương 1 Ma đình

Vận mệnh sao mà mờ mịt thế gian này thứ gì là thật thứ gì là giả liệu thiên mệnh liệu có cân bằng liệu thế gian có một điều gì đó....

Nghìn năm trước đây thế gian khi chưa được khai sinh vạn vật chỉ chìm trong màn đêm u tối một thứ gì đó mang trong mình ánh sáng tội nghiệp kim mộc thủy hỏa thổ Phong chúng liên tục mà sát cho nhau tạo thành những vụ nổ mĩ lệ khắp nhân gian này những năng lượng thừa trong chúng phân tán trong thiên địa tạo thành những luồng dị vật tương ứng với kim mộc thủy hỏa thổ chúng phân tán khắp thế gian này tạo nên thế giới hoàn toàn mới một thế giới không

Nghìn năm sau chỉ có một luồng dị vật mang theo vận mệnh rơi suống một mảnh tình cầu mang tên

băng lĩnh thần vực

Hộc hộc hộc

Một vị thiếu niên tay cầm trên một hộp gỗ chứa đựng một gốc bảo dược nào đó có vẻ rất quan trọng thiếu niên ấy băng quá khứ rừng cố tránh thoát khỏi một kẻ nào đó

Chiến kỹ bạo loạn ấn

Một đòn ấn được phóng giá từ lòng bàn tay mang theo sự bạo loạn của bà loại thuộc tính hoả mộc thủy phóng đến chỗ cậu

PHỐC

Máu tươi phun ra từ khoé miệng cậu từ bên trong khu rừng một thái giám mang theo một cây phất trần khuôn mặt tô đầy phấn trang điểm mặt không ra năm cũng không ra nữ giọng nói khàn khàn như nữ

Dừng lại giao hoàng bỉ hoa ra đây tên thái giám uy hiếp nói

Mơ tưởng lũ âm dương giáo vô sỉ các ngươi

Hắn thở hổn hển đau đớn vì trước đó trực tiếp ăn vào một bạo loạn ấn

bỗng hắn ném một nắm cát vào mắt tên thái giám nhân cơ hội hắn không nhìn thấy gì tạm thời hắn chạy đi

Vô danh bộ pháp bộ pháp mang theo sự tùy ý tiêu dao chạy qua mọi ngóc ngách trên thế gian này không theo quy luật như một bóng ma vô hình tiềm hành đi qua tất cả mọi nơi như một kẻ vô danh

HỘC HỘC HỘC

hắn cố gắng chạy xa nhất có thể để trở về môn phái của mình một khi đến hắn sẽ ăn toàn cố gắn đi chuyển thân pháp

Cố lên chỉ còn năm dặm nữa thôi

Soạt soạt soạt

Sao có thể hắn kinh hãi khi tên thái giám đã lao đến với tốc độ đáng kinh hoàng

Vạn hoa chưởng

Tên thái giám từng gia vạn chưởng pháp như vạn hoa liên miên bất tuyệt tấn công vào cơ thể

Chiến kỹ bách quỷ dạ hành chưởng

Hắn mang theo luồng gió lớn khi phóng giá chưởng pháp như vạn quỷ lão đến cắn nuốt đôi thủ nhưng có lẽ vì cảnh giới chênh lệch hư ảnh vạn quỷ bị vạn hóa chưởng hoá giải một cách dễ giàng

Khốn kiếp vạn hoa chưởng như vạn hoa tấn công vào cơ thể thông quá các yếu huyệt ở cổ chân bụng thái dương liên tục chưởng vào đó với cảnh giới hiện tại của ta cho dù cố thế nào cũng không thể tránh được vì vậy đòn này đơn giản là vũ nhục ta

càng nghĩ càng thấy tức hắn lao đến như con thiêu thân mà quên nhận ra mình đang ở tư vì nào không cùng đẳng cấp với tên thái giám

Chiến kỹ bát hoàng quyền

PHỐC

HẮn không tin cũng không hiểu được tại sao khi chưa kịp tấn công một đòn kiếm chém thẳng vào hắn thẳng vào phần bụng vị trí đan điền của hắn ngã suống đất trồng cơn mê mẩn hắn chỉ kịp nhìn thấy tên thái giám cầm theo hộp rời đi rồi triệt để ngất đi

........

Ba tháng sau

Lý cảnh long vì linh căn vỡ nát không thể tu luyện từ bây giờ đuổi khỏi tông môn

Tiếng thông báo vàng vọng cả một vùng trời

Lão sư người ....người .......người thực sự ....đuổi ta đi sao

Hắn không để ý đến cơn đau trên cơ thể túm lấy vệt áo của một lão nhân dâu tóc trắng cơ thể mang một bộ áo đạo sỹ khuôn mặt đã già nua mang theo sự trải đời là lão sư của hắn khương tử mình

khương tử mình hất tay hắt lạnh lùng bộc phát luồng linh khí khủng lồ chấn bay hắn quá cửa đại điện

Hừ phế vật không có linh căn ta không cần kẻ như vậy trong tông môn

Lý cảnh long nằm trên mặt đất cố gắng đứng dậy từ từ bước suống khỏi tông môn

Hắn hiểu hắn hiểu chứ ngày từ lúc mình bị phế đi nơi này đã không còn là nhà của mình nữa rồi bên hắn năng nề bước đi trên những bậc thánh từ từ nặng nề rời đi bên trên vô số tiếng nghị luận về hắn

Chậc chậc không ngờ đấy thiên tài mười chín tuổi tu vi luân hồi cảnh cũng có ngày hôm nay

Đúng vậy thật không ngờ đến đấy

Ha ha ha thiên tài thì sao chẳng phải sau này cũng là phế nhân sao

Đúng vậy sau này dù thế nào khi nhìn thấy ta cũng phải gọi hai tiếng tiên chưởng

Ha ha ha

Bịch BỊCH BỊCH

Khi đang bước đi bỗng một cái đạp chân của một kẻ nào đó làm hắn lăn nhanh chóng của hơn một nghìn bậc thang mà ngã suống đất

Hắn nhìn vào ánh mắt của một nữ nhân mặc trên thân một bộ sườn sám cơ thể đầy đặn khuôn mặt như tiên tử không mang thế sự phàm trần nàng như không nhìn vào lý cảnh long

......

Đi đường bình an

Khi nghe giọng điệu đó hắn cảm nhận giọng nói mang theo sự thương hại quá câu nói

HA HA HA HA

Lý cảnh long cười lên giọng điệu mang theo sự đắng chát của cuộc đời

Thương hại sao?

Ta không cần

ĐI ĐÂY ĐI ĐÂY ĐI ĐÂY

Vừa đi hắn vừa nói như thông báo cho cả tông môn biết vậy

Ngày ấy khi ngươi thiếu niên ấy rời đi có lẽ duyên nợ của hắn với tông môn này đã không còn mối vấn vương đã mất đi có lẽ ....có lẽ một điều gì đó sẽ sảy giá giúp hắn...có lẽ vậy ai mà biết chứ

Chương kế tiếp

TruyenC

Copyright © 2024 TruyenC.